Nhân dịp có người hỏi về motivation & kinh nghiệm nói chung, Nhung tiện post lên đây thư trả lời; ko biết có giúp ích ai được ko. Các anh chị, bạn có kinh nghiệm gì thì bổ xung nhớ. Dưng mà chào hỏi, chát chít thì sang thread 'Thảo luần về du học Mỹ' cho nó, ờ, tập trung nhỉ :")
Chào em Hà,
Nhận được thư của em, chị rất vui. Năm nay là năm đầu tiên kể từ sau chiến tranh Harvard nhận học sinh Việt Nam vào học đại học, lại nhận một lúc hai người - anh Tiến Anh, trước đây học trung học ở Singapore, và chị. Chị được biết những năm trước đã có nhiều anh chị Việt Nam rất giỏi nộp đơn vào trường nhưng ko được nhận. Có lẽ đó là do bộ phận tuyển sinh trong trường chưa biết nhiều về khả năng, học lực của học sinh Việt Nam nên còn ngại nhận họ. Vấn đề này mong rằng sẽ được giải quyết một khi đã có học sinh Việt Nam vào học + chứng tỏ năng lực của ta. Phải nói chị cũng khá lúng túng trước gánh nặng này - vì có lẽ trường sẽ phần nào nhìn vào anh chị để đánh giá các học sinh những năm sau. Anh Tiến Anh và chị có cùng người phỏng vấn vào trường, và đã nhiều lần trao đổi với bác về việc này. Ai cũng mong rằng từ nay, năm nào cũng có học sinh Việt Nam được nhận vào trường.
Năm nay có thể nói là "mùa" của học sinh Việt Nam. Các trường top của Mỹ hầu như đều có học sinh Việt Nam được nhận vào: Harvard, Yale, Princeton, Cornell, Stanford, Amherst, Middlebury, Williams, Wesleyan, Wellesley,.. Cơ hội của các em được nhận vào những trường trên chỉ có thể tăng thêm thôi ^_~ fu`u`` Thanh Hương làm to việc chị được nhận vào trường trong HHT khiến chị cũng khá ngại, vì như thế học sinh mình có thể sẽ hiểu nhầm rằng nộp đơn vào các trường xếp hạng cao là rất rất khó.
Em tìm thông tin, và hỏi kinh nghiệm những người đi trước như thế này cũng là một bước chuẩn bị quan trọng rồi. Mới có một năm kể từ khi chị làm thủ tục nộp đơn, nhưng chị thấy đã thay đổi rất nhiều: các em bây giờ có sẵn nhiều thông tin, tài liệu, hướng dẫn hơn nên cũng thuận lợi hơn. Chỉ có điều như thế lại dễ ỷ lại vào sự giúp đỡ của người khác; hỏi nhiều (kể cả những câu hỏi có thể tự tìm câu trả lời một cách đơn giản) nhưng tiếp thu lại ít. Theo chị có những kinh nghiệm các em phải tự trải qua mới có thể thấm thía được. Có nhiều thứ các anh chị ko thể nắm vững, và cũng ko có đủ thời gian để trình bày một cách chi tiết, tỉ mỉ như trong sách hay trong những bài báo. Chỉ có thể giúp các em bằng những "mẹo" nhỏ để việc apply dễ dàng hơn một chút (như chỉ ra các trường có finaid, mến học sinh quốc tế; cách học tiếng anh, viết luận,..) , nhưng chị cũng chưa thấy ai được nhận học chỉ nhờ vào các mẹo ko thôi.
Tìm hiểu một thời gian sẽ có thể develop a feeling để đánh giá bản thân. Ko nên quá lạc quan để sau này phải ngã đau, nhưng cũng ko nên bi quan để bỏ lỡ những cơ hội. Nếu thực sự ko biết đánh giá mình ntn thì cứ chọn nộp đơn vào một số trường từ thấp lên cao. Về việc này chị nhận ra người ngoài ko giúp mình được mấy, vì họ thường hoặc là ko hiểu rõ về mình, hoặc là ko hiểu rõ về mức độ cạnh tranh, yêu cầu vào các trường.
Thế đã, ko biết chị viết ntn có giúp được gì cho em ko. Chúc em đạt được mục tiêu của mình.
Nhung.
Chào em Hà,
Nhận được thư của em, chị rất vui. Năm nay là năm đầu tiên kể từ sau chiến tranh Harvard nhận học sinh Việt Nam vào học đại học, lại nhận một lúc hai người - anh Tiến Anh, trước đây học trung học ở Singapore, và chị. Chị được biết những năm trước đã có nhiều anh chị Việt Nam rất giỏi nộp đơn vào trường nhưng ko được nhận. Có lẽ đó là do bộ phận tuyển sinh trong trường chưa biết nhiều về khả năng, học lực của học sinh Việt Nam nên còn ngại nhận họ. Vấn đề này mong rằng sẽ được giải quyết một khi đã có học sinh Việt Nam vào học + chứng tỏ năng lực của ta. Phải nói chị cũng khá lúng túng trước gánh nặng này - vì có lẽ trường sẽ phần nào nhìn vào anh chị để đánh giá các học sinh những năm sau. Anh Tiến Anh và chị có cùng người phỏng vấn vào trường, và đã nhiều lần trao đổi với bác về việc này. Ai cũng mong rằng từ nay, năm nào cũng có học sinh Việt Nam được nhận vào trường.
Năm nay có thể nói là "mùa" của học sinh Việt Nam. Các trường top của Mỹ hầu như đều có học sinh Việt Nam được nhận vào: Harvard, Yale, Princeton, Cornell, Stanford, Amherst, Middlebury, Williams, Wesleyan, Wellesley,.. Cơ hội của các em được nhận vào những trường trên chỉ có thể tăng thêm thôi ^_~ fu`u`` Thanh Hương làm to việc chị được nhận vào trường trong HHT khiến chị cũng khá ngại, vì như thế học sinh mình có thể sẽ hiểu nhầm rằng nộp đơn vào các trường xếp hạng cao là rất rất khó.
Em tìm thông tin, và hỏi kinh nghiệm những người đi trước như thế này cũng là một bước chuẩn bị quan trọng rồi. Mới có một năm kể từ khi chị làm thủ tục nộp đơn, nhưng chị thấy đã thay đổi rất nhiều: các em bây giờ có sẵn nhiều thông tin, tài liệu, hướng dẫn hơn nên cũng thuận lợi hơn. Chỉ có điều như thế lại dễ ỷ lại vào sự giúp đỡ của người khác; hỏi nhiều (kể cả những câu hỏi có thể tự tìm câu trả lời một cách đơn giản) nhưng tiếp thu lại ít. Theo chị có những kinh nghiệm các em phải tự trải qua mới có thể thấm thía được. Có nhiều thứ các anh chị ko thể nắm vững, và cũng ko có đủ thời gian để trình bày một cách chi tiết, tỉ mỉ như trong sách hay trong những bài báo. Chỉ có thể giúp các em bằng những "mẹo" nhỏ để việc apply dễ dàng hơn một chút (như chỉ ra các trường có finaid, mến học sinh quốc tế; cách học tiếng anh, viết luận,..) , nhưng chị cũng chưa thấy ai được nhận học chỉ nhờ vào các mẹo ko thôi.
Tìm hiểu một thời gian sẽ có thể develop a feeling để đánh giá bản thân. Ko nên quá lạc quan để sau này phải ngã đau, nhưng cũng ko nên bi quan để bỏ lỡ những cơ hội. Nếu thực sự ko biết đánh giá mình ntn thì cứ chọn nộp đơn vào một số trường từ thấp lên cao. Về việc này chị nhận ra người ngoài ko giúp mình được mấy, vì họ thường hoặc là ko hiểu rõ về mình, hoặc là ko hiểu rõ về mức độ cạnh tranh, yêu cầu vào các trường.
Thế đã, ko biết chị viết ntn có giúp được gì cho em ko. Chúc em đạt được mục tiêu của mình.
Nhung.