[=====>Go on A2 !!!<=====]

Chắc thàng đấy bụng to gấp mấy lần LM nên .. nhiều hơi :"> :p :D
 
ặc ặc. Papa đấu gì mà lại đấu ợ. mà ai mà cao siêu thế papa đấu ở đâu cơ??
1 thằng VN ở trường Papa con ạ (cũng chỉ có dân VN chúng mình mới tởm thế :">) .

Chắc thàng đấy bụng to gấp mấy lần LM nên .. nhiều hơi
Không hiểu nó làm kiểu gì nữa, nó gầy tong à, hay là càng gầy ợ càng to??
 
Hôm nay tự nhiên Itunes nó play đúng cái đoạn tớ thu âm lúc tập kịch Endless love. Nghe tiếng ợ của chú mà nhớ chú quá cơ... :(
 
Kiểu này chắc em phải thu âm rồi gửi về để thỏa mãn ước nguyện của bà con quá :(
 
sorry cả nhà interrupt 1 tí :D ...

.. bạn Lê Minh ơi ấy cho tớ email chính của ấy đc ko? .. để btc (Hội Ngộ Night Fever ý :D:p) gửi confỉmation letter cho ấy ý mà ... hỏi Thụy mà chả thấy trả lời j cả :( hic ... trong list YM thi thấy có mấy cái nick Lê Minh chả biết đằng nào mà lần >.< hic

.. ko biết email cúa VVDũng có phải vẫn là [email protected] ? .. :x có j confirm hộ tớ nhé ^^ thnx a bunch :x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Giờ văn, thầy giáo :
- theo các em, thế nào là sự rung động trước cái đẹp?
1 bé trai:
- thưa thầy, ví dụ như khi ta đứng trước hoa hậu hoàn vũ khỏa thân 100% ạ!
thầy:
- em ra ngay khỏi lớp, ngày mai mời phụ huynh đến gặp tôi!
Ngày hôm sau, thầy vào lớp, thấy bé trai nọ lầm lỳ trốn xuống ngối tít tận cuối lớp, dãy bàn cuối cùng.
thầy:
-ai cho phép em tự tiện đổi chỗ? Phụ huynh đâu, sao không thấy đến?
trò:
-thưa thầy, bố em bảo là, nếu thầy không thấy rung động khi đứng trước hoa hậu khỏa thân, thì thầy là người bệnh hoạn, pê-đê, bố em kinh tởm không muốn gặp, còn em phải ngồi tránh thầy ra.
 
Tình yêu không thể đủ - Hiyawu (From Trang Ha's blog)

Mùa đông năm 1999, anh và cô quen nhau khi du lịch châu Âu... Nửa tháng sau, họ về Đài Loan... họ hoàn toàn không hề liên lạc lại... Cô sinh nhật mười chín tuổi, hôm đó bất ngờ có một lời nhắn trong hòm thư thoại. Đầu kia của hòm thư thoại truyền tới giọng một chàng trai, một giọng hơi ngượng nghịu hát bài Happy Birthday... Sau cùng chỉ vài câu ngắn ngủn, chúc mừng em sinh nhật hạnh phúc...

Một tháng sau đó, cuộc sống của anh và em đan vào nhau. Cô đi làm thêm, thường phải chạy sô lên Đài Bắc, và anh tất nhiên trở thành sứ giả hộ tống nàng. Họ thường trò chuyện rất lâu trên điện thoại về tất cả mọi điều. Cho dù nhà anh ở Đài Bắc, cô thì học ở Đài Nam... Cho dù anh thích ở nhà xem tivi, cô lại khoái đi chơi khắp chốn... Cho dù anh học tại chức ban đêm, cô là sinh viên chính quy học buổi sáng... Cho dù giữa họ là 4.5 tuổi...

Một lần, cô xong công việc ở Đài Bắc, tự đi xe bus về Đài Nam... Về chỗ gửi xe ở Đài Nam, đã hai giờ sáng... Và anh vì lo cho an toàn của cô, dặn đi dặn lại, về đến nhà nhớ gọi cho anh một cú điện nhé.

Cô bấm điện thoại, phát hiện người con trai đầu dây có gì khang khác, cô hỏi anh, có gì vậy... Anh chỉ điềm đạm nói... "Nhà anh, bạn anh đều nói sao chưa yêu em..." "Rồi sao...? Anh nói sao...?" "Anh thấy mình ở Đài Bắc, em lại ở Đài Nam... cách xa nhau quá... không thể được..."

"...Ôi... thế thì... đừng yêu a...!"

Hai người ở hai đầu dây bắt đầu trở nên im lặng... đột nhiên anh nói...

"Nếu giả dụ như là anh yêu em, thì liệu có làm phiền em không..?"

Thực ra lòng cô vui vô cùng, cô chưa bao giờ hy vọng cả hai có thể phải lòng, có thể yêu, thành người yêu của nhau... Vì cả hai cách nhau hai đầu nam bắc, khoảng cách là một thứ khó vượt qua được...

Cô thường không thích để anh bị bố mẹ cằn nhằn tiền điện thoại quá cao, nên cô quyết định nửa tháng một lần vẫy xe lên Đài Bắc... cô không để anh tốn quá nhiều tiền, cô không muốn để anh có gánh nặng...

Cứ thế, sáng thứ bảy ngồi bốn năm tiếng xe bus lên phía Bắc... để hai người gặp nhau một lần... rồi tối chủ nhật lại tự ngồi xe về Đài Nam, cứ như thế một năm ròng...

Anh thương cô quá

Cô thích đi chơi công viên, anh thường lái xe đưa cô đi chơi xa như Lục Phúc, Kiếm Hồ Sơn, Làng văn hoá Cửu Tộc... Cô thích xem phim, mỗi lần cô lên Đài Bắc, anh thường dẫn cô đến cụm rạp Warner Music xem phim... Cô thích dạo phố, chỉ cần cô thích gì, thiếu gì, anh chắc chắn sẽ dắt cô đi mua tặng... Cô chưa đi vòng quanh Đài Loan lần nào, anh chỉ vì câu nói đó, mùa hè lái xe đưa cô đi du lịch quanh đảo, đi mãi đi mãi chưa một lần than mỏi...

Có một nửa đêm, cô hơi mệt, anh sợ hãi lo lắng, chạy đi hiệu thuốc nhưng không mua được thuốc, liền bỏ hai trăm tệ đi taxi, chỉ để tìm mua 80 tệ Panadon giảm đau cho cô...

Có một mùa Valentine, anh mua một con gấu bông to thật là to, để sau cốp xe ô tô, khi cô vừa xuống xe đi mua thứ gì đó, anh mang gấu ra ôm sẵn, khi cô quay lại xe giật mình vui sướng...

Vào buổi tối cuối cùng của năm 1999, cô vội vã theo chuyến xe lên Đài Bắc, hy vọng có thể cùng người yêu đón giao thừa của Thiên niên kỷ mới, 23:56... cô mới đến Đài Bắc, anh ôm cô hôn nồng nhiệt trong tiếng vỗ tay reo hò và pháo hoa tưng bừng của toà Thị chính thành phố Đài Bắc, đẹp đẽ, rực rỡ...

Họ rất ít cãi nhau...

Nhưng cha anh không thích cô...

Ông cho rằng người con gái thiếu dạy dỗ kia, cứ dăm bữa nửa tháng lại đi tìm trai kia, thì...

Nhưng ông không nghĩ đến chuyện người thiếu nữ kia luôn phải tự bỏ tiền để lên Đài Bắc, rồi lại mệt nhọc cô đơn quay về Đài Nam... Ông cũng không nghĩ rằng con trai mình đã 24 tuổi rồi, mà ông chưa bao giờ cho phép con trai tự lái xe đi Đài Nam hoặc Tân Trúc gặp cô gái... Ông cũng không nghĩ rằng, cô không một người thân ở Đài Bắc, và cũng không nhiều tiền để ở khách sạn... Ông không nghĩ rằng, ngoài việc cô gái đi lên Đài Bắc, thì anh và cô hầu như không hề có cách nào khác để gặp nhau...

Cha anh là giám đốc của một tập đoàn máy tính, ông ở công ty rất có uy quyền, ông chưa bao giờ cho ai cãi lại mình.

Nên khi ông có thành kiến với cô gái, anh đứng ra bênh, thì người bị chửi mắng lại là cô... Nên khi anh đành phải trốn xuống Tân Trúc tìm cô, thì cô là người bị chửi mắng... Và khi em trai anh ngủ dậy không gấp chăn, người bị mắng cũng vẫn là cô...

Sinh nhật cô hai mươi, anh dẫn cô đi Làng văn hoá Cửu Tộc... Đường về Đài Bắc bị kẹt xe, quá nửa đêm cả hai mới về đến nhà anh, bố anh nổi giận, ông bắt đầu giận dữ. Cô không dám nói gì, vì anh không muốn cô bị lôi vào chuyện nhà anh...

Nhưng cô vẫn bị bố anh mắng...

"Cô là con gái, phải có liêm xỉ, vì sao cứ đến nhà người khác ở?"

"Không phải tôi đã ngầm tỏ ý mời cô đi hay sao? Vì sao cô cứ đến nhà tôi?"

"Mỗi gia đình đều có cách sống riêng, cô cứ đến đây mãi, phá hỏng nếp sinh hoạt nhà tôi"

Sinh nhật cô không có ai hát bài Happy Birthday, chiếc bánh sinh nhật Sô cô la đưa vào sọt rác, làm tiệc cho bọn kiến...

Cô không đi đến nhà anh nữa...

Cô chỉ nói với anh một câu: "Người yêu có thể thay, cha thì chỉ có một"

Anh biết, anh không bảo vệ cho cô được, tình yêu ấy kết thúc lúc yêu nhau tròn một năm.

Cô khóc vào hỏi anh lý do, anh đưa ra sáu lý do: "Anh không yêu em nữa; Em quá tuỳ tiện; Bố mẹ anh không thích em; Anh sắp đi Mỹ học; Anh đã yêu người khác; Cá tính chúng ta quá khác nhau"

Sau đó thì cô không còn khóc nữa.

Yêu nhau chỉ cần một lý do, là tình yêu, còn chia tay cần quá nhiều lý do.
 
Lúc bé, tưởng khóc là buồn, bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn.
Lúc bé, tưởng cười là vui, bây giờ nghĩ lại, có những giọt nước mắt còn vui hơn cả một trận cười. Lúc bé, tưởng đông bạn là hay, bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình.
Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến ở những chỗ không người, đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mới thật mong manh, mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế.
Lúc bé, tưởng yêu là tất cả,là mọi thứ, lớn rồi mới biết sau yêu còn có chia tay...
-------------

Mọi người vào link này mà xem một bộ phim ngắn, chỉ 8 phút hơn, nhưng khá xúc động. Phim này cũng lâu rồi: Father and Daughter.

http://www.youtube.com/watch?v=GQVwceTdeiI
 
Thủy ơi, có nhận được Message của tớ không? Email của tớ là [email protected] nhé . Còn của Dũng thì đúng là như thế đấy. Tớ nhờ thằng Dũng đóng tiền hộ rồi mà ko hiểu sao chiều nay Thụy nhắn tin bảo là đã đõng tiền cho cả Dũng và tớ :-??

LyC dạo này làm sao thế, toàn post những thứ buồn :(
 
trời !!! lâu ko lên HAO, tưởng vẫn vắng vẻ, hóa ra rôm rả quá nhỉ :D :D :D

Ah, cám ơn mọi người vì đã gửi mes chúc mừng sn nha :) thanks :D
 
Nhà em nghèo, sáng sớm ba em phải đạp xích lô chở má em đi bán kim cương. Anh chị em em từ nhỏ đã cơ cực. Anh em mơ có một trái banh nhựa mà đá cũng ko có, phài gom mấy tờ 500.000 vo thành cục rồi chơi đá banh. Chị em em nhìn mấy đứa hàng xóm chơi nhảy dây mà thèm nên chị lấy dây chuyền vàng cột lại mà chơi. Ba má em cực khổ không kiếm được việc làm, tối tối ba má lấy vàng cục chơi chọi wa chọi lại. Anh em em ko được đi xe đạp hay xe máy đến trường như bao đứa khác mà đành phải chịu khó đi xe Mercedes... khổ thật! :-<

~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*​

Bà chủ nhà dặn người thợ sửa điện: "Tôi sẽ để chìa khóa dưới thảm chùi chân. Anh sửa máy xong để hóa đơn lên kệ bếp giúp tôi. À, anh đừng ngại con chó béc-giê. Nó sẽ không làm phiền anh đâu. Nhưng anh đừng nói bất cứ chuyện gì với con vẹt. Nhớ nhé, KHÔNG ĐƯỢC NÓI GÌ VỚI CON VẸT!!!!!!".
Hôm sau, người thợ tới và thấy một con chó rất to. Nhưng như bà chủ đã nói, con chó chỉ nằm xem anh ta làm việc. Còn con vẹt lại liên tục chửi rủa la hét khiến anh ta phát điên. Cuối cùng, không chịu được nữa, anh ta hét lên: - CÂM MỒM ĐI CON VẸT NGU NGỐC KIA!!!!!
Con vẹt bèn nói:
- Xử nó đi, chó!
 
@CD: uhm, email của D đo'a :p bạn CD cần j` vậy, tớ giúp choa :D
@LM: ^^ ông nhờ tôi mua vé tôi lại nhờ Thụy mua :)) tóm lại là tôi và ông mỗi đứa nợ Thụy 10 GBP :) hôm 27 nó lên đây ngủ, đến lúc đó trả cũng đc ;)
-------------

http://youtube.com/watch?v=GiYB9DkCzog

:(( :(( Bảo Thy phải đc giải miss audition chứ, tại sao lại NNA :(( :((
thích nhất bài đầu tiên, đậm chất gái nhảy =P~
còn bài thứ 2 là please tell me why của freestyle cover lại bài bu de bu ai của wilder pan thì hay roài, khỏi bàn cãi -.-''
 
Hải Linh vừa nói cả nhà vui vẻ xong thì tuyệt nhiên không có ai nói cái gì nữa :))
 
http://youtube.com/watch?v=GiYB9DkCzog

:(( :(( Bảo Thy phải đc giải miss audition chứ, tại sao lại NNA :(( :((
thích nhất bài đầu tiên, đậm chất gái nhảy =P~
còn bài thứ 2 là please tell me why của freestyle cover lại bài bu de bu ai của wilder pan thì hay roài, khỏi bàn cãi -.-''

bài đầu tiên là bài "Ten Minutes" của Lee Hyori, bài này phải xem bản gốc (http://www.youtube.com/watch?v=aGuJZiMKC1E&eurl=) mới gọi là "đậm chất gái nhảy" bố ạ ;;) <:p xem xong chả muốn xem Bảo Thy nữa 8->
 
ặc, papa bảo nhảy đấy mà đậm chất gái á? Hoành tráng nhất phải kể đến gia gia và châu nhà mình chứ chị kia đã là gì. :D
 
Back
Bên trên