Gây rối tình dục hay làm tiền

Lưu Công Thành
(congthanh)

Điều hành viên
Sau khi báo chí trích đăng một phần lá đơn kêu cứu của chị T. - người quả quyết mình bị quấy rối tình dục và sa thải đột ngột, một người đàn ông đã tới tìm gặp chúng tôi và tự nhận đó là câu chuyện của mình (mặc dù các danh tính trong bài viết không được công khai). Ông trao cho chúng tôi những bức thư dài khẳng định: "Tôi sẽ khởi kiện cô T.N.T. về tội vu khống, xúc phạm đến danh dự và nhân phẩm của tôi và tội xâm phạm bí mật an toàn thư tín...".


Ông C: "Tôi bị vu khống, tôi sẽ kiện cô T..."

Nếu chị T. một mực cho rằng đã bị quấy rối tình dục như một sự mặc cả để duy trì công việc, chỉ vì muốn có bằng chứng mà buộc phải in trộm những "email tình yêu" của người đã "đòi hỏi" chị, thì ông C. phủ nhận hoàn toàn điều này.

Ông C nói: "Cô T.N.T. được tuyển dụng vào cơ quan của chúng tôi và ký hợp đồng chính thức từ ngày 01/05/2002... Trong hai tháng đầu thử việc, cô T. tham gia làm kế toán hành chính, nhưng từ tháng 5 đến nay cô T. không hề làm gì liên quan đến kế toán hành chính cả. Lý do tại sao? Một là, cô T. không tự giác nhận công việc để làm; Hai là, hồi tháng 5, cô T. đã gài một phần mềm vào máy vi tính của tôi để ăn trộm mật khẩu, sau đó lấy trộm thư tín của tôi, in thư và phân phát thư cho một số người trong cơ quan. Tôi đã gọi cô T. lên và cảnh báo với cô T. rằng đây là một hành vi vi phạm pháp luật và đe dọa tới sự an ninh, an toàn trong cơ quan chúng tôi. Tôi đã mặc nhiên loại cô T. ra khỏi vị trí này vì tôi cho rằng một người mà đã ăn cắp thư tín, mật khẩu như vậy thì cũng có thể sẽ ăn cắp tiền bạc và các thứ khác của cơ quan. Giám đốc của tôi cũng nhất trí điều này và chuyển cô T. sang làm công việc khác, sau một, hai tháng sẽ có sự đánh giá lại. Và, ngày 31/10/2002, ban lãnh đạo chúng tôi đã ra quyết định sa thải cô T. với tội xâm phạm thư tín và không hoàn thành nhiệm vụ của người kế toán.

Tôi nghĩ rằng cô T. do sợ bị đuổi việc mà tôi là người quản lý trực tiếp của cô ấy nên đã ra tay trước bằng việc vu cáo, dựng lên một câu chuyện về việc quấy rối tình dục do tôi gây nên. Cô T. có báo với giám đốc chuyện đó. Giám đốc đã gặp tôi và những người khác (mà cô T. nói là nhân chứng cùng văn phòng), nhưng cuối cùng đã không có một nhân chứng nào cả. Sau đó tôi đã viết một giấy nói cho giám đốc biết rằng đây là hành động vu khống hoàn toàn nhằm vô hiệu hoá quyền quản lý của tôi, vô hiệu hóa lời nói buộc tội của tôi và đưa tôi vào một tình thế khó xử. Cũng có thể, nhằm loại tôi ra khỏi vị trí hiện nay.

Nhưng, sau đó, cô T. đã gửi đơn kêu cứu đi khắp nơi và cả cho giám đốc của chúng tôi. Chúng tôi cho rằng có thể cái quy trình xử lý chưa được thỏa đáng lắm nên đã rút lại quyết định đó và đưa cô T. trở lại làm việc nhưng không cho cô T. được đến văn phòng(?) và sử dụng các phương tiện của cơ quan chúng tôi. Bởi lẽ, nếu cô này trở lại thì sẽ gây nên một sự mất an ninh trong cơ quan. Cô T. ở nhà và vẫn được hưởng nguyên lương. Hiện nay, chúng tôi vừa thông báo với cô T. (kể từ ngày 08/01/2003) sau 45 ngày nữa chúng tôi sẽ kết thúc hợp đồng với cô T. với lý do: ngân sách của chúng tôi bị cắt giảm một cách đáng kể, đặc biệt là ngân sách về nhân sự. Trong 3 người của tổ chức chúng tôi phải ra đi, có cô T. bởi vì cô T. là người đến tổ chức chúng tôi cuối cùng và do có nhiều hạnh kiểm xấu, vi phạm. Việc ra đi này hoàn toàn không gắn liền gì với việc quấy rối tình dục cả. Còn về việc quấy rối tình dục do cô T. dựng lên là hành vi vu khống hoàn toàn và tôi sẽ kiện cô T. ra trước toà".

Còn chị T. cho biết, trong khoảng thời gian cuối cùng ở tổ chức I., sau khi lên tiếng tố cáo bị quấy rối tình dục và tự nguyện công nhận mình đã in trộm thư điện tử, chị T. liên tiếp được nhận rất nhiều quyết định từ tổ chức của mình. Thứ nhất là "Thông báo chấm dứt tuyển dụng lao động" (ngày 31/10/2002), rồi chưa đầy nửa tháng sau là quyết định "Vô hiệu hoá" chính cái thông báo chấm dứt hợp đồng tuyển dụng trên (ngày 12/11/2002). Nửa tháng sau đó là "Quyết định thay đổi vị trí tuyển dụng" (ngày 29/11/2002) và gần đây nhất lại thêm một "Quyết định thông báo chấm dứt hợp đồng tuyển dụng" (ngày 08/01/2003) với lý do giảm biên chế, sắp xếp lại tổ chức và cắt giảm ngân sách hoạt động. Chưa hết, trong những bức thư gửi đi nhiều nơi, lãnh đạo tổ chức này gọi chị là "kẻ nói dối tài ba" và cùng ông C. cho rằng chị T. làm tất cả những chuyện đó là để tống tiền họ.


Chị T.: "Tôi không làm tiền..."

Trả lời câu hỏi của chúng tôi về việc: Tại sao ông nói rằng biết việc chị T. ăn cắp mật khẩu để mở hộp thư điện tử của ông từ tháng 5 nhưng đến tận tháng 10, nhờ nghe được những lời lẽ do chính chị tự nguyện thú nhận - tổ chức mới có quyết định sa thải chị về lỗi vi phạm này?, ông C. nói: "Lúc đó chưa có chứng cớ nên tôi tạm thời giữ thái độ im lặng. Nhưng tôi đã cảnh báo cô ấy ngay. Sau này, chính cô T. đã tự thú nhận bằng miệng với một số cán bộ chủ chốt trong tổ chức của chúng tôi về việc này. Tôi nghĩ rằng cô ấy sợ bị đuổi việc nên đã ra tay trước bằng cách dựng lên chuyện vu khống tôi quấy rối tình dục ngay từ khoảng tháng 5, tháng 6".

Để tìm hiểu kỹ hơn về câu chuyện này, phóng viên đã có cuộc trao đổi với lãnh đạo ban Đ. - cơ quan trực tiếp quản lý, hỗ trợ cho hoạt động của tổ chức I. tại Việt Nam. Về việc chị T. tố cáo bị quấy rối tình dục tại nơi công sở, giám đốc ban Đ. này cũng cho rằng "chưa có cơ sở". Vị giám đốc này còn nhận định việc "Thông báo chấm dứt tuyển dụng lao động" ban đầu đối với chị T. của tổ chức I. là "không có gì sai", còn sở dĩ nửa tháng sau chính tổ chức này phải làm thêm một động tác là rút lại cái thông báo đó bằng quyết định "Vô hiệu hoá" quyết định trước có lẽ là vì "nhân đạo và thông cảm".

Còn chị T., sau khi nhận hàng loạt quyết định và biết mình đang bị tố cáo ngược lại là "vu khống và tống tiền", đã phát biểu: "Tôi hiểu rằng chắc chắn tôi sẽ bị khép vào tình thế như vậy và điều này không làm tôi chùn bước hay ngạc nhiên. Người ta có thể có nhiều cách để thanh minh nhưng tôi tin sự thật vẫn là sự thật. Họ ngang nhiên vi phạm pháp luật. Họ trả lời đơn khiếu nại của tôi bằng hai điều kiện: 1) - Cho tôi 6 tháng lương, để đổi lại tôi phải tự viết một lá đơn xin nghỉ việc gửi họ, 2) - Tôi sẽ được nhận trở lại và sẽ được sa thải lại theo đúng trình tự. Tôi trả lời họ: Tôi không làm tiền và yêu cầu họ tôn trọng và giải quyết mọi việc đúng theo pháp luật".

Ngày 15/01 vừa qua, thay mặt hội liên hiệp phụ nữ Việt Nam, phó chủ tịch Nguyễn Thị Thanh Hòa đã có công văn gửi giám đốc tổ chức I., trong đó có đoạn viết: "... với tư cách là một tổ chức của phụ nữ, có chức năng đại diện, bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của phụ nữ Việt Nam, hội liên hiệp phụ nữ Việt Nam cực lực lên án những hành vi dâm ô "xâm hại tình dục" lao động nữ tại công sở. Chúng tôi mong rằng tất cả những người lãnh đạo các cơ quan, tổ chức... với tất cả lương tâm và trách nhiệm hãy nghiêm khắc phê phán và góp phần ngăn chặn mọi hành vi xâm hại tình dục lao động nữ tại công sở".

Có lẽ, chỉ có một phiên tòa mới có thể làm rõ vụ việc, và bảo vệ cho người cần được bảo vệ trước pháp luật.

Theo VietNamNet


Tin đã đưa trước đấy



Một phụ nữ bị quấy rối tình dục lên tiếng

Chị T., nhân viên một văn phòng nước ngoài tại Hà Nội là một trong số hiếm hoi những phụ nữ Việt Nam đầu tiên dám dũng cảm nói lên "niềm đau chôn dấu" của mình, bằng một lá thư rất dài gửi nhiều hiệp hội và cơ quan ngôn luận mà chúng tôi sẽ trích đăng dưới đây.

Theo yêu cầu của người bị hại, xin viết tắt tên người, tên tổ chức trong câu chuyện. Những danh tính sẽ được công khai khi cần thiết.


"Nếu anh nhận em, em đi chơi với anh nhé?"

Li dị chồng gần 10 năm, tự mình nuôi hai đứa con, chị T. không thể tiếp tục công tác xa nhà. Tháng 12/2001, chị nộp đơn xin việc vào vị trí kế toán kiêm hành chính của một văn phòng đại diện của tổ chức I. Song, niềm vui được đánh giá cao qua buổi phỏng vấn chưa kéo dài được bao lâu thì sự hoài nghi đã ập tới khi ngay cuối buổi phỏng vấn đó, ông C. - một trong hai người vừa phỏng vấn chị, đã thẳng thắn đặt vấn đề: "Nếu anh nhận em, em đi chơi với anh nhé?".

Sau này, chị T. đã kể rõ trong đơn kêu cứu của mình:... Lúc ấy, quá ngạc nhiên và bất ngờ, tôi trả lời: em không hiểu ý anh nói gì nhưng thật sự em rất bận nên xin lỗi không thể nhận lời. Ngay sau buổi phỏng vấn, tôi gặp một người bạn thân (tên là D., người Mỹ) kể lại chuyện này. Theo người bạn của tôi, ông C. có dấu hiệu lạm dụng chức vụ để đưa ra những yêu cầu khiếm nhã với người đến xin việc. Người bạn của tôi định phản ánh ngay việc này với người phụ trách văn phòng nơi tôi xin vào, nhưng khi đó ông này đang đi vắng.

Đầu tháng 03/2002, tôi nhận được điện thoại của ông C. báo đã được tuyển dụng. Theo quy định, tôi phải qua hai tháng thử việc. Sau đó, tôi đã được đánh giá tốt và được người phụ trách văn phòng chính thức ký hợp đồng lao động không xác định thời hạn từ ngày 22/05/2002.

Tuy nhiên, ngay trong thời gian thử việc, tôi đã thành nạn nhân việc quấy rối tình dục của ông C... Tuần đầu tiên làm kế toán, ông C. yêu cầu tôi ngồi cạnh ông ta để học phần mềm quản lý tài chính của văn phòng. Trong lúc học, ông C. đụng chạm tay của ông ta lên người tôi. Thoạt nhiên, tôi nghĩ ông ta không có chủ ý, tuy rất khó chịu nhưng cố bỏ qua. Nhưng sau, tôi nhận thấy ông ta chủ tâm... Những ngày sau đó, sự việc tái diễn... Tôi luôn trong tâm trạng hoang mang và căng thẳng... Không dừng ở việc sờ soạng, khi thấy tôi phản ứng lại, ông C. cảnh cáo: ''Anh là người đã đấu tranh để nhận em. Bọn họ (giám đốc và quản lý dự án) đã kịch liệt phản đối việc nhận em. Họ muốn nhận người khác, nhưng anh đã đấu tranh bảo vệ em, em nên biết ơn anh mới phải". (!?)

Tôi nói với ông C. tôi thực sự cám ơn ông đã tạo điều kiện cho tôi được làm việc... rằng một phụ nữ hoàn cảnh như tôi gặp rất nhiều khó khăn, trước hết là dư luận xã hội, thứ nữa là rất nhiều cám dỗ cho một phụ nữ độc thân như tôi. Gần 10 năm nay tôi gắng sống trong sạch để làm gương cho các con. Tôi bỏ qua nhiều cơ hội tốt có thể tạo dựng hạnh phúc mới cho riêng mình... Tôi những tưởng sau buổi nói chuyện thẳng thắn, có lý có tình ấy, ông C. sẽ thay đổi. Nhưng tôi đã lầm. Ông ta hiểu được tôi cần việc làm, tôi sợ mất việc. Lợi dụng điều đó và lấy quyền phụ trách trực tiếp của mình, ông ta không giao việc kế toán cho tôi mà tự làm thủ quỹ kiêm luôn kế toán. Ông ta cố tình vi phạm nguyên tắc, mục đích tiếp cận tôi nhiều hơn, và hễ có cơ hội (khi không có ai ở xung quanh) là ông ta sờ soạng vào người tôi. Tiến xa hơn, ông ta đề nghị tôi ngủ với ông ngay tại văn phòng.


Thiệt thòi vẫn thể thiệt thòi...

Ông C. không từ bỏ một trò trơ trẽn nào với tôi. Có lúc tôi đã phải bỏ chạy về phòng mình ngồi khóc vì thấy bị xúc phạm. Trong lúc tôi khóc, người quản lý dự án lên phòng để nối mạng internet. Anh ta hỏi lý do, tôi kể lại việc ông C. Anh ta phẫn nộ nhưng nói việc rất khó vì không có bằng chứng. Thời gian sau, người quản lý này rất nhiều lần gặp tôi khóc. Có lần anh ta lên phòng tôi, thấy tôi đang khóc rất to còn ông C. thì chạy ra. Người quản lý hỏi có phải ông C. đã xúc phạm tôi không? Tôi xác nhận đúng. Việc này, người quản lý dự án sẵn sàng làm chứng.

... Một lần, khi phải sang phòng ông C. làm kế toán, tôi thấy một lá thư lẫn trong đống hoá đơn. Tôi đặt ngay lại bàn ông C., kèm lời xin lỗi trước sự sợ hãi của ông ta. Không cố ý đọc thư, nhưng chỉ một giây lướt qua, tôi biết được: Ông C. từng quan hệ bất chính với nữ nhân viên kế toán trước tôi. Đêm đó, tôi trằn trọc thao thức, và đi đến quyết định: tôi phải có được những bức thư đó. Chúng in trên giấy trắng mực đen, có thể xem là bằng chứng cho cái tính trăng hoa của ông C. Tôi ý thức được việc đọc trộm, lưu giữ trộm thư của người khác là sai. Song nếu tôi tiếp tục chống cự ông C., rất có thể tôi sẽ bị đuổi việc (cuối cùng điều ấy đã xảy ra), mà không có bằng chứng để tố cáo ông ta, và rồi một phụ nữ khác sẽ thay tôi là nạn nhân của người đàn ông này.

Hành vi đồi bại của ông C. khiến tôi phản ứng ngày càng quyết liệt hơn. Trong một lần bị ông ta sàm sỡ, tôi dùng tay mình chém vào tay ông ta mạnh đến nỗi vài ngày sau, tay tôi vẫn còn đau. Tôi kể việc này cho người phụ trách văn phòng, người quản lý dự án và một nữ đồng nghiệp cùng phòng. Sau đó, quan hệ của tôi với ông C. cực kỳ căng thẳng. Ông ta gọi tôi vào phòng và nói: "Tôi đã nhận cô vào đây. Nhưng cô cố tình từ chối đặc ân của tôi. Từ nay, cô sẽ thấy hậu quả. Tôi sẽ đuổi việc cô".

Tôi biết ông C. đang tìm cơ hội đổ lỗi cho tôi và sa thải tôi. Tôi quyết định phải làm cái việc mở hộp thư của ông ta để tìm bằng chứng. Và tôi đã có được bằng chứng về việc ông C. từng dụ dỗ, cưỡng ép nữ nhân viên trước đây, như đã cưỡng ép tôi... Đó là cô H., kế toán cũ của văn phòng, kém ông C. 30 tuổi... Những lá thư trong hộp thư điện tử đã nhắc đến những gì họ từng làm với nhau vào các cuối tuần, ngay tại văn phòng, khi chỉ có họ với nhau. Họ kể lại cả việc sau khi làm những hành vi đồi bại, họ vứt bao cao su vào nhà vệ sinh làm tắc cống thoát nước như thế nào... và tỏ ra khoái chí vì không bị ai phát hiện. (Tôi xin gửi kèm những lá thư ấy để toà soạn tham khảo).

Tôi quyết định viết thư cho cô kế toán cũ, kể hết những khó khăn mà tôi đang gặp phải, mong muốn cô ấy dũng cảm cùng tôi đứng lên tố cáo ông C. Tôi nhận được lá thư trả lời trong nước mắt của cô ấy, rằng thực ra cô ấy đã buông xuôi trước sức ép của ông C vì sợ bị mất việc, hơn nữa khi ấy đang làm thủ tục đi du học (hiện nay cô ấy đang ở Anh) nên đành chấp nhận... Đến lúc này, tôi không thể giữ im lặng. Tôi đến gặp giám đốc và trình bày mọi chuyện. Giám đốc nói trong việc này tôi không có bằng chứng việc bị ông C. quấy rối tình dục. Tôi được biết, sau đó giám đốc đã gặp ông C. yêu cầu không được tiếp tục xâm hại tôi. Ông C. thì vô cùng hằn học, cho rằng tôi vu cáo ông ta... Tôi linh cảm thấy ngày tôi bị đuổi việc đang đến gần.

Người nữ đồng nghiệp cùng văn phòng khuyên tôi nên nói chuyện với anh điều phối viên dự án tại Huế bởi theo chị, đó là một người tốt, đáng tin cậy. Thế là tôi đã kể hết với anh ta mà không giấu diếm điều gì, cả việc tôi đã in trộm những bức thư trong hộp thư của ông C. để làm bằng chứng. Kết quả cho lòng tin của tôi: tôi nhận được quyết định đuổi việc bất ngờ, không thông qua bất kỳ hội đồng kỷ luật nào, không được làm bản tự kiểm điểm. Quyết định ấy do chính tay anh bạn điều phối viên dự án ký, với lý do tôi đã thú nhận với cán bộ chủ chốt việc đánh cắp mật khẩu của ông C.
...

Thay cho lời kết

Khi gặp phóng viên là lúc chị T. đã được "ngồi chơi xơi nước" ở nhà gần 3 tháng. Người phụ nữ bé nhỏ, người đã là mẹ của hai đứa con nhưng vẫn còn nguyên nét gọn ghẽ, trẻ trung như vẫn chưa hết run lên vì tức giận, ánh mắt vẫn hoảng hốt. Chị cho biết, sau cái quyết định sa thải đột ngột đó, chị đã làm đơn khiếu nại. Người ta đã buộc phải rút lại cái quyết định đường đột đó, nhưng không cho chị trở lại văn phòng và không giao việc gì cho chị, mặc dù vẫn trả cho chị nguyên lương (tháng 11 và 12/2002)!? Chị khẳng định, chị đấu tranh không phải vì những đồng lương đó, mà trên hết, là danh dự của chị, và sẵn sàng đưa việc này ra trước toà án.

Được biết, chị T. đã tìm đến văn phòng luật sư số 5 thuộc đoàn luật sư Hà Nội (số 60 phố Ấu Triệu, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội) để tìm lời giải đáp cho câu hỏi: "Để chống lại hành vi quấy rối tình dục nơi công sở, luật pháp các nước và luật pháp Việt Nam đã bảo vệ người phụ nữ như thế nào?". Luật sư Nguyễn Bích Lan, trưởng văn phòng đã trả lời chị thông qua văn bản tư vấn pháp luật như sau: "Ở nhiều nước, luật pháp có những quy định cụ thể để ngăn chặn và xử phạt hành vi quấy rối. Ở Singapore, ngoài quy định chung về hành vi quấy rối, một số ngành nghề như giáo viên, bác sĩ, luật sư, việc phòng ngừa nạn quấy rối tình dục được thể chế hoá ngay trong các quy tắc đạo đức nghề nghiệp. Mỹ có lẽ là quốc gia có những quy định rõ ràng và đầy đủ nhất để chống lại quấy rối tình dục. Người ta yêu cầu các doanh nghiệp phải ghi rõ vào bản nội quy lao động những hành vi quấy rối bị nghiêm cấm và thủ tục giải quyết khi có hành vi quấy rối xảy ra. Nếu người bị quấy rối đưa ra được những bằng chứng và sự việc được xem là nghiêm trọng, người có hành vi quấy rối có thể bị buộc thôi việc".

Ở Việt Nam, hành vi quấy rối tình dục chưa được định nghĩa rõ ràng, và việc ngăn chặn hành vi này cũng chưa được thể hiện trong các văn bản pháp luật. Thậm chí, trong quy chế đạo đức công chức cũng chưa nêu vấn đề này. Đây là một lĩnh vực mà các nhà lập pháp chúng ta cần khẩn trương xem xét. Tuy nhiên, trường hợp của chị, chúng tôi cho rằng sự phản ánh mạnh dạn và kịp thời lên các cấp lãnh đạo cao nhất của văn phòng nơi chị công tác có thể giúp chị được nhiều. Nếu hành vi đó là nghiêm trọng và kéo dài, chị có thể nhờ đến các tổ chức đoàn thể như công đoàn, hội phụ nữ can thiệp. Nếu hành vi đó là rất nghiêm trọng, ảnh hưởng nặng nề đến sức khoẻ và tinh thần của chị, chị có thể khởi kiện người quấy rối ra toà về tội "Làm nhục người khác" theo điều 121 bộ luật hình sự, nếu chị có đủ bằng chứng".

Về phía hội liên hiệp phụ nữ Việt Nam, nơi chị T. cũng đã tới đưa đơn kêu cứu và trao đổi, Hội cho rằng đây là một vấn đề khá mới ở Việt Nam. Nhiều khả năng, hội sẽ có công văn gửi văn phòng công ty nơi đã sa thải chị T. để bênh vực, đồng thời mở một hội thảo nhỏ để bàn về vấn đề mới mẻ mà không kém quan trọng này.



Theo VietNamNet
 
Không biết có QRTD thật không nhưng "gài một phần mềm vào máy vi tính của để ăn trộm mật khẩu, sau đó lấy trộm thư tín, in thư và phân phát thư cho một số người trong cơ quan". -> đuổi việc là đúng.
 
Back
Bên trên