), thầy quyến thì đúng là vô đối (nhớ cái lần học địa, tớ với đứa ngồi cạnh cười sằng sặc cả h mỗi lần nhìn thấy chữ khí quyển
), ko biết cái này là sản phẩm của bác nào). nhớ như in hồi lớp 8, học thầy, điểm hệ số 1 là tớ là 2-2-4
(, mình thì cũng phải là loại ngu si đần độn, chỉ phải tội lười học môn phụ, chưa tính đến chuyện thầy chơi quả đánh úp, 2 bài 15 phút thì có gọi là đánh úp ko
(, 1 vết đen trong quãnh đời điểm chác. thi tập trung mà gặp thầy thì, cứ gọi là 8-} 8-}
quý nhất rất nhiều thầy cô. đầu tiên là cô nhung địa, dạy bọn tớ suốt thời cấp 2. cô dân dã, rất uyên bác, hiểu biết nhiều và tâm lý. cô đã cảm hóa được rất nhiều thể loại học trò, đơn cử như làm cho 1 thằng thuộc loại cá biệt đăng kí tham gia vào tuyển địa
) hơi bị legend. bây h nghĩ lại tiếc đứt ruột vì đã ko đi dự đám tang của cô :-< quý cô vô cùng (bên cạnh mỹ thuật thì địa là môn duy nhất được 10,0
)
cô duyên dạy văn nữa này, sao chưa thấy ai nhắc đến nhẩy. nói chung các thầy cô gắn bó với ams từ thuở hàn vi đều no.1 cả, kiểu gừng càng già càng cay. cô duyên rất tâm lý, cô hay so sánh các lớp chuyên với nhau, hay kể chuyện.
), cô mà kể chuyện thì kể cả 2 tiết luôn cũng được. nói chung là học cô thì nghe kể chuyện là chính, vì "văn cũng là người mà con". trông cô có cái j` đó rất con gái hà nội, nghe cô kể chuyện thì ko dứt ra được (trừ phi là ko nghe ngay từ đầu) học những thầy cô mà được nghe về cuộc đời của thầy cô í, thấy phục ghê gớm, tự dưng cũng tôn trọng các thầy cô hẳn lên. (tớ ko bao h dùng từ ông hay bà cho các thầy cô này
)
quý nhất cả thầy huy dạy sử.
, thầy hay mặc quần cạp cao, nên trông chân thầy rất dài, thầy lại hay đội cái mũ tròn tròn,
), trông càng giống cây nấm. thầy hiền thì vô đối. có 1 lần tớ bị thầy bắt đứng dậy vì tội nói chuyện, ko trả lời được câu hỏi của thầy (vì có biết nó là cái j` đâu). ánh mắt thầy nhìn tớ lúc đó làm tớ thấy có lỗi ghê gớm. giá thầy cứ mắng còn đỡ thấy tội lỗi hơn. từ đó về sau, ko bao h nói chuyện hay làm bất cứ cái j` ngoài nghe sử trong h của thầy. vở sử là vở sạch sẽ nhất, còn có chú thích bổ sung kẻ xanh kẻ đỏ.
), cái lần thầy lên ti vi, chả hiểu sao mà thấy vui ơi là vui cả buồi tối hôm đấy.
, tiếc là năm nay ko được học thầy nữa.