Con nhà nòi, một gánh nặng?????

Nguyễn Vân Khanh
(Nguyễn Vân Khanh)

New Member
Bạn sẽ nghĩ sao nếu bạn được sinh ra trong một gia đình mà cả nhà bạn đều giỏi về một ngành nhất định và bạn cũng phải di theo con đường đó??
Tất cả đã được sắp xếp trước, bạn thật sự may mắn so với các bạn cùng lớp vì cần gì hỏi gì bạn chỉ cần hỏi ngay bố mẹ mình mà chẳng cần phải đi học thêm ở đâu cả?
Nhưng:
Nếu bạn muốn đi theo một con đường khác, muốn bứt phá khỏi cái sự gò bó của gia đình thì bạn làm như thế nào đấy
Nếu bạn muốn bố mẹ mình coi mình như một người bình thường, ko phải lúc nào bạn cũng có thể nhất trong ngành đấy!!Tại sao nếu ko được điểm cao nhất lớp môn đó lại là một tội lỗi, lại là một sự sa sút cơ chứ??
Con người ta cũng co lúc có điểm này điểm kia, sao một điểm 9 lại có thể bị mắng một trận?
Lúc nào trong cuộc sống đó bạn cũng phải cố gắng làm cho thật tốt, bạn có thể ko giỏi các môn khác nhưng môn đó bạn luôn phải trên các bạn của bạn, bạn ko được cho ai vượt mặt vì điều đó ảnh hưởng đến danh dự của bố mẹ bạn???
Điều đó có quá nặng nề ko, trong đầu bạn luôn luôn có nhưng ý nghĩ đó vì dường như ko một ngày nào là bố mẹ bạn ko nói??Có khi nào bạn cảm thấy sợ ko???Trong khi mọi người mơ ước được sinh ra trong 1 gia đình như thế thì bạn lại ngược lại????????Và khi bạn đi thi môn đấy, lúc nào bố mẹ bạn cũng hướng bạn đến một giải thật cao?Còn nếu ko nghĩ rằng mình thi tốt thì đừng đi thi để anh hưởng đến mình và mọi người?
QUÁ MỆT MỎI CHĂNG?
 
Những cái đó là giá phải trả cho con nhà nòi: điều kiện tốt, có hậu thuẫn, mọi thứ đầy đủ, vấp ngã còn có đệm đỡ-điều mà những người ko phải con nhà nòi luôn mong ước.
 
nhưng nếu bản thân mình ko thích đi theo con đường mà gia đình đã chọn thì tất cả những hậu thuẫn trên là vô giá trị, thậm chí, đúng như em Khanh nói, đó là 1 gánh nặng. Thế thì tại sao ko thẳng thắn nói với cha mẹ mình về chuyện này??? Cố gắng thể hiện những điểm mạnh của mình( đương nhiên là phải có kết quả rõ ràng, chứ ko phải cứ nói miệng là " con giỏi môn khác hơn " ) Còn nếu ko đủ can đảm làm việc đó thì cố gắng mà chịu gánh nặng cả đời.....
 
có gì cưỡng lại ngay, phải anh anh đập 1 trận cho biết thế nào là chèn ép :D. ("đập" ở đây không có nghĩa "fight" đâu nhé :D).

nói lại là cách hay nhất thôi, nhưng có điều con gái thường hay hiền hiền :D, không cãi lại.

thử nhờ bạn bè xem.
 
Bước đầu tiên trong việc tìm ra mối liên hệ giữa bản thân bạn và thế giới nghề nghiệp bên ngoài là bạn phải hiểu chính bản thân mình. Bạn cần phải hiểu bạn đặc biệt quan tâm đến lãnh vực nào – ví dụ, bạn có thích làm chính trị không? bạn có yêu âm nhạc? bạn có thích giúp đỡ người khác?...Để tìm hiểu bản thân được dễ dàng, bạn cần phải cảm nhận được những điểm mạnh của mình – có lẽ bạn là người giỏi toán? Hay bạn giỏi về ngôn ngữ, lí luận?. Sau cùng, bạn phải hiểu cả tính cách của mình nữa – có thể bạn là một cá nhân ưa hoạt động, thích đụng tay đụng chân vào công việc, hoặc bạn là một nhà “tư tưởng”, một người thích đưa ra các "ý tưởng", hoặc bạn là người quan tâm đến các chi tiết nhỏ nhặt....

Một khi đã dành thời gian tìm hiểu rõ ràng về bản thân, bạn có thể bắt đầu xác định xem những loại nghề nghiệp nào phù hợp nhất với bạn. Những công việc đ̣òi hỏi bạn phải đụng tay đụng chân như xây dựng, mua bán. Những nghề nghiệp liên quan đến “ý tưởng” bao gồm những công việc trong lãnh vực hội hoạ, nghệ thuật, hoặc khoa học; những nghề nghiệp liên quan đến “dữ liệu, con số” bao gồm tài chính, kế toán và kinh doanh. Trên thực tế có rất nhiều lãnh vực để chúng ta lựa chọn !

Trước khi bạn quyết định chọn cho mình một hướng đi nghề nghiệp nào đó, thì việc khôn ngoan nhất nên làm là bạn hãy làm xin đi làm thử để có kinh nghiệm thực tế trong lãnh vực bạn quyết định theo đuổi. Hoặc bạn có thể tìm hiểu thêm thông tin với những người đang làm việc trong lãnh vực đó.

Nếu bạn đã thực sự nghiêm túc tìm hiều bản thân và nghiên cứu các lựa chọn nghề nghiệp khác nhau, bạn có cơ may rất lớn để chọn cho mình một nghề nghiệp yêu thích và phù hợp với khả năng của mình! Sinh ra trong "con nhà nòi" rất có thể chúng ta có một số thuận lợi về "gien", được bố mẹ truyền đạt kinh nghiệm cho mình và thậm chí có cơ hội xin việc tốt hơn nhờ những mối quan hệ sẵn có của bố mẹ mình... Tuy vậy, nếu như mình không thích công việc đó, không có sự say mê hứng thú nhất định thì sẽ chẳng bao giờ làm được điều gì lớn hay thực sự thành công! Bởi vì mọi thành công cần có sự nỗ lực, sáng tạo và say mê!

Tuy vậy, có thể chúng ta còn trẻ, đôi khi có những mơ ước lãn mạn ,viển vông, thiếu thực tế. Còn những người lớn, khi họ thực sự bước vào đời, thấy rõ tầm quan trọng của đồng tiền, của các mối quan hệ, và cơ hội, họ sẽ có cái nhìn sâu sắc và thấu đáo hơn...! Nói chung, cũng tùy hoàn cảnh và trường hợp cụ thể mà quyết định xem có nên nghe lời bố mẹ hay không!
 
Theo ý kiến cá nhân, mỗi con người có quyền lựa chọn đường đi cho mình, nếu mà khát vọng muốn tự vươn lên của mình đủ lớn, thì mọi cái khác cũng chẳng là gì, bố mẹ giỏi thì con chắc gì đã giỏi cái ngành ấy...
 
Nguyễn Đức Long đã viết:
có gì cưỡng lại ngay, phải anh anh đập 1 trận cho biết thế nào là chèn ép :D. ("đập" ở đây không có nghĩa "fight" đâu nhé :D).

nói lại là cách hay nhất thôi, nhưng có điều con gái thường hay hiền hiền :D, không cãi lại.

thử nhờ bạn bè xem.
Bạn bè á??Em chẳng hiểu nếu em nói vấn đề đó cho một đứa bạn, chẳng hiểu nó sẽ nghĩ gì đây :-/
 
Chẹp, sao chị cũng có cảm giác giống em thế này nhỉ?Đôi khi chị cảm thấy may mắn vì mình đã xác định được con đường trước mắt nhưng đôi khi áp lực là con nhà nòi phải hơn mọi người ở một cái gì đấy trong lĩnh vực ấy làm chị mệt mỏi lắm.Là con nhà nòi có cả mặt tích cực là có điều kiện tốt hơn cũng có mặt tiêu cực là áp lực tâm lí nặng nề hơn nhiều.Nhưng cái chính là ở mình thôi.nếu mà mình thật sự quyết tâm thì ko sao, còn nếu ko muốn theo thì phải nói ngay và rất thẳng thắn+quyết đấu tranh đến cùng.Có lẽ nên nói chuyện cẩn thận lại với gia đình nữa.....
 
vấn đề nko phải ở chỗ bố mẹ mà là o chính mình kia.nếu muốn ko gì có thể ngăn cản đc và phải cho bố mẹ thấy rằng bố mẹ đã sai,bố mẹ chỉ coi con nhứ đồ vật muốn đặt đâu thì đặt,bố mẹ chỉ coi con là đang tồn tại chứ ko phải là đang sống,mà như thế thì cuộc sống thật lá vô nghĩa quá mức
 
vu thuy linh đã viết:
vấn đề nko phải ở chỗ bố mẹ mà là o chính mình kia.nếu muốn ko gì có thể ngăn cản đc và phải cho bố mẹ thấy rằng bố mẹ đã sai,bố mẹ chỉ coi con nhứ đồ vật muốn đặt đâu thì đặt,bố mẹ chỉ coi con là đang tồn tại chứ ko phải là đang sống,mà như thế thì cuộc sống thật lá vô nghĩa quá mức
Thực chất ra thì mọi việc cũng ko quá đến nỗi là căng thẳng, nặng nề, chỉ là một số lúc thấy mình ko hiểu đang sống để cho mình hay bố mẹ mình nữa???Con đường đó quá đẹp quá bằng phẳng nhưng chỉ cần trượt chân thôi thì những người xung quanh đã tạo áp lực rất lớn rồi /:) Vấn đề nan giải khó khăn nhưng chắc khó lòng mà giải quyết :-s
 
anh nghĩ nếu em đang stress thì nên move topic này vào tâm sự vui buồn, mọi người sẽ nói chuyện với em 1 cách tâm tình hơn, chứ ở đây muốn động viên em lắm nhưng vẫn phải giữ mạch thảo luận.
 
Bạn ạ , đó ko phải là một áp lực quá lớn đâu .Cái áp lực lớn nhất có lẽ chính là cái suy nghĩ trong bản thân bạn : Tôi là con một gia đình "nhà nòi ". ( tôi phải cho nó vào ngoặc kép vì nhiều từ cứ để như thế thì mọi người dễ hiểu hơn . và đã là gia rùi tui còn thêm chữ nhà , hơi buồn cười nhỉ ) .
Bạn thấy đấy , bạn ko phải " phải " làm gì đó mà bạn phải "nên " làm gì cho đó cho bản thân . Tôi thật ngạc nhiên nếu các bạn cứ đổi lỗi cho gia đình mình đã gây sức ép cho bạn . Họ chỉ "buồn" nếu bạn ko theo con đường của họ nhưng họ sẽ rất "vui " nếu bạn theo con đường của bạn .
Chắc bạn nghĩ bố mẹ chúng ta là những người ko thuộc thế hệ của bạn để cảm thông , để hiểu .... bạn nhầm . Họ đã từng là những người trẻ như bạn và họ hiểu thế nào là Tự đi trên Con đường riêng . Nếu thực sự bạn Tôn trọng bố mẹ ,bạn hãy chứng tỏ cái Con đường mà bạn muốn đi , bạn ngưỡng vọng . Rồi ,để thể hiện tình yêu với họ , bạn hãy Vững chắc bước trên con đường đó . Cuối cùng , mình chỉ muốn nói : Bố mẹ chỉ muốn con cái được Hạnh phúc , hạnh phúc với cuộc sống Gia đình , hạnh phúc với chính Bản thân .
Tôi là một người con cố chấp nhưng những quyết định của bố mẹ tôi đều cố tìm hiểu và cuối cùng đưa về một ý riêng của tôi ; như vậy cả hai bên đều hài lòng ; bố mẹ vui vì tôi đã có "nghe " họ , bố mẹ Tự hào vì tôi đã biết bước trên Con đường riêng của mình tuy hơi sớm . Mong bạn Hạnh phúc . :)>-
 
Back
Bên trên