Nguyễn Trang Thư
(tuti_TMT)
New Member
Em cũng ko hiểu là cuộc sống màu hồng hay màu xám... nhìn đời bằng 1 con mắt của 1 cậu học sinh có 18 tuổi bắt đầu bước chân vào ĐH... bao nhiêu áp lực và kì vọng vào cuộc thi mang tính quyết định ấy... Nếu như... Giá như... đã qua rồi, khi chiếc dây vòng qua cổ anh ấy, trong suy nghĩ của mình, anh chỉ hiểu được rằng, anh đã làm cho mọi ng` kì vọng ở anh, ước mơ của anh và tương lai anh đã tan biến, liệu anh còn tồn tại ở trên cuộc sống này làm j... anh sẽ có thể ngẩng đầu lên để nhìn được ai??? Bạn bè ư? Thầy cô ư? hay gia đình? những con người cũng rất yêu thương và động viên anh, nhg anh biết họ buồn và thất vọng lắm, ko kể những người còn miệt thị anh nữa... anh đã làm j đây????? và đó gần như là con đường cuối cùng của anh. Tôi nghĩ rằng, nếu ở hoàn cảnh của anh, tôi cũng nghĩ vậy đấy, liệu lúc đó, có ai để tôi gục đầu vào, để khóc, để cảm thấy mình nhỏ bé và tan biến đi, để quên hết mọi thứ và trìm vào giấc ngủ... và để... chờ thành công bị trì hoãn ..........