Cái bẫy chuột

Đỗ Việt
(doviet)

Thành viên danh dự
Một con chuột nhìn qua vết nứt của vách tường và trông thấy một bác nông dân cùng với vợ đang mở một chiếc hộp. “Hẳn là có đồ ăn gì trong hộp?” - con chuột tự hỏi. Nhưng liền sau đó, nó hốt hoảng khi phát hiện ra đó lại là cái bẫy chuột.

Chuột ta bèn chạy ra ngoài vườn và la làng la xóm: “Có một cái bẫy chuột trong nhà! Có một cái bẫy chuột trong nhà!”

Chị Gà cục ta cục tác chạy tới: “Chú Chuột này, đây quả thật là mối lo ngại ghê gớm đối với chú, nhưng nó chẳng phiền hà gì tới tôi. Tôi không thể nào bị vướng một cái bẫy chuột”.

Chuột quay sang nói với anh Heo với vẻ lo lắng: “Anh ơi, trong nhà ta có một cái bẫy chuột”. Anh Heo tỏ ra thông cảm: “Tôi rất lấy làm tiếc, cậu em ạ! Tôi chẳng thể làm gì được, nhưng tôi sẽ cầu nguyện cho chú”.

Chuột chạy tới bác Bò tỉ tê. Bác bò một lần nữa trấn an: “Tôi rất hiểu cậu, nhưng tôi cũng chẳng thể giúp gì”. Chuột lẳng lặng bỏ vào nhà. Lòng buổn thỉu buồn thiu, một mình nhìn cái bẫy chuột tàn nhẫn của bác nông dân.

Thế rồi đêm nọ, một tiếng động vang lên trong ngôi nhà, hệt như tiếng sập bẫy. Vợ của bác nông dân vội chạy tới để xem có bắt được con chuột nào không. Trong đêm tối, loạng cha loạng choạng, bà đã bị một con rắn độc cắn khi bà mon men tới cái bẫy vốn đang sập vào đuôi con rắn.

Bác nông dân nhanh chóng đưa vợ vào trạm xá. Khi về nhà, bà đã bị sốt. Mọi người đều biết rằng ăn cháo có thể làm giảm cơn sốt; vì thế bác nông dân đã chạy ra vườn bắt chị Gà mần thịt để làm cháo nấu cho vợ.

Thế nhưng bệnh tình của vợ ông vẫn không thuyên giảm. Bạn bè và xóm giềng đã tới thăm hỏi. Để thết đãi họ, ông đã mần thịt anh Heo.

Sau nhiều ngày chống chọi với cơn bệnh, vợ ông đã qua đời. Nhiều người đến lễ tang và vì thế bác nông dân đã mổ thịt bác Bò để có đủ thức ăn đãi khách, những người đã rất quan tâm tới gia đình ông.

Lần sau, một khi bạn nghe thấy ai đó đang gặp khó khăn dù chuyện đó chẳng "ăn nhập" gì tới bạn, hãy nhớ rằng khi một người trong chúng ta gặp nguy khốn, nghĩa là tất cả chúng ta đều có nguy cơ gặp nguy khốn. Tất cả chúng ta đều đồng hành trên chuyến hành trình mang tên Cuộc Đời. Hãy để mắt tới mọi người và luôn động viên và cùng họ vượt qua cơn khốn khó.


(Sưu tầm)
 
Câu chuyện của anh Việt thì em chắc là mình nghe rồi :)
nhưng đc đọc lại em vẫn cảm thấy rất hay :)
điều mà anh Việt nhắc tới phải chăng là hiệu ứng "butterfly" (ko biết có đúng ko nữa :p), hiệu ứng này nói rằng mỗi con người trong thế giới này đều đc liên kết với nhau bằng một sợi dây vô hình, và đúng như anh Việt nói có những chuyện tưởng như chẳng ăn nhập ji` với mình nhưng đến một ngày kia nó lại thay đổi cả cuộc sống của chúng ta
Và như vậy nói sâu xa hơn nữa thì em nghĩ câu chuyện ko chỉ dừng lại ở việc nhắc chúng ta sống vì mọi người hơn, mà câu chuyện là một ví dụ để nói về những giá trị trong cuộc sống, rằng trong thế giới này bất kỳ điều ji` sinh ra cũng có ý nghĩa của nó,và đừng vì bản thân của mình ko nhận ra giá trị của nó mà cho rằng nó ko có giá trị :)
Em tin đây là một sự thật hiển hiện rất rõ rệt trong xã hội bây jo`, vì mải theo đuổi những giá trị cá nhân ta cho rằng có ý nghĩa mà ta phớt lờ đi những giá trị khác, và vì việc vô tình bỏ quên đi những giá trị đó mà ta đã đánh mất rất nhiều cơ hội để làm những việc thực sự có ý nghĩa :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên