Đinh Trần Phương
(Dinh_Tran_Phuong)
New Member
Lá
Một, hai, ba, bốn
năm, sáu, bảy…
gió khẽ qua
những lỗ nhỏ
trên lá bằng lăng
Cơn mưa
trở nên tươi mới
cả chiếc lá sắp rơi
Mái ngói đỏ
rêu phong xanh
lặng in bóng lá mát
nắng xôn xao
Gió thổi
lá bay
hàng cây vẫy chào
lá bay, bay mãi
Lá rụng trên cỏ
lay lay gió
đêm mùa đông
Sóng biếc nhấp nhô
thông xanh rì rào
hòa cùng nhịp điệu
có sợi lá rơi
bọt trắng tan trong mắt
Mặt trời miệt mài nhuộm
biển vẫn xanh vẫn xanh
mùa lại mùa
lá vàng thay
Tôi muốn quay mặt đi
để không ai trông thấy
những chiếc lá đỏ đang rơi theo ý nguyện của chúng
nhưng sao tôi vẫn cứ chờ
từng chiếc lá đỏ đang rơi
Khoảng sân giữ trên mình dấu chân đứa trẻ quá khứ
một vết xăm thời gian
chỉ thoáng qua
ý nghĩ của chiếc lá đã chết
“bầu trời!” cuốn trong một cơn gió
Một, hai, ba, bốn
năm, sáu, bảy…
gió khẽ qua
những lỗ nhỏ
trên lá bằng lăng
Cơn mưa
trở nên tươi mới
cả chiếc lá sắp rơi
Mái ngói đỏ
rêu phong xanh
lặng in bóng lá mát
nắng xôn xao
Gió thổi
lá bay
hàng cây vẫy chào
lá bay, bay mãi
Lá rụng trên cỏ
lay lay gió
đêm mùa đông
Sóng biếc nhấp nhô
thông xanh rì rào
hòa cùng nhịp điệu
có sợi lá rơi
bọt trắng tan trong mắt
Mặt trời miệt mài nhuộm
biển vẫn xanh vẫn xanh
mùa lại mùa
lá vàng thay
Tôi muốn quay mặt đi
để không ai trông thấy
những chiếc lá đỏ đang rơi theo ý nguyện của chúng
nhưng sao tôi vẫn cứ chờ
từng chiếc lá đỏ đang rơi
Khoảng sân giữ trên mình dấu chân đứa trẻ quá khứ
một vết xăm thời gian
chỉ thoáng qua
ý nghĩ của chiếc lá đã chết
“bầu trời!” cuốn trong một cơn gió