Gửi người bạn chưa quen biết mà mình yêu mến

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.

Nguyễn Anh Tôn
(AnhTon)

New Member
Ba năm cùng học dưới một mái trường , mình thì rất biết bạn còn có lẽ bạn không hề biết mình . Cũng đã ba năm rồi mình bị nụ cười và tiếng hát của bạn ánh ảnh . Mình đã cầu mong một sự giải thoát nhưng không ! Mình không thể nguôi ý nghĩ về bạn . Hình ảnh của bạn luôn ngự trị trong trái tim của mình : đẹp , dịu dàng, sâu sắc . Cũng đã ba năm rồi mà mình vẫn cứ nhút nhát như một đứa trẻ con , vẫn không dam ngỏ một lời dù đó chỉ đơn giản là 1 lời làm quen . Ba năm đã tuột qua khỏi tầm tay và mình làm sao có thể quay lại ngày xưa để thổ lộ tấm lòng mình . Nhưng bây giờ cũng đâu đã là quá muộn , phải không ? Dù biết cả cuộc đời này bạn sẽ không biết mình là ai nhưng dẫu sao nói ra điều này để bạn biết là luôn có một người có tình cảm với bạn tha thiết, cũng sẽ làm lòng mình thanh thản , nguôi ngoai phần nào ! Gánh chịu nỗi mong thầm ,đau khổ trong suốt 3 năm là đáng lắm rồi đối với 1 thằng con trai nhút nhát như mình . Mong bạn hiểu và đừng quá bận tâm .
 
Có nhẽ ai viết "tâm sự" cho ai thì préciser cái tên họ luôn đi! Làm tui là người ngoài mà cũng tò mò quá :rolleyes: :D
 
Sao cái dịch vụ tin nhắn như thế mà Tôn không nhắn gửi vài câu. Đi quảng cáo để người ta gửi tin nhắn mà chính mình lại không dám gửi.
 
Chú Tôn cũng có nghệ thuật câu kéo khán giả đấy chứ :))
 
Anh Chi bùn cười nhỉ, anh TÔn nói thật lòng mình mà:D, nhả anh Tôn nhả
 
Thôi Tôn cho Nhung một hi vọng đê, kẻo bạn Nhung đang nước mắt ngắn nước mắt dài kia kìa :))
 
Mà thực ra ng đó là ai? Khối mình có ai hay hát (để cho ng ko quen cũng nghe) mà lại hát hay nhỉ? :-?
 
Thế thì bạn Tôn thật đáng trách
một khi đã thích thì phải làm mọi cách chứ .................
Kô nhát như thế được.............
 
Một lời xin lỗi

Có gì khi vào những ngày hạ tháng trước , trong chuỗi ngày dài những nắng chói chang, nhưng cơn mưa rào trời lại chuyển lạnh , vài ba hôm thôi nhưng cũng đủ làm cho lòng người đổi khác ? Cái se se lạnh của một vùng trời lúc sắp sang đông đã nhắc lại trong những kỉ niệm của 2 đứa , và nghĩ về quá khứ thời gian ! X ơi , mình biết mình có lỗi với bạn nhiều lắm . Chúng ta là đôi bạn thân nhưng bạn thì quá vô tư , sống hết mình với bạn , còn mình thì chỉ biết nghĩ đến mình . Mình cứ tưởng sống thì phải bỏ quên tất cả , hi sinh tất cả cho sự nghiệp , cho tương lai . Quá lo nghĩ cho một kì thi tới, và có thể là cả một chuyến đi xa . Mình biết mình thật là vô tâm , tàn nhẫn với bạn . Mình đã không hiểu tại sao nhiều lúc bạn lại ngồi buồn đến vậy. Giờ mình mới biết cái cảm giác sắp phải rời xa những cái mình đã thương yêu . Và bạn nữa ! X hãy bỏ qua những lỗi lầm của mình , để chúng ta có thể quay lại trong sáng và vô tư như cái buổi đầu chúng ta quen nhau . Bạn lảng tránh mình vì mình vô tâm nhưng bạn có biết là mình cũng đã phải bao lần lảng tránh tình cảm của mình mỗi khi nhìn bạn , nụ cười, ánh mắt, mái tóc, bờ vai . Những kỉ niệm nhắc mình đứng lên dũng cảm đối diện với mình để biết rằng X là người có ý nghĩa nhất , mình không thể đánh mất . Hãy tha thứ và cho mình cơ hội để làm lại tất cả .
 
Chỉnh sửa lần cuối:
hic, Tôn viết sao mà xúc động quá, làm tớ chảy nước...mũi rồi nè:D. :((huhu, Ton ơi, bạn X vừa nhờ tớ nhắn hộ với ấy là: "Tôn ơi, mình cũng rất quý bạn. Nhưng mình không thể, mình đã cho bạn quá nhiều cơ hội để làm lại nhưng...bi giờ mình cũng không biết phải làm thế nào nữa, hãy cho mình thời gian..."
Thấy sao Tôn?:)), có cần tớ "khuyên nhủ" bạn X hộ ko:D
 
hê hê :D ... Tôn bịa giỏi phết nhỉ :D .... mà sao cái bài lần trước tui post đâu rồi ... có làm sao đâu mà em mod đã xóa mất :(
 
Ông Tôn post bài lên đây mong người ta đọc thấy mà lại nói là đừng bận tâm thì hơi mâu thuẫn đấy !
 
Lê Đức Phương đã viết:
Ông Tôn post bài lên đây mong người ta đọc thấy mà lại nói là đừng bận tâm thì hơi mâu thuẫn đấy !
cũng chưa chắc là đã muốn người ta đọc. Có khi chỉ là muốn giải tỏa những tâm trạng trong lòng thôi, muốn được mọi người chia sẻ.
 
Le Hoang Hai đã viết:
hê hê :D ... Tôn bịa giỏi phết nhỉ :D .... mà sao cái bài lần trước tui post đâu rồi ... có làm sao đâu mà em mod đã xóa mất :(
E hèm, không phải lỗi tại em! :-? :-?
 
Lớp Toán lớp Tin phối hợp nhau câu khách hả? :nono:
 
Câu khách gì, mọi người đang "tâm sự", bạn Tlan "ko phận sự, miễn vào" nhé:)). Khu vực dành riêng cho những người như...Tôn thôi:))
 
Em không biết câu chuyện của anh Tôn có thật không nhưng nếu thực sự anh có một người bạn như vây,tại sao anh lại không muốn người đó biết mình là ai?Anh nhút nhát,có thể.Anh muốn gánh chịu nỗi mong thầm,cũng được.Nhưng đã bao giờ anh đặt mình vào hoàn cảnh của chị ấy để mà nghĩ cho chị ấy chưa?Em không tin là một người con gái chỉ cần sự quan tâm thầm lặng của một người con trai là đủ.Và em càng không tin rằng anh chỉ muốn giữ mối tình câm này cho mình,nếu vậy người ta sáng tác ra những lời tỏ tình là để làm cảnh à?Anh đừng tự bao biện cho mình nữa,anh nghĩ rằng việc mình đang làm là cao cả,là một sự hi sinh ư?Anh đã nhầm rồi đấy.Để em kể anh nghe về câu chuyện của hai người...Cậu bé đã thầm thích cô bé từ lâu nhưng lại không dám nói.Hàng ngày cậu lặng lẽ quan sát cô bé và tự cho đó là niềm hạnh phúc của mình.4 năm trôi qua,khi cô bé tự khám phá ra tình cảm của cậu bé dành cho mình,khi cậu bé đủ can đảm để nói ra những điều quan trọng thì cũng là lúc căn bệnh ung thư quái ác đến và cướp cậu bé đi.Họ xa nhau mãi mãi mà chưa một lần có cơ hội cùng nhau bước đi trên một con đường...Biết trách ai bây giờ?Sự nhút nhát của cậu bé hay sự vô tâm của cô bé?Sẽ thế nào nếu ...
Em đã có những cảm xúc rất lạ khi đọc bài viết của anh Tôn.Em đã từng phải tiếc,phải ước giá mà... vậy nên em không muốn chỉ vì một lý do nào đó mà anh không dám nói rằng anh rất yêu quý chị ấy.Dũng cảm lên anh.
 
hic, chuyện Tú kể nghe cảm động quá nhưng muh hình như hơi giống phim Hàn Quốc thì phải. Thôi đc, để mình ra tay khuyên nhủ bác Tôn mới được:D. Tôn đâu, phải mạnh mẽ lên!
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên