Phùng Anh Quân
(chap1989)
Thành viên danh dự
Bản tin mỗi ngày một sự việc
9/6 : Nguyễn Ngọc Mai
Sáng nay, lúc 8h, cái Mai ra khỏi nhà trên con ba bét nhè nhặt được trước cửa chợ sáng hôm qua, nó quyết chí đêm con này ra bán sắt vụn để lo lót đủ xiền đi ăn chè với lũ bạn nhí nha nhí nhố của nó D).
Ra đến hàng đồng nát, nó bảo con xe này có cho nó cũng không thèm lấy, con Mâu điền tiết lên chửi mụ bán sắt vụn một tràng khiến mụ ... mất điện, im re. Thừa cơ, thấy địch sơ hở, con Mâu tiến tới ép giá 200k sắt vụn. Mụ này có ngu như heo)) Thư ơi, tớ ko có ý ji` đâu, chỉ tạm so sánh thôi) cũng thấy thế là hớ, nhưng sợ con Mâu nó kêu mấy thằng vợ thằng chồng mafia của nó ra xử nên sợ ko dám cãi lại. Mụ cứ ậm à ậm ờ. Nhưng con mâu cũng ko phải tay vừa, nó biết chắc nó hét giá cao quá nên vội hạ giá thành xuống còn ... 199 nghìn 900 đồng . Mụ đồng nát lo sợ nếu mất gần 200k vì con xe ko đáng 10k này thì chắc phải đi ăn xin mà sống, nhưng nếu từ chối con mụ đanh đá cá cầy mặt dầy mũi lõm này thì hết đường sống với nó. Ngậm ngùi đành mất tiền, mụ đồng nhôm xe hỏng này đành bỏ ra 200k để mua lấy sự an toàn , xem như là xiền bảo kê của cái Mâu, nhưng con Mâu này gian lắm cơ, đưa 200k cho nó, nó bảo nó ko có 100 đồng, thế là nó quỵt luôn tiền mồ hội nước mắt của mụ ve chai, từ đây, mụ đành đi ăn xin để kiếm tiền cho con trai lấy vợ. Thế mới bít bản chất của con người ko dễ gì bít được, cũng từ đây, ta có câu "đò sông đò biển dễ đò, ai đi lấy thước mà đo lòng người".
Câu chuyện trên dài quá nên ít người đọc, nên tớ cắt giảm bớt chút ít. ))
9/6 : Nguyễn Ngọc Mai
Sáng nay, lúc 8h, cái Mai ra khỏi nhà trên con ba bét nhè nhặt được trước cửa chợ sáng hôm qua, nó quyết chí đêm con này ra bán sắt vụn để lo lót đủ xiền đi ăn chè với lũ bạn nhí nha nhí nhố của nó D).
Ra đến hàng đồng nát, nó bảo con xe này có cho nó cũng không thèm lấy, con Mâu điền tiết lên chửi mụ bán sắt vụn một tràng khiến mụ ... mất điện, im re. Thừa cơ, thấy địch sơ hở, con Mâu tiến tới ép giá 200k sắt vụn. Mụ này có ngu như heo)) Thư ơi, tớ ko có ý ji` đâu, chỉ tạm so sánh thôi) cũng thấy thế là hớ, nhưng sợ con Mâu nó kêu mấy thằng vợ thằng chồng mafia của nó ra xử nên sợ ko dám cãi lại. Mụ cứ ậm à ậm ờ. Nhưng con mâu cũng ko phải tay vừa, nó biết chắc nó hét giá cao quá nên vội hạ giá thành xuống còn ... 199 nghìn 900 đồng . Mụ đồng nát lo sợ nếu mất gần 200k vì con xe ko đáng 10k này thì chắc phải đi ăn xin mà sống, nhưng nếu từ chối con mụ đanh đá cá cầy mặt dầy mũi lõm này thì hết đường sống với nó. Ngậm ngùi đành mất tiền, mụ đồng nhôm xe hỏng này đành bỏ ra 200k để mua lấy sự an toàn , xem như là xiền bảo kê của cái Mâu, nhưng con Mâu này gian lắm cơ, đưa 200k cho nó, nó bảo nó ko có 100 đồng, thế là nó quỵt luôn tiền mồ hội nước mắt của mụ ve chai, từ đây, mụ đành đi ăn xin để kiếm tiền cho con trai lấy vợ. Thế mới bít bản chất của con người ko dễ gì bít được, cũng từ đây, ta có câu "đò sông đò biển dễ đò, ai đi lấy thước mà đo lòng người".
Câu chuyện trên dài quá nên ít người đọc, nên tớ cắt giảm bớt chút ít. ))