Bùi Mai Trang
(maitrang_90)
New Member
Em có một gia đình , cũng như những người khác . Nhưng mẹ của em không phải là người đã đẻ ra em , và em của em là đứa em cũng cha khác mẹ . Cuộc hôn nhân của bố mẹ em cũng không được bên ngoại (mẹ đẻ của em ) đồng ý , còn bên nội thì ko hưởng ứng cho lắm . Lẽ tất nhiên sẽ xảy ra những mâu thuẫn . Nó đã có từ rất lâu rồi , từ khi mẹ em mới về đây , và vẫn tiếp diễn cho đến bây giờ . Lúc âm ỉ , lúc bùng phát , nhưng bố mẹ em vẫn trụ vững được sau 7 năm trời . Cho đến bây giờ , hay đúng hơn, chỉ vừa mới hôm qua thôi ,điều em lo sợ lại xảy ra . Bố mẹ em cãi nhau . Xưa nay , những lần như thế , bố em luôn là người giảng hòa , vì bố rất nền tính . Nhưng lần này , chính bố em lại là người khơi mào . Tối hôm qua , vì giận bố em và em từ trước , mẹ em đã không ăn cơm , tự tay làm tất cả mọi việc , mặc dù mẹ em vừa mới mổ xong , còn rất yếu . Còn bố em , cố đợi mẹ em ra ăn cơm cùng , nhưng khi thấy mẹ em như thế , cộng thêm những mệt mỏi từ cơ quan , bố em đã làm một việc xưa nay chưa bao giờ làm : chửi tục . Ăn cơm xong , bố em ném hết bát xuống đất và bỏ lên nhà , thế là bố mẹ em bắt đầu cãi nhau . Em ko biết mình phải làm gì nữa , ko biết phải làm gì cả . Bố mẹ em ko bao giờ coi là em đã đủ khôn để hiểu được những điều đấy . Chủ đề của bố mẹ em vẫn luôn luôn là em . Mẹ em đã nói rằng : bố em chỉ vì muồn em có mẹ nên mới cưới mẹ em , chứ ko thật lòng thương yêu . bố em cho là ko đúng , nhưng em biwwst đó là sự thật . Bố em vẫn luôn thương em , coi em trên tất cả . Đã nhiều lần bố em thể hiện điều đó , sự thiên vị còn thể hiện trước mặt mẹ em , đối với em em . Điều đó khiến mẹ em bị ức chế , và cáu bẳn . Em rất hiểu , đó ko phải là lỗi của bố em , mà cũng ko phải là lỗi của mẹ , nhưng còn em ? Em phải làm gì đây ? Khi mà chính em đã phá hoại hạnh phúc của bố mẹ mình ? Em phải làm gì ?