Cho bạn hiền...

Tớ cũng không muốn nói như thế này , nhưng quả thật , chỉ có tớ mới hình dung hết được tớ đang muốn gì và tớ đang làm gì . Không phải rằng tớ đã quên , không phải rằng tớ không hiểu , mà rằng tớ đã không còn như trước kia

Thà rằng ta không có tình cảm gì với mọi người . Thà rằng nhốt trái tim lại , không buồn , không vui . Thà rằng sống vì ngày mai hơn , sống vì mình hơn . Có thể là ích kỉ , là tàn nhẫn , là giả dối , là bạc bẽo . Gì cũng vậy mà thôi . Có có không không , hư hư thực thực .

ở đời không có gì là vĩnh viễn

càng nghe cái câu :ở đời không có gì là vĩnh viễn lại càng thấy đau lòng :(
 
uhm, đau lòng à, gì cũng vậy thôi, có có không không, hư hư thực thực:)


đau lòng thì nên cất trong lòng....

Trong cuộc đời , có rất nhiều người sẽ đến với bạn . Nhưng , chỉ đôi khi đó là những người đặc biệt , rất đặc biệt .
Cuộc sống đòi hỏi ở con người tình thương yêu , và cũng cho con người chính tình thương yêu đó . Có một ai đó đến với bạn . Họ nâng đỡ tâm hồn bạn , họ sưởi ấm trái tim bạn , thắp lên trong đó biết bao hy vọng . Họ đến với bạn có khi nhẹ nhàng , có lúc lại rất đặc biệt . Từ đó , con tim của bạn đã biết cất tiếng nói riêng tư . Tại sao họ đã đến với bạn ? Họ là của trời cho bạn , họ là một điều gì đó mà thượng đế đã mang lại , đã ban tặng bạn ...
Và rồi , đến một lúc nào đó , bạn có thể lầm lỗi , có thể không hề sai trái , nhưng người đặc biệt đó sẽ đi khỏi đời bạn . Họ đã bỏ lại bạn trong một cuộc hành trình quá dài phía trước . Có thể người đó đi xa , có thể người đó đã mất , nhưng điều quan trọng là bạn đã phải chia tay với họ ...
Tự hỏi lại , bạn cần gì ở họ . Phải chăng đó là một chút tình thương , là một lần được sưởi ấm trái tim mình , mà một lần được chia sẻ tất cả với nhau ... Và họ đã làm được những điều đó . Họ đã đáp ứng nhu cầu tình cảm của bạn ! Vậy thì khi họ ra đi , bạn sẽ đau lòng ư ? Bạn sẽ buồn rầu ư ?!...
Điều mà tôi muốn bạn phải thấy , đó là họ đã hoàn thành sứ mạng của mình , những thiếu thốn của bạn đã được bù đắp , và đây là lúc mà bạn chấp nhận lời chia tay ...


;)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
;) hờ hờ...nguời ta gọi cái cảm giác đau lòng là đau vô hình thì phải? nó ko như bi đứt tay chảy máu hay là bị đấm thâm tím mặt mày B-) nó ko hẳn là đau,mà nó là 1cảm giác nghèn nghẹn...và có lẽ vì thế mỗi khi nghĩ đến dây thần kinh lại ứa ra chút nước đằng mắt ;)
đau lòng thì nên cất trong lòng....
chôn dấu thật chặt...nhưng đôi khi nó cũng như tính khí con ngừoi vậy...buớng bỉnh và bất trị...nó thỉnh thoảng biểu tình và làm cho giá trị xã hội đảo lộn hết cả :D

<8-} tự phục mình với cái giọng bất cần như vậy...vẫn còn cuời đuợc8-}>
 
ngày hôm nay...ta nhận thấy ko biết từ bao h có 1 cái gì đó nó chen ngang tất cả...nó làm ta cảm thấy những thứ mà tao coi là nghĩễm nhiên nó đều có lý do cả...và từ đó mà khi có gì thay đổi khỏi cái quỹ đạo đó nó sẽ thành vô lý...và liệu nguời có chấp nhận nữa hay ko..có thể thông cảm cho ta...
1 năm wa...ta cảm thấy hình như tất cả những gì ta học được từ khi sinh ra...tẩt cả những gì ta nghĩ,ta làm,ta tin tuởng đều thành vô nghĩa...do đời thay đổi hay do ta thay đổi....ta chẳng hiểu nữa...và h thì ta cũng ko còn sức và kiên nhẫn để theo đuổi những cái suy nghĩ làm ta chán triền miên trong suốt ngày tháng wa....
Những gì cần nói với người,những gì ta có thể nói ra đuợc thành lời...ta đã nói rồi....và tao chỉ giữ lại 1 từ HI VỌNG...hi vọng gì đây...hi vọng nguời hiểu...hi vọng ta sẽ ko fai như thế này-ko gì cả....hi vọng nhiều thứ lắm....

Và ta phải chờ thôi...ngừoi có chờ cùng ta ko...nguời có hiểu và có cùng cố gắng với ta ko....
Nguời bit vị trí của nguời trong ta...còn ta cũng bit vị trí của mình trong người...nhưng sao lại cứ phải như vậy...lời nói lên cổ họng vẫn chẳng ra ngàoi đuợc...chẳng lẽ cái khoảng cách ko thể xóa bỏ đuợc...nỗi sợ ấy...cái nỗi sợ đấy ko bỏ wa nó đuợc sao...
Mà thôi,nếu ko hiểu được thì dùng từ chấp nhận,còn nếu có thì hãy để thời gian sẽ làm mọi thứ....ta có cái tâm,người có cái tình....tâm với tình sẽ làm nên cái gì còn tùy thuộc vào nhiều thứ...
Ta nói ko hi vọng nguời hiểu là nói dối đấy,nhưng ta vẫn nói vì tao biết nguời ko hiểu...nhưng ta là thế mà |-)


to zz: cho muợn kiểu viết ta với ngưòi nhé..vì lần này ko bit viết cho ai nữa,chỉ bit là ko fai viết cho mình :D
 
Không còn viết cho bạn hiền nữa:)

Bỏ trăng gió lại cho đời
Bỏ ngang ngửa sóng gi­ữa lời hẹn hoa
Bỏ ng­­ười yêu bỏ bóng ma
Bỏ hình hài của tiên nga trên trời
Bấy giờ riêng đối diện tôi
Còn hai con mắt khóc người một con

- Bùi Giáng -​


Còn hai con mắt khóc người một con.
Còn hai con mắt một con khóc người.
Con mắt còn lại nhìn cuộc đời tôi.
Nhìn tôi lên cao nhìn tôi xuống thấp.
Con mắt còn lại nhìn cuộc tình phai.
Tình trong hai tay một hôm biến mất.
Con mắt còn lại là con mắt ai.
Con mắt còn lại nhìn tôi thở dài.

Còn hai con mắt khóc người một con
Còn hai con mắt một con khóc người.
Con mắt còn lại nhìn một thành hai
Nhìn em yêu thương nhìn em thú dữ.
Con mắt còn lại ngờ vực tình tôi.
Cuồng điên yêu thương cuồng điên nỗi nhớ
Con mắt còn lại nhìn mây trắng bay
Con mắt còn lại nhìn tôi bùi ngùi.

Còn hai con mắt khóc người một con
Còn hai con mắt một con khóc người.
Con mắt còn lại nhìn đời là không
Nhìn em hư vô nhìn em bóng nắng
Con mắt còn lại nhẹ nhàng từ tâm.
Nhìn em ra đi lòng em xa vắng.
Con mắt còn lại là đêm tối tăm
Con mắt còn lại là đêm nồng nàn.

- Trịnh Công Sơn -
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bắt chiếc ZZ-ko viết cho bạn hiền nữa :)

By Myself
What do i do to ignore them behind me
do i follow my instincts blindly
do i hide my pride from these bad dreams
and give in to sad thoughts that are maddening
do i sit here and try to stand it
or do i try to catch them red-handed
do i trust some and get fooled by phoniness
or do i trust nobody and live in loneliness

because i can't hold on when i'm stretched so thin
i make the right moves but i'm lost within
i put on my daily facade but then
i just end up getting hurt again

by myself (myself)
i ask why (but in my mind i find)
i can't rely on myself (myself)
i ask why (but in my mind i find)
i can't rely on myself (myself)

i can't hold on
(to what i want when i'm streched so thin)
it's all too much to take in
i can't hold on
(to anything, watching everything spin)
with thoughts of failure sinking in

if i turn my back i'm defenseless
and to go blindly seems senseless
if i hide my pride and let it all go on
then they'll take from me til everything is gone
if i let them go i'll be outdone
but if i try to catch them, i'll be outrun
if i'm killed by the questions like a cancer
then i'll be buried in the silence of the answer

by myself (myself)
i ask why (but in my mind i find)
i can't rely on myself (myself)
i ask why (but in my mind i find)
i can't rely on myself

i can't hold on
(to what i want when i'm streched so thin)
it's all too much to take in
i can't hold on
(to anything, watching everything spin)
with thoughts of failure sinking in

how do you think i've lost so much
i'm so afraid, i'm out of touch
how do you expect i will know what to do
when all i know is what you tell me to

don't you know
i can't tell you how to make it go
no matter what i do, how hard i try
i can't seem to convince myself why
i'm stuck on the outside

don't you know
i can't tell you how to make it go
no matter what i do, how hard i try
i can't seem to convince myself why
i'm stuck on the outside

i can't hold on
(to what i want when i'm streched so thin)
it's all too much to take in
i can't hold on
(to anything, watching everything spin)
with thoughts of failure sinking in

i can't hold on
(to what i want when i'm streched so thin)
it's all too much to take in
i can't hold on
(to anything, watching everything spin)
with thoughts of failure sinking in
 
Chỉnh sửa lần cuối:
hehe...ko bit lời bài này có đúng với tâm trạng của ai ko...định gửi tặng zz nhưng hình như ko hợp lắm thì phải...dù sao thì ...đành gửi tặng bản thân vậy :)) bản thân là bạn hiền của bản thân mà ;) :x
 
Back
Bên trên