Trui ui
((
(( vui wa'. Ko ngờ mìn có nhiều cards thế này
(
(
(
(
(
(( Cám ơn mọi ng' nhiều nha :x:x:x:x:x
@mẹ: Hương gửi cho con (nó gọi là cái gì í nhỉ) mấy cái card mẹ làm cho con rồi :x:x đẹp wa' :x Nhìn cái nào cũng đẹp. Love mommy :x
@HA: :x:x:x
bánh Sn vãi đẹp
Thanks ku. Hôm nay vui ghê
(. Ah,
hôm trước tao vừa học Chinese đấy
, vừa học câu chúc mứng Sn xong, hôm nay thấy Zhi ni sheng ri kuai le vui ko chiu đc
. :x
@HuA: Hg gừi cho cháu email của Mr. Khoi rồi
Thanks grandma :x:x:x
Hôm nay ở đây là Thanksgiving, mấy hôm trươc trời lạnh như cắt, ngồi trong xe ô tô vừa say xe vừa nghĩ: "Damn the weather ! My face and hands are numb, while my butts are like on fire !" Quả thật ko có gì more ridiculous: say xe, có thể đập vỡ kính nhảy ra đường bất cứ lúc nào
, tay thì lạnh ơi là lạnh, trong khi cái ghế ngồi có hệ thống sưởi được bật quá cớ làm 'phần dưới' nóng ơi là nóng. Nghĩ lại ko thể nhịn được cười. Ko biết bao nhiêu lần tớ tự hứa là sẽ ko bao giờ ngồi lên 1 cái ô tô nào nữa
). Mỗi lần say xe là 1 lần hứa, 1 lần hứa là 1 lần biết mình sẽ phải lên ô tô 1 lúc nào đấy nữa
)
Đấy là chuyện của hôm qua. Hôm qua đi về mệt, thấy quyển Harry Potter trên giường. Vui quá. Tự nhiên thấy mình ấm lại. (You know how I love that story; my signature here, if anyone ever recognizes, is a quote from Dumbledore in book 6 of HP...) Ngoài trời gió thổi vù vù, 1 mình nằm trong phòng, bật 1 cái đèn vàng cạnh giương, đọc truyện.Ah, để tớ tả phòng của tớ nhé: 1 phòng kiểu châu Âu cổ, giường đôi rộng như giường công chúa ngày xưa - quả thật tớ luôn nghĩ đây la giường công chúa: cao, đệm dày, hoa văn lằng nhằng
, đầu giường có 2 núm bằng đồng. Phòng có 3 cửa sổ, rèm trắng. Tớ kéo hết rèm lên, để mỗi sáng sớm, ánh năng chiếu vào sẽ đánh thức tớ dậy. Don't say it is unrealistically romantic ! It is so true that dawn light wakes me up much more effectively than alarm oclock or mother's shouts
. tối qua, nằm trên giường, đắp chăn, bật đèn ngủ có ánh sáng màu vàng ấm như ánh nến, nghe tiếng xe chạy ngoài đường cái, đọc HP đến 1 giờ đêm. Đọc xong cả quyển sách dày mà ko thấy buồn ngủ ! Nhưng thôi, cứ tắt đèn, thử ngủ xem, biết đâu mơ thấy cái gì đấy ! Thế là tớ nằm đấy, mắt mở trừng trừng, nhìn những đốm sáng trên trần nhà chuyển động mỗi lần có xe chạy qua. Mắt cận cũng có cái hay. Đôi lúc nhìn ra hình người đi lai trên tường. Tớ ko sợ ma, ma ko bao giờ dọa được tớ bởi vì tớ luôn nghĩ: 'cái gì tồi tệ nhất có thể xảy ra chứ ? Nều ma có thật - tớ ko tin là ma có thật - nếu nó mang tớ đi, tớ sẽ đi, tớ muốn xem nó sống thế nào'. Thật đấy ! Hỡi những ng' sợ ma, hãy thử 1 lần tưởng tượng 'Nếu như ma có thật'... Nhưng đốm sáng trên tường ko giữ được sự hứng thú của tớ lâu. Tớ trở mình trong niềm vui những ng' đi lại trên tường mang đến ! Chưa bao giờ tớ ngủ muộn như thế mà ko phải vì stress hay worries...
Sáng sớm, kìa, ai gõ cửa phòng !!! tớ pretend đấy chỉ là tiếng động trong mơ, cuộn mình vào chăn, ngủ tiếp. Ai đó đi vào...
'Lucie, Lucie...'
It's Donna, my host mother... 'No, keep sleeping, just look out the window a moment'
I looked out... And there it is !!! What I have been waiting for since I stepped on the plane on September...
Snow
Everything is white, exept for the blurry bround trees afar. The trees seems to be nutured in the arms of the old dear mountains. They are both ancient and heavenly placid. My eyes are myopic, I could not see fairly; but my mind is wide, I feel clearly... I know someday, I will be drawing this beautiful picture.
I went down stairs, seeing everyone busily prepared for Thanksgiving. For Americans, it is one of the biggest holidays of the year for family renion. All of their family are now gathering here in this small but warm kitchen, cooking together. I swiftly joined them. To me, it is Thanksgiving to uinite (next year, it will be reunite) with this family, to enjoy my snowing dream, and to celebrate a sweet 17 Birthday.
I am wondering, is there anyone in this world as lucky as I, to have her 17 birthday exactly on Thanksgiving ?....
Thanks everyone.