Nguyễn Hoàng Dương
(TONKIN)
Thành viên danh dự
Tất cả chúng ta đều biết tới Iron Maiden như một trong những Heavy Metal xuất sắc nhất mọi thời đại. Gắn liền với thành công của Maiden không thể không nhắc tới quái thú Eddie - một trong những biểu tượng đẹp nhất của một ban nhạc Rock. Nhưng hiếm ai nắm rõ lịch sử ra đời, hoàn thiện và phát triển của hình tượng tuyệt vời này. Tôi xin tóm tắt sự ra đời và một vài sự kiện nổi bật của Eddie.
Trước khi Eddie lần đầu tiên xuất hiện trên bìa đĩa của Maiden, Steve (Bassist, nhóm trưởng) và các cộng sự đã chuẩn bị sẵn sàng cho những cuộc trình diễn trên các sân khấu. Sau khi Dennis Wilcock (ca sĩ chính, thành viên sáng lập) rời Maiden, Dave Beasly đã tiếp quản công việc quản lý kỹ thuật tại các sàn diễn. Và Beasly đã nhanh chóng nhận được biệt danh “Dave Lights” vì các kỹ năng ứng biến để tạo ra các kỹ sảo sân khấu từ những trang bị đơn giản như súng phun bụi, nh ững bộ phận của máy hút bụi và đèn chiếu. Anh đã đề ra ý tưởng tạo một khuôn mặt quỷ Eddie lớn trên sân khấu và dùng một máy bơm nước để phun “máu” qua mồm của con vật trong khi ban nhạc biểu diễn. Trong thời gian đó, đã tồn tại một lời đồn đại ngu ngốc như sau:
Một người phụ nữ trước đó đã sinh ra một cái đầu, và bác sĩ của bà khuyên bà đừng nên lo lắng cho đến khi một cơ thể được hình thành trong vòng một hoặc 5 năm sau. “Đứa bé” được đặt tên là Eddie. Và 5 năm sau, Cha của Eddie bước vào phòng của cậu và nói: “Hôm nay là ngày sinh nhật của con, cha mẹ có một điều bất ngờ!” sau đó, Eddie trả lời: “Trời ơi không! Không phải là một cái mũ vành đỏ máu nữa đấy chứ!”.
Và đó là lý do tại sao đầu con quái vật trên sân khấu có cái tên như vậy, một Eddie hoàn hảo đầu tiên đã được sinh ra! Nhưng tất cả chỉ có thế, một cái đầu mang tên Eddie trên sân khấu, cho tới khi band gặp Derek Riggs (qua Rod Smallwood, ông bầu của họ), Derek đã thiết kế phần còn lại đã được bao người chờ đợi cho Eddie: đó là một thân người. Ban nhạc đã quyết định giữ sự bí mật sự xuất hiện của Eddie cho tới album đầu tay, bởi vậy nên con Eddie trong bìa Single “Running Free” chỉ đứng trong bóng tối.
Bìa album đầu tiên đã nhấn mạnh những đường nét mặt của Eddie, vẫn là một Eddie “dị dạng” và Derek đã nhanh chóng thay đổi nét mặt cho Eddie. Không lâu sau đó, cuộc tranh luận gay gắt đầu tiên về Eddie trên báo chí đã cảy ra, lý do xoay quanh chiếc bìa đĩa Santuary: một hình ảnh man rợ, Eddie đâm chết thủ tướng đương nhiệm Margaret Thatcher vì bà đã xé toạc một tấm poster của Iron Maiden dán trên tường. Cuối cùng thì bìa đĩa Santuary cũng đã phải được các cơ quan thẩm quyền kiểm duyệt lại, và người ta đã “vẽ” thêm một sợi băng đen quấn quanh mắt bà thủ tướng (đương nhiệm), nhưng tại đại lục châu Âu, bìa đĩa Santuary vẫn như cũ: ai ai cũng có thể nhận ra người bị Eddie giết chết là ai!
Và sự trả thù cũng nhanh chóng đến, trên bìa đĩa Women In Uniform: hình ảnh bà thủ tướng đang chờ phục kích để bắn chết Eddie bằng một khẩu súng tự động. Bìa đĩa này lại gây ra một cuộc tranh luận, nhỏ hơn vì dư luận giận dữ trước sự xúc phạm quyền bình đẳng giới của Maiden, vì trong bìa đĩa này, Eddie đang “tay trong tay” với một cô y tá và một cô học sinh, nhưng không ai phản đối một cách kịch liệt quá cả.
Vụ om sòm lớn cuối cùng mà Eddie gây ra là khi quái thú Eddie xuất hiện với tư thế đang cắn đứt đầu của Ozzy Osbourne, hình ảnh đó như một sự trêu đùa Ozzy sau khi tay Rocker này cắn đứt đầu một con dơi ngay trên sân khấu. Phía Ozzy đã ko làm om sòm vụ này lên, và Maiden tự động rút lui…
Trong những năm sau, hình dạng của Eddie thay đổi rất nhiều, Eddie xuất hiện trên sân khấu với chiều cao đến vài mét (!). Những thay đổi đó cũng không đến nỗi nào. Đặc biệt là trong thời kỳ Some Where In Time, Eddie đã đánh dấu một sự thay đổi nhiều nhất, trông Eddie lúc này giống như một con thú từ đâu đó rất xa xăm ngoài vũ trụ chu du đến trái đất. Những sự biến đổi này đã dừng lại đến khi album kinh điển “7th son of a 7th” son ra đời. Đến lúc này, Eddie lại chỉ còn lại một nửa người phía trên.
Vì một vài lý do mà những bức tranh vẽ quái thú Eđie đã xấu đi kể từ đó, bìa đĩa No Prayer For The Dying lại một lần nữa vẽ nguyên cả thân mình của Eddie, nhưng lại không đẹp bằng những bức hình do Derek vẽ khi trước. Có lẽ tấm hình đẹp duy nhất vẽ Eddie từ năm 1990 trở lại đây là tấm “Bring Your Daughter … … To The Slaughter”.
Dường như Iron Maiden không còn muốn dùng những hình Eddie do Derek thiết kế nữa đến bìa đĩa Fear Of The Dark, một người khác đã phụ trách công việc này, đó là Melvyn Grant, những hình mà Derek thiết kế cho album này không thật đẹp.
Mọi thứ không được hoàn thiện một cách đúng đắn khi “The X-factor” được phát hành, tất cả những tấm hình gần đây được thiết kế hoàn toàn bằng đồ hoạ vi tính (bởi Hugh Syme), đây thật sự không phải là Eddie chính cống! Thay mặt cho rất đông các fan của Maiden, tôi thực sự muốn Maiden trở lại với những tấm hình tuyệt vời mà Derek đã từng thiết kế thời những năm 80…
“Best Of The Beast” được thiết kế bởi Derek Riggs nhưng vẫn chưa đạt được vầng hào quang thành công của những “Powerslave”, “Some Where In Time” hay “Seventh son Of a Seventh son”…Việc thiết kế cho Virtual XI lại được giao lại cho Malvyn Grant, nhưng những tấm hình minh hoạ cho for "Angel and the Gambler", "Futureal" và "Visions of Beast" lại quay lại thiết kế bằng máy vi tính. Sau khi album “Brave New World” chính thức phát hành, vẫn còn một số lời đồn đại về những tấm hình Eddie sẽ lại thay đổi. Thật khó để có thể khẳng định điều gì bây giờ, nhưng chắc chắn rằng, bạn và tôi, những ai nghe nhạc Maiden, sẽ không quá quan tâm đến hình tượng đó, mà cái chính vẫn là nhạc của Maiden - một sự kết hợp tuyệt vời không thể nhầm lẫn.
Trước khi Eddie lần đầu tiên xuất hiện trên bìa đĩa của Maiden, Steve (Bassist, nhóm trưởng) và các cộng sự đã chuẩn bị sẵn sàng cho những cuộc trình diễn trên các sân khấu. Sau khi Dennis Wilcock (ca sĩ chính, thành viên sáng lập) rời Maiden, Dave Beasly đã tiếp quản công việc quản lý kỹ thuật tại các sàn diễn. Và Beasly đã nhanh chóng nhận được biệt danh “Dave Lights” vì các kỹ năng ứng biến để tạo ra các kỹ sảo sân khấu từ những trang bị đơn giản như súng phun bụi, nh ững bộ phận của máy hút bụi và đèn chiếu. Anh đã đề ra ý tưởng tạo một khuôn mặt quỷ Eddie lớn trên sân khấu và dùng một máy bơm nước để phun “máu” qua mồm của con vật trong khi ban nhạc biểu diễn. Trong thời gian đó, đã tồn tại một lời đồn đại ngu ngốc như sau:
Một người phụ nữ trước đó đã sinh ra một cái đầu, và bác sĩ của bà khuyên bà đừng nên lo lắng cho đến khi một cơ thể được hình thành trong vòng một hoặc 5 năm sau. “Đứa bé” được đặt tên là Eddie. Và 5 năm sau, Cha của Eddie bước vào phòng của cậu và nói: “Hôm nay là ngày sinh nhật của con, cha mẹ có một điều bất ngờ!” sau đó, Eddie trả lời: “Trời ơi không! Không phải là một cái mũ vành đỏ máu nữa đấy chứ!”.
Và đó là lý do tại sao đầu con quái vật trên sân khấu có cái tên như vậy, một Eddie hoàn hảo đầu tiên đã được sinh ra! Nhưng tất cả chỉ có thế, một cái đầu mang tên Eddie trên sân khấu, cho tới khi band gặp Derek Riggs (qua Rod Smallwood, ông bầu của họ), Derek đã thiết kế phần còn lại đã được bao người chờ đợi cho Eddie: đó là một thân người. Ban nhạc đã quyết định giữ sự bí mật sự xuất hiện của Eddie cho tới album đầu tay, bởi vậy nên con Eddie trong bìa Single “Running Free” chỉ đứng trong bóng tối.
Bìa album đầu tiên đã nhấn mạnh những đường nét mặt của Eddie, vẫn là một Eddie “dị dạng” và Derek đã nhanh chóng thay đổi nét mặt cho Eddie. Không lâu sau đó, cuộc tranh luận gay gắt đầu tiên về Eddie trên báo chí đã cảy ra, lý do xoay quanh chiếc bìa đĩa Santuary: một hình ảnh man rợ, Eddie đâm chết thủ tướng đương nhiệm Margaret Thatcher vì bà đã xé toạc một tấm poster của Iron Maiden dán trên tường. Cuối cùng thì bìa đĩa Santuary cũng đã phải được các cơ quan thẩm quyền kiểm duyệt lại, và người ta đã “vẽ” thêm một sợi băng đen quấn quanh mắt bà thủ tướng (đương nhiệm), nhưng tại đại lục châu Âu, bìa đĩa Santuary vẫn như cũ: ai ai cũng có thể nhận ra người bị Eddie giết chết là ai!
Và sự trả thù cũng nhanh chóng đến, trên bìa đĩa Women In Uniform: hình ảnh bà thủ tướng đang chờ phục kích để bắn chết Eddie bằng một khẩu súng tự động. Bìa đĩa này lại gây ra một cuộc tranh luận, nhỏ hơn vì dư luận giận dữ trước sự xúc phạm quyền bình đẳng giới của Maiden, vì trong bìa đĩa này, Eddie đang “tay trong tay” với một cô y tá và một cô học sinh, nhưng không ai phản đối một cách kịch liệt quá cả.
Vụ om sòm lớn cuối cùng mà Eddie gây ra là khi quái thú Eddie xuất hiện với tư thế đang cắn đứt đầu của Ozzy Osbourne, hình ảnh đó như một sự trêu đùa Ozzy sau khi tay Rocker này cắn đứt đầu một con dơi ngay trên sân khấu. Phía Ozzy đã ko làm om sòm vụ này lên, và Maiden tự động rút lui…
Trong những năm sau, hình dạng của Eddie thay đổi rất nhiều, Eddie xuất hiện trên sân khấu với chiều cao đến vài mét (!). Những thay đổi đó cũng không đến nỗi nào. Đặc biệt là trong thời kỳ Some Where In Time, Eddie đã đánh dấu một sự thay đổi nhiều nhất, trông Eddie lúc này giống như một con thú từ đâu đó rất xa xăm ngoài vũ trụ chu du đến trái đất. Những sự biến đổi này đã dừng lại đến khi album kinh điển “7th son of a 7th” son ra đời. Đến lúc này, Eddie lại chỉ còn lại một nửa người phía trên.
Vì một vài lý do mà những bức tranh vẽ quái thú Eđie đã xấu đi kể từ đó, bìa đĩa No Prayer For The Dying lại một lần nữa vẽ nguyên cả thân mình của Eddie, nhưng lại không đẹp bằng những bức hình do Derek vẽ khi trước. Có lẽ tấm hình đẹp duy nhất vẽ Eddie từ năm 1990 trở lại đây là tấm “Bring Your Daughter … … To The Slaughter”.
Dường như Iron Maiden không còn muốn dùng những hình Eddie do Derek thiết kế nữa đến bìa đĩa Fear Of The Dark, một người khác đã phụ trách công việc này, đó là Melvyn Grant, những hình mà Derek thiết kế cho album này không thật đẹp.
Mọi thứ không được hoàn thiện một cách đúng đắn khi “The X-factor” được phát hành, tất cả những tấm hình gần đây được thiết kế hoàn toàn bằng đồ hoạ vi tính (bởi Hugh Syme), đây thật sự không phải là Eddie chính cống! Thay mặt cho rất đông các fan của Maiden, tôi thực sự muốn Maiden trở lại với những tấm hình tuyệt vời mà Derek đã từng thiết kế thời những năm 80…
“Best Of The Beast” được thiết kế bởi Derek Riggs nhưng vẫn chưa đạt được vầng hào quang thành công của những “Powerslave”, “Some Where In Time” hay “Seventh son Of a Seventh son”…Việc thiết kế cho Virtual XI lại được giao lại cho Malvyn Grant, nhưng những tấm hình minh hoạ cho for "Angel and the Gambler", "Futureal" và "Visions of Beast" lại quay lại thiết kế bằng máy vi tính. Sau khi album “Brave New World” chính thức phát hành, vẫn còn một số lời đồn đại về những tấm hình Eddie sẽ lại thay đổi. Thật khó để có thể khẳng định điều gì bây giờ, nhưng chắc chắn rằng, bạn và tôi, những ai nghe nhạc Maiden, sẽ không quá quan tâm đến hình tượng đó, mà cái chính vẫn là nhạc của Maiden - một sự kết hợp tuyệt vời không thể nhầm lẫn.