giải mã các ca khúc The beatles

vu hoang yen
(vu hoang yen_HAO)

New Member
source : ttvnol.com

Mỗi ca khúc của Beat đều có câu chuyện của nó . Xin phép được giới thiệu các ca khúc đo ( theo thời gian các album đã phát hành )

PLEASE PLEASE ME ( 1993 )

please_please_me.jpg


Đây là album đầu tay của Beatles năm 1963. Được thu âm ngày 11/2/1963, album được hoàn thành khá nhanh chóng và đơn giản với khoảng 13 giờ thu âm với các nhạc cụ cơ bản nhất. Tại Anh, album được phát hành ngày 22/3/1963 bởi hãng Rush ngay sau khi bài hát chủ đề đứng nhất bảng xếp hạng. Album lọt vào bảng xếp hạng trong vòng 1 tuần sau khi phát hành ở vị trí thứ 9 ( 7 tuần) sau đó lên thẳng hạng nhất và trụ lại ở vị trí đầu bảng suốt 29 tuần. Tuy nhiên, ở Mỹ, sau khi hãng Capitol từ chối phát hành album này, một công ty không mấy danh tiếng là Vee Jay đã nhận phát hành album với cái tên Introducing the Beatles và loại bỏ hai bài “Please Please Me” và “Ask Me Why”.

Album được thu cực kì đơn giản với kĩ thuật thu âm cơ bản nhất. Các ca khúc hoàn toàn được thu live, không chỉnh sửa, không remix hoặc overdub. Mỗi bài hát chỉ được thu lại tối đa là 4 lần vì ông George Martin muốn chuyển tải cái không khí sôi động và chân thực của những buổi diễn tại Cavern Club vào đĩa thu âm. Bìa album được Angus McBean chụp tại tổng hành dinh của công ty EMI ở Manchester Square, London. McBean cũng là người chụp tấm hình của tứ quái tại vị trí này sáu năm sau với dự định dung nó làm bìa đĩa cho album Get Back. Tuy nhiên album này đã không được thực hiện và tấm hình sau được sử dụng làm bìa cho album hợp tuyển the Beatles 1967-1970. Paul McCartney là người thiết kế bìa đĩa với cái tên Off the Beatle Track. Thiết kế của Paul được sử dụng nhưng cái tên thì đổi thành Please Please Me. Tựa gốc Off the Beatle Track được George Martin sử dụng cho album hoà tấu cover lại các bài hít của Beatles sau này. Một điều thú vị nữa về album này là khi thu âm, các thành viên của Beatles yêu cầu ông George cung cấp cho mình một lọ kẹo ho để giữ giọng và hai bao thuốc lá hiệu Peter Stuveysant để hút. Hai thứ này trở thành vật không thể thiếu của Beatles trong các buổi thu âm sau này.

I Saw Her Standing There
(McCartney 8/Lennon 2)

UK Chart: - US chart 14

McCartney: bass, hát chính
Lennon: rhythm guitar, hát bè
Harrison: lead guitar
Starr: drums.

Ca khúc này được Paul viết khoảng tháng 9 năm 1962 với tựa là “Seventeen” và hai câu đầu “She was just seventeen, never been a beauty queen.” Nhưng khi Paul đưa cho John góp ý, John đã sửa câu “never been a beauty queen” thành “you know what I mean” vì theo John, nó có vẻ sexy hơn. Sau này, câu “you know what I mean” được khá nhiều các nhóm nhạc khác sử dụng trong các bài hát của mình.

Paul viết ca khúc này tặng cho Iris Caldwell, em gái của ca sĩ Rory Storm của nhóm Rory Storm and the Hurricanes. Paul và Iris từng hẹn hò với nhau khoảng hai năm khi Iris mới 17 tuổi và là một vũ công chuyên nghiệp tại các club ở Liverpool. Mối tình của Paul và Iris tan vỡ khi nhóm Beatles sang Hamburg lập nghiệp nhưng Paul vẫn giữ mối quan hệ với Rory Storm. Paul đã từng có ý định để cho nhóm RS and the Hurricanes chơi bài này nhưng ông bầu Brian Epstein không cho phép vì theo ông đây là một bài hay của Beatles. Được sử dụng để mở đầu album, ca khúc được bắt đầu như một bài hát live với tiếng đếm nhịp 1..2…3..4 của Paul. “I Saw You Standing There” nhanh chóng trở thành một ca khúc không thể thiếu trong các buổi trình diễn của Beatles vì nó có sức hút khá mãnh liệt đối với các khan giả nữ trẻ (vì ai cũng nghĩ rằng bài hát dành cho mình). Paul thừa nhận rằng mình đã copy lại các câu bass của bài “I’m Talking About You” của Chuck Berry năm 1961 cho bài hát này.


Misery
(Lennon 6/McCartney 4)

McCartney: bass/ hát chính
Lennon: rhythm guitar, hát chính
Harrison: lead guitar
Starr: drums
George Martin: piano

Đây là sáng tác chính của John với sự giúp sức của Paul và hai tay Hollies Allan Clarke và Graham Nash. Nó đánh dấu rõ sự khác biệt giữa các ca khúc của John và của Paul. Các ca khúc của Paul luôn có nội dung vui tươi và tích cực về tình yêu, còn ca khúc của John trong thời kì đầu luôn nghi ngờ và tiêu cực. Lúc đầu ca khúc được dự định bán cho nữ ca sĩ Helen Shapiro nhưng ông bầu của ca sĩ này đã không sử dụng nó vì cho đến năm 1963, các ca sĩ Anh vẫn xem việc cover lại các ca khúc của Mỹ là mode thời thượng. Beatles mặc dù đã chứng tỏ được tài năng sáng tác của mình qua Love Me Do và Please Please Me nhưng vẫn chưa được công nhận một cách rộng rãi với tư cách nhạc sĩ sáng tác. Năm 1964, ca sĩ da đen người Anh Kelly Lynch mua lại “Misery” và biến nó thành một bài hit nho nhỏ theo phong cách gospel.

Ask Me Why
(Lennon 7/ McCartney 3)

McCartney: bass, hát bè
Lennon: rhythm guitar, hát chính
Harrison: lead guitar, bè
Starr: drums.

Đây là một trong những sáng tác đầu tiên của cặp Lennon/McCartney được thu âm năm 1962. Nhóm Beatles định sử dụng nó làm single đầu tay nhưng George Martin cho rằng bài hát không đủ chất lượng nên chỉ phát hành nó ở mặt B của single “Please Please Me”. Bản gốc thu âm ca khúc này được giới thiệu trong chương trình Teenager’s Turn của đài BBC tháng 6 năm 1962, còn bản phát hành trong album “Please Please Me” là bản thu lại năm 1963.

Please Please Me
(Lennon 10)

UK Chart: 1/ US chart: -

McCartney: bass, hát bè
Lennon: rhythm guitar, hát chính, harmonica
Harrison: lead guitar, hát bè
Starr: drums

Được phát hành dưới dạng đĩa đơn thứ hai của Beatles, bài hát đứng hạng nhất ở Anh trong hai tuần nhưng không có tên trong bảng xếp hạng ở Mỹ và bị nhiều hang đĩa ở Mỹ từ chối phát hành. Mặc dù được kí tên Lennon/McCartney, đây là ca khúc hoàn toàn của John. Là một người thích chơi chữ, John đã lợi dụng tính đa nghĩa của từ “please” để viết ca khúc này sau khi nghe bài “Please” của Bing Crosby phát hành năm 1932. Lúc đầu bài hát được chơi dưới dạng ballad theo phong cách của Roy Orbison nhưng ông George Martin muốn nhóm thu âm nó với tốc độ nhanh kèm với tiếng kèn harmonica. Bản thu âm đầu tiên vào tháng 9 năm 1962 của nhóm là bản với tốc độ chậm đã không được sử dụng. Sau thành công của “Love Me Do”, Beatles muốn phát hành “Please Please Me” dưới dạng single nhưng ông George Martin không thích. Ông muốn nhóm thu ca khúc “How Do You Do It?” viết bởi một nhạc sĩ chuyên nghiệp để làm single thứ hai. Nhưng John và Paul nhất trí với nhau nhóm chỉ phát hành những single do chính mình sáng tác. Cuối cùng ông George Martin đành phải nhượng bộ với một điều kiện, bài “Please Please Me” phải được thu với tốc độ nhanh và Beatles phải thu âm luôn bài hát “How Do You Do It?” để phòng nếu Please Please Me không vào được bản xếp hạng thì nhóm sẽ phát hành ca khúc kia để gỡ gạt. Tuy nhiên khi Please Please Me đứng nhất bản xếp hạng, Beatles đã không cần đến “How Do You Do It?”. Bài hát này được một nhóm nhạc Liverpool khác là Gerry and the Pacemakers thu âm và phát hành, version của nhóm này đạt hạng nhất trên bảng xếp hạng.

Love Me Do
(Lennon 3/ McCartney 7)

UK Chart: 27, 17/ US Chart: 1 (1964)

McCartney: bass, hát chính
Lennon: rhythm guitar, hát chính
Harrison: rhythm guitar, hát bè
Starr: tambourine
Andy White: drums.

Paul viết bài hát này năm 17 tuổi và John đóng góp phần harmonica intro theo phong cách của Delbert McClinton trong ca khúc “Hey! Baby!” John rất ấn tượng với cách chơi harmonica của McClinton nên khi gặp ông này năm 1962 tại Hamburg, John đã năn nỉ McClinton chỉ mình cách chơi harmonica với cây kèn John xoáy được trong một hiệu bán nhạc cụ. Ngoài “Love Me Do”, Lennon còn chơi harmonica trong một số ca khúc khác của Beatles như “Please Please Me,” “Thank You Girl”, “From Me To You,” “I Should Have Known Better” và “I’m a Loser”.

Có hai phiên bản của “Love Me Do”, phiên bản đầu tiên được thu ngày 4/9/1962 với Ringo Starr chơi trống. Tuy nhiên ông Martin không thích phiên bản này lắm vì ông nghĩ phần trống vẫn chưa tốt. Một tuần sau, nhóm thu lại bài này với Andy White chơi trống và Ringo gõ tambourine. Buổi thu âm “Love Me Do” là một trong những buổi thu âm tồi tệ nhất của Beatles. Thiết bị phòng thu rất kém, ông George Martin lại tỏ ra khó chịu vì ông không thích lời bài hát này khiến John và Paul khá căng thẳng. Còn George Harrison đến phòng thu với con mắt bầm tím do bị các fan của Pete Best tấn công sau khi tay trống này bị sa thải. Không chỉ có mình ông George Martin không ưa “Love Me Do”, dì Mimi của John cũng chẳng thích gì nó. Bà nói thẳng với John rằng: “Nếu anh nghĩ rằng các anh có thể làm nên chuyện với những ca khúc kiểu này thì hãy suy nghĩ lại!” Tuy nhiên, đối với một số nghệ sĩ sau này như Sting, đây là ca khúc giúp họ lựa chọn âm nhạc làm con đường đi cho mình. Khi bài này được phát hành thành đĩa single đầu tiên của Beatles, ông Epstein đã bỏ tiền ra mua 1000 bản để ca khúc được tăng số giờ phát sóng trên đài.

P.S I Love You
(Lennon 2/ McCartney 8)

UK chart: -/ US chart: 10 (1964)

McCartney: bass, hát chính
Lennon: acoustic rhythm guitar, hát chính
Harrison: lead guitar
Starr: Maracas
Andy White: drums.

Đây là ca khúc Paul viết cho cô bạn gái của mình là Dorothy Dot Rhone năm 1962. Khi nhóm Beatles sang Hamburg biểu diễn, Cynthia Powell và Dot Rhone có sang Đức để thăm người yêu của mình. Tại Hamburg, Cynthia ở chung với Astrid Kirchner còn Dot ở chung với Paul. Paul viết ca khúc này dưới dạng một lá thư gửi cho Dot sau khi cô cùng Cynthia trở về Anh. Tuy nhiên mối tình của hai người chấm dứt chỉ vài ngày sau khi nhóm Beatles kí hợp đồng với ông Epstein. Dot khi thấy Cynthia kết hôn với John nên giục Paul kết hôn với mình. Tuy nhiên là một người đầy tham vọng, Paul nghĩ rằng kết hôn lúc này là quá sớm nên anh chủ động chia tay. Dot đã suy sụp tinh thần sau khi bị Paul bỏ rơi. Cũng như “Love Me Do” ca khúc này có hai phiên bản, một phiên bản do Ringo chơi trống và phiên bản còn lại do Andy White chơi trống. Điều này cho thấy lúc đầu ông George Martin không tin tưởng vào tài năng của Ringo cho lắm.

Do You Want to Know a Secret?
(Lennon 10)

UK Chart: -/ US chart: 2 (1964)

McCartney: bass, hát bè
Lennon: rhythm, hát bè
Harrison: lead guitar, hát chính
Starr: drums.

John viết bài hát này để tặng Cynthia trong ngày cưới của hai người. Lời của bài hát theo John lấy cảm hứng từ bài “Wishing Well” trong bộ phim hoạt hình Bạch Tuyết và Bảy Chú Lùn, bài hát mà bà Julia thường ru John ngủ lúc bé. Về phần nhạc, George Harrison cho rằng ca khúc này chịu ảnh hưởng từ bài hit “I Really Love You” của nhóm R’n’B the Stereos năm 1961. Mặc dù John viết ca khúc này, anh lại để cho George hát chính. Ngoài ra, nhóm Billy J. Kramer and the Dakotas, một nhóm nhạc Beat khác do ông Epstein quản lí cũng cover lại bài này. Bản cover của nhóm Dakotas đạt hạng nhất ở Anh. Điều này khẳng định tài viết nhạc của cặp Lennon/McCartney có thể viết những hit song cho các nhóm nhạc khác.

There’s a Place
(Lennon 10)

McCartney: bass, hát bè
Lennon: rhythm guitar, harmonica, hát chính
Harrison: lead guitar, hát bè
Starr: drums.

John viết bài này theo phong cách nhạc blues và soul của hang Motown. Bài hát phản ánh tính hướng nội của John, đối lập với vẻ sôi nổi bên ngoài. Sau những buổi diễn mệt nhoài và những buổi tiệc tùng, John mong muốn có một nơi yên tĩnh để giấu mình hoàn toàn tách biệt với thế giới bên ngoài. Mặc dù đây là ca khúc hoàn toàn của John, Paul nhận rằng tựa của ca khúc là gợi ý của mình lấy ý tưởng từ bài hát chính của bộ phim Westside Story (1957) là “There’s a Place For Us)
 
With the Beatles​

with_the_beatles.jpg


Sau thành công của album đầu tay, Beatles có 5 tháng để cho mắt album thứ hai của mình. Được phát hành ngày 22/11/1963, album With the Beatles leo thẳng lên hạng nhất bản xếp hạng và trụ lại đó 21 tuần liên tiếp. Ở Mỹ, album được phát hành dưới cái tên Meet the Beatles vào đầu năm 1964. Ngay tuần đầu phát hành, Meet the Beatles đã bán hơn 750,000 đĩa và đến giữa tháng 3, con số này đã lên tới 3,56 triệu, một con số mà không có nhóm nhạc hoặc ca sĩ nào của Anh dám mơ tới trên đất Mỹ.

With the Beatles được thu âm trong khoảng thời gian từ tháng 8 đến tháng 10 năm 1963 xen kẽ với những buổi diễn, những chương trình truyền hình và những buổi thu âm cho đài BBC. Hai tay sáng tác chính Paul và John phải tập làm quen với việc sáng tác cấp tốc ở bất cứ nơi nào để đáp ứng nhu cầu ngày càng tăng của người hâm mộ. Hầu hết các bài hát của album With the Beatles ra đời trong thời gian rảnh rỗi ít ỏi của nhóm khi không phải lưu diễn hoặc tham gia vào các chương trình. Đối với nhiều người, đó là một việc làm quá tải và nguồn cảm hứng sáng tác có thể bị vắt cạn. Nhưng đối với Paul và John, đây lại là thử thách giúp họ cạnh tranh với nhau về tài năng. John và Paul bắt đầu viết những ca khúc riêng lẻ mà không cần sự trợ giúp của nhau mặc dù cả hai vẫn thống nhất việc kí tên chung. Cũng trong album này, George Harrison có cơ hội chứng tỏ tài năng viết nhạc của mình qua ca khúc “Don’t Bother Me”.

Về mặt thu âm, album mới được đầu tư kĩ lưỡng và trau chuốt hơn Please Please Me. Kĩ thuật thu âm hiện đại nhất lúc bấy giờ là kĩ thuật thu chồng tiếng (double-tracking) được sử dụng trong một số ca khúc. Trong quá trình thực hiện album này, John và Paul bắt đầu làm quen với việc hoà âm và sản xuất với sự trợ giúp của George Martin. Nhờ đó mà những ý tưởng thu âm tưởng như điên rồ của Beatles được chuyển tải một cách trọn vẹn.

Bìa đĩa của album chụp nửa mặt bốn thành viên mặc áo polo kiểu cổ lọ trên nền sáng tối tương phản được chụp bởi Robert Freeman, một người bạn của John và Cynthia, lấy cảm hứng từ tấm hình Astrid Kirchner chụp John khi nhóm còn ở Hamburg. Tấm ảnh bìa đĩa này đã giúp Freeman trở thành nhiếp ảnh chính của nhóm Beatles trong thời gian nhóm lưu diễn tại Mỹ.

With the Beatles được đánh giá là album tiên phong của trào lưu British Invasion. Nó có ảnh hưởng rất lớn đối với các nhóm nhạc cùng thời. Maurice Gibb của Bee Gees thừa nhận rằng mình bị sự bí ẩn của bìa đĩa hớp hồn và ông đã học chơi bass theo tất cả các ca khúc trong album này.

From Me To You
(Lennon 5/ McCartney 5)

UK Chart 1/US Chart –

McCartney: bass, hát chính
Lennon: rhythm guitar, harmonica, hát chính
Harrison: lead guitar, hát bè
Starr: drums

Đây là single thứ ba của Beatles. John và Paul viết ca khúc này khi đi tour cùng với Helen Shapiro từ York đến Shrewsbury như một lời tán tỉnh cô ca sĩ này cùng với ca khúc “Thank You Girl”. Sự cạnh tranh giữa hai tài năng thể hiện qua việc thách đố nhau, mỗi người viết một câu xen kẽ cho đến khi bài hát hoàn thành. Tuy nhiên Helen Shapiro có vẻ không ấn tượng với ca khúc này lắm khi John và Paul hát thử cho cô nghe. Cảm thấy xấu hổ, cả hai định loại “From Me to You” ra khỏi danh sách những bài hát mới cho tới khi ông James McCartney, cha của Paul khẳng định đây là một ca khúc hay. Tựa của bài hát được lấy cảm hứng từ chuyên mục “From You To Us” của tạp chí New Musical Express và phần hát bè “whooh!!” ở cuối đoạn điệp khúc bắt chứơc “Twist and Shout”, ca khúc của nhóm Isley Brothers mà nhóm Beatles đã chơi lại. Helen Shapiro kể lại rằng khi hát đến đoạn này, cả John lẫn Paul đều cố hết sức để chứng tỏ rằng mình có thể hát cao hơn người kia để khoe mẽ với người đẹp, một sự cạnh trạnh khá trẻ con và dễ thương.

Thank You Girl
(Lennon 5/ McCartney 5)

UK Chart: -/ US Chart: 35.

McCartney: bass, hát chính
Lennon: rhythm guitar, harmonica, hát chính
Harrison: lead guitar
Starr: drums.

Được viết cùng một lúc với “From Me to You” với cái tựa “Thank You Little Girl”, bài hát này dược John và Paul dự định phát hành mặt A của single mới và “From Me to You” ở mặt B vì cả hai cho rằng “Thank You Girl” hay hơn “From Me to You.” Nhưng ông George Martin thấy được tiềm năng của “From Me to You” nên thuyết phục nhóm sử dụng ca khúc này ở mặt A và “Thank You Girl” ở mặt B. Sau này cả Paul và John đều chê “Thank You Girl” là một trong những ca khúc tồi nhất mà họ từng viết.

She Loves You
(Lennon 5/ McCartney 5)
UK Chart 1/ US Chart 1 (1964)

McCartney: bass, hát chính
Lennon: rhythm guitar, hát chính
Harrison: lead guitar, hát bè
Starr: drums

Đây là single thứ tư của Beatles trong năm 1963 và là single thứ ba của nhóm đạt hạng nhất ở Anh. Thành tích này đã đưa nhóm lên vị trí “toppermost of the poppermost” mà John vẫn ao ước. Single này bán được trên 1,3 triệu bảngchỉ trong năm 1963. Nó trở thành single bán chạy nhất ở Anh cho đến năm 1978 khi Paul McCartney và nhóm Wings phá kỉ lục bằng single “Mull of Kyntire”. Lấy cảm hứng từ ca khúc “Forget Him” của Bobby Rydell, Paul đề nghị John viết ca khúc này với tư cách một người ngoài cuộc khuyên bạn mình hãy làm hoà với cô bạn gái của mình. Từ trước đến nay, các ca khúc của Beatles đều viết với tác giả là trung tâm của câu chuyện tình, không có người thứ ba. “She Loves You” là bài đầu tiên, tác giả không trực tiếp liên quan đến cuộc tình. Điều này chứng tỏ Paul và John có khả năng thoát khỏi lối mòn trong việc sáng tác ca khúc và sự tinh tế về mặt cảm xúc, có thể nhìn vấn đề từ nhiều góc độ khác nhau. Lúc đầu, Paul viết “She loves you, yes, yes, yes!” nhưng bị John chê là thiếu thân thiện nên đã đổi thành “yeah, yeah, yeah!” Ba chữ đơn giản “Yeah, yeah, yeah” ấy đã trở thành câu nói cửa miệng của giới trẻ trong hai năm 1963-1964 và được trích dẫn trong hầu hết các bài báo viết về Beatles trong thời gian đó.

I’ll Get You
Lennon: 5/ McCartney: 5

McCartney: bass, hát bè
Lennon: rhythm guitar, harmonica, hát chính
Harrison: lead guitar, hát bè
Starr: drúm

Đây là một trong những ca khúc yêu thích của Paul trong thời đầu của Beatles, dù lời của ca khúc này phần lớn là do John viết. Sau này, những nhà phê bình thường so sánh hai câu đầu của I’ll Get You: “Imagine I’m in love with you, it’s easy ‘cause I know” với hai câu đầu của bài “Imagine” : “Imagine there’s no heaven, it’s easy if you try” để chứng tỏ John luôn là một kẻ mộng mơ ngay từ khi còn rất trẻ. Một điều đáng chú ý nữa trong ca khúc này là việc chuyển đột ngột từ hợp âm D trưởng sang hợp âm Am đoạn “It’s not like me to pretend”, một sự phá cách rất hiếm khi đựoc sử dụng trong nhạc pop thời bấy giờ. Paul và John thừa nhận rằng cảm hứng của việc thay đổi hợp âm đột ngột đó được lấy từ ca khúc “All My Trials” của Joan Baez.

It Won’t Be Long
(Lennon 10)

McCartney: bass, hát bè
Lennon: rhythm, hát chính
Harrison: lead, hát bè
Starr: drums

John viết ca khúc này như một lời bộc bạch nổi sợ sự cô đơn của mình khi không có những người thân ở bên cạnh. Bài hát không chỉ đơn thuần là lời của chàng trai kêu gọi người yêu của mình trở về với mình mà nó còn thể hiện sự khao khát được sống chung với cha mẹ mình trong một gia đình, ứơc mơ không bao giờ được thực hiện của John. Nó giống như ca khúc “Mother” của John sau này. Trong bài này, John thể hiện tài chơi chữ của mình với “be long” và động từ “belong”, điều mà George Harrison đã “mựơn” lại trong bài “Blue Jay Way” năm 1967. Đây cũng là ca khúc đầu tiên của Beatles sử dụng kĩ thuật thu chồng âm.

All I’ve Got to Do
(Lennon 10)

McCartney: bass, hát bè
Lennon: rhythm, hát chính
Harrison :lead
Starr:drums

John viết bài này theo phong cách của Smokey Robinson, ca sĩ da đen mà John và Paul rất hâm mộ. Trong album “With the Beatles”, nhóm cũng cover lại “You Really Got a Hold on Me” của Robinson.

All My Loving
(McCartney 10)

McCartney: bass, hát chính
Lennon:rhythm, hát bè
Harrison: lead, hát bè
Starr:drums.

Paul viết ca khúc này dành tặng cho người yêu mới quen Jane Asher, lúc này là một diễn viên truyền hình nổi tiếng của đài BBC. Phần lời của bài hát này được viết trước, Paul viết phần nhạc trên đường đi tour với Beatles. Mặc dù không sôi nổi như các ca khúc trước, “All My Loving” thể hiện sự tinh tế trong việc phối bè và phần guitar phức tạp hơn. John luôn tỏ ra ganh tị với Paul vì theo anh đây là một ca khúc hay và đáng ra phải do mình viết. Khi phát biểu cảm nghĩ về “All My Loving”, John nửa đùa nửa thật bảo rằng: “ Thật đáng tiếc khi nó lại là tác phẩm của Paul vì nó là một ca khúc hay. Nhưng phần guitar tôi chơi trong bài này mới đáng chú ý.”

Little Child
(Lennon 5/ McCartney 5)

McCartney: bass, piano, hát chính
Lennon: rhythm, harmonica, hát chính
Harrison: lead guitar
Starr: drums

Một bài hát dễ nghe dễ thuộc nhưng không thật sự xuất sắc. Một tác phẩm mà John và Paul cùng góp công bằng nhau.

Don’t Bother Me
(George Harrison 10)

McCartney: bass, claves
Lennon: rhythm guitar, tambourine
Harrison lead guitar, hát chính
Starr: drums, bongos, loose-skin Arabian bongo.

Ca khúc đầu tay của George được Beatles thu âm. Được viết vào tháng 8 năm 1963 khi nhóm Beatles diễn tại rạp Gaumont ở Bournemouth sáu đêm liên tiếp. George ngã bệnh do làm việc quá sức. Trong thời gian anh nằm dưỡng bệnh tại khách sạn Palace Court, anh bị Bill Harry, người sáng lập toà báo Mersey Beat quấy rầy liên tục. Harry chê rằng George không viết được ca khúc nào có lời như John và Paul ngoài bản hoà tấu guitar “Cry For a Shadow” mà George viết với John trước đó. George viết “Don’t Bother Me” như câu trả lời dành cho Bill Harry, còn bản thân ông thú nhận rằng mình không thích ca khúc này lắm. Đối với George, bài này giống như một bài tập về nhà hơn là một ca khúc thật sự.

Hold Me Tight
(McCartney 8/ Lennon 2)

McCartney: bass, hát chính
Lennon:rhythm, hát bè
Harrison: lead, hát bè
Starr: drums

Nhóm Beatles thu một phiên bản của ca khúc này vào đầu năm 1963 với dự định đưa vào mặt B của single “From Me to You” nhưng không sử dụng. Phiên bản trong album “With the Beatles” được thu ngày 12/9/63 với sự ảnh hưởng của nhóm nữ da đen the Shirelles. Đây cũng là ca khúc đầu tiên đề cập đến tình dục một cách khá thẳng thắn chứ không úp mở như những bài hát khác (making love to only you, so hold me tight). Tuy nhiên cả Paul và John đều không thích bài này và thường tránh nhắc đến nó trong các cuộc phỏng vấn.

I Wanna Be Your Man
(McCartney 7/ Lennon 3)

McCartney: bass, hát bè.
Lennon: rhythm guitar, organ hiệu Hammond, hát bè
Harrison: lead guitar, hát bè
Starr: drum, maracas, hát chính

Paul và John viết ca khúc này cho nhóm Rolling Stones trong một buổi tập của nhóm Stones ở phòng thu Studio 51. Nhóm Stones lúc này chỉ mới chập chững vào nghề nên cần một ca khúc của một nhóm có tên tuổi với hi vọng biến nó thành một single thành công. Bài hát được viết trong vòng 20 phút với phần lời lập đi lập lại dựa trên một đoạn riff mà Paul viết trước đây. Cả Paul và John đều xem đây là một ca khúc “đáng vứt đi” vì vậy cả hai không ngại ngần để cho nhóm Stones thu âm trước. Và để chứng tỏ rắng đây là một bài hát không có giá trị, John và Paul để cho Ringo hát chính. Phiên bản của Beatles không được phát hành thành đĩa single, nhưng phiên bản của nhóm Stones lại là một thành công khi đạt hạng 12 vào tháng 10 năm 1963, khiến nhóm trở thành đối thủ đáng gờm của Beatles trong những năm sau đó.

Not a Second Time
(Lennon 10)

Lennon: acoustic rhythm guitar, hát chính, hát bè.
Starr: drums
George Martin: piano

John viết bài này theo phong cách của Smokey Robinson và nhóm Miracles. Đây là ca khúc đầu tiên của nhóm Beatles không được thu âm với tất cả các thành viên. Đây cũng là ca khúc đầu tiên của Beatles gây được sự chú ý cho một tờ báo không chuyên về âm nhạc. William Mann của tờ Times (London) đã viết cả một bài phê bình về ca khúc này, so sánh nó với bài “Songs of the Earth” của Gustav Mahler. Trong bài viết của mình, Mann có nhắc đến thuật ngữ “Aeolian cadences” bảo rằng John đã sử dụng kĩ thuật này rất tự nhiên trong ca khúc của mình. Nhưng John hoàn toàn mù tịt về cái gọi là “Aeolian cadences”. Khi trả lời phỏng vấn tạp chí Playboy năm 1980, John bảo: “nó giống như tên một loài chim lạ.” Không những đối với John mà những nhà phê bình âm nhạc cũng bó tay với thuật ngữ này. Không ai dám chắc rằng William Mann sử dụng thuật ngữ này để nói về cái gì.
 
Ôi ôi, cảm động quá :(( :(( . Cảm động đến phát khóc đi được. Bạn Yến thật là tuyệt với, yêu bạn quá cơ :x :x :* :* Yến thật có công mày mò tìm hiểu thật sâu, thật kĩ về những ca khúc that never die của The Beatles. Kham phục khâm phục :> :> =D> =D>.
Cảm xúc tớ đang dâng trào như thế đó, do vậy phải viết mấy lời cảm thán dành tặng ấy ngay lập tức, mà cũng là để tôn vinh tứ quái nhà ta :D :D
Yến và mọi người có công nhận là nhạc của Beatles càng nghe, càng chất không? :-? Gần một nửa thế kỉ rồi đấy, mà nghe lại vẫn cảm nhận được ngọn lửa Rock 'n roll cháy mãnh liệt b-) b-) Thế nên cùng nhau nhìn lại chặng đường sáng tạo nghệ thuật của Beat cũng sẽ không bao giờ là thừa, là phí hoài thời gian cả. :)>- ;;)
Thế nên mọi người, hưởng ứng bạn Yến đóng góp cho topic xôm nhe :d Tớ cũng sẽ search thật nhiều tài liệu có liên quan phục vụ chủ đề này, để hầu chuyện Beat với tất cả những ai còn đang trong cơn Beatles mania :)) . Vậy nhé ;) ;)
 
Hay quá... Mình nghe Beatles từ lâu mà đọc cái thấy này vẫn thấy còn nhiều điều chưa biết...
 
Tống Minh Tuấn đã viết:
Hay quá... Mình nghe Beatles từ lâu mà đọc cái thấy này vẫn thấy còn nhiều điều chưa biết...

Những cái này đọc chả bao giờ chán!

Hồi mới qua đây (1985), anh kiếm được 1 cuốn sách độ 4-500 trang, nói rất kỹ càng về từng ca khúc của Beatles như thế, đọc thật sướng. Nhất là về những cái "thâm cung bí sử", kiểu khi đang thu ở phòng bên có người giật nước WC, thế là tiếng đó cũng được thu vào đĩa, rất khoái! ;)

Tuấn biết đấy là bài gì ko? :)

L.

TB. Tiện đây, xin gửi một bài viết cũ khá lâu rồi, cũng về Beatles.

CÂU CHUYỆN VỀ CÁC CHÀNG TRAI "ĐẦU NẤM"
(Vài nét về cuốn "Hợp tuyển Beatles")

Ngày 5-10-2000 vừa qua, tại nhiều nước trên thế giới, cuốn tiểu sử chung của 3 thành viên còn sống của ban nhạc huyền thoại "The Beatles" đã được ra mắt độc giả và giới hâm mộ âm nhạc xa gần. Đây là lời "thổ lộ" thực sự đầu tiên của các thần tượng của thập niên 60, những ca sĩ đến nay vẫn được ưa chuộng.
*

Hầu như người ta đã nói tất cả về "Bộ tứ tuyệt vời": John, Paul, George và Ringo. Hàng ngàn cuốn sách, phim ảnh, băng video... đã thuật lại một cách kỹ lưỡng và tỉ mỉ về khởi điểm của họ vào năm 1960, tại một quán rượu ở hải cảng Hamburg, về con đường dẫn họ đến vinh quang tuyệt đỉnh, về những vụ bê bối và sự tan rã đột ngột của họ vào năm 1970. Nhạc của "The Beatles" chẳng những đã làm mê hoặc giới trẻ thập niên 60, mà còn chinh phục được cả con cháu của họ. "Dù sao, chúng tôi cũng được biết cảm giác là một thành viên của Beatles!" - trong cuốn sách mới đây, Ringo - có lẽ là thành viên "đa cảm" nhất của "The Beatles" - đã thốt lên như thế.

Mang tựa đề "The Beatles Anthology" (Hợp tuyển Beatles), cuốn tiểu sử chung nói trên được tung ra ở nhiều nước Tây Âu và Mỹ với giá 45-65 Mỹ kim. Đây là quyển tự truyện thực sự đầu tiên do bốn chàng trai có mái đầu hình nấm đồng biên soạn, vượt quá khuôn khổ hàng ngàn cuộc trả lời phỏng vấn hời hợt của họ từ trước đến nay. Sách cho chúng ta thấy những suy nghĩ, những bất đồng cùng nhiều chi tiết chưa được biết đến trong sự nghiệp âm nhạc của ba chàng trai Beatles, nay đã ở ngưỡng "lục tuần". Không phải ngẫu nhiên mà từ mùa xuân năm nay, họ đã khẳng định: "Đây là bản tổng kết đầy đủ nhất và trung thực nhất về thời niên thiếu của chúng tôi, về vai trò của chúng tôi trong thế giới Rock & Roll và cuối cùng, về những hoàn cảnh đã gây ra sự tan rã bi thảm của ban nhạc".

Phần ảnh của cuốn sách khá phong phú bởi nhiều tấm ảnh quí - được công bố lần đầu - rút từ các tập ảnh gia đình. Sách cũng đăng tải một số lời tuyên bố của John Lennon (thành viên chủ đạo của "The Beatles", đã qua đời trong một vụ ám sát năm 1980), nhưng cái mới thực sự của "The Beatles Anthology" là giọng điệu chân thật, thậm chí có phần "phá bỏ huyền thoại Beatles".

Chẳng hạn, Paul, George và Ringo đã nói khá nhiều về khởi đầu chật vật và cay đắng của họ, khi nhiều bận họ phải chơi nhạc 12 giờ liên tục tại một quán rượu tồi tệ ở Hamburg, trước một "cử tọa" chủ yếu là giới thủy thủ say xỉn và các cô gái điếm mạt hạng. Khá nhanh chóng, khán giả nhận ra rằng "The Beatles" không chỉ đơn thuần là một trong số hàng trăm ban nhạc mọc lên như nấm thời đó, mà họ có những đổi mới rất đáng để ý về âm nhạc. Nhưng, như Paul, George và Ringo thành thực thú nhận, thành công chỉ đến với họ nhờ ông bầu thiên tài Brian Epstein, người đã biến bốn chàng thanh niên xuất thân từ khu phố nghèo khổ ở thành phố Liverpool thành những chàng trai "kiểu mẫu", luôn thắt cà-vạt, ăn vận chỉnh tề..., và ký cho họ một hợp đồng lừng danh với hãng băng đĩa EMI năm 1962.

"Chúng tôi vui mừng khi thấy đám thanh niên hò hét tại các chuyến lưu diễn của chúng tôi. Ít nhất, sự ầm ĩ cũng lấp liếm một thực tế: nhiều lần chúng tôi chơi sai nhạc, thoạt đầu, các nhạc cụ của chúng tôi khá tồi tệ" - McCartney thú nhận. Anh cũng cho biết: các bài hát đứng tên "cặp bài trùng" Lennon-McCartney thực ra là tác phẩm chung của cả bốn người; đây là một thỏa thuận và như thế, nó được lưu lại trên băng đĩa, sách vở. "Cố nhiên, tôi muốn thứ tự là McCartney-Lennon, nhưng John ngổ ngáo hơn tôi nhiều. Vả lại, ngay từ đầu, anh ấy đã thống nhất với Brian là anh ấy sẽ ở vị trí đầu trên tư cách người sáng tác nhạc. Anh ấy hơn tuổi tôi và cũng có chí hướng hơn tôi. Rốt cục, Lennon-McCartney trở thành một nhãn hiệu, nhưng ngày nay tôi sẵn sàng thay đổi vị trí ở những bài như "Yesterday" để mọi người được biết ai đã làm gì trong thực tế".

Nói về bầu không khí cuồng nhiệt trong các buổi biểu diễn, về cái gọi là "Beatlemania", các cựu thành viên của ban nhạc cho biết: thoạt tiên họ lấy làm thích thú, nhưng sau đó thấy hoảng sợ. "Sau một thời gian, chúng tôi phải tự vệ bằng các hàng rào và chấn song, không thể kiềm chế được bọn thanh niên, càng ngày chúng càng trở nên nguy hiểm" - Ringo kể lại. Theo George, "Tứ quái" Beatles hoàn toàn bình thường, nhưng thế giới bên ngoài điên đảo xung quanh họ. Đi bất cứ đâu, họ cũng phải có cảnh sát áp tải, thường xuyên trong cảnh huyên náo. Ở Mỹ, sau chuyến biểu diễn ở "Carnegie Hall" (New York), tất cả những điều này trở nên quá căng thẳng đối với "The Beatles". Vì thế, họ quyết định từ đó về sau sẽ không bao giờ ra mắt trước công chúng. "Đến bất cứ nơi nào, chúng tôi cũng phải chui vào buồng tắm; đó là chỗ duy nhất mà chúng tôi được để yên" - George kể. Nhưng ba chàng trai Beatles cũng thú nhận: trong số đám đông những cô gái sùng mộ họ, các cô đẹp nhất được vào khách sạn để ngủ với họ.

Hồi ức của Paul, George và Ringo về Elvis Presley - một thần tượng khác của "thời đại Beat"- cũng rất thú vị. Bốn chàng trai Beatles rất vinh dự khi - nhân dịp lưu diễn của "The Beatles" tại Los Angeles - họ có dịp đến thăm nhà Elvis và nhanh chóng, họ cảm thấy dễ thông hiểu với vị "vua nhạc Rock". Về sau, "Tứ quái' Beatles thất vọng vì thông qua những mối quan hệ với FBI, Presley muốn ngăn cản việc lan truyền và bán băng đĩa của "The Beatles" ở Hoa Kỳ. "Chúng tôi được coi bản sao một văn kiện, trong đó Elvis cố chứng tỏ cho nhà đương cục Mỹ rằng chúng tôi chống nước Mỹ, chúng tôi dùng nha phiến, như vậy chúng tôi rất nguy hại đến giới trẻ Hoa Kỳ, do đó cần phải cấm chúng tôi. Điều trớ trêu của số phận là mặc dù kết tội chúng tôi dùng thuốc phiện, nhưng anh ấy lại bỏ mình chính bởi nó" - Paul hồi tưởng.

Cũng rất đáng lưu ý một chi tiết trong sách, khi McCartney tìm cách giải thích "hậu trường" và hoàn cảnh của lời tuyên bố khét tiếng - "chúng tôi được ưa chuộng hơn Chúa Jesus!" - do John đưa ra. Câu nói đầy vẻ tự phụ này đã gây ra vụ tai tiếng lớn nhất của "The Beatles": năm 1966, tại Hoa Kỳ, các hiệp hội tôn giáo và tổ chức Ku-Klux-Klan tổ chức nhiều cuộc biểu tình chống ban nhạc, họ đốt băng đĩa của "The Beatles" khiến các chàng trai "đầu nấm" phải ngừng chuyến lưu diễn. Paul kể lại: "Một nữ ký giả của tờ "Evening Standard" gạn hỏi John. Cô ta giảng giải rằng chúng tôi là người phát ngôn cho sức trẻ của giới thanh niên. Rồi câu chuyện chuyển sang đề tài tôn giáo và John nói: hẳn có một cái gì bất bình thường trong Giáo hội nếu thanh niên quay lưng lại với tôn giáo. Hiện tại, "The Beatles" được biết đến nhiều hơn Jesus và không chắc điều này đã là hay. Nói cách khác, câu nói của John hoàn toàn đứng về phía Giáo hội, nhưng người ta đã hiểu lầm nó".

Tuy nhiên, được mọi người để tâm đến nhất hẳn là lý do của sự tan vỡ của ban nhạc huyền thoại, vốn được coi như một đòn nặng giáng xuống hàng triệu "fan" của "The Beatles". Trong "The Beatles Anthology", lần đầu tiên, các "đương sự" đã nêu ra một sự thật: không phải cuộc đụng độ, "đôi co" giữa Yoko Ono (người vợ thứ hai của Lennon) và Linda McCartney (vợ của Paul, đã mất vỉ bệnh ung thư) đã dẫn tới sự chia tay, như lời khẳng định và lan truyền của nhiều "chuyên gia" trong giới truyền thông và âm nhạc thời xưa. Theo George, đã từ lâu, sự tan vỡ của "The Beatles" chỉ còn là vấn đề thời gian: cả bốn thành viên Beatles đều cảm thấy quá căng thẳng khi luôn phải "lên gân" trong vỏ bọc những chàng trai tươi vui, nhí nhảnh, đầu chải mượt, ăn mặc chỉnh tề... Hơn nữa, họ muốn theo những xu hướng âm nhạc khác với những tay chơi nhạc mới. Chẳng hạn, George muốn theo ban nhạc "Plastic Ono Band" ở Toronto, chơi nhạc "tiên phong", còn John bắt đầu hợp tác với cây ghi-ta lừng danh Eric Clapton. "Rốt cục, năm 1969, John tuyên bố không úp mở: "Các cậu, thôi, ta kết thúc đi!" Sau chút lưỡng lự, tất cả chúng tôi đều đồng tình ý kiến đó".

Cố nhiên, sự chia tay đã gây chấn động trong các thành viên Beatles. Paul đặt vấn đề "tại sao chúng ta không thử nghiệm loại nhạc mới", nhưng không gì khiến John thay đổi ý định. McCartney hồi tưởng: "Chúng tôi sững sờ và chỉ nhìn chằm chằm vào anh ấy [John]. Chúng tôi chờ John "nghĩ lại", điều anh ấy thường làm, và thừa nhận "chỉ là trò đùa thôi mà". Nhưng John vẫn giữ quyết định của anh. McCartney về sống ẩn dật tại điền trang ở Scotland suốt một năm ròng để qua cơn khủng hoảng tinh thần. "Tôi có cảm giác như người bị đuổi việc. Từ năm 17 tuổi, đời tôi gắn chặt với ban nhạc Beatles, đó là một công việc rất tốt mà nay bỗng nhiên tôi đánh mất. Chúng tôi từng nghĩ sẽ mãi mãi cùng nhau, nhưng mọi sự chỉ kéo dài 10 năm. Trong một thời gian dài, tôi như kẻ đánh mất bản thân". Theo Ringo, "sự thật là tất cả chúng tôi đã qua tuổi 30, chúng tôi phải thay đổi, không thể tiếp tục lối sống cũ nữa".

*

Cố nhiên, một câu hỏi được đặt ra là: tại sao, chỉ đến bấy giờ, sau ba thập niên và sau những thành công trong sự nghiệp âm nhạc cá nhân, ba thành viên còn sống của "The Beatles" mới thấy cần phải biên soạn một cuốn tiểu sử chung? Điều này không được sáng tỏ trong "Hợp tuyển". Tuy nhiên, độc giả có thể nhận thấy tính cách cá nhân của John Lennon đã có tác động lớn lao như thế nào đến họ. Không giấu giếm, Paul thú thực: trong số bốn người, Lennon là thủ lĩnh, là một tài năng thực sự.

Ngày nay, Paul thực sự cảm thấy tự hào vì chưa bao giờ "The Beatles" ỷ lại và lợi dụng sự ưa chuộng rộng rãi mà giới yêu nhạc đã dành cho họ, họ đã không đưa hàng chục triệu thanh niên theo hướng xấu: "Đa số các ca khúc của chúng tôi nói về tình yêu, tình thương, hòa bình và sự cảm thông. Có lẽ chính vì thế mà chúng tôi đã được đánh giá cao".

(L., 7-10-2000)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
ủa anh Linh ơi , em tưởng Paul là người đầu tiên đề nghị giải tán nhóm chứ ? o_O


I Wanna Hold You Hand
(Lennon 5/McCartney 5)

UK Chart: 1/US Chart 1.

McCartney: bass, hát chính
Lennon: rhythm, hát chính
Harrison: lead, hát bè
Starr: drums

Đây là single đầu tiên của Beatles đạt hạng nhất ở Mỹ mở đầu cho cơn cuồng Beatles trong năm 1964. Trước "I Wanna Hold Your Hand", các single của Beatles phát hành tại Mỹ đều do hãng đĩa không mấy tên tuổi đảm nhận, do đó hầu như chẳng có cái nào đạt được thứ hạng cao mặc dù luôn đứng nhất ở Anh. Capitol sau nhiều lần từ chối phát hành các đĩa single của Beatles cuối cùng cũng đồng ý phát hành "I Wanna Hold Your Hand" vì ông Epstein bảo đảm rằng, ca khúc này hợp với "khẩu vị của người Mỹ". Phát hành vào tháng giêng năm 1964, "I Wanna Hold Your Hand" vào thẳng top 40, leo lên vị trí đầu bảng và trụ lại đó suốt 7 tuần. Sau đó nó tiếp tục ở lại top 40 thêm 14 tuần nữa ở các vị trí khác nhau. Capitol lập tức kí hợp đồng nhận làm công ty phát hành chính thức của Beatles tại Mỹ và bỏ ra trên 50,000 bảng để quảng cáo cho Beatles. Đối với các ca sĩ và nhóm nhạc Anh, đây là điều chưa bao giờ xảy ra. Ngôi sao sáng nhất của Anh trên đất Mỹ lúc bấy giờ là Cliff Richards phải chật vật lắm mới có được một bài hit nho nhỏ là "Living Doll" trong top 40 của Billboard. Từ sau "I Wanna Hold Your Hand" trật tự bảng xếp hạng bị đảo ngược. Người Mỹ bắt đầu mê mẩn các nhóm nhạc Anh quốc để cho đến giữa thập niên 60, người Anh gần như chiếm lĩnh thị trường rock and roll ở Mỹ.

John và Paul viết ca khúc này ở nhà của Jane Asher trên cây đàn piano của Jane theo cách viết quen thuộc của hai người, mỗi người viết một câu rồi thách người kia viết câu tiếp theo. Chứng kiến sự ra đời của ca khúc góp phần làm thay đổi lịch sử của nhạc rock là hai chàng trai may mắn Gordon Waller và Peter Asher. Peter Asher chính là anh trai của Jane Asher. Hai nhân vật này sau này dưới sự giúp đỡ của John và Paul trở thành nhóm song ca Peter and Gordon khá thành công trong thập niên 60 với "A World Without Love" một sáng tác của Paul.
Trở lại với bài "I Wanna Hold Your Hand", khi bài hát đạt hạng nhất ở Mỹ, nhóm Beatles đang lưu diễn tại Paris và chuẩn bị thu âm tại phòng thu EMI của Pháp. Một buổi tiệc lớn ăn mừng thành công không ngờ của "I Wanna Hold Your Hand" đã diễn ra tại khách sạn George V, Paris với tứ quái, ông Epstein và ông George Martin.

Sau thành công vượt bậc của "I Wanna Hold Your Hand" đại diện của hãng EMI tại Đức đã yêu cầu nhóm thu phiên bản tiếng Đức "Komm, Gib Mir Deine Hand". Bản thu âm tiếng Đức này được thực hiện ngày 29/1/64 tại studio Pate Marconi, Paris.

Về ca khúc nổi tiếng này, có nhiều giai thoại khá thú vị. Năm 1969, như một nỗ lực cuối cùng nhằm ngăn chặn sự tan rã của Beatles, tứ quái đã có ý định thu âm lại một trong những ca khúc hit ban đầu với phong cách mới. Cả Paul và John cùng đề xuất thu âm lại "I Wanna Hold Your Hand."

Một giai thoại khác cũng thú vị không kém là nhà thơ của phong trào Beatnik nổi tiếng Allen Ginsberg, người có ảnh hưởng lớn đối với John và Bob Dylan, khi nghe ca khúc này trong một hộp đêm ở New York đã rời chỗ ngồi và nhảy theo, điều mà trước giờ ông không bao giờ làm nơi công cộng.

Khi Beatles đến lưu diễn tại Mỹ, họ đã có dịp gặp gỡ Bob Dylan. Dylan rất bất ngờ khi các tay Beatles thú nhận rằng mình chưa từng thử hút cần sa. Hóa ra là do ông vua nhạc folk nghe nhầm câu " I Can''t Hide" thành "I Get High"

This Boy
(Lennon 10)

McCartney: bass, hát bè
Lennon: rhythm, hát chính
Harrison: lead, hát bè
Starr: drums

John viết bài này theo phong cách Smokey Robinson.Đây là ca khúc đầu tiên của tứ quái hát bè ba. John luôn tự hào về ca khúc này của mình về phần giai điệu và phần phối bè khá lắt léo. Tuy nhiên, về phần lời, John luôn từ chối nói rõ lấy cảm hứng ở đâu, mặc cho nhiều người đoán già đoán non rằng John viết bài này về một mối tình tan vỡ của mình. Trong bộ phim "A Hard Day''s Night" phần hoà tấu ca khúc này được đặt tên là "Ringo''s Theme" với cảnh Ringo đi dọc bờ sông một mình trước buổi diễn của Beatles.

I Call Your Name
(Lennon 10)

McCartney: bass
Lennon: rhythm, hát chính
Harrison: lead
Starr:drums

John thường bảo rằng mình viết ca khúc này năm 17 tuổi khi còn ở trong nhóm Quarry Men. Tuy nhiên theo Rod Davis, một cựu thành viên của Quarry Men, John với vốn liếng guitar ít ỏi lúc đó không sáng tác được ca khúc nào cho đến khi gặp Paul. Rod Davis kể lại rằng ông và John thường cố chép lời những ca khúc rock and roll thịnh hành từ radio xuống để cùng tập với nhóm của mình. Nếu không nghe kịp, John luôn là người chế ra phần lời mới và nhận đó là sáng tác của mình. John đã viết lại toàn bộ lời của ca khúc "Streamline Train" và đổi tên thành "Long Black Train" cũng như sửa lời của bài "Come Go With Me" của nhóm Del Viking. Vì vậy theo Davis, nếu "I Call Your Name" quả thực được sáng tác khi John 17 tuổi, phần nhạc chắc chắn là nhạc của một ca khúc nào đó. Tuy nhiên theo nhiều nhà nghiên cứu Beatles, I Call Your Name có lẽ được viết trong khoảng năm 63-64 vì đoạn solo guitar giữa bài chịu ảnh hưởng của thể loại Jamaican ska, thể loại khá phổ biến ở Anh đầu thập niên 60. Sau này phần ca từ " I never weep at night/ I call your name" được so sánh với phần ca từ "In the middle of the night/ i call your name" của ca khúc Oh Yoko năm 1971 trong album Imagine. Năm 1990, Ringo đã thu lại ca khúc này cho chương trình tưởng niệm 10 năm ngày mất của John tại Liverpool
 
:) Nice Topic!

Bài viết sau đây nói đến một ca khúc - ca từ theo hơi hướng jazz blues của Beatles ^^... Nghe rất phá cách và sáng tạo, tuy nhiên hơi...kén người nghe chút.

nguồn: chungta.com / bài viết có đôi chỗ chỉnh sửa của Lê.
A Day In The Life

A_Day_In_The_Life-The_Beatles.jpg


Đây là một bài hát thực sự ra là của 2 bài chưa hoàn thành. Một bài của John và một bài của Paul. Nó được bắt đầu bởi Paul về trí nhớ của anh về những buổi sáng ở trường. Quân lính Anh đã thắng trong chiến tranh có cái gì đó liên quan đến bộ phim “How I won the war” mà John đóng. Vụ đâm xe trong ca khúc được truyền cảm hứng từ một sự việc có thật của cái chết của Tara Browne, dù sự việc có thêm thắt vào một chút.

Mở đầu với đoạn đệm guitar và tiếng piano có vẻ như hơi nặng nề, giọng của Paul được cất lên. Trong bài này, nhiều đoạn lời hát của anh được kéo dài ra, có vẻ để chế giễu một sự việc gì đó. Đoạn đầu kể về việc một anh chàng đi ôtô qua đường nhưng lại không nhìn thấy đèn báo nên đã gây ra một cụ tai nạn. Và cũng chẳng ai rõ anh ta là ai, đến từ đâu. Sau đó lời hát kể về một bộ phim, mà như nói ở trên, có lẽ cũng liên quan đến “How I won the war”. Trong “A day in the life”, có 2 đoạn bài được cắt nghang bởi những tiếng violin và kèn tropet cộng với tiếng piano dằn dài ra. Nó như để nối nội dung với đoạn hát thứ 3 sau đó của John, thực ra chỉ nói về những điều bình thường vào một buổi sáng của một con người, như thức dậy, uống café, lên xe bus đi làm hay là châm một điếu thuốc. Bên canh đó còn một đoạn “ahahahahahahah” của Paul. Đoạn này, nhạc và lời hát có vẻ khác trước một chút, cái tinh quái và sự cười cợt được tỏ rõ hơn. Điều đó cũng có thể nói rằng được đưa vào những đoạn violin, tropet và piano cắt ngang. Nếu như đoạn trước thật nhẹ nhàng, thì đoạn sau này lại mạnh mẽ hơn, và mang tính hoan náo, vui vẻ hơn. Nội dung bài này, nghe có vẻ như rất tầm thường, nói về một ngày xảy ra mấy câu chuyện ngớ ngẩn, chẳng có gì đặc biệt. Đó là một ngày chẳng có gì đặc biệt, và chả cần gì phải nhớ đến. Nhưng với giọng ca của Paul và John, nó lại ăn sâu vào nhiều người - Một ngày trong một đời...!

Những tiếng guitar trong “A day in the life” thật ra rất bình thường, không có gì có thể gọi là nổi bật. nhưng những tiếng đệm bass và piano đằng sau đã tạo không gian đa chiều cho bài hát. Nghe nó vẫn có vẻ gì cuốn hút, phù hợp với một bài hát chậm rãi, nhẹ nhàng.



I read the news today oh boy
About a lucky man who made the grade
And though the news was rather sad
Well I just had to laugh
I saw the photograph
He blew his mind out in a car
He didn’t notice that the lights had changed
A crowd of people stood and stared
They’d seen his face before
Nobody was really sure
If he was from the House of Lords.
I saw a film today oh boy
The English Army had just won the war
A crowd of people turned away
But I just had to look
Having read the book.
I’d love to turn you on
Woke up, got out of bed,
Dragged a comb across my head
Found my way downstairs and drank a cup,
And looking up I noticed I was late.
Found my coat and grabbed my hat
Made the bus in seconds flat
Found my way upstairs and had a smoke,
And somebody spoke and I went into a dream
I heard the news today oh boy
Four thousand holes in Blackburn, Lancashire
And though the holes were rather small
They had to count them all
Now they know how many holes it takes
To fill the Albert Hall.
I’d love to turn you on.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
A Hard Day’s Night

ahard.jpg


Với thành công của “I Wanna Hold Your Hand”, Beatles đã được ban cho một đặc ân mà trứơc đây chưa từng có một nhóm nhạc nào ở Anh (và cũng rất hiếm ở Mỹ) có được. Đó là việc cho ra đời một album toàn những ca khúc do nhóm sáng tác. Nếu như ở hai album đầu tiên, cứ khoảng 2-3 bài của Beatles thì nhóm phải chơi lại một bài của các nhóm nhạc và ca sĩ Mỹ thịnh hành. A Hard’s Day Night gồm 13 ca khúc toàn của Beatles. Một điều đáng chú ý hơn là album này đánh dấu vai trò thủ lĩnh của John Lennon đối với nhóm. Trong 13 ca khúc của album, 10 bài là tác phẩm của John. Mối quan hệ giữa Paul và John cho đến lúc này John vẫn là kẻ cả do tuổi tác lớn hơn, nên đôi lúc Paul phải nhượng bộ.

Năm 1964 là một năm đặc biệt bận rộn đối với Beatles. Sau tour lưu diễn mệt nhoài ở Mỹ, nhóm trở về Anh để quay bộ phim A Hard Day’s Night rồi lại tiếp tục đi tour thế giới. Hậu quả là Ringo đã bị ngất xỉu trong một buổi thu âm ngày 3/6 để rồi bị thay thế bởi Jimmy Nichol trong một số tour diễn của Beatles. Cái tựa đề A Hard Day’s Night phần nào phản ánh được thực trạng của nhóm Beatles lúc đó.

Ở Anh, album được phát hành ngày 26/6/1964 và lập tức leo lên ngôi đầu bảng trong vòng 14 tuần lễ. Đến tháng 10, album đã bán được 2 triệu bảng, một con số khổng lồ lúc bấy giờ. Trong khi đó ở Mỹ, hang United Artist nhận phát hành album này sau khi đã cắt đi 5 bài, chỉ giữ lại 7 bài trong phim và ca khúc “I’ll Cry Instead”. Bốn bài còn lại trong album là bốn bài nhạc không lời do George Martin sản xuất. Điều này cho thấy, mặc dù bị Beatles hoàn toàn chinh phục, các hang đĩa Mỹ vẫn tiếp tục cắt manh cắt mún các album gốc của Beatles theo ý của mình.

Nhìn chung, A Hard Day’s Night tuy vẫn còn đóng khung trong khuông khổ guitar, bass và trống, nhưng phần giai điệu và ca từ đã có những tiến bộ vượt bậc, trong đó có thể dễ dàng thấy được bước chuyển hưóng từ những ca khúc rock and roll đơn thuần sang những ca khúc uyển chuyển và tinh tế hơn như “And I Love Her” hoặc “If I Fell”. Cũng trong album này, George Harrison giới thiệu với thế giới âm thanh đặc trưng của cây guitar 12 dây mà hang Rickenbacker đóng riêng theo đơn đặt hàng của George. Tiếng đàn Rickenbacker 12 dây của George đã có ảnh hưởng lớn đến các nhóm folk rock của Mỹ như the Byrds, Buffalo Springfield, Lovin’ Spoonful. Sau khi A Hard Day’s Night ra đời, hầu như các nhóm nhạc đều đưa cây guitar 12 dây vào phần âm thanh của mình.

A Hard Day’s Night
(Lennon 10)

UK Chart 1/ US Chart 1

McCartney: bass, hát bè
Lennon: rhythm, hát chính
Harrison :lead guitar (Rickenbacker 12 dây)
Starr: drums
George Martin: piano

Ngay sau khi bộ phim “A Hard Day’s Night” được hoàn tất, các nhà làm phim và nhóm Beatles vẫn chưa nghĩ ra đựoc một cái tên thích hợp cho bộ phim. Một số cái tựa như “On the Move”, “Let’s Go” hay “Beatlemania” đều bị bác vì quá tầm thường. Dick Lester, đạo diễn của bộ phim trên đường về nhà chung xe với John và Ringo đã hỏi Ringo rằng anh cảm thấy thế nào, Ringo đáp: “Đây là đêm của một ngày làm việc vất vả!” (It’s been a hard day’s night). Câu nói vô tình ấy của Ringo làm cho ông Dick Lester thích thú. Ông hỏi John có thể viết một ca khúc với cái tựa đề “A Hard Day’s Night” được không? John đồng ý và ngày hôm sau mang đến phòng thu bản nháp của “A Hard Day’s Night” viết trên mặt sau của tấm thiệp sinh nhật của Julian Lennon. Nhóm hoàn thành, tập và thu âm ca khúc ngay trong ngày hôm đó.

Theo Maureen Cleave, nữ kí giả tờ Evening Standard, người được đặc cách viết bài về Beatles cho báo, lời gốc của bài hát có đoạn như sau: “But when I get home to you, I found my tiredness is through, and I feel alright.” Lúc này, Maureen Cleave rất được John ưu ái, có thể nói cô là một trong những nhân tình của John trong những năm 64-66. Vì thế John đã đưa phần lời cho Maureen xem thử. Cô cho rằng câu “I feel my tiredness is through” không hay và đề nghị John sửa lại. John đã sửa lại thành “ I found the things that you do, they make me feel alright”. Maureen Cleave cũng chính là người đăng cuộc phỏng vấn “nối tiếng hơn cả chúa cứu thế” năm 66.

Cụm từ “ a hard day’s night” còn được tìm thấy trong truyện ngắn “Sad Michael” của John trong cuốn “In His Own Write”, trong đó John viết : “ He’d had a hard day’s night that day, for Michael was a Cocky Watchtower”.

I Should Have Known Better
(Lennon 10)

McCartney: bass
Lennon: acoustic guitar, harmonica, hát chính
Harrison: lead guitar (12 dây)
Starr: drums

Đây là một trong những ca khúc khá hiếm hoi của John với một happy ending mà không có ẩn chứa cái gì đó cay đắng hoặc bất mãn. Trong bộ phim “A Hard Day’s Night”, tứ quái vừa hát ca khúc này vừa chơi bài ở toa sau xe lửa nơi nhốt gia súc và gia cầm. Trên thực tế, cảnh này được quay trong một chiếc xe van tại trường quay Twickenham, chứ không phải trên xe lửa.

If I Fell
(Lennon 10)

McCartney: bass, hát chính
Lennon: acoustic guitar, hát chính
Harrison: lead guitar
Starr: drums

John luôn tự hào về bài hát này của mình như một bản ballad hay. Sau này, anh sử dụng lại vòng hợp âm của bài “If I Fell” để viết “In My Life”. Trong một cuộc phỏng vấn, John úp mở tiết lộ rằng bài hát này là một bản tự truyện của mình. Nhiều người cho rằng, nó phản ánh sự rạng nứt trong hôn nhân giữa John và Cynthia và người thứ ba xen vào không ai khác hơn là Maureen Cleave. Trên thực tế, lời bài hát đựơc John viết trên tấm thiệp Valentine mà Maureen gửi cho John ngày lễ tình nhân năm đó khi nhóm Beatles đang ở Miami. John đã viết : “I hope that she will cry/ when she hears we are two” nhưng rồi sửa lại là “Anh that she will cry, when she learns we are two” cho đỡ “tàn nhẫn” ít ra là đối với người nghe. Bản thảo lời bài hát này được mua với giá 7800 bảng Anh trong cuộc đấu giá kỉ vật của John năm 1988 tại nhà bán đấu giá Sotherby’s, London.

I’m Happy Just to Dance with You
(Lennon 10)

McCartney: bass, hát bè
Lennon: rhythm, hát bè
Harrison: lead, hát chính
Starr: drums, Arabian bongo.

Trong thời gian làm phim, George có sáng tác vài ca khúc nhưng đều bị John và Paul bác bỏ. Điều này khiến George khá bất mãn. Cảm thấy đựoc sự bất mãn đó, John và Paul nhất trí sẽ viết một ca khúc để George hát trong phim để cho “hắn có việc để làm.” Sự chèn ép của hai ông lớn trong nhóm làm cho George luôn cảm thấy ấm ức vì tài năng của mình không được công nhận một cách đầy đủ. Trong cuốn tự truyện I Me Mine, George đã bày tỏ sự bực tức của mình trong những năm tháng Beatles. John cũng thấy chạm tự ái vì George đã không công nhận sự ảnh hưởng của John đối với việc sáng tác của mình.

And I Love Her
(McCartney 6,5/ Lennon 3,5)

US Chart 12

McCartney: acoustic guitar, hát chính
Lennon: acoustic guitar
Harrison: acoustic lead guitar
Starr: bongos

Đẹp một cách đơn giản nhưng cũng thật quyến rũ, “And I Love Her” là một trong những bài hát nổi tiếng nhất của Beatles, bên cạnh “Yesterday” và “Let It Be”. Từ khi ra đời đến năm 1972, bài này đã được cover lại 372 lần. Đây là lần đầu tiên Paul có can đảm để viết một ca khúc theo đúng ý thích của mình mà không phải là rock and roll. “And I Love Her” cũng là ca khúc đầu tiên mà Beatles thu âm hoàn toàn bằng nhạc cụ acoustic. Theo Paul, giai điệu du dương của bài hát phần nào chịu ảnh hưởng ca khúc “Till There Was You” mà nhóm đã thu âm trước đó. Mặc dù Paul bảo rằng mình viết ca khúc này không dành cho một người đẹp cụ thể nào, nhiều người vẫn tin đây là ca khúc Paul viết để xoa dịu cơn ghen của Jane Asher vì trước đó khoảng 1 tháng, Jane đã than phiền với báo chí ở Mỹ rằng: “Paul là một người ích kỉ. Anh đã có tình yêu của tôi nhưng vẫn muốn những cô gái trẻ tuổi khác. Anh ta không biết rằng chỉ có tình yêu của tôi mới là thật, còn đối với các fan nữ, đó đơn thuần chỉ là sự hâm mộ nhất thời!”

Tell Me Why
(Lennon 10)

McCartney: bass, hát bè
Lennon: rhythm, hát chính
Harrison: lead guitar
Starr: drums

John viết bài hát này theo phong cách của các nhóm nữ da đen như Shirelles và Supreme vì bộ phim cần một bài sôi nổi. Về mặt nội dung, chủ đề quen thuộc của John “tôi yêu em, tôi bị em phản bội và lừa dối” lại được sử dụng. Thật ra chẳng có cô nào phản bội John cả, chỉ có John là kẻ đùa giỡn với tình yêu. Sau mỗi lần “ăn vụng” John cảm thấy có lỗi với Cynthia và thay vì đứng ra nhận lỗi, anh lại viết một ca khúc đổ lỗi cho người con gái và biến mình thành nạn nhân thay vì thủ phạm. John công nhận mình là một kẻ tồi trong thời gian sống với Cynthia, vì mỗi lần như thế, anh lại kiếm chuyện để hành hạ Cynthia nhằm che giấu tội lỗi của mình. Mãi đến năm 1971, được sự khuyến khích của Arthur Janov, người điều trị cho John bằng phương pháp “Primal Scream”, John mới dám viết những ca khúc bộc bạch hết những nổi niềm của mình.

Can’t Buy Me Love
(McCartney 9/ Lennon 1)

UK Chart 1/ US Chart 1
McCartney: bass, hát chính
Lennon: rhythm guitar
Harrison: lead guitar (12 dây)
Starr: drums

Bài hát được viết ở khách sạn George V, Paris ngay sau đêm nhóm được tin “I Wanna Hold Your Hand” đạt hạng nhất ở Mỹ trên cây đàn piano trong đại sảnh. John có lúc bảo mình cùng Paul viết ca khúc này có lúc thì bảo đó là tác phẩm hoàn toàn của Paul. Paul viết bài này như câu trả lời cho bài “Money” của Gordy và Bradford, một ca khúc được Beatles thu âm trước đây. Lúc đầu nhóm định thu âm với phần lời trước nhưng ông George Martin đưa ra ý kiến nhóm nên bắt đầu bài hát bằng phần điệp khúc vì ông cho rằng như thế sẽ hiệu quả hơn. Trong phim, bài hát này được lồng vào cảnh quay tứ quái sau khi chạy long vòng trong hành lang tối thoát ra ngoài bằng lối thoát hiểm và cùng vui đùa ngoài trời. Dick Lester nhớ lại rằng đây là cảnh tự nhiên nhất của nhóm Beatles trong phim, có lẽ vì họ đã lâu không được thoải mái vui đùa như thế.
Năm 1966, một tờ báo Mỹ khi phỏng vấn Paul về bài hát này đã hỏi rằng liệu có phải bài này ám chỉ về mại dâm không. Paul bực mình bảo rằng họ đã suy diễn qúa mức cần thiết.

Any Time At All
(Lennon 10)
McCartney: bass, piano
Lennon: acoustic guitar, hát chính
Harrison: lead guitar
Starr: drums

John không đánh giá cao bài này mặc dù đây là tác phẩm của anh viết. Theo John, đây chỉ là một bản copy của “It Won’t Be Long” vì John sử dụng cùng một chuỗi hợp âm cho cả phần điệp khúc và phần lời ở cả hai bài hát. Bản thảo bài hát này được mua với giá 6000 bảng Anh tại chợ đấu giá Sotherby’s năm 1988.

I’ll Cry Instead
(Lennon 10)

McCartney: bass, hát chính
Lennon :rhythm, hát chính, tambourine
Harrison: lead guitar
Starr:drums

Một bài hát nữa rất “John”. John đe doạ rằng sau khi đã khóc đã đời, anh sẽ “break the hearts (of girls) around the world” để trả thù. Bài hát cũng phần nào nói lên tâm trạng căng thẳng của John trên đỉnh cao của danh vọng (I got a chip on my shoulder that’s bigger than my feet). Lúc đầu bài hát này được dự định sử dụng cho cảnh nhóm Beatles chạy ra cửa thoát hiểm nhưng sau bị loại ra khỏi phim và thay bằng bài “Can’t Buy Me Love”. Khi bộ phim được tái phát hành năm 1986, bài hát này được sử dụng trong phần giới thiệu đầu phim, trước khi chuyển sang bài “ A Hard Day’s Night”

Things We Said Today
(McCartney 10)

McCartney: bass, hát chính
Lennon: acoustic, tambourine, hát bè
Harrison: lead guitar
Starr: drums

Paul viết bài này khi đi nghỉ mát ở Bahamas với Jane Asher và vợ chông Ringo trên chiếc du thuyền mang tên Happy Day. Bài hát phản ánh khá chân thật mối quan hệ của Paul và Jane lúc bấy giờ. Đây là một trong số ít bài hát của John được John khen là hay.

When I Get Home
(Lennon 10)

McCartney: bass, hát bè
Lennon: rhythm, hát chính
Harrison: lead guitar
Starr: drums

Được John miêu tả như một bài hát chịu ảnh hưởng phong cách của Wilson Pickett và Marvin Gaye hang Motown, ca khúc này có phần lời tương tự như “A Hard Day’s Night.” So với các Beatles khác, sau mỗi tour diễn, John chỉ thích về nhà nằm xem tivi chứ không thích la cà đây đó. Điều này được phản ảnh qua một số ca khúc của John. Có lẽ lúc nào John cũng mong được sống yên ổn trong một mái ấm gia đình do sự thiếu thốn tình cảm từ nhỏ.

You Can’t Do That
(Lennon 10)

McCartney: bass, hát bè
Lennon: lead guitar, hát chính
Harrison: rhythm guitar (12 dây), hát bè
Starr: drums, cowbell, bongos

Lần đầu tiên John thử chơi lead trong ca khúc của Beatles để khai trương cây Rickenbacker mới cáu Model 1996. Đây cũng là ca khúc đầu tiên George thu âm bằng cây đàn 12 dây. Mặc dù không thích phần lead guitar của mình lắm, John vẫn vớt vát bảo rằng dù có cho George chơi solo thì cũng chẳng hay hơn đựơc là bao. Trong bài hát này, John công khai đe doạ người yêu của mình rằng sẽ bỏ rơi cô nếu còn bắt gặp cô gái nói chuyện với người con trai khác them một lần nữa. John luôn nổi tiếng với các cơn ghen bong gió nhưng rất khủng khiếp và Cynthia luôn là người gánh chịu hậu quả. Chỉ cần thấy Cynthia nói chuyện khá thân mật với một chàng trai nào đó (trong đó có cả Stuart Sutcliff) là John sẳn sang dung vũ lực với cô. Phần video của bài hát đựoc quay trong tour diễn đầu tiên của Beatles ở Mỹ với dự định đưa vào bộ phim “A Hard Day’s Night” nhưng sau bị loại ra vì không biết phải nhét vào đâu cho thích hợp.

I’ll Be Back
(Lennon 10)

McCartney: bass, acoustic guitar, hát bè
Lennon: acoustic guitar, hát chính
Harrison: acoustic guitar,
Starr: drums

Lúc đầu bài hát này chơi theo nhịp ¾ nhưng John đổi sang nhịp 4/4 cho dễ hát. Phần điệp khúc được John viết dựa trên chuỗi hợp âm của bài “Runaway” do Del Shannon trình bày năm 1961. So với “You Can’t Do That”, ca khúc này có vẻ như lời xin lỗi trứoc thói ghen tuông quá đáng của mình, nhưng John vẫn đổ lỗi cho người yêu làm tan nát trái tim mình chứ không thành khẩn nhận lỗi. Anh quay trở lại với tư cách người tha thứ chứ không phải là kẻ được tha thứ.
 
Beatles For Sale

Sau thành công vượt bậc của “ A Hard Day’s Night”, Beatles có 2 tháng để sáng tác và thu âm album tiếp theo. Với một quĩ thời gian eo hẹp như thế thì John và Paul dẫu có tài thánh cũng không thể sáng tác toàn bộ album đựoc. Trong số 14 ca khúc của album, chỉ có 8 bài là của John và Paul, 6 bài còn lại là những ca khúc rock and roll mà nhóm hay chơi khi còn ở Hamburg và Liverpool. So với A Hard Day’s Night, Beatles For Sale đánh dấu một sự trưởng thành về mặt hoà âm phối khí và sự đa dạng về chủ đề trong sáng tác. Nhóm bắt đầu ý thức được tầm ảnh hưởng của mình nên viết những ca khúc mang nhiều tính tự sự hơn là đơn thuần theo công thức “boy meets girl”, một công thức mà hầu như các nhóm nhạc pop thời bấy giờ đều rập khuông theo. Ảnh hưởng của Bob Dylan có thể thấy rõ trong album này nhất là trong các ca khúc của John về ca từ và cách hát. John Lennon luôn thần tượng Bob Dylan, nhất là sau khi gặp được Bob trong chuyến lưu diễn ở Mỹ.
Ảnh bìa album đựơc Robert Freeman chụp bốn chàng trai tứ quái mệt mỏi và bơ phờ. Nó phần nào lột tả được những gì đằng sau ánh hào quang của Beatlemania. Phát hành ngày 4/12/1964, album nhanh chóng lên thẳng ngôi đầu bảng thay thế A Hard Day’s Night và trụ lại 9 tuần lễ. Ở Mỹ, album đựoc phát hành dưới cái tên Beatles ’65 gồm 8 bài do nhóm sáng tác và một bài lấy từ album trước. Trong tuần đầu tiên, album này đã bán được trên 1 triệu bảng. Dường như tất cả những gì có liên quan tới Beatles đều có thể biến thành vàng cả.

I Feel Fine
(Lennon 10)

UK Chart 1/ US Chart 1

McCartney: bass, hát bè
Lennon: rhythm, lead, hát chính
Harrison: lead guitar, hát bè
Starr: drums

Được phát hành dưới dạng single tháng 11/64 (ngày 23 ở Mỹ và 27 ở Anh), đây là đĩa đơn đầu tiên của Beatles được phát hành trước ở Mỹ. Nếu như cách đây chưa đầy một năm, các hang đĩa lớn ở Mỹ luôn từ chối phát hành đĩa của Beatles vì không tin tưởng vào mức độ thành công của nhóm nhạc Anh này trên đất Mỹ thì đến cuối năm 1964, họ lại chầu chực mong được kí hợp đồng phát hành đĩa cho Beat.

John viết đoạn riff của ca khúc này dựa trên ca khúc “Watch Your Step” của Bobby Parker năm 1961. Theo lời của Ringo thì anh có giúp John hoàn tất phần lời của bài hát, tuy nhiên khi đăng kí quyền tác giả, bài này vẫn được đăng kí với cái tên Lennon/McCartney chứ không phải là Lennon/Starkey. Một điều nữa thường hay bị ngộ nhận về “I Feel Fine” là tiếng feedback của cây guitar nghe ở đầu bài không phải của George mà là của John. John tựa cây đàn Gibson của mình vào loa sau khi tập và vô tình tạo hồi âm. Thay vì loại bỏ nó như những lần thu âm trước, John đề nghị ông George Martin giữ lại và thế là bài hát được mở đầu bằng tiếng feedback như một kĩ thuật thu âm mới. Sau này Jimi Hendrix và Pete Townshend của the Who khai thác triệt để tiếng feedback khi chơi guitar live.

She’s A Woman

(McCarney 9/ Lennon 1)

US Chart 4

McCartney: bass, piano, hát chính
Lennon: rhythm guitar
Harrison: lead guitar
Starr: drums,maracas.

Paul sáng tác bài này ngày 8/10/1964 tại khu St John’s Wood và thu âm cùng ngày hôm đấy. Đây là nỗ lực của Paul bắt chứơc “Lucille” của Little Richard và cũng là bài đầu tiên của Beatles ám chỉ đến việc sử dụng ma tuý (turn me on when I get lonely). Được phát hành ở Mỹ dưới dạng single, bài hát này lúc đầu không được đón nhận nồng nhiệt cho lắm vì nhiều người cho rằng Paul hát lạc tone.

Eight Days a Week
(McCartney 7/ Lennon 3)

US chart 1

McCartney: bass, hát bè
Lennon: rhythm, hát chính
Harrison: lead
Starr: drums

Sau thành công của A Hard Day’s Night, ông Epstein muốn Beatles làm them một bộ phim nữa, Eight Days a Week được viết như là bài hát chính cho bô phim tiếp theo. Tuy nhiên khi nhóm quyết định sử dụng Help! để làm ca khúc chủ đề cho bộ phim mới thì Eight Days a Week bị loại. Theo John thì tựa bài hát lấy từ câu than phiền của Ringo về tình trạng làm việc quá tải. Còn Paul thì cho rằng đó là câu nói của tài xế riêng của mình. Ringo không có ý kiến. John luôn chê bài hát này là một bài hát dở. Anh bảo rằng: “Đây là nỗ lực của Paul viết một ca khúc nghe được làm chủ dề cho bộ phim sắp tới, nhưng may mà tôi đã sáng tác “Help!” và thế là nó bị cho ra rìa”. Nhiều người cho rằng Eight Days a Week là ca khúc đầu tiên sử dụng kĩ thuật fade-in (hát nhỏ lần khi kết thúc) trong thu âm.

No Reply
(Lennon 10)

McCartney: bass, hát bè
Lennon: rhythm, hát chính
Harrison: lead, hát chính
Starr: drums

Một bài hát nữa rất John, ghen tuông và đau khổ. John nói rằng bài này được viết dưới sự ảnh hưởng của ca khúc “Silhouettes” của nhóm Rays năm 1957 về chuyện một chàng trai khi đến nhà người yêu thì thấy bong của cô gái và một chàng trai khác hắt lên tường. Câu “I Saw the Light” lấy ý từ bài hát cùng tên năm 1948 của ca sĩ nhạc đồng quê Hanks William. Tuy nhiên bài hát của William là bài hát mang tính chất tôn giáo, the light trong bài đó có nghĩa là ánh sáng cứu rỗi, còn trong ca khúc của John, anh nhìn lên phòng cô gái, thấy ánh đèn nhưng cô bảo rằng không có nhà. Khi nghe bài hát này, Dick James, một nhà biên tập âm nhạc đồng thời là bạn thân của George Martin đã bảo John rằng : “Cuối cùng thì cậu cũng đã viết được một ca khúc có cốt truyện hoàn chỉnh!”


I’m a Loser
(Lennon 10)

McCartney: bass, hát bè
Lennon: acoustic guitar, harmonica, hát chính
Harrison: lead guitar, hát bè
Starr: drums

Trong một buổi gặp gỡ với nhà bào Kênneth Allsop trong tiệc chiêu đãi của đài BBC tháng 3 năm 1964, Allsop đã khuyên John đừng viết theo lối mòn của nhạc pop thời bấy giờ mà nên viết theo đúng những gì mình nghĩ. Lời khuyên này có ảnh hưởng rất lớn đối với John và có thể nói đổi với cả âm nhạc sau này vì sau khi John viết “I’m a Loser” như một lời tâm sự, nhạc pop mới thật sự có chiều sâu và chiều rộng về mặt nội dung. Một ảnh hưởng nữa đối với “I’m a Loser” là phong cách Bob Dylan. John và Paul sau khi gặp Bob và nghe album the Freewheelin’ Bob Dylan đã tìm mua bằng được các album của Bob và nghe từ đầu đến cuối trong suốt hai tuần liền. Chất giọng nhừa nhựa và lối chơi harmonica của John trong bài này cũng là do ảnh hưởng của Bob Dylan mà ra. Lần đầu tiên Lennon công nhận rằng mình là một gã tồi, không như vẻ bề ngoài bảnh bao trên sân khấu.

Baby’s in Black
(Lennon 5/ McCartney 5)

McCartney : bass, hát bè
Lennon: rhythm, hát chính
Harrison: lead guitar
Starr: drums, tambourine

Bắt đầu từ đầu năm 1964, John và Paul ít khi viết chung với nhau vì mỗi người đều hình thành một tư duy âm nhạc riêng. Cả hai đều không cảm thấy thoải mải làm việc chung với nhau như trước vì họ luôn sợ cái tôi của mình bị cái tôi của người kia chèn ép. Baby’s in Black là một ca khúc hiếm hoi được John và Paul viết cùng với nhau. Tuy nhiên ảnh hưởng của John vẫn rõ nét hơn Paul trong bài này.

I’ll Follow the Sun
(McCartney 10)

McCartney: acoustic guitar, hát chính
Lennon: acoustic guitar, hát bè
Harrison: hát bè
Starr: bongos

Được viết năm 1959 sau cái chết của Buddy Holly như một lời tri ân mà Paul dành cho thần tượng của mình. Buddy Holly và nhóm Crickets của ông có ảnh hưởng rất lớn đối với Beatles vì không như các ca sĩ khác, Buddy Holly thành công không nhờ bề ngoài bảnh bao mà do tài sáng tác ca khúc. Chính đôi kính cận của Buddy Holly đã khiến John tự tin hơn vì có thời gian anh luôn mặc cảm khi phải đeo kính. Bài hát còn phản ánh triết lí về tình yêu của Paul. Khác với John, Paul không cho mình là nạn nhân mà luôn nắm quyền chủ động trong tình thế. Về mặt nội dung, “I’ll Follow the Sun” gần giống với ca khúc “Free Bird” của nhóm Lynnyrd Skynnyrd sau này.

Every Little Thing
(McCartney 9/ Lennon 1)

McCartney: bass, piano, hát chính
Lennon: acoustic guitar, hát chính
Harrison: lead guitar
Starr: drums, tympani

Paul viết bài này tặng cho Jane Asher, rủi thay đây lại là bài Jane rất ghét vì theo cô, Paul muốn cô hi sinh sự nghiệp riêng để làm một người nội trợ bình thường. Trên thực tế, Paul chưa bao giờ ủng hộ sự nghiệp điện ảnh của Jane và đó cũng là điều khiến hai người tan vỡ. Lúc đầu bài này được dự định phát hành dưới dạng đĩa single nhưng sau bị loại vì theo George Martin, nó quá đơn giản về mặt nội dung. Theo cuốn B-List, Harrison không tham gia thu âm bài này và John là người chơi solo guitar thay George.

I Don’t Want to Spoil the Party
(Lennon 10)

McCartney: bass, hát chính
Lennon: acoustic guitar, hát chính
Harrison: lead, hát bè
Starr: drums, tambourine

John viết bài này ngày 24/8/1964 trong chuyến thăm Los Angeles ngắn hạn của Beatles. Trong hai ngày ở Los Angeles, nhóm Beatles mệt nhoài với những buổi họp báo với hơn 200 phóng viên và buổi diễn ở Hollywood Bowl, vì thế đêm cuối cùng ở Los, John đã từ chối tham gia buổi tiệc chiêu đãi ở nhà của Burt Lancaster. Paul, George và Ringo đều đến tham dự buổi tiệc nói trên. Bài hát thể hiện sự mệt mỏi và chán chường muốn xa lánh những chỗ đông người của John sau mỗi buổi diễn.

What You’re Doing
(McCartney 9/ Lennon 1)

McCartney: bass, hát chính
Lennon: rhythm, hát bè
Harrison: lead, hát bè
Starr: drums
George Martin: piano

Đến lựơt Paul là người than thở về người yêu của mình theo cách của John. Bài hát phần nào tiết lộ những rạng nứt trong mối quan hệ của Paul và Jane Asher. Được thu âm ngày 24/9/64, bài hát bị bỏ quên đến tận gần một tháng sau mới đựoc hoàn tất và đưa vào album. Tim Riley, tác giả của cuốn Tell Me Why ca ngợi bài này như là một đột phá về mặt thu âm của nhạc pop.
 
Hic, đọc cái này nhớ đến cái thời hoành tráng của HARC với box The Beatles. Bao nhiêu công sức của em bây giờ trôn vùi hết rồi :((
 
em Yến ơi, đừng lấy bài của các anh trong box Beat bên ttvn:)
hờ hờ, Linh em:smoking: sai chính tả kìa. Anh Hưng band em cũng trong box Beat bên ttvn đấy, lấy acc là H_Jude. Mà chả biết ai trong band em hay ông í modify tên Nâu Sờ Mốc Kinh thành Kô Sờ Mó:))
 
Cuồng Beatles thế sao ko làm hẳn 1 show Beat ở Ams, band tớ sẵn sàng đóng góp
" Cho dù về sau "nếu" có 1 band đỉnh hơn Beatles thì trong tôi Beatles vẫn là No.1"
 
@ anh Chi : hì hì , em đã viết trên đầu bài source là ttvnol.com kìa :") . Post bên này để mọi mem HARC yêu the beat có cơ hội tiếp tục làm nên một phong trào Beat ( nhất là lễ tưởng niệm John gần kề rồi :D )

@ Minh : thật ko ? ;;) Chỉ sợ ... Yến là ko đủ khả năng :p
 
Thế bao giờ tổ chức live kỷ niệm John đây? Bọn tớ tham gia với được ko? mà hát các bài của Beatles có được ko
Đây là một bài của band tớ hôm đến nhà Vũ Minh ( 11T2) tập, bài này thu nghịch = mp3 nên chất lượng kém lắm ( cái này hình như ko lấy được âm "s"), nhưng mọi người cứ nhận xét hộ :D

http://www.4shared.com/file/4514688/ffe74ae8/and_i_love_her.html

Vocal + guitar accord: Tớ :D
Guitar lead: Vũ Minh
Trống + Bass: guitar pro 5 :))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Hơ ... máy ko có loa , ko nghe được :((

Đây là bản kế hoạch cho hôm kỷ niệm John Lennon của box Beatles bên ttvnol.com tổ chức :X

Kế hoạch chi tiết cho việc chuẩn bị chương trình kỉ niệm ngày mất John Lennon

Hôm 24/6 vừa rồi tôi và 2 mod Cuking và Tuanbeat đã có cuộc họp bàn về kế hoạch chuẩn bị cho chương trình thường niên 8/12 của Box Beat tới đây. Do mod Tuanbeat sắp tới phải bận thi GRE và Linhdevil bận việc gia đình nên tôi và mod Cuking sẽ là tạm thời lĩnh trách nhiệm trưởng ban tổ chức chương trình này. Chương trình sơ bộ như sau:

I/ Thời gian và địa điểm.
-Thời gian: Chương trình sẽ được tổ chức vào hồi 7h30 ngày 8/12/2006. Thật may là hôm đó là tối thứ 6 nên với rất nhiều người có thể thức khuya một chút vì hôm sau không phải đi làm. Với những người vẫn phải đi làm thứ 7 như tôi thì vẫn… Okie thôi!
- Địa điểm: dự kiến chương trình sẽ diễn ra tại quán Café của anh trai của mod Tuanbeat. Quán này gần quán cũ (gần khu ngoại giao Vạn Phúc và ĐSQ Nhật). Dự kiến quán này sẽ rộng hơn quán cũ, chỉ có vấn đề là âm thanh thì chúng ta vẫn phải tự túc!

II/ Vấn đề nhân sự và phân công các ban bệ tổ chức:
Hiện tại thì hầu hết các thành viên của Box Beat đều đã đi làm, với các công việc nghe rất mùi như: Chuyên viên kinh tế, giảng viên đại học, kỹ thuật viên truyền hình, kiến trúc sư, kỹ sư điện tử… Nói chung có thể tự hào là Box Beat là nơi tập trung rất nhiều tri thức ưu tú của đất nước (hơ hơ tự trào một tí). Dạo này mọi người đều bận bịu nên tôi xin được phép phân công công việc như sau:

- Cũng như các lần tổ chức trước, chương trình sẽ do 3 ban đảm nhiệm: Ban Cần Trí, ban Chương Trình và Box Beat Band. Do đặc thù của Box Beat, công việc này sẽ được CHỈ ĐỊNH và PHÂN CÔNG – KHÔNG ĐƯỢC TỪ CHỐI! He he.
- Ban Cần Trí rất cần sự trở lại của bác Fate_creator cùng với sự năng nổ của HoaiNam_Williams chúng ta có thể yên tâm được. Ban cần trí luôn luôn có sự hỗ trợ đắc lực từ mọi thành viên khác nên công việc dù nặng đến đâu cũng không sợ. Năm nay chúng ta dự kiến sẽ không tổ chức màu mè nên công việc của ban Cần Trí chủ yếu sẽ là trang trí đơn giản và hệ thống âm thanh cho đêm diễn.
- Ban chương trình sẽ do mod NFM và Real_thanchet đảm nhiệm. Tôi sẽ liên lạc sớm với 2 thành viên này. Chương trình chưa thể phác thảo được ngay do nó còn liên quan đến phần âm nhạc, mà phần này hiện tại vẫn đang tranh cãi chưa thống nhất được!
- Ban âm nhạc: do Box Beat Band đảm nhiệm. Tôi sẽ nói rõ hơn vào phần sau.

III/ Nội dung phần âm nhạc.- Chương trình đã được thống nhất: cả chương trình sẽ chơi unplugged, chủ yếu sử dụng guitar gỗ, bass gỗ và trống. Ngoài ra sẽ có thêm các bản hòa tấu nhạc cụ như Piano, Violin, organ, sáo, Harmonica, guitar acoustic cho những bài hát mà chúng ta đã hát quá nhiều như Imagine, If I fell… Tôi sẽ liên hệ với anh chơi piano tại quán Sonate, Tuanbeat cũng quen một anh chơi violin. Dự kiến chương trình sẽ rất đa dạng và nhiều bất ngờ thú vị.
- Chương trình 8/12 năm ngoái được đánh giá là khá thành công, nhưng vẫn có những ý kiến cho rằng ta còn chưa khai thác các bài hát hậu Beatles của John Lennon nên lần này BBB sẽ quan tâm nhiều hơn tới các bài hát này. Cá nhân tôi xin được đăng kí 1 hoặc 2 bài của Geogre Harrison, thật không công bằng khi dành cho John một ngày kỉ niệm hoành tráng, còn Geogre lại không có gì.
- Còn một điều còn gây nhiều tranh cãi, đó là phần nhạc Non_beat có nên thêm vào trong chương trình hay không. Một số thành viên phản đối vì điều này sẽ làm cho đêm diễn “mất chất” và loãng, các bài hát Non_beat sẽ không ăn nhập được với chương trình. Cá nhân tôi thì ủng hộ chương trình có một số ít các bài hát Non_beat. Tôi cho rằng những bài hát đó sẽ làm cho chương trình thêm phong phú, và điều quan trọng hơn, sẽ lôi kéo được sự tham gia của các thành viên không phải là thành viên BBB. Nên lưu ý một điều: BBB là ban nhạc phong trào, chứ không phải chuyên nghiệp! Chúng ta nên hướng tới việc lôi kéo các thành viên tham gia nhiều hơn chứ không nên chú trọng quá nhiều tới chất lượng của chương trình. Việc chuyên nghiệp hóa BBB sẽ dẫn tới tình trạng các hoạt động của Box Beat sẽ chủ yếu do các thành viên BBB đảm nhiệm. Một việc tôi thấy rõ là BBB hoạt động ngày càng chuyên nghiệp, nhưng sự tham gia của các thành viên khác thì ngày càng giảm, đó là điều không nên!

IV/ Chương trình tập luyện.
- Hiện tại BBB đang thiếu trầm trọng về mặt nhân sự: Vocal chính Takbeat thì đến cuối tháng 11 mới về, Tuanbeat cũng đang bận thi GRE, Linhdevil và Paul Lennon cũng bận cho show diễn sắp tới tại Bách Khoa nên tháng đầu tháng 10 mới tham gia được. Hiện tại Tuanbass đã xung phong đảm nhận vị trí guitar accord, Paul chơi bass, tôi chơi lead, Tùng Party chơi trống, Cuking sẽ vocal cho một số bài. Như vậy còn thiếu một số vị trí sau: 2nd guitar accord, và vocal chính. Không biết Linhdevil, Tuanbeat, Takbeat ai sẽ là 2nd guitar accord; Hoainam, Cuking, Tak ai sẽ là vocal chính? Có lẽ chúng ta lại phải áp dụng chiến thuật kết hợp mềm dẻo như hồi sinh nhật lần trước.
- Nhà Tùng_party có thể là nơi tập luyện được, chỉ cần sửa lại cái Amply và có thể thêm một cái loa nữa. Anh em trước hết cần một ĩt quỹ để sửa amply (mong bác Hoanam_W đảm nhận nhiệm vụ này), và đầu tháng 10 sẽ bắt đầu tập luyện.
- Mấy ngày tới tôi sẽ gửi cho anh em BBB danh sách các bài hát tập và phân công vị trí cụ thể (có lẽ bác Tak làm chuyện này chuyên nghiệp hơn tôi!). Đầu tháng 10 sẽ bắt đầu tập, dự kiến sẽ vào các ngày cuối tuần. Danh sách sẽ được trực tiếp gửi vào Yahoo Group, mong mọi người chú ý theo dõi.
- BBB rất đón chào sự tham gia của các thành viên mới như Ca_muc_tuoi, Ga_nhep… bất kì ai có khả năng hát hò, và có tình yêu với nhạc Beatles đều có thể tham gia cùng BBB. Hãy tham gia và thể hiện tình yêu của mình!

V/ Lời cuối cùng:
- Chương trình kỉ niệm ngày mất của John Lennon 8/12 là một hoạt động thường niên của Box The Beatles TTVNOL. Đây cũng là hoạt động thể hiện sự lớn mạnh của Box Beatles, với tình yêu dành cho The Beatles không bao giờ tắt. Chúng tôi mong muốn sự tham gia và cổ vũ của tất cả các thành viên TTVNOL để chương trình được thành công hơn.
- Mọi sự đóng góp, các bạn có thể thể gửi PM cho Chuongbeats, hoặc các mod Cuking, Tuanbeat và NFM. Cám ơn tất cả mọi người!

:X :"D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Khán giả có được chơi trong đêm diễn ấy ko :D
 
Yến à, chị đã nói với em rồi mà. Ở đây có ai biết Tuanbeat, Chuongbeat, takbeat, độc tài cuking...đâu mà em paste sang đây làm j/:)?
 
hi hi , em muốn quảng cáo rộng lễ tưởng niệm John :"D Vì chưa hẳn 100 % biết hoạt động này . Nếu những người cũng thích The beatles mà ko biết đến thì tiếc lắm :"D
Mà biết mấy ảnh làm chi ? o_O
 
Chỉnh sửa lần cuối:
thế thì người ta sẽ vào The Beatles sau Alternative Rock và trước Britney Spears cơ em ạ:)
Bởi vì đấy là những người làm nên sự kiện đấy em ạ. Trong HAO mình may ra biết chú Tuanbass^^
Chị gợi í em vào đội Kèn đội Trống của BB cho rôm rả đi:p
 
Back
Bên trên