Chuyện hiệp sĩ lợn :smoking:
Ngày xửa ngày xưa nhưng mà chưa xưa lắm, trong cõi T2 phàm tục có 1 chàng trai rất mực khôi ngô, tuấn tú, béo ú tục gọi là hiệp sĩ lợn.Chẳng biết chiều cao cân nặng của chàng là bao nhiêu, chỉ biết cái dáng đi của chàng lúc nào cũng lặc lè và khụng khiệng lắm.Mà dáng đi của chàng oai 1 thì dáng cưỡi xe của chàng còn oai 10.Bao giờ chàng cũng chỉ lái xe bằng 1 tay thôi, tay còn lại thì nhét vào túi quần để tạo dáng.Chàng thường cưỡi con DD đỏ, cặp đùi ngoại cỡ cùng bộ mông phì nộn che hết cả yên xe.Với dáng vẻ hoành tráng đó, chàng thong dong lượn phố khiến ko biết bao tiểu thư con nhà khuê các phải ngẩn ngơ, đưa mắt liếc thầm, rồi lăn ra đất cười sằng sặc.
Bề ngoài thì kỳ khôi như vậy nhưng thực ra, chàng lại là người rất thật thà, chất phác và tốt bụng ko tả xiết ( thế mới được gọi là hiệp sĩ :smoking
Lại nhớ cái hồi lớp 11, phong trào bóng rổ của T2 lên ầm ĩ.Gần như sáng nào anh em cũng đến trường tập bóng.Sau những bài tập thể lực và các động tác cơ bản, anh em lại chia ra làm 2 đội đánh đấu.Oái oăm thay, mỗi đội chỉ cần 5 người, mà lại có tới 11 người.Như vậy có nghĩa là thừa 1 người.Thừa ai? Tất nhiên! Thừa hiệp sĩ lợn
.Nhưng ko vì vậy mà chàng lấy làm buồn.Đúng với tinh thần hiệp sĩ mã thượng, chàng sẵn sàng đứng ra làm...trọng tài.Có những hôm ko được làm trọng tài, chàng lại ôm quả bóng ra góc sân, âm thầm tập luyện tuyệt chiêu lên rổ xoáy đinh ốc.Cũng cần phải nói thêm về cái tuyệt chiêu này.Ko hiểu là hiệp sĩ lợn phải tốn bao nhiêu thời gian và công sức để sáng tạo ra nó, chỉ biết là cũng vãi đái lắm.Bạn cứ thử tưởng tượng ra động tác thi triển của chàng: sau 1 hồi vận công điều khí, chàng bất ngờ ngoáy mông mấy vòng rồi tung mình bay lên như 1 con chim lợn,bàn tay từ từ đưa bóng về phía rổ rồi bất ngờ xoay mạnh bóng theo chiều ngược chiều kim đồng hồ, bóng lao theo 1 hướng đồng thời xoáy theo hướng ngược lại.Nếu như người ta cho rằng cú sút phạt của R.Caclos là thách thức mọi định luật vật lý thì có lẽ, cú lên rổ xoáy đinh ốc của chàng hiêp sĩ lợn còn làm được nhiều điều hơn thế, xứng đáng được gọi bằng cụ :smoking:.Đấy, tốn biết bao công sức để sáng tạo ra 1 tuyệt chiêu vãi đái ,thế mà chàng vẫn bị bạn bè chê cười.Nhiều lúc chàng cũng tủi thân lắm, tư duy đi trước thời đại của chàng thì làm sao những người mọi rợ An Nam hiểu được,chàng hi vọng 1 ngày nào đó sẽ được đi thật xa, đến tận chân trời phía Tây, nơi có nền văn minh phát triển rực rỡ.Chỉ có ở nơi đó thì chàng mới có đất dụng võ.
Và cuối cùng thì trời cũng ko phụ lòng người.Chính phủ VN có chương trình cải tạo đàn lợn bằng cách xuất khẩu lợn sống sang các trại chăn nuôi ở 1 nước Tây Âu hoa lệ.Hiệp sĩ lợn liền đăng ký khẩn trương.Và quả nhiên,chỉ sau 3 năm , chàng đã đạt được những bước thăng tiến thần kỳ.Chàng đã học được cách tư duy của người Tây và cách làm ăn hiệu quả của người Tây.Chàng tính chuyện trở về đâu tư phát triển quê hương.Trước tiên,chàng đề ra ý tưởng mở công ty net ko dây,nghe đồn với ý tưởng nho nhỏ này,hàng tháng người ta sẽ có thể kiếm được tiền triệu.Thế rồi chàng lại đưa ra ý tưởng phát triển ngành ngân hàng ở VN, 1 ngành mà chàng cho rằng, chỉ cần chàng tư duy 1 chút thôi là đã có thể đạt được những bước phát triển rực rỡ.Chẳng biết là có thành công được ko, nhưng xem ra lần này, ko khéo chàng vẫn bị bạn bè cười vào mũi mất.Cũng phải thôi,toàn tư duy đi trước thời đại mà :smoking: