Cái chết và kiếp sau

oh ho, đến kiếp sau chắc gì mình còn nhớ đã từng một thời là Jovoalism hả mày :)
 
tưởng không có kiếp sau chứ nhỉ ??/....... mà nếu có thì bạn DQL chắc cũng không nhớ được mình là ai đâu ...... chỉ cần hỏi 1 câu đơn giản để kiểm chứng ........" bạn có nhơ kiếp trước bạn là ai ?... ở đâu ???..... làm gì không ......??....." >>>>>>>>:D
 
nhớ mà để làm gì rồi lại quên thôi mà :) Hiện tại thích làm cái củ khỉ gì thì mong kiếp sau đc thế thui.. mà ko đc thì cũng chẳng nhớ mà bực mà cáu :p cũng tốt :D
 
trong đó có ông phải không Hoàng ???.......:-? ........ kiếp trước ông làm gì thế hả ???.......có được là người không ???........ có mấy vợ thế ????..........không biết ông có nhớ mặt từng vợ 1 không nhỉ ???........:D
 
Dở hởi ah ??? Nếu là tui thì việc wa'i rì phải nói trên TG chứ !!!
 
thui, nhớ làm gì để mình phải đau khổ chứ :)
Nhớ ra mình là ai kiếp trước thì liệu có tìm lại đựơc những người thân ko ?
Thui, cái gì cũng cứ tuân theo đúng quy luật là tốt rồi ...
 
Ừm , hồi trước tao có xem một cái phim HK , tên phim là rì thì tao chịu ko nhớ được tên. Trong phim nhân vật chính là một anh chàng ngốc ngốc , hiền lành , khá dễ thương . Anh này bị khiếm thính , có một cô y tá chăm sóc anh này. Cô này và anh này đều thích nhau nhưng ko nói ra. Cô này vẫn thường gọi anh này là " củ hành tây ".Anh này bị tai nạn chết. Nhưng rất may mắn là anh ta là người thứ 1 triệu lên thiên đàng nên được đặc ân là sống thêm 1 tuần, đúng đêm mưa sao băng của ngày cuối cùng của tuần ấy , thì phải bay lên trời. Khi anh này chết , thì cô y tá mới nhận ra là mình đã yêu anh này rùi nhưng lúc đấy thì đã quá muộn. Anh này được sống thêm một tuần , mọi kí ức vẫn nguyên vẹn nhưng chỉ có điều là dưới hình hài một người hoàn toàn khác , và ko bị khiếm thính nữa. Anh này tìm đến cô y tá ấy , vài người bạn thân thiết nhưng chẳng ai nhận ra anh ta cả. Cô đơn và lạc lõng , nhìn thấy những người mình yêu thương nhất nhưng người ta lại chẳng hề nhận ra mình. Khi anh ta còn sống , có thói quen rất đặc biệt là uống 7up cho muối. Khi anh ta đến quán của bạn anh ta , uống 7up cho muối thì bạn anh ta thấy ngờ ngợ nhưng ko dám tin. Chỉ nghĩ là do trùng hợp.Cũng nhờ thói quen này , về sau cô y tá nhận ra anh. Trong 7 ngày ấy , anh ta tìm mọi cách để cô y tá có thể nhận ra anh ta chính là "củ hành tây" . Đến đêm cuối cùng , cũng chính là đêm mưa sao băng , cô này mới thực sự tin chắc anh chính là "củ hành tây". Khi cô này kịp chạy đến chỗ anh này ở trên sân thượng cũng là lúc anh này phải ra đi. Hai người ôm nhau , và rồi anh này nhạt nhòa dần rồi lẫn vào cơn mưa sao băng , mất hút lên trời.Xem đoạn này cảm động lắm.
Phim này tao xem lâu rùi nhưng mà ấn tượng lắm. Hic, chỉ cú là lại ko nhớ nổi tên phim.
Đúng như QL nói , cái gì cũng tuân theo đúng qui luật là tốt rùi. Nhớ để làm gì khi mà ko thể tìm lại được những người bạn của mình , mà họ cũng ko nhớ mình là ai... thế thì sẽ buồn lắm.
 
Có nhớ cũng chỉ buồn thêm vì không tìm được những người thân cũ, bạn cũ, thế thì thà đừng nhớ còn hơn.... Cứ như mình bây giờ, có lẽ kiếp trước cũng đã hạnh phúc với những người khác, và bây giờ mình cũng hạnh phúc mà... Miễn là mình vẫn là mình thôi.
To Parabol: Jovoalism là bản chất mà mày, qua mấy kiếp cũng không hết được đâu!!!
 
Có 1 người đã nói : " Tao và mày chỉ là 2 hạt cát giữa đại dương vô tận , nhưng 2 hạt cát sẽ mãi mãi hướng về nhau ... " [-o< [-o<
Nếu còn có kiếp sau , tao vẫn sẽ mãi mãi nhớ câu nói này . .... :x :x :x :x
 
To P : Mày có nhận ra điều gì không ?? [-o< :D :D :D :D
 
chà , Linh ơi , câu đấy mày lấy đâu ra thế nghe cứ quen quen là ...:D :)) tao cũng mong là hạt cát giữa đại dương và người ý cũng sẽ là một hạt cát giống tao vậy , 2 hạt cát ấy sẽ hướng về nhau....:))
 
Thế kiếp trước của các bạn là gì ?
 
Nguyễn Chí Trung đã viết:
Hạt cát tuy nhỏ vậy mà rất cứng đầu. Búa đập không vỡ, lửa đốt không cháy, nước chảy không mòn.

Có 1 người cũng đã nói : Hai đường thẳng song song là hai đường thẳng mãi mãi hướng về nhau nhưng không bao giờ gặp nhau.
Bác Chí Trung nói nh` câu hay thật ;;) dù gì thì 2 đường thẳng song song đó vẫn luôn hướng về nhau với 1 niềm hy vọng :)
 
nhưng đã là song song thì liệu có gặp nhau không ... nghe chừng tuyệt vọng lắm ... có những người ở rất gần người đó, luôn luôn gặp nhau như cuối cùng cũng chỉ là 2 đường thẳng song song mà thôi ... có thể trò chuyện, gặp gỡ những không bao giờ giao nhau ...
 
đc cái là chúng nó ko nhận ra chúng nó là 2 đường song song :) vẫn có niềm tin vì vẫn có mục đích đề hướng về nhau mà :)
 
sai rồi , 2 đường luôn luôn hướng về nhau nhưng không bao giờ gặp nhau là 2 đường tiệm cận !
 
ái chà anh Phong giỏi toán nhỉ!!!trong hình hoc thì song song o gặp nhau nhưng trong cuộc dống song song vẫn có thể meet nhau đc.
 
Back
Bên trên