Nguyễn Thị Thúy Trinh
(thieuhuyench)
New Member
Đêm hôm kia con nằm mơ thấy ba
Đưa con đến trường với chiếc ba lô con cóc
Con biết ngày đầu tiên đi học
Có ba con chẳng khóc bao giờ...
Đêm hôm qua con nằm mơ thấy ba
Đưa con đến trường với áo trắng tinh tươm
Áo dài con bay phấp phới giữa sân trường
Ba mỉm cười, cứ đứng hoài ngoài cổng...
Nửa đêm mưa rơi con giật mình tỉnh mộng
Nước mắt rơi con mãi gọi ba ơi!
Hai mươi hai năm làm sao nói thành lời
Hai mươi hai năm mẹ đợi chờ mỏi mắt
Ba hôm nay con từ Nam ra Bắc,
Nửa trái tim như muốn nhìn lại ba
Nửa trái tim kia sao quá xót xa
Khi nghe ai đó gọi ba là bố
Giấc mơ đêm nay con chẳng nhìn thấy ba
Chỉ có con và Hà Nội phố
Chỉ có con với những ngôi nhà cổ
Chỉ có con và những mặt hồ trong
Ba biết không?
Lần đầu tiên từ sâu thẳm đáy lòng
Con nhận ra mình rất yêu Hà Nội
Nhưng có một điều con chưa lí giải nổi
Con yêu Hà Nội nhiều
Không phải vì - ở đó có bóng ba
Đưa con đến trường với chiếc ba lô con cóc
Con biết ngày đầu tiên đi học
Có ba con chẳng khóc bao giờ...
Đêm hôm qua con nằm mơ thấy ba
Đưa con đến trường với áo trắng tinh tươm
Áo dài con bay phấp phới giữa sân trường
Ba mỉm cười, cứ đứng hoài ngoài cổng...
Nửa đêm mưa rơi con giật mình tỉnh mộng
Nước mắt rơi con mãi gọi ba ơi!
Hai mươi hai năm làm sao nói thành lời
Hai mươi hai năm mẹ đợi chờ mỏi mắt
Ba hôm nay con từ Nam ra Bắc,
Nửa trái tim như muốn nhìn lại ba
Nửa trái tim kia sao quá xót xa
Khi nghe ai đó gọi ba là bố
Giấc mơ đêm nay con chẳng nhìn thấy ba
Chỉ có con và Hà Nội phố
Chỉ có con với những ngôi nhà cổ
Chỉ có con và những mặt hồ trong
Ba biết không?
Lần đầu tiên từ sâu thẳm đáy lòng
Con nhận ra mình rất yêu Hà Nội
Nhưng có một điều con chưa lí giải nổi
Con yêu Hà Nội nhiều
Không phải vì - ở đó có bóng ba