Hôm nay vui quá trời, lừa được bao nhiu người :"> . Năm ngoái bị mọi người lừa nhìu quá, năm nay phải đi lừa lại, ngồi nghĩ suốt cả sáng cũng nghĩ ra được 1 trò....
12 trưa, bắt đầu mở di động, nhắn tin cho bạn bè tứ phương tám hướng. Đầu tiên là con bạn thân nhứt....tin nhắn gửi đi chưa đầy 2p thì chuông điện thoại reo ầm lên. "hehe chắc chắn là nó gọi đây"...y như rằng
- Ngọc à, sao lại ngã xe?
- Uh, mẹ tao cho mượn xe máy đi học thêm, bị 1 thằng đâm vào...
- Rồi nó chạy à?
- Uh
- Xong rồi mày làm thế nào để về nhà?
- Tao gọi điện cho mẹ ra đón
- Thế người đi đường có giúp mày ko?
- Có, xúm đông xung quanh, mọi người đỡ tao lên vỉa hè, rồi mẹ tao ra gọi taxi đưa đi khám. Bác sĩ bảo bị rạn xương, phải bó bột, giờ nằm liệt giường rồi
- Mày đọc lại số nhà mày đi, tao học thêm xong sẽ đến thăm mày
- Thôi ko cần đâu
- Được rồi, cứ đọc đi
-.........................
- Rồi, mày nghỉ ngơi đi nhé, lát nữa tao qua!
Phù #:-s , hoành thành xuất sắc cuộc chất vấn .
12h30, nhắn tin tiếp cho nạn nhân thứ 2, liên tiếp sau đó, vẫn 1 cái tin nhắn, được gửi đi cho toàn thể bàn dân thiên hạ có trong list danh bạ của Ngọc. Và cũng chỉ sau mấy phút đồng hồ, điện thoạI và tin nhắn gọI đến cứ liên miên hỏI thăm như đúng rồI . Toàn những tin ngạc nhiên đến sốt sắng đến lo lắng v..vv…hỏI thăm còn hứa hẹn đến thăm nữa chứ. Và đáp lạI tấm chân tình của mọI ngườI, Ngọc cũng gửI lạI những tin nhắn vớI nộI dung cũng rất lâm li bi đát) “tao vô dụng quá, bất lực quá, giờ nằm liệt giường rồI mớI biết ai thực sự là bạn.”….8-}
2h, fóng xe máy đến lớp học thêm trước con mắt ngạc nhiên (trắng gì mà sáng thế) của lũ bạn. Đặc biệt là con bạn thân, =(( rơi bịch túi hoa quả bánh kẹo j` đó (chắc định mang đến thăm mình).8-> Mình nhe răng cườI trừ “hôm nay cá tháng tư mà chúng mày”:* , liền sau đó là một loạt cơn tức giận xả xuống ko ngớt như mưa.:-ss Nhưng mà vui lắm, vì nhận ra 1 điều, lúc mình gặp khó khăn, vẫn luôn có bạn bè ở bên cạnh! :x Cảm ơn cá tháng tư nhé ^^>:-D<
12 trưa, bắt đầu mở di động, nhắn tin cho bạn bè tứ phương tám hướng. Đầu tiên là con bạn thân nhứt....tin nhắn gửi đi chưa đầy 2p thì chuông điện thoại reo ầm lên. "hehe chắc chắn là nó gọi đây"...y như rằng
- Ngọc à, sao lại ngã xe?
- Uh, mẹ tao cho mượn xe máy đi học thêm, bị 1 thằng đâm vào...
- Rồi nó chạy à?
- Uh
- Xong rồi mày làm thế nào để về nhà?
- Tao gọi điện cho mẹ ra đón
- Thế người đi đường có giúp mày ko?
- Có, xúm đông xung quanh, mọi người đỡ tao lên vỉa hè, rồi mẹ tao ra gọi taxi đưa đi khám. Bác sĩ bảo bị rạn xương, phải bó bột, giờ nằm liệt giường rồi
- Mày đọc lại số nhà mày đi, tao học thêm xong sẽ đến thăm mày
- Thôi ko cần đâu
- Được rồi, cứ đọc đi
-.........................
- Rồi, mày nghỉ ngơi đi nhé, lát nữa tao qua!
Phù #:-s , hoành thành xuất sắc cuộc chất vấn .
12h30, nhắn tin tiếp cho nạn nhân thứ 2, liên tiếp sau đó, vẫn 1 cái tin nhắn, được gửi đi cho toàn thể bàn dân thiên hạ có trong list danh bạ của Ngọc. Và cũng chỉ sau mấy phút đồng hồ, điện thoạI và tin nhắn gọI đến cứ liên miên hỏI thăm như đúng rồI . Toàn những tin ngạc nhiên đến sốt sắng đến lo lắng v..vv…hỏI thăm còn hứa hẹn đến thăm nữa chứ. Và đáp lạI tấm chân tình của mọI ngườI, Ngọc cũng gửI lạI những tin nhắn vớI nộI dung cũng rất lâm li bi đát) “tao vô dụng quá, bất lực quá, giờ nằm liệt giường rồI mớI biết ai thực sự là bạn.”….8-}
2h, fóng xe máy đến lớp học thêm trước con mắt ngạc nhiên (trắng gì mà sáng thế) của lũ bạn. Đặc biệt là con bạn thân, =(( rơi bịch túi hoa quả bánh kẹo j` đó (chắc định mang đến thăm mình).8-> Mình nhe răng cườI trừ “hôm nay cá tháng tư mà chúng mày”:* , liền sau đó là một loạt cơn tức giận xả xuống ko ngớt như mưa.:-ss Nhưng mà vui lắm, vì nhận ra 1 điều, lúc mình gặp khó khăn, vẫn luôn có bạn bè ở bên cạnh! :x Cảm ơn cá tháng tư nhé ^^>:-D<