Bình minh sẽ mang đến yêu thương

Nguyễn Lê Trân
(pit_crazy)

New Member
Anh ah,
Đã 2 năm rồi nhỉ
2 năm yêu xa, với bao nhiêu nước mắt, bao nhiêu mệt mỏi
Và em đã luôn vượt qua được, vì những gì anh đã nói với em
Em chờ anh, và em sẽ làm được mà...

Thế mà chỉ có 2 tháng sống ở cái nơi lạnh lẽo này, em đã thay đổi suy nghĩ
Em quên đi nhiều kỉ niệm, cũng mất đi nhiều niềm tin
Nhiều lúc hoảng loạn vô cùng
Cảnh vật lạnh lẽo, con người xa lạ
Em cần có anh ở bên, ôm em vào lòng, an ủi em
thế mà chẳng có
em lại khóc 1 mình...

Khó khăn hơn em tưởng nhiều anh ạ
Cuộc sống 1 mình, quá hẫng cho 1 đứa con gái 17t quen được bao bọc từ nhỏ
Em nhìn vào anh, thời gian anh ở nơi xa xôi này 1 mình, anh đã ko nói cho em là nó khủng khiếp thế nào, anh vẫn chỉ luôn 1 lòng với em
Em khâm phục anh
Nhưng em không làm được như anh

Em giận hờn, em trách móc số phận
Tại sao lại cứ bắt em và anh đuổi nhau mãi vậy?
Sao em khong thể ở bên anh? Tại sao chúng ta không thể có nhau
Chúng ta đã cố gắng rất nhiều mà, đâu có gì sai đâu...

Nhưng em vẫn phải sống, phải gánh vác tương lai của mình, gánh vác niềm tin của gia đình
Rồi những khi mệt mỏi, em lại mong có ai đó...
Một người ở thật gần, có bờ vai thật rộng để em gục đầu vào mà khóc, có vòng tay thật ấm để sưởi ấm cho em
Một người để quan tâm và được quan tâm...
... không nhất thiết phải là người yêu...
Em cảm thấy mình có lỗi với anh nhiều lắm

Rồi bạn em chia tay
2 đứa nó cũng yêu xa như mình vậy
Em sợ hãi
Em đã nghĩ tụi nó không thể chia tay
Và em luôn tự nói rằng nếu tụi nó làm được thì sao mình lại không được
Lại càng hẫng hơn khi anh nghe xong chuyện, anh nói cũng đã có lúc anh nghĩ đến chuyện dừng lại
Vậy là sao hả anh? Em đã luôn lấy anh làm điểm tựa mỗi khi em dao động, rằng anh sẽ mãi mãi không thay đổi
Mất đi chỗ dựa, em lao đao vô cùng...

Những cuộc điện thoại của anh
Em cảm giác như có lúc anh gọi cho em chỉ như là 1 thói-quen-mệt-mỏi
Những lần anh đột nhiên xẵng giọng với em, chẳng vì ý do gì
Những lúc anh nói bóng gió về tình cảm của em với Nghĩa
Những lời xin lỗi của anh không đủ lau nước mắt cho em

...
Em buồn nhiều lắm
Em cũng đã suy nghĩ rất nhiều
Anh nói tùy em quyết định, anh sẽ tôn trọng ý kiến của em
Em giận anh vì điều đó nữa
tại sao vướng mắc của cả 2 người mà lại đổ dồn lên vai 1 mình em?
Chia tay rồi
anh sẽ có thể tìm được 1 ai đó tốt hơn em, một người có thể ở bên anh, san sẻ gánh nặng cuộc sống với anh, điều mà em không thể làm nổi
và em (có lẽ) sẽ thanh thản hơn
Nhưng em ko thể mở miệng nói 2 tiếng đó
Em ko làm được...

...
Bình minh sẽ đem đến yêu thương, phải không anh?
 
be strong ...
rồi bình minh sẽ mang đến yêu thương......và bình yên sẽ đến sau rất nhiều bình minh...:x...
 
tao nói rồi con gà :|

tao ko muốn nói lại với mày điều đó đâu :|


đừng cso khóc

vì mày khóc tao sẽ khóc theo đấy :)

tao luôn ở bên cạnh mày ... trước đây, bây giờ ... và cả sau này :)

tao ko nói cố lên hay mạnh mẽ lên hay cái j` đại loại như thế ...

nhưng mày phải biết mày nên làm cái j` :)


yêu mày vô cùng
 
buồn thật..........
nhưng rồi chị cũng sẽ vuợt qua mà......, chắc chắn thế.....
" Dù cho chuyện gì xảy ra, thì cuộc sống vẫn luôn tiếp diễn, và tôi vẫn phải tự mình đi lên..........."
Chúc chị sớm vui, chị nhé;)
 
Khóc 1 lúc cho lòng nguôi ngoai...>>>để rồi quên nó đi mà tận hưởng cuộc sống đẹp đẽ đang chờ đón bạn.
 
Rồi một ngày sẽ lại có người nói "Chúc em một ngày mới tốt lành" và mang đến cho em những bình minh của sự yêu thương.Cái gì đến sẽ phải đến, đến để rồi lại qua đi.Em có thể khóc nếu điều ấy làm em thấy nhẹ nhõm đi.Em có thể hét lên nếu tự dưng thấy thật bất lực nhưng mà hãy cố gắng mạnh mẽ lên.Đừng nghĩ nhiều đến những trách nhiệm niềm tin mà em phải gánh vác, hãy nghĩ đơn giản rằng em phải sống và sống một cách vui vẻ vì chính em và vì chính anh ấy.
 
too confused!
em biết nước mắt ko giải quyết được j` cả
thậm chí nó càng làm mọi chuyện rắc rồi hơn
em ghét nước mắt!
vậy mà ko thể ko khóc
Xin lỗi mày, gà con :(
Làm sao để nói chia tay trong khi trong lòng em ko thực sự muốn vậy?
em cảm thấy đây chỉ là giải pháp tình thế
nhất thời trong lúc em cảm thấy hụt hẫng
...
em cũng tin vào bình minh!
 
Mong em sẽ vững vàng trong những ngày đi học xa nhà, cố gắng lên, bình minh sẽ đến với em :)

Anh muốn nói nhiều hơn những gì anh nói, nhưng có lẽ cũng chỉ biết nói thế thôi. Mạnh mẽ lên Trân >:-D<

Cố lên thủ trưởng ;)
 
yêu xa là 1 điều khó, là 1 sự ngượng mộ, khâm phục...
ai cũng có 1 ước mơ có 1 tình yêu bền vững, thế nhưng chuyện gì đến nó cũng sẽ phải đến em à...ko ai mong muốn 1 ngày khi mình và ng` yêu sẽ phải nói ên 2 tiếng khó khăn đó vì bất cứ 1 lí do nào....có những thứ có thể cứu vãn, cũng có những thứ ko thể....và nếu sự ko thể đó xảy ra sẽ làm con ng` buồn....em đang buồn, và chị cũng đã buồn....chuyện gì cũng vậy , tất nhiên nước mắt ko thể giải quyết đựoc chuyện gì, thế nhưng cũng có thể nó ko làm chuyện gì rắc rối thêm. chỉ đơn giản làm cho em thấy nhẹ nhõm đi phần nào khi em có thể trút nỗi buồn vào nước mắt....cứ khóc nếu em cảm thấy muốn khóc, điều đó còn may hơn gấp vạn lần khi em ko còn cảm xúc nào nữa....còn khóc đựoc là em vẫn còn cảm xuc...cố nín trong lòng chỉ làm em thấy buồn hơn....
mạnh mẽ, tất nhiên phải mạnh mẽ, mạnh mẽ để mà move on...mạnh mẽ để sẵn sàng cho những tia nắng sớm sau 1 đêm lạnh lẽo ko trăng sao, và cũng có thể là ánh nắng sau 1 đêm mưa rả rích....
cố lên nào:x
 
con gà này :(

mày đừng làm tao phải lo và buồn nữua :(

mày cứ thế này tao đau lòng lắm :(

lần đầu tiên tao ko thể ở bên cnạh mày :( tao lo lắm :(

nào ... mày biết tao muốn mày thế nào rồi cơ mà :( ...

thôi .... thì tao ủng hộ tất cả những j` mày làm :| Nhưng

cấm ... ko đc khóc nữa :| nén nước mắt vào lòng đi :| năm sau gặp tao tha hồ mà khóc :| khóc boa nhiêu cũng đc :(

Yêu mày mà :)
 
Pit nè! nếu chỉ nhìn thấy những vết thương lòng thì em sẽ chỉ tự làm mình đau thêm thôi. Có lẽ em cảm thấy bị bỏ rơi và thất vọng nhiều lắm nhưng mà trước khi muốn người khác quan tâm đến mình thì tự em nên đối xử công bằng hơn với bản thân mình.
Anh nghĩ rằng khi yêu, ai cũng mong và đòi hỏi sự quan tâm của đối phương thế nhưng em có bao giờ nghĩ rằng sẽ buồn đến thế nào nếu yêu một người để chỉ nhìn thấy người đó luôn buồn mà chẳng thể làm được điều gì; sẽ tệ đến đâu nếu yêu một người mà bản thân họ còn không thể tự yêu thương mình và mỗi lần gập nhau chỉ để nghe những điều không vui. Ai cũng biết rằng một cô gái ở xa như em rất cần sự an ủi vỗ về, thế còn bạn trai của em thì sao? Có bao giờ em nghĩ đến cảm giác của cậu ấy lúc này không? có phải sau tất cả cậu ấy xứng đáng với những điều như thế! Nếu thực sự yêu một người hãy học cách đương đầu với hoàn cảnh.
Chẳng biết gì nhiều, tặng Pit lời bài hát này:
GNR - Don't cry 2

If we could see tomorrow
What of your plans
No one can live in sorrow
Ask all your friends
Times that you took in stride
They're back in demand
I was the one who's washing
Blood off your hands

Don't you cry ... tonight

I know the things you wanted
They're not what you have
With all the people talkin'
It's drivin' you mad
If I was standin' by you
How would you feel
Knowing your love's decided
And all love is real

An don't you cry ...tonight

I thought I could live in your world
As years all went by
With all the voices I've heard
Something has died
And when you're in need of someone
My heart won't deny you
So many seem so lonely
With no one left to cry to baby

An don't you cry ....Tonight

Những gì mọi người nghe thấy rồi họ sẽ quên, chỉ có mình em là có thể tự giúp cho mình. Hay quan tâm đến bản thân nhé Pit ;)
 
Có một nửa đồng cảm với em...yêu xa...buồn...nhớ và nhiều nước mắt...Vẫn biết có trách...có hờn...rồi nào có thay đổi được điều gì....cô đơn...lạnh lẽo...
Biết đâu chia tay lại là một sự giải thoát...dù sao...vẫn cứ phải biết học cách để cười...học cách để giữ cho mình một niềm tin...bình minh...yêu thương...và...hạnh phúc sẽ về trong những tiếng cười...
 
@a Long: cảm ơn anh đã vào đây :)
e hiểu cảm giác của anh ấy lúc này , em biết cuộc sống của anh ấy cũng rất khó khăn, áp lực công việc, rồi gia đình ko hạnh phúc, em nghĩ đến chuyện chia tay ko phải chỉ đứng trên phương diện hoàn cảnh của riêng em
chia tay để tìm kiếm hạnh phúc khác, tốt đẹp hơn, trọn vẹn hơn... có j` là sai?
a Long đã viết:
có phải sau tất cả cậu ấy xứng đáng với những điều như thế
bọn em đều đã rất cố gắng, và cả 2 xứng đáng được ở bên nhau chứ? thế mà tất cả rồi lại thành ra thế này...
nếu cứ lấy những năm tháng đẹp đẽ đã qua ra làm dây nối thì chỉ càng làm mọi thứ rối tung thêm thôi
em đã nói rồi, em sang đây quên đi nhiều thứ, những kỉ niệm đẹp ấy xếp vào phần kí ức rồi, ko thể trở lại, ko thể sống dựa vào nó :(
em cũng nghĩ như chị Zao, nếu ko thể cứu vãn được nữa thì đứng cố dùng dằng :(
em chưa đủ lớn để nhìn ra tương lai xa xôi, em chỉ thấy trước mắt em, cả 2 đều đang mệt mỏi cho chính mình và cho cả nửa còn lại.
@gà con: tao sẽ cố gắng ko khóc nữa, ko 1 chút nào, kể cả lúc gặp lại mày, nhưng là một ngày nào đó, ko phải bây giờ :(
mày cũng đừng lo cho tao :) 17t mà ko vấp ngã thì ko thể lớn lên được :)
 
Pit ơi là Pit, vấn đề không phải là việc em có chia tay hay không mà là ở chỗ: lúc này em nhìn mọi việc với lăng kính màu đen nên hãy nghĩ thật kỹ trước khi làm bất cứ điều gì và hãy cố gắng thay đổi cách nghĩ của mình, còn không thì em có chia tay hay không thì em vẫn sẽ buồn chán. Tuổi 18 sẽ đến rồi qua rất nhanh đừng tự gây áp lực cho mình :D :D
 
Nguyễn Lê Trân đã viết:
17t mà ko vấp ngã thì ko thể lớn lên được :)
Tuổi nào cũng có thể vấp ngã, chỉ khác là mức độ và tính chất khác nhau thôi, quan trọng là chỉ cần biết cách đứng dậy thì vấp ngã là những bài học đáng trân trọng. Tuy nhiên ko có nghĩa là cứ phải vấp ngã thì mới khôn lớn lên đc em à, dù sao đi trên đường mà có thấy ổ gà hay viên gạch thì người ta cũng tránh nó ra chứ, chả ai muốn làm mình đau cả, đúng ko nào ;)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
con gà :) mày ah :)

hiện giờ cũng không được khóc ....

mày khóc đủ rồi mà .... :) ...

không lo cho mày không được ....

cứ thế này thì càng làm cho mày đau hơn thôi :(

vấp ngã là để lớn lên ... nhưng mà cứ đâm đầu vào thế này mày chỉ buồn khổ thêm thôi ...

tao ko muốn thế

những người yêu quý mày không ai muốn nhìn mày như thế .......

mày can đảm lắm cơ mà ... từ trước đến giờ với tao mày luôn là đwuas mạnh mẽ ... đứng cạnh tao nhìn tao khóc cơ mà ... :( sao bây giờ lại tự làm mình đau đến thế .... sao bây giờ lại thế này :( .....

Ngoan nào .... không khóc nữa nào ...

để nhận ra mày luôn có mọi người ở bên cạnh ... dù cách này hay cách khác ....

Gạt tất cả đi mày ... Mạo hiểm một lần đi .... nó sẽ chờ đc mày ... tao biết thế ... và tao tin ... tao chắc chắn ... mày sẽ chờ được ...

Can đảm lên và bước tiếp ... mới có 17 tuổi 5 tháng 2 ngày thôi .... cuộc đời còn dài ... còn nhiều thứ đáng để khóc nữa mà mày ...

tin đi ... và chờ đi ...

không chờ đc nó 5-6 năm ... thì chờ tao 8 tháng nữa ... :)

bằng mọi giá ... tao sẽ ở bên mày
 
Nguyễn Lê Trân đã viết:
Anh ah,

tại sao vướng mắc của cả 2 người mà lại đổ dồn lên vai 1 mình em?
...
QUOTE]


Vì cậu ấy yêu em, ngốc ạ...Yêu xa, khó lắm, phải có đủ lòng tin vào tình yêu của mình.....Chị cũng thế, yêu một người ở quá xa....Nhưng vẫn yêu, mỗi ngày lại yêu nhiều hơn....Hãy mở rộng lòng mình ra , bé ạ....hãy là điểm tựa của cậu ấy, vì khi xa, tâm trạng cậu ấy cũng như em, hồi hộp và lo lắng, không biết người mình yêu có thay đổi không....Chỉ những người yêu thật lòng mới lo lắng chuyện xa xôi, hiểu chứ...

Nếu em cứ như thế, đau lòng thế, chán nản thế, cậu ấy biết, không chỉ cậu ấy không vui, mà tình yêu của em, cũng sẽ chẳng bền vững đâu, biết chứ...Vui lên nào, nếu em yêu, phải tin, xa hay gần không quan trọng...chỉ cần yêu, hãy để cậu ấy biết em yêu cậu ấy đến mức nào, cậu ấy sẽ tự tìm thấy niềm tin cho mình...và chuyện xẵng giọng hay gắt gỏng sẽ không còn nữa...
 
vậy đó, ai cũng nghĩ là ko nên chia tay
tại sao chỉ có em nghĩ khác ???
giai đoạn này thật khó khăn với cả 2, em biết
vượt qua được cũng có nghĩa là sẽ gắn bó hơn
nhưng làm thế nào để vượt qua đây? em cảm thấy đuối sức lắm rồi :(
em chẳng còn gì để nói cả
cũng ko muốn thanh minh cho hành động của mìh nữa...
e đang cố ko gây áp lực cho mình và cho cả anh ấy đây, cách tốt nhất là refresh lại tình cảm :)
vấp ngã sẽ lớn hơn, nhưng ai mà chẳng sợ vấp ngã hả chị Trang? nếu làm gì đó để kết thúc sự sợ hãi nhanh chóng thì cũng nên làm chứ :(
@gà con: tao cũng đã từng nghĩ tao thật mạnh mẽ. tao mặc đồ con trai, tao cắt tóc con trai, ngổ ngáo và bướng bỉnh. thế mà sang đây... tóc dài rồi... khóc cũng nhiều hơn... uhm, nhưng mà...sẽ ko khóc nữa, hứa với mày... khi chuyện này kết thúc... nhanh thôi mà :)
và cũng sẽ luôn chờ mày... để 2 đứa lại được ở bên nhau... như suốt 9 năm qua :x
 
Back
Bên trên