Gia Đình...

hơ, chỉ sợ em ko đủ sức mà ăn thui :D
----> aLong: anh mà thế á, hix
mà anh có để 2 đứa em ở lại thì chắc thừa kem cho anh tự tử thiệt luôn đó , nhểy :D :D
 
anh Long ơi kế hoạch ănkem nhanh lên
em nóng lòng wa' >_<
(viết cái này cho 1 đứa bạn em)
Mày ah, tao biết mày đnag rất buồn nhưng mà mày đừng đóng chặt cửa, tắt comp, ngắt dđ. Làm thế mày sẽ tự giết mình đấy. Thậm chí đến tao mà mày cũng ko nói chuyện được ah? tao là gì của mày sau gần 10 năm như thế? Với gia đình mày tao gần như là 1 thành viên rồi. Chuyện của mày cũng là chuyện của tao mà. Gia đình... nếu mày vào đây thì hãy đọc topic này đi, trừ phần chat chit ra thì đều là những lời khuyên rất bổ ích :D tao yêu mày lắm. Mày đừng như thế với tao, với gia đình mày nhé :x
 
Kế hoạch thì trừ những lúc bận ra thì lúc nào cũng được ;). Nói vậy, nhưng mà chưa thấy kế hoạch các cô giề cả, hehe, các cô kia có về HN ko :D. Khách đến nhà thì ưu tiên hỏi thăm trước, hehe, còn Pit thì lúc nào cũng sẵn lòng, kể cả vác kem đến Amss luôn :D
 
Mày ah, tao biết mày đnag rất buồn nhưng mà mày đừng đóng chặt cửa, tắt comp, ngắt dđ. Làm thế mày sẽ tự giết mình đấy
hì, có lần 1 người bạn cũng nói với chị câu này
Mọi người ở đó dễ rồi, em thì chưa bít sao cả, hohohoo 3 ngày nữa thui , 3 ngày hehe
hix nhưng mà xtop ngay, còn bài " thuyết trình " ngày mai nữa, bắt đầu lại today, I'm very pride, I ... :D :D
 
thì có "bài" cả rùi mà chị :D
về nhanh còn đi ăn kem với em :x
còn... tra tấn anh Long nữa chứ
hehehe
 
hoho bị làm sao thế nhỉ, sao lại viết i am pride thế kia, :D tẩu hỏa nhập ma rồi thì phải, chắc tại hôm trước chị ăn kem định tự tử nhưng ko thành đâm ra... :D :))
mà chị cũng chẳng dám hứa đi ăn kem với em đâu :( chị hông bít có ra được hông nữa , mà ko bít cái cô Hg đâu roài nhểy??? :D :D
 
bẹn í chắc đnag luyện cổ họng để ra ăn kem... anh Long nhỉ ;;)
(viết cho bạn em)
một lần nữa tao không hiểu mày. Sao mày lại gạt tao ra? Tao ko đủ độ tin cậy để mày chia sẻ sao? Tao thất vọng vì mày, vì 10 năm đx qua của chúng ta...
 
Tưởng tượng:
mày à, dạo này có rất nhiều chuyện xảy ra và tao thực sự cảm thấy vô cùng mệt mỏi, tao không biết phải nói gì mà có lẽ tao thực sự không muốn nói gì cả. Giá mà lúc này tao có thể biến mất, nhưng mà không thể nên giờ tao chỉ muốn ngồi một mình và tự nhiên tao muốn bật bài hát đó lên. Từng giai điệu, từng lời ca cất lên và tao lắng nghe những lời ca còn vọng mãi trong đầu tao.
Sometimes I need some time...on my
own
Sometimes I need some time...all alone
Everybody needs some time...
on their own
Don't you know you need some time...all alone

Xin lỗi mày, tao biết mày rất tâm đến tao và tao biết đang làm mày buồn rất nhiều nhưng lúc này đừng bắt tao phải nói gì cả. Đôi khi như thế này tao không biết phải làm điều gì cho đúng. Tao rất muốn ai đó ở bên cạnh mình lúc này nhưng lại chẳng muốn gặp ai, phải nói điều gì hay để mọi người thấy tao thế này.Tao cảm thấy mệt mỏi và tao chỉ muốn khóc nhưng lại không thể nào khóc được. :(
 
Chỉnh sửa lần cuối:
muốn đi ăn kem lắm muh :D , em đang đăng kí 1 lớp ở l'espace mà mãi chẳng xong tại đăng kí muộn quá, chị ý bảo đến 20/6 mới có đợt đăng kí bổ sung, ko biết sao nữa, muh lúc đấy mới đi chơi về :D
vậy có ai có kế hoạch gì ko zậy ;;) cho tớ/em tham gia zới ;;) :D
 
Anh Long viết kí rì vậy?
quan điểm của em là đã là bạn thì phải sẵn sàng chịu 1/2 nỗi buồn và được hưởng 1/2 niềm vui. Cứ tự nhốt mình trong phòng thì sinh ra bạn bè để làm j`
hơn nữa em với gia đình nó có phải xa lạ j` đâu. Thực sự thất vọng :(
Nếu nó ko cần em thì 10 năm trước sao còn ra bắt chuyện làm quen với em?
@Hương: tớ thực ra cũng đang rất bận >_< ôn thi rùi hồ sơ lung tung hết cả lên
nhưng mà nếu ấy ra HN thì nháy tớ 1 phát
kinh nghiệm trốn đi chơi đầy mình hehehe :D
0912281700
 
À, viết những suy nghĩ lung tung. Đây không phải là những gì anh nói rằng bạn em nghĩ, chỉ là một trong nhưng lúc thất vọng của một người nào đó mà anh nghĩ tới từ những gì đã diễn ra. :D Chỉ là một cách để em thấy được suy nghĩ của một người đang thất vọng. Những lúc thế không phải họ không cần bạn bè mà thậm chí còn cần hơn là khác nhưng thực sự thì khó để mà nói cho dễ hiểu. Những lúc như thế mọi người đều cần một ai đó bên cạnh, mà có một bài thơ - không nhớ rõ nữa - về tình bạn có câu có vẻ thích hợp và dễ diễn đạt: Tôi không hứa sẽ làm bạn vui, nhưng tôi sẽ khóc cùng bạn.
:) có lẽ ai cũng có một giây phút nào đó muốn khép cửa lại, nhưng mà chính bạn bè là người giúp ta mở cánh cửa đó ra. Cố lên Pit ơi, bạn em cần em
tớ thực ra cũng đang rất bận >_< ôn thi rùi hồ sơ lung tung hết cả lên
=D> =D>
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Nguyễn Lê Trân đã viết:
Anh Long viết kí rì vậy?
quan điểm của em là đã là bạn thì phải sẵn sàng chịu 1/2 nỗi buồn và được hưởng 1/2 niềm vui. Cứ tự nhốt mình trong phòng thì sinh ra bạn bè để làm j`
hơn nữa em với gia đình nó có phải xa lạ j` đâu. Thực sự thất vọng :(
Nếu nó ko cần em thì 10 năm trước sao còn ra bắt chuyện làm quen với em?
@Hương: tớ thực ra cũng đang rất bận >_< ôn thi rùi hồ sơ lung tung hết cả lên
nhưng mà nếu ấy ra HN thì nháy tớ 1 phát
kinh nghiệm trốn đi chơi đầy mình hehehe :D
0912281700

=D> :)>- , chuyển chủ đề :D
mà tháng mấy bạn Trân thi vậy? tính gì thì để thi xong cũng được mà :x
 
em đang ôn thôi, cũng ko biết có thi ko, vì 11-7 đã nhập học mà 9-7 có đợt thi >_<
ko thi càng tốt, đớ tốn 130$ đợi thi xong sợ là em té mất rùi :D
mà cũng chẳng biết nữa, bao h xuống đến sân bay UK thì mới thực sự yên tâm :D
@a Long: em cũng từng thất vọng, cũng biết cảm giác đóng chặt cửa phòng tự nhót mình là thế nào. Nhưng em ko hiểu tại sao phải làm thế khi co' người sẵn sàng chia sẻ với mình. Lần gần đây nhất em rơi vào tình trạng đó,em thậm chí còn ko có 1 ai bên cạnh, thế là nhấc điện thoại gọi bừa cho 1 đứa bạn, ko phải là thực sự thân, để khóc với nó. Khóc xong thấy,.. thật bùn cười... nhưng mà dù sao cũng khá hơn là tự giết chết mình :D
em đã từng có những người bạn rất, phải nói là cực kì thân, những người mà em có thể òa khóc trước mặt họ bất cứ lúc nào. Họ đã dạy em cách phải ôm một người bạn vào lòng khi họ khóc ra sao :) Thật dịu dàng :x Vậy nên dù bây giwof họ đã đi rất xa em thì em vẫn có thể tiếp tục việc họ đã làm với em :x
vậy nên em ko thể chấp nhận ý nghĩ là em ko giúp j` được cho đứa bạn thân của em trong hoản cảnh này >_<
 
Nhưng em ko hiểu tại sao phải làm thế khi co' người sẵn sàng chia sẻ với mình
. ==>> có lẽ tại vì chúng ta đang sống trong không gian ba chiều :D. Đùa đấy, chắc là vì giống như là câu chuyện thầy bói xem voi ấy mà, mỗi người nhìn cuộc sống ở góc độ khác nhau và vì thế họ đưa ra những quyết định không giống nhau. Làm sao mà ta có thể hiểu hết tại vì sao có những người thành công trong cuộc sống lại cảm thấy đời họ thất bại; người sống thiếu thốn những lại cảm thấy cuộc đời họ thật đấy đủ, chỉ thiếu mỗi tiền :D. Vì cuộc sống đa dạng chứ không anh Đức Khuê lại kêu: monotone, khó chịu lắm, Pit nhẩy :)).
em vẫn có thể tiếp tục việc họ đã làm với em
=D> :)>- :x

Mà cô MA đâu rùi, cô còn chưa kể vụ phát biểu cho mọi người nghe nhảy :))
Cô Hương thì 20/6
lúc đấy mới đi chơi về
==>> tham gia giề chứ, có cô cho bọn anh tham gia với, ít nhất cũng kể xem đi đâu, làm giề chứ :D
 
em ko phải đứa sống lạc quan :D ít nhất là vài năm gần đây, khi đã lớn hơn, khi những người bạn thân thiết nhất lần lượt đi xa
nhưng họ đã để lại cho em nhiều hơn những kỉ niệm đpej :D
với bạn thân của mình, anh ko bít đâu, nó bị ảnh hưởng của em khá nhiều, chỉ từ 2 năm trở lại đây thì học khác ca nên ít gặp thôi. Vậy nên nếu như khi em thất vngj chán nản, em cần 1 ai đó để khóc, để trút nỗi buồn thì nó cũng sẽ như thế :D Và người đó sẽ là em, em biết vậy :D (có hơi tự tin quá ko nhỉ >_<)
chị MA về đến nới chưa nhỉ?
Hương đi đâu vậy? Cso ra HN ko vậy?
 
:( nghe nói vậy lại nhớ thằng bạn quá :(( nó vừa đi học được mấy hôm
mà ko hiểu sao tớ lại thích bạn thân là con trai hơn con gái :D, hình như 1 đứa con trai hiểu tớ hơn con gái thì phải, mà nói chuyện với con trai dễ hơn thì phải :D

giống như là câu chuyện thầy bói xem voi ấy mà, mỗi người nhìn cuộc sống ở góc độ khác nhau và vì thế họ đưa ra những quyết định không giống nhau. Làm sao mà ta có thể hiểu hết tại vì sao có những người thành công trong cuộc sống lại cảm thấy đời họ thất bại
:)>- :)>-

Tớ nói thế nhưng nếu Trân đang bận học thì thôi :D với cả 2 ngày nữa tớ vào miền Nam rồi, nếu đăng kí được lớp ở l'espace thì cuối tháng chắc sẽ sang đó học, hì, mà có khi lúc đấy cậu Pit đi rồi ý chứ :D
--> aLong: anh phải chờ lúc em về mới có vụ để kể chứ ah :D , ui chà, thích nhứt là vào trong đấy có hoa hướng dương, thích hoa hướng dương lắm :x :x
 
xời ơi, tớ cso bao h bận học đâu >_<
chơi bời xả láng đi
cũng ko thi nữa mà
cuối cùng là kế hoạch của ấy thế nào vậy? chả hỉu j` hết >_<
(viết cho bạn)
thật vui vì cuối cùng mày cũng đã chịu nói chuyện với tao. Lâu rồi bọn mình ko buôn điện thoại như thế nhỉ :D nhưng càng nói tao càng thấy chán >_< Mày mới 17t, và tao cũng thế. Tao ko thể đưa ra lời khuyên cho mày được. Sáo rống lắm. Tao rất buồn khi mày chọn cách sống bất cần như thế, dù chuyện này tao đã đoàn trước được từ lâu rồi. Tao ko nghĩ mày lại đón nhận tin tao đi 1 cách bi quan như thế. Tao xin lỗi, thực sự là tao ko biết phải làm j` để giu'p mày cả. Mày từ chối gia đình, mày tin tao. Nhưng tao lại khong đủ sức. Lúc mày nhắc lại 10 năm của chúng ta, nhắc lại những đứa bạn từ cấp 1, tao cảm giác tìm lại con bé ngày nào mà tao đã chơi than... Tao yêu mày lắm. Hi vọng mà hiểu cho tao
 
:) HN và một ngày đẹp trời, mọi thứ hôm nay hình như dễ chịu hơn. Đi chơi, vậy thì chào cô Hương, đi chơi vui vẻ nhé, đừng quên chụp ảnh và gửi cho mọi người đấy. Còn Pit này,
Mày mới 17t, và tao cũng thế
:) đừng wa' lo lắng, mọi chuyện đang dịch chuyển và ai cũng có lúc đánh mất niềm tin, quan trọng là khi họ vượt qua nó, họ sẽ mạnh mẽ hơn. You don't have to worry. Nhưng mà một sự khởi đầu tốt lành, chúc Pit và bạn vui vẻ.
 
ủa anh Long hnay hứng chí thế :D
2 hôm nay ốm lăn ốm lóc ở nhà, toàn nằm mơ thấy những chuyện kinh khủng >_<
chán quá
chị MA về chứ nhỉ?
 
có 1 câu chuyện thế này:
Có 1 cậu nhóc sinh ra trong 1 gđ tan vỡ. Cha cậu vào miền Nam tìm hạnh phcus trong 1 gia đình mời. Cậu theo mẹ ra nước ngoài. Quê hương với cậu chỉ còn là gia đình người Bác rất yêu thương cậu và cô bạn gái mà thôi.
Rồi đùng 1 cái cha cậu gọi cậu về ở cùng gđ ông. Ong muốn bù đắp phần nào những thiếu thốn tình cảm của câu. Và còn để cậu thừa hưởng công ty của ông, vì dù sao cậu vẫn là con trai trưởng, và ông biết đây là ước mơ của cậu từ rất lâu rồi. còn ngạc nhiên hơn nữa là mẹ cậu cũng muốn cậu trở về, dù như vậy bà sẽ phải sống thui thủi 1 mình.
Câu nhóc rất yêu mẹ. Cậu không muốn làm mẹ buồn. Nhưng cũng không muốn để mẹ sống 1 mình. Hơn nữa người bạn gái của cậu sẽ sang chõ cậu học tập thời gian tới, đó là điều mà cả 2 đã cùng hẹn với nhau.
Nhưng 1 bên lại là cha và giấc mơ của cậu. Cậu không thực sự yêu cha mình, nhưng dù sao ông ấy cũng là người đã sinh thành ra cậu, và cậu là con, phải báo hiếu với cha. Thêm nữa, công ty, giấc mơ từ những ngày còn ngồi ghế phổ thông của cậu. Và con đường giúp cậu đạt được điều đó đang mở ra trước mắt. Cậu biết với khả năng của mẹ cậu và cậu ở đây thì việc mở công ty có thể coi là không thể.
Cậu nhóc hoang mang vô cùng. Cậu chờ đợi 1 ý kiến từ người bạn gái...
Và cô gái cũng bối rối không kém. Cô không biếtphair đưa ra lời khuyên như thế nào. Cố không muốn hủy hoại giấc mơ của cậu bạn nhưng cũng không muốn công sức và sự cố gắng của cả 2 đứa bao lâu nay đổ xuống sông xuống biển. Và cô biết ý kiến của mình rất có sức nặng trong quyết định của cậu nhóc, điều đó càng làm cô lo lắng...

Nếu mọi ng` là cô bé đó, ,mọi ng` sẽ làm thế nào????
 
Back
Bên trên