Hoàng Lê Vĩnh Hưng
(hungmk)
Thành viên danh dự
Về Ludwig Van Beethoven, dĩ nhiên không cần đợi giới thiệu. Còn ai chưa nghe những bản nhạc nổi tiếng của ông? Beethoven là một thiên tài không thể chối cãi - một ông vua trong nghệ thuật của ông, đứng cao hơn mọi nhạc sỹ khác vài ba cái đầu. Ngày nay, mọi thiên tài chỉ chăm chú suốt ngày vào bộ môn mà anh ta giỏi nhất, sáng tạo ra những tác phẩm nghệ thuật. Nhưng bạn hãy tưởng tượng một thiên tài nghệ thuật phải tự lo lấy mọi việc cho mình, và điều đó có nghĩa là anh ta phải trả hoá đơn, mua rau quả, đôi co với người thu thuế, nhà băng, luật sư và những doanh gia khác.
Beethoven viết hàng xấp thư từ và ghi chép chỉ để trang trải những tiểu tiết của cuộc sống hàng ngày. Ông viết những bức thư giới thiệu việc làm cho học trò của ông, những người muốn có lời bảo đảm của thầy. Những nhà xuất bản rất muốn có những bản nhạc, nhưng lại không muốn trả tiền ngay. Các nhà xuất bản khác có thể ăn cắp vài đoạn, trong trường hợp đó, Beethoven tội nghiệp phải báo cho công chúng biết - bằng thư - rằng các nhà xuất bản đó đã ăn cắp bản quyền. Ngay cả các nhà xuất bản có bản quyền có thể mắc lỗi trong công đoạn khắc bản in. Khi đó, Beethoven phải bò ra mà sửa tất cả các lỗi. Một lần, gặp phải một bản nhạc sai khủng khiếp và lặp đi lặp lại, ông viết: "Nguệch ngoạc cẩu thả! Đồ ngu! Hãy tôn vinh Mozart và Haydn bằng cách đừng bao giờ nhắc đến tên họ!" Có lẽ ông đã bắt đầu nổi giận!
Trong công việc của Beethoven, có được những thân chủ quan trọng là rất cần thiết. Vì vậy, mỗi ngày ông thường bắt đầu công việc bằng việc viết một bức thư cho một ông vua hay hoàng tử nào đó để đề nghị tặng họ một hay hai bản nhạc. Và dĩ nhiên, thư gửi cho hoàng gia đòi hỏi thời gian và suy nghĩ ít nhiều - ông luôn luôn chọn từng từ rất cẩn thận. Sau đó, đến những hợp đồng cần ký, thư cảm ơn cần viết, các lục đục gia đình cần giải quyết. Và một mẩu thư ngắn cho một người bạn: "Hãy gửi cho tôi công thức đánh bóng giày - một cái đầu sáng láng cần phải có một đôi giày cũng sáng láng!"
Vấn đề lớn nhất là nhà soạn nhạc giỏi nhất thế giới lại bị điếc. Thư từ của ông ít đề cập đến tai họa này, mặc dù đôi khi ông hỏi một cái loa có làm vấn đề khá hơn chăng? Nhưng cuối cùng nó cũng không giúp được gì. Ông vẫn tiếp tục sáng tạo những bản nhạc tuyệt vời từ những âm thanh ông nghe trong óc, nhưng ông chơi trên một cây đàn dương cầm hoàn toàn sai dây, và kéo một cây vĩ cầm kêu the thé. Sau đó, ông đã phải thuê một gia nhân khác để thay cho người trước mà những âm thanh sấm sét và lạc lõng của ông đã đuổi ra khỏi nhà!
s.t.
Beethoven viết hàng xấp thư từ và ghi chép chỉ để trang trải những tiểu tiết của cuộc sống hàng ngày. Ông viết những bức thư giới thiệu việc làm cho học trò của ông, những người muốn có lời bảo đảm của thầy. Những nhà xuất bản rất muốn có những bản nhạc, nhưng lại không muốn trả tiền ngay. Các nhà xuất bản khác có thể ăn cắp vài đoạn, trong trường hợp đó, Beethoven tội nghiệp phải báo cho công chúng biết - bằng thư - rằng các nhà xuất bản đó đã ăn cắp bản quyền. Ngay cả các nhà xuất bản có bản quyền có thể mắc lỗi trong công đoạn khắc bản in. Khi đó, Beethoven phải bò ra mà sửa tất cả các lỗi. Một lần, gặp phải một bản nhạc sai khủng khiếp và lặp đi lặp lại, ông viết: "Nguệch ngoạc cẩu thả! Đồ ngu! Hãy tôn vinh Mozart và Haydn bằng cách đừng bao giờ nhắc đến tên họ!" Có lẽ ông đã bắt đầu nổi giận!
Trong công việc của Beethoven, có được những thân chủ quan trọng là rất cần thiết. Vì vậy, mỗi ngày ông thường bắt đầu công việc bằng việc viết một bức thư cho một ông vua hay hoàng tử nào đó để đề nghị tặng họ một hay hai bản nhạc. Và dĩ nhiên, thư gửi cho hoàng gia đòi hỏi thời gian và suy nghĩ ít nhiều - ông luôn luôn chọn từng từ rất cẩn thận. Sau đó, đến những hợp đồng cần ký, thư cảm ơn cần viết, các lục đục gia đình cần giải quyết. Và một mẩu thư ngắn cho một người bạn: "Hãy gửi cho tôi công thức đánh bóng giày - một cái đầu sáng láng cần phải có một đôi giày cũng sáng láng!"
Vấn đề lớn nhất là nhà soạn nhạc giỏi nhất thế giới lại bị điếc. Thư từ của ông ít đề cập đến tai họa này, mặc dù đôi khi ông hỏi một cái loa có làm vấn đề khá hơn chăng? Nhưng cuối cùng nó cũng không giúp được gì. Ông vẫn tiếp tục sáng tạo những bản nhạc tuyệt vời từ những âm thanh ông nghe trong óc, nhưng ông chơi trên một cây đàn dương cầm hoàn toàn sai dây, và kéo một cây vĩ cầm kêu the thé. Sau đó, ông đã phải thuê một gia nhân khác để thay cho người trước mà những âm thanh sấm sét và lạc lõng của ông đã đuổi ra khỏi nhà!
s.t.