Nguyễn Hoài Phương
(ngongnuocviet)
Thành viên (sai email)
Tớ cũng chẳng mê tín cho lắm! Nhưng hôm nay thì tớ tin đúng là con người ta có số thật!
Chẳng hiểu trời suy đất khiến thế nào mà nhà tớ đùng đùng nổi hứng ra ngân hàng lĩnh tiền lương vào cái lúc 2 giờ chiều, trời mưa lâm thâm như thế này cơ chứ!
Đi bộ rạc cẳng tới nơi mới tá hỏa, giấy tờ nhét túi quần rơi rào rào từ đời tám hoánh nào rồi. Méo cả mặt, một lượt căng hải suốt các dãy phố vừa đi qua, hỏi thăm như một thằng mất trí. Mò lại văn phòng, lục tung cả đống sổ sách, vẫn hoàn không. Mấy đứa cùng phòng chép miệng thông cảm, bảo đi tìm lại lần nữa. Lại một lần trắng tay! Mệt!!!!
Ôi cái chứng minh thư thân yêu của tớ!!!
Coi như tháng lương đã bốc thành mây khói! Chưa kể thứ bảy này tớ phải thi lấy bằng xe máy (nói ra thì ngượng) mà chả có CMT thì coi như teo.
Quyết ko đầu hàng số phận, tớ định ngày mai đi làm lại CMT để kịp ngày kia lấy. Thế là tớ vội vàng phi ra chỗ chụp ảnh quốc tế Hàng Khay chụp cấp tốc lấy ngay để còn có ảnh dán đơn trình công an phường chứng nhận mất CMT. Thế mà bọn khỉ nó chê, cương quyết ko cầm tiền của tớ vì giấy ko mới. Miẹ chúng nó chứ! Tớ lại tay không!
Công việc ngập cổ, boss gọi cell tớ ầm ầm. Chết mất! Tớ chẳng biết bấu víu vào ai cả! Thời gian luôn đi ngược với những gì con người mong muốn.
Những lúc thế này tớ mới hiểu cậu. Chắc bây giờ cậu còn đang trên đường đến Sở CA TPHN để lấy đơn cho tớ nên ko đọc những dòng này đâu. Và lát nữa cậu sẽ phải ngồi hàng giờ nghe tớ than phiền về cái ngày u ám này của tớ nữa.
Tớ cảm động lắm, thật đấy! Cậu luôn là người xuất hiện đúng lúc!
Cảm ơn cậu nhiều, bạn tốt của tớ!
Chẳng hiểu trời suy đất khiến thế nào mà nhà tớ đùng đùng nổi hứng ra ngân hàng lĩnh tiền lương vào cái lúc 2 giờ chiều, trời mưa lâm thâm như thế này cơ chứ!
Đi bộ rạc cẳng tới nơi mới tá hỏa, giấy tờ nhét túi quần rơi rào rào từ đời tám hoánh nào rồi. Méo cả mặt, một lượt căng hải suốt các dãy phố vừa đi qua, hỏi thăm như một thằng mất trí. Mò lại văn phòng, lục tung cả đống sổ sách, vẫn hoàn không. Mấy đứa cùng phòng chép miệng thông cảm, bảo đi tìm lại lần nữa. Lại một lần trắng tay! Mệt!!!!
Ôi cái chứng minh thư thân yêu của tớ!!!
Coi như tháng lương đã bốc thành mây khói! Chưa kể thứ bảy này tớ phải thi lấy bằng xe máy (nói ra thì ngượng) mà chả có CMT thì coi như teo.
Quyết ko đầu hàng số phận, tớ định ngày mai đi làm lại CMT để kịp ngày kia lấy. Thế là tớ vội vàng phi ra chỗ chụp ảnh quốc tế Hàng Khay chụp cấp tốc lấy ngay để còn có ảnh dán đơn trình công an phường chứng nhận mất CMT. Thế mà bọn khỉ nó chê, cương quyết ko cầm tiền của tớ vì giấy ko mới. Miẹ chúng nó chứ! Tớ lại tay không!
Công việc ngập cổ, boss gọi cell tớ ầm ầm. Chết mất! Tớ chẳng biết bấu víu vào ai cả! Thời gian luôn đi ngược với những gì con người mong muốn.
Những lúc thế này tớ mới hiểu cậu. Chắc bây giờ cậu còn đang trên đường đến Sở CA TPHN để lấy đơn cho tớ nên ko đọc những dòng này đâu. Và lát nữa cậu sẽ phải ngồi hàng giờ nghe tớ than phiền về cái ngày u ám này của tớ nữa.
Tớ cảm động lắm, thật đấy! Cậu luôn là người xuất hiện đúng lúc!
Cảm ơn cậu nhiều, bạn tốt của tớ!