Nguyễn Thùy Linh
(linh_thuy_nguyen)
New Member
.........BẠN THÂN ~~> những điều muốn nói....
Một trong những người thân thiết nhất, gần gũi nhất, luôn ở bên cạnh ta, lúc vui có, buồn có, nghe ta tâm sự, cho ta những lời khuyên quý giá, giúp ta phấn đấu, cố gắng hơn chính là bạn thân...Tớ nghĩ là chúng mình, hầu như ai cũng có một người bạn thân thiết để cùng nhau sẻ chia, đều để lại trong lòng ta nhiều kỷ niệm đẹp cũng như những ký ức buồn...Bạn muốn nói với họ những gì nhưng chưa có cơ hội hay không có đủ can đảm để nói? Họ có thể ko đọc được những dòng bạn viết nhưng đừng ngần ngại trải lòng, hãy viết ra những gì đang vướng mắc trong lòng bạn, có thể là một bức thư dài hoặc thậm chí chỉ là một câu nói bạn ấp ủ từ lâu... Tớ xin bắt đầu trước nhé
Gửi mày,
Mày à, vậy là mày bay rồi. Người đầu tiên trong lớp ra đi. Xin lỗi mày vì tao ko thể ra tiễn. Cũng tại mày bay cái h ngặt quá. Bt, 9h là tao đã bị cấm cửa , thành ra tao chỉ biết tiễn mày trong tường tượng ). Hôm ăn chia tay mày, mày tặng tao mấy cánh cỏ 3 lá ép :x với lời hứa :"Tao và mày mãi mãi là bạn"...Thế mà cũng được 2 năm rồi đấy, 2 năm kể từ khi tao và mày cùng tham gia Thô bỉ hội ), khốn nạn. Tao nhớ mãi những lần ngồi bệt giữa hành lang, những lần đứng trên tầng 3 nhìn xuống cái cầu phía dưới ^^, nơi mày nhận được bó hoa từ bạn ấy ấy ấy ), nhớ những lần đứng trên cửa sổ soi bạn "xoắn quần", nhớ lần tao đan cho mày cái khăn mày chê ỏng chê eo bắt tao tháo ra đan lại. > Mày nhiễu lắm [-x...Nhưng mà Nguyệt ơi, thực sự tao ko muốn mày đi một tí một téo nào í. Hôm sau khi mày bay, tao tỉnh dậy và đột nhiên tao cảm thấy trống, mày đi thật rồi, xong tao lại tự an ủi rằng hè là mày lại về thôi :-j. Mày phải về nhanh để còn xem tao làm sinh viên \:d/ , và rồi chúng mình lại tiếp tục thác loạn ). Mày à, hội Bỉ luôn nhớ mày, đặc biệt là tao . Chúc mày luôn yêu đời, chăm chỉ, luôn nhớ đễn chúng tao, ko đú đởn. Năm sau bạn Nguyệt về mình lại thấy tóc xanh đỏ tím vàng, tay tai lưỡi rốn mối chỗ 5 cái khuyên thì khốn nạn :-j
Yêu mày nhiều ^^
Một trong những người thân thiết nhất, gần gũi nhất, luôn ở bên cạnh ta, lúc vui có, buồn có, nghe ta tâm sự, cho ta những lời khuyên quý giá, giúp ta phấn đấu, cố gắng hơn chính là bạn thân...Tớ nghĩ là chúng mình, hầu như ai cũng có một người bạn thân thiết để cùng nhau sẻ chia, đều để lại trong lòng ta nhiều kỷ niệm đẹp cũng như những ký ức buồn...Bạn muốn nói với họ những gì nhưng chưa có cơ hội hay không có đủ can đảm để nói? Họ có thể ko đọc được những dòng bạn viết nhưng đừng ngần ngại trải lòng, hãy viết ra những gì đang vướng mắc trong lòng bạn, có thể là một bức thư dài hoặc thậm chí chỉ là một câu nói bạn ấp ủ từ lâu... Tớ xin bắt đầu trước nhé
Gửi mày,
Mày à, vậy là mày bay rồi. Người đầu tiên trong lớp ra đi. Xin lỗi mày vì tao ko thể ra tiễn. Cũng tại mày bay cái h ngặt quá. Bt, 9h là tao đã bị cấm cửa , thành ra tao chỉ biết tiễn mày trong tường tượng ). Hôm ăn chia tay mày, mày tặng tao mấy cánh cỏ 3 lá ép :x với lời hứa :"Tao và mày mãi mãi là bạn"...Thế mà cũng được 2 năm rồi đấy, 2 năm kể từ khi tao và mày cùng tham gia Thô bỉ hội ), khốn nạn. Tao nhớ mãi những lần ngồi bệt giữa hành lang, những lần đứng trên tầng 3 nhìn xuống cái cầu phía dưới ^^, nơi mày nhận được bó hoa từ bạn ấy ấy ấy ), nhớ những lần đứng trên cửa sổ soi bạn "xoắn quần", nhớ lần tao đan cho mày cái khăn mày chê ỏng chê eo bắt tao tháo ra đan lại. > Mày nhiễu lắm [-x...Nhưng mà Nguyệt ơi, thực sự tao ko muốn mày đi một tí một téo nào í. Hôm sau khi mày bay, tao tỉnh dậy và đột nhiên tao cảm thấy trống, mày đi thật rồi, xong tao lại tự an ủi rằng hè là mày lại về thôi :-j. Mày phải về nhanh để còn xem tao làm sinh viên \:d/ , và rồi chúng mình lại tiếp tục thác loạn ). Mày à, hội Bỉ luôn nhớ mày, đặc biệt là tao . Chúc mày luôn yêu đời, chăm chỉ, luôn nhớ đễn chúng tao, ko đú đởn. Năm sau bạn Nguyệt về mình lại thấy tóc xanh đỏ tím vàng, tay tai lưỡi rốn mối chỗ 5 cái khuyên thì khốn nạn :-j
Yêu mày nhiều ^^
Chỉnh sửa lần cuối: