Chút lãng đãng ....

Nguyễn Phương Thoa
(biển)

New Member
Lãng đãng Thu Hà Nội​


Tôi chưa thấy ở nơi nào mùa thu lại đẹp như Thu Hà Nội !

Thu không tơi bời lá rụng như trong thơ của thi nhân . Lá xà cừ đã trút hết từ tháng 4 rồi , giờ sao còn thấy những chiếc lá bị cuốn theo luồng khói những chiếc ô tô bóng lộn trên phố .

Thu cũng không nồng nàn hương sữa như trong tưởng tượng của những người chưa từng đến Hà Nội . Bởi hương sữa nồng vị nhất vào những ngày giữa đông ...Khi ấy hoa sữa thống trị cả khoảng không gian của đêm

Thu Hà Nội mê hoặc bởi cái nắng mật ong và cái se sắt khó tả của thoáng heo may chớm trước thềm . " Sen chưa tàn mà nắng đã mật ong " _Câu văn này thật đúng với Hà Nội lúc chớm thu .

Thu Hà Nội mê hoặc bởi những cơn gió nhẹ đến nao lòng . Ta đi giữa đường không biết là gó hát hay chính lòng ta đang bâng khuâng bởi 1 không gian tràn ngập Thu

Thu Hà Nội mê hoặc bởi hương cốm mới . Bất kỳ nơi đâu , ngõ nhỏ hay phố lớn , bạn đều có thể thấy những chiếc thúng xinh xinh của người bán cốm . Cốm Làng Vòng gói lá sen là thứ đặc sản của riêng đất Hà Thành này .

Thu Hà Nội mê hoặc bởi chiếc hôn nồng nàn của đôi tình nhân bên đường Thanh Niên dập dìu người qua lại . Hà Nội được tự nhiên ưu đãi cho rất nhiều hồ . Đó cũng là nét riêng của nơi đây .Những làn gió mát lành mơn trớn mặt nước hồ đã làm nên vẻ đẹp rất riêng cho Hà Nội mộng mơ

Thu Hà Nội _Hãy thử nhắm mắt và tưởng tượng 1 ngày bạn đứng giữa mùa thu giữa chốn này đi . Cảm giác ấy có thể khiến 1 cái đầu đầy những con số của 1 kỹ sư máy tan chảy trong thơ .....
 
Lãng đãng ...Em​

Cô nhỏ luôn giương mắt nhìn chòng chọc người ta bất kể lúc nào . Đã có lần tôi thắc mắc điều đó . Nhỏ cười khì " Em thích nhìn người khác làm việc ". Thế là càng ngày càng được đà . Cô bé nhìn tôi ăn , nhìn tôi buôn điện thoại , nhìn tôi nhắn tin . Có lần cô bé nói vu vơ : Hôm nào cho em nhìn anh ngủ nhé ! Khi ngủ người ta sẽ bộc lộ rõ ràng nhất tính cách của mình . Tôi " ừ " cũng vu vơ như thế ....Không hiểu " hôm nào " là " hôm nào "

Cô nhỏ có 1 sở thích kỳ cục : Đếm ngón tay . Không hiểu cô bé thấy có gì vui từ trò đó . Người ta ai chẳng có 10 ngón tay . Đếm hoài cũng thế mà thôi . Có lần tôi hỏi " Sao em đến hoài vậy ? Không thấy chán à ? " Cô bé nghiêm mặt " Sao lại chán . anh thử đếm mà xem . Này nhé : nếu anh bắt đầu từ ngón cái , thì ngón trỏ sẽ là ngón thứ 2 , ngón út là ngón thứ 5 . Nhưng nếu anh bắt đầu từ ngón út , thì ngón út là ngón thứ nhất và ngón trỏ trở thành ngón thứ 4 ...hì . Anh ko biết được đâu ...." Cô bé lại cười . Giòn tan . Đúng là cái lý lẽ của em , tôi không thể hiểu được . Như 1 đứa con nít vậy

Cô nhỏ có 1 thói quen cũng kỳ lạ : Đi công viên vào ngày cuối tuần . Có lần xuất hiện trước mặt tôi với vẻ ỉu xìu : " Anh đi công viên với em ko ? " . Tôi đưa cô bé đi công viên . Đến nơi , cô bé làm tôi ngạc nhiên đến muốn ngã ngửa . Cô bé cười nói như 1 đứa trẻ . Em ăn kem . Em uống nước dừa . Thỉnh thoảng em quay lại hỏi " Anh thích không ? " Tôi gật đầu . Mà không hiểu tôi thích cái gì . Có lẽ tôi thích sự hồn nhiên của em trong thế giới này . Lúc về em bảo " Cảm ơn anh ! Hồi bé em rất thích đi công viên mà không được đi . Bây giờ em đi bù " . Mắt em lại nhìn xuống . Lúc em quay đi . Tôi thấy bờ vai nhỏ run run .

Có 1 lần em bảo : "Anh muốn nghe chuyện tình yêu không ? " . Tôi phì cười " Của em à " Cô bé gật đầu .

" Ngày xưa em đã yêu 1 người anh ạ . Yêu rất nhiều . Em không hiểu vì sao em lại yêu người ấy . Người ấy lớn hơn em . Lớn hơn nhiều . Cả về tuổi tác và sự từng trải . Em đã nghĩ người ấy cũng yêu em . Cũng hôn đấy anh ạ . Hôn say đắm . Thế rồi 1 ngày người ấy bảo : Anh có người yêu rồi .Em không tin . Nhưng rồi người ấy lìa xa em ....."

Cô bé lại cười . Nụ cười rạng rỡ như chưa bao giờ nỗi đau chạm đến em . Tôi sờ lên ngực mình . Nhức nhối .
 
Lãng đãng ...Tình​
hanhdttdoitinhyeu.jpg


Trong cái chật chội của lòng mình , 1 ngày kia bước ra phố bắt gặp 1 ánh mắt trìu mến của ai đó . Cảm giác ấm áp và xao xuyến lạ .Ngoảnh mặt đi mặc cho con tim phản đối nhảy nhót tùm lum trong lồng ngực ....Vẫn cố bước thật nhanh

Trong cơn mưa dai dẳng của tháng Bảy ,ai đó đã đến cầm cây dù che cho cô gái nhỏ đang run lên vì lạnh . Bến xe buýt đông người quá .....Thế mà cảm giác chỉ có 2 người . Không gian như loãng ra ....Thời gian lại ngừng đọng . Giây phút ấy nghe như trái tim rộn ràng hát ...." Tình ngỡ là mơ "

Trong nỗi đau vật vã của những ngày tháng sống nhiều áp lực , lang thang đâu đó và bắt gặp một cái xiết tay .....Cảm giác được nâng lên ...bay bay trong khung trời gió lộng ....Nghe lòng rưng rưng cảm động . Cái hôn vội vàng trao nhau ....

Tình yêu !

Điều kỳ diệu của nó không nằm ở ánh mắt kia , không nằm ở hơi ấm người ta mang lại cho nhau qua 1 vòng ôm , cũng không nằm ở cái xiết tay ....nó nằm ở trái tim . Khi trái tim của ai đó hòa cùng nhịp đập của nhau , bỗng nhiên mọi điều đều làm được và làm thật dễ dàng .

Cô nhỏ không còn thẹn thùng khi ai đó cầm tay mình dắt qua đường .

Cậu nhỏ không cảm thấy khó chịu khi suốt ngày phải lẽo đẽo đi theo 1 người và nghe người ấy bi bô đủ thứ chuyện

Cô nhỏ không còn co rúm người lại khi có người vòng tay ôm từ đàng sau ...Bởi cảm giác của sự ấm áp đến từ khi 2 trái tim xích lại gần nhau ....

Cậu nhỏ không còn cảm thấy cô đơn bởi khi buồn đã có 1 người ở bên cạnh và vỗ vỗ nhẹ vào bờ vai to lớn của cậu . Hóa ra cậu cũng cần được an ủi chứ đâu phải riêng ....ai ?

Và khi con tim rung động , cô nhỏ khẽ gật đầu lúc cậu nhỏ nói : Anh yêu em .....Nụ hôn ngọt ngào tan chảy .....
 
Back
Bên trên