Nguyễn Hoàng Linh
(Hoang Linh Nguyen)
Điều hành viên
Mở topic này để gửi loạt giai thoại về các văn nghệ sĩ Việt Nam nhé, mọi người tham gia!
Mỗi ngày mình sẽ gửi 2-3 mẩu.
L.
***
1- CHÂM NGÔN ĐỌC VÀ SUY NGHĨ
Nhà thơ Thanh Tịnh là tác giả của nhiều tập thơ, tấu, truyện ngắn, đã từng được bạn đọc biết đến. Ông còn là tác giả của nhiều câu "châm ngôn" nổi tiếng. Đây là một trong số các châm ngôn của ông.
- Nói về sức mạnh của dân:
Dễ trăm lần không dân cũng chịu
Khó vạn lần dân liệu cũng xong
- Nói về quan hệ con cái - cha mẹ:
Bố cho con ăn: con cười bố cười
Con cho bố ăn: con khóc, bố cười
- Nói về việc sinh con trai:
Khi con trai anh có vợ thì anh sẽ mất con
Khi con trai anh có con thì anh sẽ mất vợ
- Vế đối tặng một anh hai vợ:
Vợ cả, vợ hai, cả hai vợ đều là vợ cả
Vế còn lại chưa ai đối chỉnh cả!
*
2- XUÂN DIỆU PHÊ THƠ
Trong những cây đại thụ của làng thơ Việt Nam, Xuân Diệu vẫn được xem là một trong những người cẩn trọng (thậm chí còn rất khe khắt) trong việc khen chê. Nếu như Chế Lan Viên còn chịu khó biểu dương phong trào thì hầu như Xuân Diệu chỉ đi vào nghiên cứu tìm hiểu tác giả, mà lại chủ yếu là những tác giả cổ điển. Đối với anh em trẻ, cũng có khi ông viết nhận xét về họ qua cuộc thi thơ, nhưng vẫn chủ yếu là nhìn từ góc độ những chỗ chưa đạt của nó để nhắc nhở anh em nghiêm túc hơn khi vào nghề viết. Phải nói, những lời phê bình của ông rất có ý nghĩa vì đa phần nó đều xác đáng cả.
Trong cuộc thi thơ 1972-1973, báo "Văn nghệ" in bài "Bà" của một cây bút trẻ. Xuân Diệu nhận định: "Tác giả bài "Bà" vì quá vô ý mà phạm phải nhiều lần vô lễ (ở trong thơ) đối với bà".
Khi cây bút trẻ nọ viết:
Đất màu nâu, da bà cũng màu nâu
Xuân Diệu phê: "Bà nội, bà ngoại đâu phải là một chiếc ấm đất mà nói cộc lốc như vậy, anh lại càng vô lễ khi nói với bà rằng: mặt của bà "nếp nhăn nheo như mặt lúa khô queo".
Đến câu:
Giờ cây lúa đổi mùa thay hạt
Bà ơi, bà có trẻ thêm.
Xuân Diệu bực bội nhận xét: "Nếu cháu có hiếu thì cháu cứ khẳng định: Cây lúa đổi mùa thay hạt, bà của cháu như cũng trẻ thêm ra. Chứ theo tôi nghĩ, hỏi như tác giả hỏi, là xấc láo với bà".
Câu:
U cho cháu là rừng cây đằm thắm
Phải tay bà quàng đến sau lưng
Xuân Diệu than thở: "Chao ôi, tại người viết quá ư vô ý tứ, chứ không phải tại tôi muốn sinh chuyện! Đáng lẽ có thể nói: "Ấm áp như tấm lòng của bà, vẫn theo cháu mà ấp ủ", chứ cháu trai đã 19, 20 tuổi, có thể nói: Bà mừng rỡ quá ôm chầm lấy cháu, chứ sao lại viết tỷ mỉ: "Bà quàng cánh tay qua sau lưng".
Mới thấy, trong lĩnh vực thơ, Xuân Diệu thuộc trong số những nhà thơ có khiếu thẩm mỹ tinh tế.
*
3- KHÔNG VÌ TỜ HOA
Trong những năm Hà Nội đánh Mỹ, Nhà xuất bản Văn học tập hợp để in một tập bút ký của Nguyễn Tuân. Trong đó có một số bài như "Tờ hoa", "Tình rừng" mà khi in báo, Nguyễn Tuân đã được trên "nhắc nhở". Khi ông Như Phong, giám đốc nhà xuất bản đọc duyệt, bèn đề nghị với Nguyễn Tuân:
- Không vì "Tờ hoa" mà ông phải gác lại tập sách.
Nguyễn Tuân bèn đáp lại:
- Cũng không vì tập sách mà phải bỏ "Tờ hoa".
Cả hai bên đều căng. Cuối cùng tập sách không in được.
Mỗi ngày mình sẽ gửi 2-3 mẩu.
L.
***
1- CHÂM NGÔN ĐỌC VÀ SUY NGHĨ
Nhà thơ Thanh Tịnh là tác giả của nhiều tập thơ, tấu, truyện ngắn, đã từng được bạn đọc biết đến. Ông còn là tác giả của nhiều câu "châm ngôn" nổi tiếng. Đây là một trong số các châm ngôn của ông.
- Nói về sức mạnh của dân:
Dễ trăm lần không dân cũng chịu
Khó vạn lần dân liệu cũng xong
- Nói về quan hệ con cái - cha mẹ:
Bố cho con ăn: con cười bố cười
Con cho bố ăn: con khóc, bố cười
- Nói về việc sinh con trai:
Khi con trai anh có vợ thì anh sẽ mất con
Khi con trai anh có con thì anh sẽ mất vợ
- Vế đối tặng một anh hai vợ:
Vợ cả, vợ hai, cả hai vợ đều là vợ cả
Vế còn lại chưa ai đối chỉnh cả!
*
2- XUÂN DIỆU PHÊ THƠ
Trong những cây đại thụ của làng thơ Việt Nam, Xuân Diệu vẫn được xem là một trong những người cẩn trọng (thậm chí còn rất khe khắt) trong việc khen chê. Nếu như Chế Lan Viên còn chịu khó biểu dương phong trào thì hầu như Xuân Diệu chỉ đi vào nghiên cứu tìm hiểu tác giả, mà lại chủ yếu là những tác giả cổ điển. Đối với anh em trẻ, cũng có khi ông viết nhận xét về họ qua cuộc thi thơ, nhưng vẫn chủ yếu là nhìn từ góc độ những chỗ chưa đạt của nó để nhắc nhở anh em nghiêm túc hơn khi vào nghề viết. Phải nói, những lời phê bình của ông rất có ý nghĩa vì đa phần nó đều xác đáng cả.
Trong cuộc thi thơ 1972-1973, báo "Văn nghệ" in bài "Bà" của một cây bút trẻ. Xuân Diệu nhận định: "Tác giả bài "Bà" vì quá vô ý mà phạm phải nhiều lần vô lễ (ở trong thơ) đối với bà".
Khi cây bút trẻ nọ viết:
Đất màu nâu, da bà cũng màu nâu
Xuân Diệu phê: "Bà nội, bà ngoại đâu phải là một chiếc ấm đất mà nói cộc lốc như vậy, anh lại càng vô lễ khi nói với bà rằng: mặt của bà "nếp nhăn nheo như mặt lúa khô queo".
Đến câu:
Giờ cây lúa đổi mùa thay hạt
Bà ơi, bà có trẻ thêm.
Xuân Diệu bực bội nhận xét: "Nếu cháu có hiếu thì cháu cứ khẳng định: Cây lúa đổi mùa thay hạt, bà của cháu như cũng trẻ thêm ra. Chứ theo tôi nghĩ, hỏi như tác giả hỏi, là xấc láo với bà".
Câu:
U cho cháu là rừng cây đằm thắm
Phải tay bà quàng đến sau lưng
Xuân Diệu than thở: "Chao ôi, tại người viết quá ư vô ý tứ, chứ không phải tại tôi muốn sinh chuyện! Đáng lẽ có thể nói: "Ấm áp như tấm lòng của bà, vẫn theo cháu mà ấp ủ", chứ cháu trai đã 19, 20 tuổi, có thể nói: Bà mừng rỡ quá ôm chầm lấy cháu, chứ sao lại viết tỷ mỉ: "Bà quàng cánh tay qua sau lưng".
Mới thấy, trong lĩnh vực thơ, Xuân Diệu thuộc trong số những nhà thơ có khiếu thẩm mỹ tinh tế.
*
3- KHÔNG VÌ TỜ HOA
Trong những năm Hà Nội đánh Mỹ, Nhà xuất bản Văn học tập hợp để in một tập bút ký của Nguyễn Tuân. Trong đó có một số bài như "Tờ hoa", "Tình rừng" mà khi in báo, Nguyễn Tuân đã được trên "nhắc nhở". Khi ông Như Phong, giám đốc nhà xuất bản đọc duyệt, bèn đề nghị với Nguyễn Tuân:
- Không vì "Tờ hoa" mà ông phải gác lại tập sách.
Nguyễn Tuân bèn đáp lại:
- Cũng không vì tập sách mà phải bỏ "Tờ hoa".
Cả hai bên đều căng. Cuối cùng tập sách không in được.
Chỉnh sửa lần cuối: