Chiều thu ngồi ngắm lá vàng rơi
Chiếc lá bay bay tận cuối trời
Muốn gởi hồn mình theo chiếc lá
Bẽ bàng chiếc lá chẳng ngừng trôi
Gió xin đừng thổi lá vàng rơi
Ngăn cách làm chi cuối quãng đời
Xin để lá kia rơi về gốc
Ấp ủ cây buồn năm tháng trôi !
Sao mà thơ anh Kiên nghe như thơ để phổ thành nhạc hát xẩm thế nhờ....nghe buồn quá... hic hic
Vào trang thơ định xem thơ của 1 người....ai ngờ đọc được thơ của người khác.... lại còn ai ngờ là hai best friends của mình cũng vào câu bài ở đây.......Đúng là....
Chịu thui anh kiên ơi...thường thì tác giả phổ nhạc hay hơn là người khác... em D mà phổ nhạc cho thơ anh thì chết à... làm sao truyền tải được hết " tâm tình " tác giả
Mà tác giả lại còn biểu diễn nữa thì đúng là number one
Anh nhắc nhở ai đâu, tại thấy Dương nói hai em câu bài nên anh bênh vực lại bị hiểu nhầm.
Còn vấn đề phổ nhạc thì anh chịu thôi, thấy em Dương có ý tưởng hay định nhờ nhưng từ chối,tiếc quá.
Trời thu lành lạnh , gió đìu hiu
Mây nhẹ bay trong nắng cuối chiều
Từng cánh hoa vàng rơi trước gió
Hồn ai chan chứa một tình yêu
Ôi! ngày thứ 7 , sao dài thế
Nhìn tấm hình ai suốt cả chiều
Những tưởng lòng này nguôi nỗi nhớ
Ai ngờ, càng ngắm lại càng yêu
---------------------------------