Lê Hoàng Giang
(get rid of it)
Thành viên danh dự
Nếu bảo chọn ra hai gương mặt nghệ sĩ tiêu biểu cho metal Thụy Điển, chắc chắn tớ sẽ không ngần ngại gì liệt kê ngay lập tức hai cái tên: Mikael Åkerfeldt và Peter Tagtgren.
Nói thêm về hai cái tên đình đám này, Mikael là một người rất giản dị, vói khuôn mặt tròn xoe bầu bĩnh ( nói không ngoa tí nào), mái tóc dài bồng bềnh ôm trọn mặt:
giọng hát của Mikael khá đặc sắc, và để nói thêm, Mikael là thủ lĩnh (frontman) của Opeth- vậy nên thôi chắc tớ cũng hỏi phải nói thêm để nhọc công đọc của mọi người.
Ngược lại với Mikael, Peter có một bộ mặt khắc khổ, tàn độc và hẳn học. Đôi mắt trũng sâu, vô hồn, khuôn mặt nhọn hoắt đầy nham hiểm. Dường như tất cả những gì khổ hạnh nhất trên thế giới đều được tô vẽ trên khuôn mặt của anh:
Một điều khá vui vẻ là mặc dù Peter nhìn trông khổ hạnh như vậy, nhưng âm nhạc của Hypocrisy và Pain (side-project của Peter) lại sáng sủa và mạnh mẽ hơn nhiều khi so với âm nhạc của Opeth. Ngoài ra phong cách biểu diễn cua Hypocrisy cũng đẹp, gọn và dứt khoát hơn hẳn (tất nhiên thôi, Opeth là ban đoạt giải perfomance nghèo nàn nhất trong giới metal). Tuy nhiên, cái kiểu gằn giọng, nhướn môi thì hai anh khá giống nhau. Rất khó diễn tả, nhưng nếu ai xem live của cả hai ban sẽ thấy những nét tuơng đồng rõ rệt trên cơ mặt của hai người khi hát (nhìn chuyển động của cơ mặt là một bước rất quan trọng nếu muốn tập hát giọng growl theo một chuẩn mực nào đấy).
Dông dài đã nhiều, đi vào vấn đề chính, tranh thủ lúc no kễnh bụng, ngồi viết vài câu cho nhẹ óc. Album The Arrival năm 2004 của Hypocrisy bị rất nhiều người đánh giá thấp, nhưng mặc kệ những thằng ngu xuẩn đấy nghĩ gì thì nghĩ, The Arrival vẫn xứng đáng là một trong những album kinh điển của Hypocrisy. Một album kì lạ với những âm thanh tươi sáng và mạnh mẽ đến mãnh liệt, trong đó bài hát đinh của album là track thứ hai: "Eraser". Đây là track được tung ra trong single cùng tên, được Hypocrisy chọn để làm Clip và được biểu diễn trong Wacken Live 04 như một hinh thức quảng bá cho album.
Here it comes to subject the terror you forgot
No memories from the past
The unexplainable starts to appear
As your sub-consciousness begins to come back again
Tiếng guitar clean như một ma lực vô hình kéo người nghe vào bài hát, chỉ hai câu dồn trống, distorted guitar vào cuộc với cùng một giai điệu, hai câu dồn trống nữa, Peter bước đến bên cạnh Klas, hai anh cùng múa tóc theo những giai điệu nhịp nhàng đến khó tin. Giọng hát của Peter lúc growl cao, lúc trầm đục.
Reality fades away
You try to find a solution
Here it's coming now, indecision
You're free but you can't see through the confusion
Sự chán ghét thế giới đã lên đến đỉnh điểm, lại chợt nhớ đến Violent Revolution của Kreator: " The world has failed to tolerate me and I have failed to tolerate the world". Giai điệu mạnh mẽ, tươi mới, giống như một track mở đường dẫn vào thế giới huyền hoặc của The Arrival.
There is no time
No time to regret
The eraser's coming for your life
You got to run
Stay away from the light
The eraser's here to twist your mind
Feel your soul connected to the universe
The solstice is complete
They controlled your thoughts
You will remember now, what it's all about
Twist the end around, violation
It's burning deep and twisting under your skin
It scares you forever
The proof you will find in your dreams
Một đoạn solo với tiếng guitar mảnh mai nhưng gẫy gọn đưa bài hát vào hồi kết thúc. Kì lạ là ở chỗ, dù bài hát kết thúc, nhưng trong đầu vẫn văng vẳng câu hỏi: " Why do we really need to live?".
Liệu mấy ai trả lời được đây?