các bạn

Huỳnh Bá Việt
(nhoclangthang)

Treo vì vi phạm quy định diễn đàn
Tiêu Đề: các bạn
Tên tác giả: Huỳnh_Bá Việt
Lớp: 10A26
Email: [email protected]
Điện thoại:0511 642614
Địa chỉ: 282/11 núi thành.đà nẵng






Các bạn của tôi !

Con người chúng ta được tạo hoá quăng vào vũ trụ bao la để lao động, khám phá. Từ những bước đi đầu tiên trên mặt đất sơ khai đến khi xây dựng được xã hội có tổ chức, từ khi con người mừng rỡ cầm trên tay ngọn lửa đầu tiên đến thời đại trái tim Đankô là cả một quá trình. Quá trình dài đằng đẵng và có hệ thống ấy cho con người những bước trưởng thành trong cách suy nghĩ. Chúng ta đã tìm tòi, lao động liên tục để có thể đứng vững trên chính đôi chân của mình, tồn tại trong chính xã hội mình tạo ra. Ngày nay, mục tiêu hàng đầu của con người là phải làm sao cho cái xã hội ấy ngày càng hoàn thiện, tươi đẹp hơn nữa. Hơn một lần chúng ta phải thực hiện quá trình "trưởng thành trong nếp suy nghĩ". Xây dựng xã hội trước hết phải xem lại một cách tổng thể những quan hệ của nó với những cấp độ nhỏ hơn, thấp hơn nó và lẽ dĩ nhiên gia đình luôn là nhân tố phải xét đến đầu tiên. Xã hội - gia đình hai khái niệm liên quan mật thiết với nhau khi đặt nó vào đúng vị trí, chức năng. Bạn đã từng đọc những tiểu thuyết đại loại như "Trong gia đình", "Vô gia đình", "Về với gia đình" của nhà văn Hécto Maclô, bạn có cảm nhận gì về gia đình và vai trò của nó trong thời đại hôm nay? "Gia đình là tế bào của xã hội" điều này thì ai cũng biết, nhưng có mấy ấy hiểu được tất cả tầm quan trọng của "tập hợp những cá thể cùng huyết thống" ấy. Trong nội dung bài nói chuyện này tôi muốn trao đổi với bạn, với tất cả mọi người về những thứ những tưởng quá đỗi bình thường như : hôn nhân và gia đinh hạnh phúc - hai phạm trù quen thuộc nhưng rất hệ trọng cho chúng ta cũng như bất kỳ một con người nào.



--------------------------------------------------------------------------------






Dòng chảy của sự sống dạt dào vô tận. Ta yêu nó như mùi hương dạ lan đêm... Và chúng ta những con người biết khát khao và thực hiện khi đã ngất ngây trong men trời, ta nhìn lại mình, bé nhỏ sao! Trong tâm thức ta bắt đầu hình thành những cung bậc, giai điệu tình cảm. Yêu Tổ quốc, yêu đồng bào, yêu mẹ cha, gia đình và rồi khi lớn lên định hình trong đầu mỗi người khái niệm mới : tình yêu. Tình yêu là thứ tình cảm cao quý nhất của con người, Xuân Diệu - ông hoàng thơ tình Việt Nam từng trở mình :"Hồn anh thôi đã cưới hồn em". Tình yêu một khi nảy sinh, manh nha, trở thành một thứ không thể thiếu sẽ dẫn đến hôn nhân. Hôn nhân được đánh dấu bằng sự kết hôn. Ngày xưa từ thời Hồ Xuân Hương phải chửi thầm cái chế độ phong kiến mục ruỗng kia hay xa hơn nữa thì hôn nhân đã bị bó buộc trong bốn bức tường Nho giáo, mọi sự đều theo phán quyết cha mẹ. Tình yêu thời ấy đâu được coi là phần sở hữu của hôn nhân. Đó là những cảnh một chồng theo sau là năm, bảy vợ rồi nạn tảo hôn, tất cả thứ ấy là hệ quả tất yếu của một chuỗi những quan niệm sai lầm. Nhưng điều đáng nói ở đây không phải là lục lại quá khứ cũ kĩ để xem xét mà cần phải dõi theo những tàn dư của tệ nạn ấy rồi dập tắt ngăn chặn. Ngày nay, đất nước Việt của những con người Việt năm 2004 đang đổi mới từng giây từng phút, chúng ta đã có tự do, đã giành lại độc lập và ra sức trong mặt trận đẩy lùi các hủ tục xấu. Nhưng chẳng ai khẳng định được rằng nạn tảo hôn là không còn. Như một số tỉnh vùng sâu, vùng xa do điều kiện "lượng thông tin" còn quá thiếu, rồi đời sống còn vất vả nên vẫn còn nhiều tồn tại. Nạn tảo hôn cứ thế ngang nhiên diễn ra như một phương cách bổ sung nguồn lao động. Mọi thứ đều có chung một căn nguyên gốc rễ của chúng ví như một toà nhà thì dưới chân nó là móng. Có cội rễ tất nảy sinh những hành vi kia, có những hành vi kia tất nảy sinh đói kém. Có thể cái cội rễ mà ta cần tìm kia chính là do cách giáo dục, giáo dục không đúng trước hết sẽ làm con người hiểu sai rồi dẫn đến làm sai. Và cái cội rễ kia đã có từ lâu... Đối với một đất nước thuần nông như nước ta ngày xưa thì vấn đề người lao động là cần thiết có nghĩa là chính mỗi gia đình phải "tự" tạo ra nguồn lao động ấy. Kế nữa, luật pháp phong kiến thời đó không đề cập nhiều đến vấn đề rằng bao nhiêu tuổi mới được cưới nhau hay phải hạn chế số lượng con trong gia đình mà có đề ra thì "phép vua thua lệ làng" cũng thế mà thôi ! Tất nhiên "tảo hôn" theo vậy mà ra đời từ những lẽ trên. Chúng ta con người của xã hội chủ nghĩa không chấp nhận tình trạng đó. Hôn nhân ở nước ta hiện nay là chế độ hôn nhân mới, tốt đẹp với hai nội dung cơ bản : Thứ nhất, hôn nhân tự nguyện và tiến bộ. Nó dựa trên một tình yêu chân chính, không vì tiền bạc hay bất kỳ một lợi ích giai cấp nào... Khái niệm tự nguyện ở đây được thể hiện trong việc cá nhân được tự do kết hôn theo luật định nhưng không phủ nhận vai trò của cha mẹ, người thân, bạn bè... Tự nguyện cho con người thể hiện được vai trò của bản thân cao hơn nhưng một khi "toàn quyết định thuộc về mình" thì dễ nảy sinh sai lầm. Sai lầm sẽ có ảnh hưởng đến cuộc đời sau này bởi vậy tự nguyện không phải tự phong cho bản thân "Ta là một, là riêng, là thứ nhất". Thời đại mới, ngay cả tình yêu cũng được phân cấp thành nhiều loại trong đó có kiểu gọi là "tình yêu sét đánh". Trước hết, kiểu "tình yêu sét đánh" này khi đã dẫn đến hôn nhân thì sẽ chẳng có một chỗ bám tựa vững chắc ! Bởi vậy, phải thật nghiêm túc khi đưa qua quyết định kết hôn. Khái niệm tiến bộ là phải đảm bảo đúng và đầy đủ về mặt pháp lý, tức đăng ký kết hôn đúng theo luật định. Thứ hai: Hôn nhân một vợ, một chồng bình đẳng. Tình yêu thì không chia sẻ được. Vợ chồng phải có quyền lợi quyền hạn ngang nhau. Một vấn đề xảy ra với gia đình, họ phải cùng bàn bạc nhất trí có thế mới xây dựng hạnh phúc lâu dài được... Hôn nhân theo đúng nghĩa của nó là bước ngoặc để đánh dấu sự hoàn thiện của mỗi người. Rồi họ sẽ làm cha, làm mẹ sẽ nuôi dưỡng con cái những chủ nhân sau này tức là được thực hiện một nhiệm vụ cao cả, thiêng liêng. Hôn nhân vì vậy có ý nghĩa quan trọng không chỉ riêng cho bất kỳ ai mà còn ảnh hưởng đến xã hội, đất nước.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Hôn nhân sẽ tạo ra cuộc sống gia đình. Gia đình hạnh phúc là một khái niệm thật khó định nghĩa. Mác đã nói :"Hạnh phúc là đấu tranh" và quả thực trong một gia đình cũng cần có sự đấu tranh dù quyết liệt hay chỉ hơi dậy sóng. Đó là cuộc đấu tranh với những tệ nạn xấu, những hành động thiếu tôn trọng ông bà, cha mẹ... Gia đình hạnh phúc xây dựng bởi nhiều phương diện. Sách dạy con trẻ của Trung Quốc ngày xưa có cuốn "Nhị thập tứ hiếu" răn dạy đạo làm người trước hết là hiếu với cha mẹ, truyện cổ tích nước Nam ta có chàng Chử Đồng Tử rất hiếu thảo với cha và nhiều nhiều gương khác... Như vậy, chữ "hiếu" có ảnh hưởng sâu sắc đến hạnh phúc mỗi gia đình. Gia đình ươm trồng cho xã hội những mầm non cuộc sống và khi cái nhuỵ, cái hương của mầm ấy mang lại ai chẳng hạnh phúc. Ét-môn-đô đơ A-mi-xi lại có cách giáo dục rất sâu sắc bằng những bức thư trong "Những tấm lòng cao cả". Trong đó có một bức thư mà tác giả tự nhận mình là bố gởi con trai En-ri-cô. Bức thư chứa chan những tình cảm nhẹ nhàng dạy cho cậu bé một bài học mãi mãi không bao giờ quên : cha mẹ là tất cả. Tính hiếu thảo của con cái là rất cần thiết và quan trọng để xây dựng một mái ấm hạnh phúc. Trong bài "Mây và sóng", Ta-gor nhà thơ lớn của Ấn Độ vui sướng :

Con làm mây nhé, mẹ làm mặt trăng,
Hai tay con ôm mặt mẹ, còn mái nhà ta là trời xanh.






Ôi ! Hạnh phúc liệu có phải thứ quả ngọt dễ dàng lấy được trên cành cây ? Không, bạn ạ ! Ngay cả việc trồng cây từ khâu chọn giống, vun trồng, chăm sóc và chờ đợi rồi ra quả là cả khoảng thời gian... Hạnh phúc gia đình là quả ngọt mà mỗi thành viên phải góp sức mình vào đấy. Một bữa ăn thiếu tiếng cười, vắng mặt một thành viên thì đó đâu phải là một bữa ăn đầy đủ "chất dinh dưỡng". "Chất dinh dưỡng" ở đây không chỉ nội hàm trong vitamin, trong đạm, trong chất béo mà là thứ vật chất vô hình gắn kết mỗi thành viên, cho họ một niềm vui, tiếp thêm sức lực phấn đấu cho cuộc đời. Gia đình hạnh phúc thì những mối quan hệ trong nó phải tốt đẹp. Vợ - chồng hoà thuận, chung thuỷ; cha mẹ phải có trách nhiệm nuôi dưỡng giáo dục con cháu, hiểu con, không phân biệt đối xử cũng như tôn trọng ý kiến, quyền lợi hợp pháp của các con. Con cái phải có bổn phận yêu quý, kính trọng, biết ơn và hiếu thảo với cha mẹ, lắng nghe mọi lời khuyên bảo đúng đắn, giữ gìn danh dự, truyền thống tốt đẹp của gia đình. Ông, bà yêu thương con cháu, sống mẫu mực nêu gương tốt cho con cháu. Cháu kính trọng, hiếu thảo và phụng dưỡng chu đáo. Anh, chị em phải thương yêu giúp đỡ đùm bọc lẫn nhau trong cuộc sống. Những điều trên nêu ra là quá thừa vì ai cũng thuộc cũng biết nhưng liệu mỗi người đã thực hiện chúng bằng cả tấm lòng? Anh, em mà "gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau" thì thật đau lòng! Quốc Văn Giáo Khoa Thư có chuyện ông Lý Tích làm quan to đời xưa. Ông đã già mà yêu kính chị một cách khác thường. Chị ốm, ông tự mình nấu cháo không may cháy cả râu. Chị trách sao không nhờ đầy tớ làm mà phải khổ thân, ông cười : "Nay chị đã già, mà em cũng già rồi, dẫu em muốn nấu cháo cho chị ăn mãi, phỏng đã dễ mà được hay sao?" "Ôi ! Anh chị em là cùng chung một cha mẹ sinh ra, ở với nhau từ thuở nhỏ dại cho đến khi khôn lớn, dạy bảo nhau, bênh vực nhau, lúc vui cười, lúc buồn bực, bao giờ cũng có nhau, thì cái tình thân ái biết bao giờ cho phai nhạt đi được !" Gia đình như thế mới hạnh phúc. Trên đời những cảnh ngộ đáng thương không còn gia đình thì nhiều lắm lắm ! Biết được điều này thì ta mới hiểu được cái quý giá mà gia đình đem lại do vậy tự khắc ta phải làm cho nó hạnh phúc, đầm ấm. Một con người suốt ngày lo nghĩ cho công việc, cho học hành mà không quan tâm tí gì cho gia đình đó không phải là "người hoàn toàn" theo đúng nghĩa. Và, người phụ nữ trong gia đình phải là chỗ dựa, là sợi dây buộc mọi người lại với nhau trong tình thương và trách nhiệm. Đỗ Trung Quân từng tả mẹ như hình ảnh quê hương thân thuộc :

Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che






Khi ta cố đi tìm cắt nghĩa bằng được hai chữ "hạnh phúc" và gọi tên nó bằng "những lời có cánh" tức là ta đang tự huyễn hoặc chính mình ! Muốn có hạnh phúc chắc chắn ta phải hiểu rõ "hạnh phúc" là gì ? Hạnh phúc thực ra là những điều giản dị, gần gũi với ta. Một người cha hay người mẹ đi kiếm tìm hạnh phúc gia đình khi cố làm ra thật nhiều tiền, bỏ mặc con giữa đống bài vở thì liệu họ sẽ có thứ mình muốn - hạnh phúc gia đình? Chắc chắn là không ! Hãy gấp từ điển lại mà nghe những vần thơ bé bỏng của Trần Đăng Khoa :

Rồi con diễn kịch giữa nhà,
Một mình con đóng cả ba vai chèo.
Vì con, mẹ khổ đủ điều,
Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn.
Con mong mẹ khoẻ dần dần,
Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say
Rồi ra đọc sách, cấy cày,
Mẹ là đất nước tháng ngày của con...





Chỉ cần như thế, như thế thôi đã là một gia đình hạnh phúc rồi ! Cậu bé trong bài thơ cố công "diễn cả ba vai chèo" để làm người mẹ đang ốm được vui lòng. Thật xúc động ! Mà đâu chỉ hôm nay, chúng ta-những con người xã hội chủ nghĩa chân chính mới nhận ra điều này. Qua lời ru của bà, của mẹ ta đã thấu hiểu thế nào là "gia đình hạnh phúc" :

Trên đồng cạn dưới đồng sâu
Chồng cày, vợ cấy, con trâu đi bừa

hay:
Rau tôm nấu với ruột bầu
Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon






Dịu dàng sao, ấm áp sao! Mà có đi tìm nó-thứ được gọi là "hạnh phúc gia đình" thì hẳn ta sẽ dễ dàng nhận ra trên môi người mẹ đang mỉm cười trong bài thơ. Tất cả điều đó đã đi vào tiềm thức ta như một hương thơm dậy mùi, nồng nàn và thuần khiết ! Có lẽ bạn cho tôi là chẳng thực tế, không đúng đắn trong cách nghĩ. Mà hạnh phúc gia đình phải là tiền, là bạc, là những ngôi biệt thự có bóng râm, là những cốc rượu mạnh bên bàn tiệc thịnh soạn, hay được khiêu vũ trong gian phòng lớn ngập tràn ánh đèn... Hạnh phúc gia đình theo bạn có lẽ là hồ bơi, là đôi giày thuỷ tinh, kim cương và những con ngỗng quay béo ngậy. Hạnh phúc gia đình như bạn nghĩ là không phải làm gì cả chỉ chực gọi người phục vụ đến rồi ra lệnh, hay là được tặng cho những chiếc xe tân kì với tốc độ âm thanh... Bạn là người như vậy sao? Khoan, khoan bạn ơi! Hãy nghĩ đến cô bé bán diêm trong câu chuyện cổ tích của An-đéc-xen mà xem. Em thoạt đầu thèm muốn gà tây, ngỗng quay, những cây thông trang hoàn lộng lẫy nhưng cuối cùng em đã chọn người bà. Ôi chao ! Thứ em cần là "hạnh phúc gia đình" ! Em đâu cần những thứ vật chất tầm thường kia cho dù nó đang vẫy gọi, cho dù bố em lạnh lùng ở nhà chờ em về để đánh đập. Em vẫn ước mơ! Que diêm cuối cùng vụt tắt, em theo bà về trời trong buổi đêm đầy những bông tuyết... Ngày nay, khi chiến tranh đã lùi vào dĩ vãng, cuộc sống đầy đủ dần lên, con người ngày càng sung sướng hơn thì lại nảy sinh tình trạng trong những gia đình dần thiếu đi thứ lửa ấm nóng của tình thương. Gia đình nguội lạnh. Bạn thờ ơ, mặc kệ. Rồi, bạn lao vào học, lao vào công việc, bố mẹ cũng chẳng quan tâm. Cuộc sống diễn ra tẻ nhạt và theo quy luật bất biến. Chán nản. Vậy là đã đến lúc phải nhen lại đống lửa gia đình rồi bạn ạ! Hãy gom củi và châm lửa. Mà không chỉ mình bạn làm, bố mẹ bạn, anh chị em bạn, mọi người hãy nhặt những bó củi thật to-những bó củi của tình thương yêu-và cho vào đó. Ngọn lửa lòng mạnh mẽ lắm, nó mãnh liệt hơn những que diêm bé nhỏ của cô bé trong truyện cổ xứ người, nó sẽ cháy sáng mãi mãi cháy sáng, bạn ạ !






Gia đình hạnh phúc không chỉ mang lại những điều tốt đẹp cho cá nhân mà còn là một tế bào lành mạnh của xã hội.
Kết thúc bài nói chuyện này tôi muốn hát lại hai bài hát quen thuộc về gia đình :"Ba là cây nến vàng, mẹ là cây nến xanh, con là cây nến hồng. Ba ngọn nến lung linh, thắp sáng một gia đình..." Mọi chuyện khởi đầu đều từ gia đình, những đứa con, những cánh chim trong tổ sẽ từng bước chập chững rồi cất cánh bay vào bầu trời xanh thẳm...
"Ba sẽ là cánh chim đưa con đi thật xa, mẹ sẽ là cành hoa cho con cài lên ngực..."
Đẹp lắm hai chữ "gia đình".....
 
Việt à, bài viết của em gần gũi hơn với chủ đề 'Nếu' hơn đấy. Nó mang tính suy ngẫm, đánh giá và bình luận hơn là cảm xúc trữ tình của cá nhân[chủ đề 'Tôi'] nên người đọc cảm thấy hơi lạc điệu. Theo anh ghĩ chuyển sang chủ đề thích hợp hơn sẽ giúp nó đến với người đọc một cách hiệu quả và và không gây tác dụng ngược.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
dạ...êm ghi trong đĩa mềm và viết ra cho nhanh!nên cứ chọn đậi 1 box viết vào..nhưng kệ..hi vọng em là người đà nẵng nhận giải :D
 
Huỳnh Bá Việt đã viết:
dạ...êm ghi trong đĩa mềm và viết ra cho nhanh!nên cứ chọn đậi 1 box viết vào..nhưng kệ..hi vọng em là người đà nẵng nhận giải :D
em nên nhớ là các bài nào không hợp lệ sẽ bị loại bỏ đấy/trừ điểm đấy. :) đi thi mà "chọn đại" thế thì nguy hiểm lắm. Hy vọng em sẽ sửa lại bài của mình theo đúng quy định, để còn có cơ hội nhận giải nữa chứ :)
 
hehe..cám ơn anh...em sửa cho nhanh nhờ:D..nhận giải..vui ghê :D
 
Nhắc Việt sửa lại mẫu bài dự thi và phần thông tin về trường lớp có chính xác với thông tin mà em đã khai khi đang ký làm member, chị nhìn thấy hiện ở dưới tên em là: lớp Hóa 1 khóa 03-06 mà ở phần thông tin của bài dự thi ở trên, lớp lại là 10A26, tức là sao?

Mẫu bài dự thi:

* Chủ đề tham gia: (ví dụ: Nếu)
* Tiêu đề: (ví dụ: Nếu tôi trở thành vua phần mềm thế giới)
* Tên tác giả:
* Lớp học(lớp khóa trường cấp3):
Email :
Điện thoại:
Địa chỉ:

Bài viết:

Những thông tin có đánh dấu (*) là thông tin yêu cầu cần có. Những bài viết không theo các yêu cầu trên sẽ được coi là bài dự thi khong hợp lệ

http://www.hn-ams.org/forum/showthread.php?t=14299


Em vào link này để xem thêm thông tin, sửa lại thông tin form bài dự thi trước hạn cuối nhé:) .

http://www.hn-ams.org/forum/showthread.php?t=19018

Đối với những bạn gửi bài dự thi vượt quá mức (tối đa 2 bài) ở mỗi mảng chủ đề:

- Huỳnh Bá Việt

- Dương Thanh Giang

Mong hai bạn chọn lựa lại bài dự thi (tối đa là 2 bài) ở những mảng chủ đề Tôi (Huỳnh Bá Việt), Người (Dương Thanh Giang) mà hai bạn tâm đắc nhất để quyết định dự thi trước hạn chót.

Đối với những bài dự thi sai quy định về form dự thi và thông tin cá nhân, cũng mong các bạn sửa lại trong bài dự thi của mình cho đúng quy định. Nếu không sẽ rất thiệt thòi cho các bạn khi BTC tổng kết loại những bài sai thể lệ của cuộc thi .

Vẫn biết rằng nhiều bài gửi tới cuộc thi đôi lúc chỉ đơn thuần là những dòng tâm sự mà các bạn muốn dãi bày, chia sẻ. Tuy vậy, BTC cũng rất mong và luôn luôn ủng hộ, khuyến khích các bạn tham gia, tốt nhất là đúng với thể lệ của cuộc thi. Đó cũng là sự đóng góp của các bạn cho HAO và cho cuộc thi thành công

Các bạn có thể xem lại thể lệ một lần nữa để hoàn thiện bài của mình trước hạn chót tại link này:

http://www.hn-ams.org/forum/showthread.php?t=14299

Chúc các bạn có những giờ phút thư giãn và bổ ích ở HAO, chúc cho Cuộc thi luôn là nơi gửi gắm tin cậy của các bạn!

Chúc các bạn thành công với những bài dự thi của mình!

T/M BTC
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên