Góc nhìn khác về cuộc chiến ở Iraq

Thôi vậy anh Hà :)

Đàn ông con trai thiếu gì cách nói chuyện :) cứ hùng hùng hổ hổ thì chỉ thấy rõ sự đuối lý của mình thôi. Mình cũng không muốn lạc chủ đề nữa. Nói chuyện với nhau cho vui thôi, chứ cứ hơi tí đã nổi nóng thế này thì buồn lắm. Khi nào bạn bình tĩnh lại thì nói chuyện tiếp nhé, OK? :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thôi nào các bạn, chỉ là quan điểm cá nhân khác nhau thôi. Nên biểu hiện quan điểm cá nhân của mình một cách nhẹ nhàng, hợp lý.

Không nên vì thế mà chửi nhau, hay chê bai nhau, không đáng đâu.

Hy vọng các bạn chú ý hơn khi viết bài, và lưu ý cách thể hiện quan điểm của mình, tránh những xung đột, cãi nhau không cần thiết.

Thanks
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Hơn nữa nếu thật khách quan thì Hussein là một kẻ hiếu chiến, đến lúc ông ta sở hữu vũ khí nguyên tử rồi không ai làm gì được thì Iraq dám xâm lược các nước xung quanh lằm mà các cuộc chiến tranh với Kuwait, Iran , người Kurd đã chứng tỏ điều này.

Phải cãi tiếp cho vui chứ, dừng lại phí quá :)

Để mình trình bày ý kiến chủ quan:

- Bush hiếu chiến HƠN nhiều Saddam (Saddam cầm quyền trên 10 năm mà số cuộc chiến gây ra chỉ bằng Bush trong 2 năm)
- Mỹ ĐANG sở hữu vũ khí nguyên tử và không ai làm gì được
- Mỹ không dám xâm lược các nước xung quanh, mà ĐANG thực hiện điều đó ở Trung Đông
 
Hehe hình như anh cũng biết hồi trước VIệt Hưng cũng có ý định ủng hộ Mỹ cơ mà, hay bị báo chí VN tuyên truyền làm lại ghét Mỹ rồi à :D.
Dạo này chú em lập luận nghe được phết :D
 
Vừa đi chơi về ghé qua đây nói chuyện một tí cho đỡ buồn
Nguyen Viet Chau đã viết:
Chiến tranh VN Mỹ thua vì không biết bưng bít ???? --> Đọc đến câu này thì chán chả muốn nói. 50.000 thằng chết , nửa triệu thằng sang đây chiến tranh 25 năm thì có bít cái kiểu gì ?
Các chú không xem băng hình chiến tranh VN với băng hình các cuộc chiến tranh khác để so sánh à. Chiến tranh Việt Nam thì bắn chết người cũng quay cận cảch, máu me toe toét, xương thịt bầy nhầy, người kêu la thảm thiết, bây giờ thì cứ thấy bùm bùm, ầm ầm rồi thì thấy số người chết hiện lên thôi.
Hồi chiến tranh VN Mĩ phạm một sai lầm lớn là để cho truyền hình đi quá sát buớc tiến của quân đội, nên dân Mĩ nhìn thấy bạo lực với người chết liên tục, quân Mĩ thì chửi bây bét nhè, các chú sợ chết thì chỉ huy có dọa giết cũng không chịu đi, ở căn cứ hút thuốc phiện suốt ngày(đây là những gì tôi xem được trong băng tài liệu).
Chính vì thế người dân Mĩ mới không còn tin tưởng vào ý nghĩa của cuộc chiến tranh này, bỏ tiền cho quân đội để đi giêt người(thường dân), hút thuốc phiện, hiếp gái... mọi người mới ngộ ra được bộ mặt của chiến tranh, vô cùng tàn bạo và ác nghiệt(khiến con người đánh mất cả nhân tính) nên làn sóng phản đối trong nước ra tăng càng mạnh.
Ý của chú Hồ Lê Việt Hưng có phải thế ko?
Mà mọi người viết tên không đươc viết tắt như kiểu HLVH làm mình cứ nhầm.:mad:
 
Dân Mỹ phải nói là cực kỳ ngây thơ, ko khác gì chúng ta tưởng tượng cả :). So sánh với chiến tranh VN là rất khó. Hồi đó chiến tranh xảy ra những 10 - 15 năm (nếu coi như Mỹ chỉ thực sự vào VN từ 1965 đi - vì trước đó Mỹ chỉ cử "cố vần quân sự", dân Mỹ chắc chắn ko phản đối mấy đâu). Bọn Mỹ chống cộng kinh lắm, có lần đọc báo thấy bọn nó nói "thế kỷ 20 sản sainh ra chủ nghĩa phát xít và cộng sản mà tổng cộng giết chết khoảng 10 triệu người" - đọc nóng mắt vật - thứ nhất là điên tiết vì nó so sánh CS với phát xít, thứ hai là trong số 10 M mà nó nói thì chính Mỹ góp phần vào giết khoánge vài M ở mình chứ đâu - vậy là so Mỹ chứ do CS nỗi gì, thứ ba là 10 M là quá nhỏ --> ngu dốt về lịch sử nữa.

Nói vậy cho mọi người hay là dân Mỹ cũng cả tin lắm, mà truyền thông Mỹ thì đưa tin một chiều, gì chứ chiến tranh Iraq làm cho mình cứ chong mắt ra mà chả thấy dân chủ ở đâu cả.

Nhắc lại một lần nữa (mình nói đi nói lại nhiều rồi), là dân Mỹ phản đối CT Việt Nam ko phải vì lính Mỹ tàn ác, ko phải vì họ thương xót gì đồng bào ta đâu! Đó chỉ là một phần nhỏ thôi. Cái chính là con họ, chồng họ, anh của họ bị giết, bị thương, họ thương cái thân họ nên mới phản đối chiến tranh như thế. Vậy thôi.

Giờ thì muốn dân Mỹ phản chiến nhiều thì cần đợi ít lâu nữa cho quân mỹ chết thêm nhiều nhiều mới có hi vọng được. Dân Mỹ là thân lừa ưa nặng như vậy đó!
 
Đinh Trọng Thành Trung đã viết:
Nhắc lại một lần nữa (mình nói đi nói lại nhiều rồi), là dân Mỹ phản đối CT Việt Nam ko phải vì lính Mỹ tàn ác, ko phải vì họ thương xót gì đồng bào ta đâu! Đó chỉ là một phần nhỏ thôi. Cái chính là con họ, chồng họ, anh của họ bị giết, bị thương, họ thương cái thân họ nên mới phản đối chiến tranh như thế. Vậy thôi.

Giờ thì muốn dân Mỹ phản chiến nhiều thì cần đợi ít lâu nữa cho quân mỹ chết thêm nhiều nhiều mới có hi vọng được. Dân Mỹ là thân lừa ưa nặng như vậy đó!

==> Chính xác 100%. Tôi đang định nói cái ý này thì bạn nói mất rồi .
Cheers hehe.

Nhưng để cho nó sôi nổi thêm và ngoài lề một tí , tôi lại đưa ra thêm ý kiến này nhé :

Người dân nước Mỹ nói cho cùng thì cũng bình thường như ai.Họ cũng biết thương người dân nước khác một tí nhưng thương mình là chính. Và chúng ta cũng vậy.

11/9/2001 vài nghìn người dân Mỹ vô tội chết , nếu chúng ta thực sự công bằng thì phải phản đối bọn khủng bố. Nhưng có phải bạn (cũng như tôi ) vỗ đùi đen đét vì sướng không ? Lý do thì tôi nghĩ không phải bàn cãi nữa . Rồi đến chuyện Hussein giết nhiều thường dân vô tội (cái này bằng chứng cực kỳ rõ ràng và không phải là báo chí phương Tây), rồi bọn Afghanistan đàn áp phụ nữ,dân thường rồi bắn đổ tượng phật lớn nhất thế giới nhưng chúng ta chả thầm mong cho bọn nó thoát để giết thêm vài thằng Mỹ là gì ?
 
Ở đây có lẽ nên chuyên sang vì sao người ta ghét nước Mỹ thì đúng hơn!!! Hình như có một quyển sách mang đầu như thế!
 
Chú Việt Hưng đúng là không có chính kiến của mình. Đúng là như anh Tuấn nói em thấy hồi trước còn cãi nhau bảo vệ cho Mỹ mà. Thấy cái phù hợp hơn thay đổi thì cũng tốt nhưng mà chú Hưng lúc tranh luận cũng không nên quá khích. Anh đọc bài chú viết rất hay quá khích và coi thường ý kiến người khác. Cái đấy sẽ làm người ta phản bác lại đúng theo cách của chú thôi. Lúc đó HAO thành cái chợ. Bàn luận chỉ nên đưa ra ý kiến, đừng đánh giá khẳng định người khác đúng sai, kiến thức thế nào một cách quá khích.
Theo anh thấy thì cuộc chiến này không thể so sánh với bất cứ cuộc chiến nào khác của Mỹ, kể cả cuộc chiến ở Viet Nam. Nên nhớ là cái hồi chiến tranh VN, cái mục đích của đế quốc quá rõ ràng. Nó đá đít Nhật Pháp ra khỏi VN để thế chỗ. Nó đưa lính đến cái vùng cách nó đến nửa trái đất để xâm chiếm thì tất nhiên là bị phản đối trong nước rồi. Cuộc chiến Vietnam không phải là cuộc chiến mà Mỹ thật sự chuẩn bị tâm lý sẵn sàng còn cuộc chiến này thì khác. Người Mỹ được nghe, được hỏi ý kiến về cuộc chiến này trước khi nó bắt đầu. Đừng nên cho rằng nhận thức dân Mỹ thấp, sau 11/9 dân Mỹ thấy phải làm cái gì đó và chúng nó đã làm được ở Afghanistan. Lòng tin với chính phủ Mỹ về vấn đề này được củng cố. Cho nên điều tất yếu xảy ra là khi Bush đưa ra lời đề nghị chiến tranh lấy danh nghĩa bảo vệ cho tương lai và hòa bình của đất nước Mỹ và toàn thế giới, dân Mỹ đa số đồng tình. Bởi chính bản thân họ không muốn sống trong lo sợ rằng 11/9 sẽ xảy ra lần nữa. Còn với những người sống và học ở Mỹ chắc cũng hiểu đôi chút về người Mỹ. Bản thân tôi thấy dân Mỹ rất có tri thức và thật sự công bằng về cách nghĩ. Có khi tôi đang nói về những người có học, nhưng chính những người có học là những người đóng vai trò quan trọng đến quyết định của Mỹ.
 
Hì, thôi thì em xin lỗi mọi người vậy, chỉ định thêm tí máu lửa để mọi người nói chuyện cho vui thôi, chứ em chẳng có ý gì đâu. :) Anh Châu đừng để ý nhá, hồi trước em cũng nghĩ như vậy mà (các bác ở đây cũng vừa bảo thế đó thôi). Nhưng rồi đọc nhiều ý kiến cũng nhận thấy cái gì đúng cái gì sai thôi :) em còn trẻ mà, always open để tiếp thu. Em vốn không phải dân conservative, các bác cứ nhào vào chê quá khứ đen tối làm em ngượng quá :mrgreen:
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Đọc thêm bài ở đây có người nói : những người ủng hộ chiến tranh toàn : dân trí thấp. Cái đó nó sai lè ra rồi mà vẫn cố nói cho được ??
Riêng cái câu đấy đã thấy vơ đũa cả nắm , dùng từ không cân nhắc rồi.

Nhưng tôi nghĩ có thể nói thế này :

- Phần lớn những người Mỹ ủng hộ chiến tranh không nhận được thông tin đầy đủ và khách quan về những gì đang xảy ra trên thế giới. Đối với đại đa số dân Mỹ, hiểu biết về thế giới bên ngoài những hình ảnh trên các kênh truyền hình còn quá ít. Cũng giống như những người ở VN trước đây (và cả bây giờ) vẫn tin rằng chúng ta sắp thành con rồng con hổ ở châu Á đến nơi. Ra nước ngoài rồi mới biết họ bỏ xa mình như thế nào.

- Báo chí Mỹ quá thiên vị, nhưng một phần cũng vì nước Mỹ từ trước đến nay quen cái khẩu vị ấy rồi, nghe cái giọng điệu nước Mỹ là nước đem lại dân chủ và tự do cho thế giới từ bé rồi . Nó đã trở thành một thứ gần như niềm tin vào tôn giáo vậy, cũng như bây giờ bảo người theo đạo Thiên chúa là không có thiên đường đâu , máy bay chiến đấu bay lên đấy mãi rồi có thấy ma nào đâu thì họ có nghe theo không ?

- Người Mỹ thì dù sao cũng muốn ủng hộ cho chính phủ, quân đội Mỹ. Cũng như mọi người ở đây ai cũng ủng hộ VN mặc dù đều biết không phải là không có nhiều cái sai cái xấu!. Đấy là niềm tự hào dân tộc. Cái này chẳng có gì đáng lên án cả.

Điều tôi muốn nói là các bạn ở đây không nên lên án người dân Mỹ, họ phần lớn là những người đáng được kính trọng. Không thì s/v mình sang đó học làm gì. Có trách thì trách những kẻ nắm quyền , tiền đang lừa phỉnh người dân Mỹ nhắm kiếm lợi cho bản thân. Như những công ty dầu lửa đã trợ giúp tài chính cho chính phủ Mỹ để có được các bản hợp đồng khai thác dầu mỏ ....
 
Thế này thì chú Hưng lại chưa quán triệt rồi. Chú cứ kệ mẹ thằng nào con nào nói gì, chú nghĩ gì chú cứ viết. Có điều trình bầy quan điểm với cả chửi nhau nó hơi khác tẹo thôi (đối với thanh niên VN chúng mình thì hầu như chả khác tí nào :D .)
Tất cả tóm đi tóm lại chỉ không đồng ý với các bác ở đây rằng là: Mỹ nó đánh Iraq thì là nó sai rồi, nhưng chửi thì chửi bọn chóp bu. Dân tộc Mỹ là một dân tộc không thua kém gì bất cứ dân tộc nào khác. Những người chưa biết nhiều về họ mà luôn mồm nói rằng: bọn Mỹ ngu, bọn Mỹ ngây thơ... thế này thế kia, nên rút lại những lời họ nói đi. Socrates có dậy rằng: wisest is he who knows he does not know. A di đà phật.
 
Cái khẩu khí của chú Hoàng Long nghe không được lọt tai lắm. Ở đây là tranh luận không phải chửi nhau. Anh thấy rất tôn trọng chú Việt Hưng vì rất thẳng thắn tự nhận sai mặc dù cũng chẳng phải là chú sai gì cả. Còn nói như chú Hoàng Long thì người có học đến lúc tranh luận cũng chẳng hóa ra bằng cái đứa vô học hả? Chú nói trình bày quan điểm và chửi nhau chẳng khác tẹo nào đối vơi thanh niên vietnam thì hơi bị vơ đũa cả nắm. Cái này hơi lạc đề nhưng mà cũng chỉ góp ý khi tranh luận thôi. Còn nếu muốn nói năng tự do thoải mái hơn một chút thì không nên chọn thảo luận nghiêm túc để post bài.
Quay lại vấn đề chiến tranh, tất cả đều là trò chơi về chính trị, quyền lực và tiền bạc. Mỹ Anh và các nước tham gia đều có tính toán đến cái lợi ích của chúng nó trứoc khi tiến hành chiến tranh. Nhiều khi cái tính toán của chính phủ và cái nhìn của người dân có rất nhiều mâu thuẫn. Viet Nam cũng có vấn đề đó mà. Nói đi nói lại thì chiến tranh đang xảy ra, hi vọng sẽ kết thúc sớm. Anh có cảm tưởng nó sẽ kết thúc sớm khi mà Anh Mỹ chỉ còn 75 km nữa là tới Baghdad. Hiện tại chưa biết cái gì sẽ xảy ra sau khi chiến tranh kết thúc. Nhưng mà một điều chắc chắn là niềm tin của dân Mỹ đang lung lay. Cứ chờ xem chuyện gì sẽ xảy ra.
 
Anh Tran đã viết:
Nhưng mà một điều chắc chắn là niềm tin của dân Mỹ đang lung lay. Cứ chờ xem chuyện gì sẽ xảy ra.
Em thấy đúng lắm mình cãi nhau(tranh luận) cũng không giải quyết được gì mấy, cứ chờ xem kết quả cho vui vậy. Em giờ cảm thấy tốn nhiều thời gian vào sách báo, TV quá, bây giờ chỉ muốn rút ra làm cái gì vui vẻ cho thư giãn tâm hồn một tí, không cứ nghĩ tới đánh nhau, chết chóc, lên HAO thì lại cãi nhau thì chả mấy chốc mình cũng thành thần kinh mất.
 
Bôn-sê-víc Bush

Lê Hải


Đã lâu lắm rồi tôi mới nghe người ta nhắc lại chữ Bôn-sê-víc (Bolshevik), danh từ mà người Nga dùng để gọi các nhà cách mạng tư tưởng những năm đầu thế kỷ 20, muốn dùng bạo lực cách mạng để xây dựng một thế giới mà người ta làm việc khi nào muốn và hưởng thụ khi nào thích. Lần này nó được dùng để gọi ông G.W.Bush, người đang làm tổng thống nước Mỹ, và những đồng sự trong chính phủ của ông ta. Người gọi là ông Daniel Cohn-Bendit, nghị sĩ quốc hội châu Âu, đại diện cho đảng Xanh, hồi 35 năm trước vốn là lãnh tụ phong trào thanh niên cách mạng bạo động tàn phá đường phố Paris, và lan sang các nước châu Âu khác.

Vốn thuộc nhóm chống cuộc chiến Iraq, hồi tháng 3 ông Cohn-Bendit, mà trước kia là thủ lãnh thanh niên mang biệt hiệu Danny Đỏ, được mời sang Washington tranh cãi với ngài Richard Perle, đầu lãnh nhóm diều hâu Hoa Kỳ, nguyên là trưởng nhóm cố vấn quốc phòng khi cuộc chiến Iraq bắt đầu. Một bên là ngài Richard Perle, nhà truyền giáo tư tưởng lấy công làm thủ, đánh nước khác từ trước khi nước đó kịp đánh mình, đại diện cho cả nước Mỹ muốn vượt khỏi vai trò sen đầm quốc tế, ngoi lên thành bá chủ thế giới. Bên kia là nhà cách mạng trẻ sau nhiều năm bạo động trên đường phố, nhưng giờ đã quen với đệm nhung phòng hội nghị.

Và nhà cựu cách mạng đó nói với ngài diều hâu[1]: "lúc này chính phủ các ngài hành xử chẳng khác gì những con người Bôn-sê-víc trong cuộc cách mạng Nga. Cũng như họ, các ngài tuyên bố lịch sử sẽ chứng minh là phần lẽ phải thuộc về bên các ngài. […] Và cũng giống như mọi nhà cách mạng khác, các ngài có lí tưởng tốt, nhưng mọi điều tệ hại nằm ở chỗ các ngài thực hiện lí tưởng đó bằng cách nào. […] Đang không tự nhiên các ngài muốn đem dân chủ tới cho thế giới. […] Rồi sau cuộc chiến các ngài sẽ bỏ mặc Iraq, nhìn ngó sang Siri, và Ả-rập Sê-út".

Và thế là nếu trước kia nước Nga Xô Viết đem chủ thuyết cộng sản ra "thuyết phục" cả khối Đông Âu và 15 nước cộng hòa của họ, cùng Cuba, Việt Nam, Trung Quốc, Bắc Hàn .v.v. thì nay Hoa Kỳ đem chủ thuyết dân chủ ra "truyền bá" khắp nơi, bắt đầu trên đất Hồi giáo. Chỉ có khác là khi xưa Liên Xô vấp phải đối trọng cho nên thế giới giằng co lâu dài với hải phận Cuba, bức tường Berlin, và nặng nề nhất là nam bắc Việt Nam, gieo rắc khổ đau cho đến tận hôm nay với những đứa bé tật nguyền ngắc ngoải vì chất độc mầu da cam.

Hôm nay với lực lượng không cân sức, Hoa Kỳ đủ mạnh để tiến hành những cuộc chiến chớp nhoáng, thần tốc giải thoát Cô-oét, nhanh chóng bẻ gục Milosevic, ồ ạt tràn qua Afganistan, và giờ đây chưa đầy một tháng đã bóp chặt gọng kìm Iraq. Và một cuộc chiến như vậy chắc chắn sẽ giảm bớt nỗi khổ cho dân chúng phải sống cạnh bom đạn, cũng như giảm bớt áp lực phản chiến cho chính quyền quân sự. Thế nhưng những gì nó để lại có thể thấy là một bãi gạch vụn không biết đến ngày nào mới dọn xong, chưa nói đến xây lại. Cô-oét may mà có dầu nên mới đổi được tiền để dập tắt hàng trăm đám cháy nghi ngút bầu trời vùng vịnh. Nhưng nếu hết dầu, hay không có dầu thì sẽ phải xơ xác như đất nước Afganistan nghèo khổ, hoặc trơ trọi xác nhà bê tông sắt thép như cảnh tượng Serbia, nơi mà trước kia từng là biểu tượng kiến trúc châu Âu.

Chiếc bánh vẽ dân chủ được các nhà thực dân thời hiện đại đem đi khuyến mãi, nhưng sau những đợt hàng viện trợ, sau những bài giáo huấn đầy cao ngạo thì chỉ còn trơ lại những lo toan hàng ngày, những quanh quẩn trong vòng xoáy cơm-áo-gạo-tiền giữa một mớ hỗn độn mà những người xếp đặt "trật tự mới" vừa bầy ra.

Tôi không hiểu ông Mác nếu còn sống sẽ nói sao với báo chí nhỉ ? Mâu thuẫn không có cơ hội tồn tại, chỉ hơi hở ra đã bị tiêu diệt, vậy thì phát triển ra làm sao cơ chứ?

Tôi không hiểu đây có phải là lúc mà Fukuyama gọi là lịch sử đã chấm dứt, vì không còn đối trọng để viết tiếp?

Tôi tự hỏi ông Chomsky có phải bây giờ là lúc Hoa Kỳ thực sự đăng quang trên chiếc ngai vàng bá chủ thế giới - pax Americana?

Tôi tự hỏi Huntington phải chăng vì các vế còn lại quá yếu mà thế giới chỉ đa cực như kiểu của các vị quan lại giả vờ có quan điểm khác nhau chạy quanh một ông vua diều hâu ?

Tôi cũng muốn hỏi Soros xem cứ đánh nhau kiểu này thì các bài toán tài chính còn áp dụng được hay không?, vì tiền cho cuộc chiến cũng giống như tiền mà dân ta đốt pháo vậy, chỉ cần ấn nút một quả Tomahawk là đi tiêu luôn cả triệu đô, hay chỉ cần các chú lính lơ tơ mơ va máy bay vào nhau là mất toi cả vài trăm triệu đô như chơi.

Tôi tin chắc là các vị còn sống đang trầm ngâm tư duy để viết cho chúng ta những câu trả lời mà nhóm biên dịch của talawas sẽ phải ra công ngồi chuyển ngữ khẩn cấp. Thế nhưng câu hỏi liệu ông Bush có phải là một người Bôn-sê-víc hay không, có lẽ phải chờ chính các vị nghiên cứu Mác, học tập Lê-nin, và trau dồi Hồ Chí Minh trả lời mới thoả đáng. Ông Cohn-Bendit tin chắc vào nhận định của mình với kinh nghiệm 40 năm làm cách mạng. Ông Perle thì biện minh cho việc làm của Hoa Kỳ "sẽ được dân chúng Iraq biết ơn như tổng thống Jacques Chirac biết ơn Hoa kỳ đem lại tự do cho nước Pháp". Thế còn tôi? Tôi ngồi chờ câu trả lời của bạn.
 
"Phần lớn những người Mỹ ủng hộ chiến tranh không nhận được thông tin đầy đủ và khách quan về những gì đang xảy ra trên thế giới. Đối với đại đa số dân Mỹ, hiểu biết về thế giới bên ngoài những hình ảnh trên các kênh truyền hình còn quá ít. Cũng giống như những người ở VN trước đây (và cả bây giờ) vẫn tin rằng chúng ta sắp thành con rồng con hổ ở châu Á đến nơi. Ra nước ngoài rồi mới biết họ bỏ xa mình như thế nào."
Dường như đây là lòi nhận định hơi có chút vấn đề. Nó như một lời biện bạch cho những suy nghĩ ủng hộ chiến tranh ở Irac mà thật không ngờ nó lại xuất ra từ một người Việt Nam-những người từng phải trải qua cuộc chiến. Ở đây tôi không bàn tới chính nghĩa hay không chính nghĩa tại cuộc chiến ở việt Nam mà tôi chỉ nói là sự bưng bít của Mỹ đã có nhiều người lên tiếng ở Mỹ. Đồng thời nói đến Mỹ luôn nói rằng mình là một nước tự do . Và tư do của Mỹ cho phép các thông tấn xã có quyền bìng luận tất cả. Và Vì sao trên cùng một đất nước, cùng một nơi lại có những người không ủng hộ phải chăng họ được nhân đầy đủ thông tin? Nếu đúng như thế thì ai là người cung cấp cho họ- họ ở đây không chỉ là vài trăm người. Nên tôi nghĩ lý do trền không được thuyết phục.
 
- 23.52% dân Mỹ không biết tên tổng thống hiện tại là gì
- 37.63% không biết ngoài Mỹ ra còn có cả những nước khác trên thế giới
- Và mặc dù TV ở Mỹ có hỗ trợ 3 chữ số để chọn kênh, số người lựa chọn các kênh thông tin phải dùng đến 2 chữ số trở lên chiếm khoảng 18.3% số người dùng TV
- 72.8% dân số Mỹ nói chung có thể nhớ được kết quả của 1 trận bóng chày trong khi rất mù mịt về chuyện hiện tại Mỹ đang đánh 1 cái gì đó ở tít xa
 
Quách Tung Dương đã viết:
- 37.63% không biết ngoài Mỹ ra còn có cả những nước khác trên thế giới

Cái khác nghe còn co vẻ tin được chứ cái này đúng là bốc phét. Bác lấy số liệu ở nguồn nào viết ra được không ạ.
 
Back
Bên trên