Cùng đọc và cùng suy ngẫm!!!!!!

Ngô Xuân Bách
(ngô xuân bách)

New Member
Hãy Đọc Và Tự Suy Nghĩ!!!!!!!!!!!!!

(Thân tặng các bạn làng trẻ Hoa Phượng -Hải Phòng)



-Mặt trời có màu gì?

- Để người ta nhớ lại coi, à, nó có màu lửa. An biết lửa không? Nó rất nóng.

- Thế cỏ có màu xanh như thế nào?

- Xanh như mùi lá vậy! Xanh êm ái, xanh như giấc ngủ dịu dàng vậy!

- Vậy màu vàng thì sao?

- An đưa tay cho Tuấn đi!

- Để làm gì? Đây này!

- Đâu?

- Đây!

- Ờ, được rồi, mình đi nhé!

- Đi đâu?

- Ra ngoài sân.

- Có gì ngoài đó vậy?

- Có nắng.

- Sao Tuấn biết ngoài đó có nắng?

- Ờ, tội nào Tuấn cũng nghe thời tiết!


An gật đầu rờ rẫm đi theo Tuấn ra sân. Ra đến nơi, Tuấn bảo:

- An thấy sao?


An đứng lặng đi một chút rồi nói:

- Thấy ấm ấm!

Tuấn mỉm cười:

- Màu vàng đấy! Nắng rất vàng!

An ngẩn người một lúc. Rồi nói:

- Tuấn hạnh phúc hơn An!

Tuấn ngạc nhiên:

- Sao An cho là vậy?

An đáp:

- Tuấn đã biết cuộc sống hình dáng ra sao rồi mới bị mù. Còn An thì…

Cả hai cùng im lặng. Cả hai cùng bị mù. An sinh ra đã không nhìn thấy gì còn Tuấn thì mới bị từ năm lớp 8. Hai người quen nhau đã một tháng nay rồi. An còn nhơ hom quen nhau. Hôm ấy An đang mò mẫm đi trên đường thì đụng vào Tuấn. Tuấn quát:


- Mù à? Sao không nhìn thấy người ta?

An đáp:

- Xin lỗi anh, tôi mù thật!


Bên kia im lặng và hồi lâu, An nghe có tiếng thở dài:

- Xin lỗi bạn, tôi cũng thế!

Và quen nhau. Từ ngày chơi với Tuấn, An biết được nhiều hơn về hình dáng của mọi vật, màu sắc bằng cảm giác. Màu xanh là màu bình yên, màu của mùi hăng hăng, dễ chịu. Màu vàng là màu âm ấm, màu của cảm giác hớn hở. Màu tím là màu của giấc mơ, của mơ mộng, của sự chờ đợi không biết mỏi mệt… Tuấn kể cho An nghe rất nhiều về cuộc sống, về những con vật dễ thương như gâu gâu là tiếng của con cún. Con cún là cảm giác của sự nô đùa, của cái lưỡi ươn ướt, âm ấm trên tay An. con cá là tiếng róc rách, con gà là ngày mới bắt đầu. Mặt Trăng là mẹ, Mặt Trời là cha, những vì sao là bè bạn, và mưa luôn cuốn phăng tất cả những nỗi buồn…


- An nghĩ gì vậy?

- Màu đen, An biết rõ nhất là màu đen. Khi tất cả ra đi thì chỉ còn màu đen. Màu bất lực.

An thở dài sau câu nói đó. Tuấn siết chặt tay An:


- Không phải! Màu đen là ngôi nhà.

- Ngôi nhà thế nào?

- Là gồm tất cả các màu trộn lại, là giấc ngủ, là bình yên của màu xanh, là giấc mơ của
màu tím, là nắng của màu vàng, là…

An ngắt lời Tuấn:


- Tuấn này, màu đỏ là sao?

- Màu đỏ á! Màu đỏ là


Bất ngờ Tuấn đặt một nụ hôn lên đôi má bầu bĩnh của An. An cũng cảm thấy thật lạ. Má An nóng bừng lên.

- Cái gì vậy Tuấn?

- Môi của Tuấn, má của An, đó là nụ hôn Tuấn vừa hôn An.

- Tại sao?

- Màu đỏ đấy!

- Đỏ?

- Ừ, đỏ!… An! Đứng lại đi!


An bỏ chạy. An cảm thấy một điều gì rất lạ đang xảy ra trong An. Và An muốn rời khỏi chỗ này. Chẳng phải là sự chạy trốn, mà là cái gì đó rất lạ, đầy phấn khích. Phấn khích của màu vàng, phấn khích của tiếng gâu gâu, phấn khích của tiếng róc rách…


Tuấn hét lớn:

- Coi chừng hồ nước trước mặt đấy!


Không kịp rồi, An thấy mình hụt chân. An thấy mình rơi xuống nước. Nước có màu gì nhỉ? An sặc. An muốn chạy ra khỏi chỗ này nhưng An chẳng biết phải làm gì. An vùng vẫy. An chìm. Chợt An cảm thấy một vòng tay ôm ngang người mình. Tuấn đưa An lên bờ. An ho sặc sụa, nhưng An vẫn cố nói.


- Tại sao Tuấn nhìn thấy được? Tại sao Tuấn nói dối An?

Tuấn im lặng cầm bàn tay của An đặt lên ngực trái của mình:

- Đây là màu đỏ, bởi vì màu đỏ, An !
An Dương/21-5-2004
 
Chỉnh sửa lần cuối:
0:) Tình cờ ghé vào đây đọc xem có gì đáng để suy ngẫm không...

Đúng là chuyện này hay thật !











---
 
Truyện này hồi trước đọc trên báo rồi, hình như là HHT, chẳng nhớ nữa :D
 
sao anh An với anh Tuấn trong chiện lại hôn nhau

bó tay đấy :)) kiểu như em gọi anh bằng chị ấy, phải hiểu An là con gái chứ :)

P/S : cám ơn bạn nào post , truyện rất hay :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Mù là khổ nhất rổi , bởi vì :"nếu người ta cho tôi 1000000000 để tôi bán đôi mắt của mình ,tôi sẽ từ chối "
Re : chúc bạn Bách sớm lên điểm chất lượng , hehe...
 
suy ngẫm thì sang bên tâm sự vui buồn mà cộng điểm. Ở đây chỉ cộng điểm cho những ai spam nhiệt tình thôi ;)
 
ĐCL mày cao fết nhỉ TĐ.
 
tao được cộng điểm ở box bóng rổ là chính ;)
ở TTTG cũng đc cộng 1 ít vì thành tích bất hủ ;) cố lên các em
 
tao viết vài bài bên box Bóng rổ, nhưng chắc ko kêu gọi cộng điểm nên vẫn thế. nói chung là ko quan tâm lắm.
mày giỏi thì cày cái huân chương ý ;;)
 
ừ, hình như lạc thật rồi.
 
thôi em ơi, lạc xa quá rồi.
à mà lạc trong miền Nam nó gọi là đậu phộng.
lạc đường gọi là đậu phộng đường
chắc lạc đề đc gọi là đậu phộng đề :p
 
thik đọc mấy chuyện kỉu này lắm..nhưng những chuyện càng hay ho cảm động bao nhiu thì ngoai` đời lại chả bao h có ...
 
Có một câu truyện kể về Lá, Cây và Gió, em thích :x

Câu cuối cùng của truyện là : " Lá rời cành là vì gió thổi lá đi, hay vì cây không giữ lá lại .......:
 
T_T..."...cây không giữ lá lại vì cây có lá mới..."...T_T
 
chuyện hay phết, phải cái hình như hơi giống với cái tiểu sử của bà helen hoạt động xã hội
 
Back
Bên trên