Chia tay , cảm xúc ngỡ ngàng ...

Hoài Anh
(teddybear)

New Member
Bạn biết không ...
Chợt một lúc nào đó , tôi bỗng nhận ra mình thật là vô tâm quá mức ... có những thứ mình không coi trọng nó , bỗng chốc biến mất , làm cho mình cảm thấy hụt hẫng biết bao ... Có đôi lúc, chúng ta thấy giật mình vì những điều thân quen tưởng chừng mãi mãi không thay đổi chợt mất đi... thật lạ khi gặp chúng ... tôi không thấy buồn nhưng rồi thì bỗng cảm thấy hụt hẫng ... biết bao nhiêu nuối tiếc ... biết bao nhiêu điều mình đã không làm ... thật sự , lúc này đây , tôi cảm giác như mình đang mất dần mọi thứ ... chia tay với tất cả ...

Thật lạ phải không ... Nhiều lúc muốn mình thật lớn để có thể làm bất cứ cái gì mình muốn, nhưng lắm khi lại muốn mình bé tí xíu như hồi 2 tuổi, được bố mẹ cưng chiều, ai cũng yêu. Bây giờ thì sao nhỉ? Mọi người trong gia đình dần dần thay đổi. Đó là lẽ tất nhiên à? Ừ, nothing lasts forever mà... Hôm qua mới nhận ra thêm một chân lí nữa là chẳng có cái gì là của mình vĩnh viễn. Thế đấy!... Cho nên đừng có tự tin quá vào bản thân. Chính cái mà mình không bao giờ nghĩ là mình sẽ mất lại là cái dễ mất nhất, và làm cho mình đau khổ nhất đây!
Khi mà mình mất một cái gì đó rồi thì mới bít nó quan trọng đến mức nào. "We never knew what we've got till it's gone".... Chúng ta không bao giờ bít chúng ta có cái gì chỉ khi chúng ta đã mất nó.
Mặc dù không có thói quen hối tiếc hay hối hận bất cứ một cái gì nhưng phải công nhận rằng đôi khi tui cũng thấy tiếc và ân hận mình đã làm một cái gì đó hoặc đã không làm cái gì đó. Chỉ đôi khi thế thôi...
 
lúc còn ở bên mình thì thấy cuộc sống vẫn diễn ra bình thường, nhiều lúc cãi nhau mà chỉ muốn nó biến đi ngay tức khắc cho khuất mắt mình, nhưng rùi đến 1 hôm, nó đi du học, mới thấy cuộc sống của mình thiếu nó thật buồn tẻ bít bao và thấy nó quan trọng thế nào, 1 người bạn quan trọng lắm!
chả ai muốn phải chia tay cả nhưng nó vẫn diễn ra để cho ta bít sau mỗi cuộc chia tay đó ta mới thấy tran trọng nhau hơn!
 
Có những lúc ta phải chia tay cái này để đón nhận những cái mới ... và có thể lúc hối lại thì không kịp nữa , ôi , cuộc sống và cảm xúc , thật quá phức tạp .... :(( :cry:
 
uh, wa' phức tạp, tớ sợ nhất là lúc tiễn bạn đi , trùi, ko thể kìm dược, buồn dã man luôn, mà ko đi ko được, trùi, sao cứ phải có những cuộc chia tay thế nhỉ?cái mới thì cứ đến đi, chia tay làm gì chứ!
 
Hic , phải chia tay với những cái cũ và đón nhận những cái mới ... đó chắc là việc bình thường ... nhưng nó làm cho con người ta buồn nhiều lắm ư ??? Cái mới với cái cũ liệu so sánh với nhau sẽ thế nào ... kể cả khi mình quyết định rồi , thì tình cảm đó có đúng không ??? Hic phức tạp quasssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssss : (( :cry:
 
o day co một ko khí ko bình thường thế nào ý
nếu nam sau ma tớ đi thì bọn ấy có chia tay tớ ko, hi`
 
Hic , không khí ở đây lại tệ thật sao ??? :D

Chúc Ngọc Anh năm sau đi nhá :D khà khà , cố lên , đi thì nhớ khao 87 với 02-05 nhá :D
 
HIc hic,ko khí này công nhận nặng nề thật nhưng mà thú thật là dạo này ngày nào tớ cũng fai trải wa như thế đấy:(:cry: :cry: :cry:
BÙn wa!!!!!!!!
 
bùn thật, năm nay còn đỡ chứ sang năm bạn bè tớ chắc bỏ tớ đi hết thui!
chán thật, từ chị đến anh, rùi đến bạn bè, chán wa' đi mất!
 
Giao ơi,Tao thề là tao ko bỏ mày đâu!
Dù thế nào thì,mỗi sự ra đi là 1 sự đổi mới....:cry:
 
to van con nho nhu in cai ngay lop cu chia tay,ca lop to khoc nhu mua,khoc nhu chua bao gio duoc khoc.va do la lan duy nhat to khong cam thay buc minh khi nhin thay con trai khoc!
ban cu chia xa roi mang theo biet bao ki niem cap 2 ma chang the nao co duoc trong cap 3 nay nua! thinh thoang quay ve truong cu,di tren con duong quen thuoc ngay nao ma bay gio lai thay xa la,thay long minh trong trai ghe!!!
nhugn ki niem ve 1 thoi hoc tro,nhung ki niem voi nguoi ban yeu dau,lam sao de quen di tat ca ha moi nguoi oi????
 
Hic , các ấy có vẻ quyến luyến lớp cũ thế nhỉ :-/ :( ... cái mà tớ tiếc ở đây , đâu phải là lớp cũ ... hiện tại ... bọn lớp cũ của tớ vẫn chơi với nhau bình thường thôi ... chắc tại tớ vô cảm nên 4 năm học cấp II ... không có gì là quá sâu đậm ... hichic ...
 
...Học với nhau bao nhiêu năm, chia tay thật buồn, rất may là lớp mình liên lạc tối, vẫn gặp nhau đú đởn khi có dịp, cũng đỡ đỡ...:)
 
Back
Bên trên