Hoàng Bảo Long
(P3Charmed)
New Member
Xuất hiện như một cơn gió mới, Apocalyptica đem lại cho người nghe những cảm giác lạ về âm nhạc của Rock. Một số thông tin chính (lấy từ nguồn www.metalstorm.ee):
- Đến từ: Phần Lan
- Trang web chính thức: www.apocalyptica.com
- Các thành viên:
Cello: Perttu Kivilaakso [2000-]
Cello: Paavo Lötjönen [1996-]
Cello: Eicca Toppinen [1996-]
Drums: Mikko Sirén [2004-]
- Thể loại:
1996- Alternative metal
1996-2002 Cello Thrash metal
2003- Cello Heavy metal
(Cũng có những nơi cho rằng ban đầu, âm nhạc của nhóm chưa định hình vào thể loại nào, nên được coi là Avantgarde Metal)
- Các album chính:
1996 - Plays Metallica By Four Cellos
1998 - Inquisition Symphony
2000 - Cult
2003 - Reflections
2003 - Reflections Revised
2005 - Apocalyptica
Nhận xét một chút (những album đã nghe qua rồi):
Khởi điểm với album Plays Metallica By Four Cellos năm 1996, những bài hát khác thường, không có chút nào Metal. Đó là những bài hát chơi lại của Metallica, với âm thanh hoàn toàn được kiến tạo từ những chiếc đàn dây, đơn giản nhưng cũng khá thú vị. Master of Puppets và Sad But True là những bài hát tôi thích nhất. Trống cũng được thay bằng Cello, tuy vậy, có một vài đoạn, nhạc không được rõ như trong bài hát gốc, hơi khó nhận ra nó là đoạn nào.
Cults (2000): Một album hay, với nhiều bài hát đáng để nghe. Romance, Hope hay Pray! đều để lại một ấn tượng sâu sắc về những chiếc đàn dây đang réo rắt. Album này là album đầu tiên tôi nghe, nên tôi rất thích nó. Cults có 2 đĩa, nhưng đĩa sau có cũng được, mà không có cũng được, vì nó chỉ có thêm vài bài hát cũng không đáng giá lắm. Album này mang âm nhạc Cello Thrash, Apocalyptica đã bắt đầu thêm tiếng trống và tiếng guitar mạnh, để làm cho bản nhạc nghe Metal hơn. Điều này sẽ càng rõ ở Reflections.
Reflections (2003): Album này mới là cái tôi thích nhất. Nó là một album có âm nhạc xuất sắc, và chất Metal rõ hơn album trước. Từ bản Prologue mở đầu thú vị cho đến bản Epilogue tuyệt vời, không một bài hát nào nhàm chán và dễ bị bỏ qua. Reflections có thể nói là một trong những album Instrumental - Metal đáng nghe nhất. Ờ, mà mình còn thích Pandemonium nữa chứ nhỉ. Không hiểu tại vì cái bài hát này có nhạc hay nhất, hay là tại cái tên của nó giống với một bài hát của The Sins of Thy Beloved.
Những ai nghe ban nhạc này rồi, xin phốt lên chút bình luận để chúng ta cùng thảo luận nhé.
- Đến từ: Phần Lan
- Trang web chính thức: www.apocalyptica.com
- Các thành viên:
Cello: Perttu Kivilaakso [2000-]
Cello: Paavo Lötjönen [1996-]
Cello: Eicca Toppinen [1996-]
Drums: Mikko Sirén [2004-]
- Thể loại:
1996- Alternative metal
1996-2002 Cello Thrash metal
2003- Cello Heavy metal
(Cũng có những nơi cho rằng ban đầu, âm nhạc của nhóm chưa định hình vào thể loại nào, nên được coi là Avantgarde Metal)
- Các album chính:
1996 - Plays Metallica By Four Cellos
1998 - Inquisition Symphony
2000 - Cult
2003 - Reflections
2003 - Reflections Revised
2005 - Apocalyptica
Nhận xét một chút (những album đã nghe qua rồi):
Khởi điểm với album Plays Metallica By Four Cellos năm 1996, những bài hát khác thường, không có chút nào Metal. Đó là những bài hát chơi lại của Metallica, với âm thanh hoàn toàn được kiến tạo từ những chiếc đàn dây, đơn giản nhưng cũng khá thú vị. Master of Puppets và Sad But True là những bài hát tôi thích nhất. Trống cũng được thay bằng Cello, tuy vậy, có một vài đoạn, nhạc không được rõ như trong bài hát gốc, hơi khó nhận ra nó là đoạn nào.
Cults (2000): Một album hay, với nhiều bài hát đáng để nghe. Romance, Hope hay Pray! đều để lại một ấn tượng sâu sắc về những chiếc đàn dây đang réo rắt. Album này là album đầu tiên tôi nghe, nên tôi rất thích nó. Cults có 2 đĩa, nhưng đĩa sau có cũng được, mà không có cũng được, vì nó chỉ có thêm vài bài hát cũng không đáng giá lắm. Album này mang âm nhạc Cello Thrash, Apocalyptica đã bắt đầu thêm tiếng trống và tiếng guitar mạnh, để làm cho bản nhạc nghe Metal hơn. Điều này sẽ càng rõ ở Reflections.
Reflections (2003): Album này mới là cái tôi thích nhất. Nó là một album có âm nhạc xuất sắc, và chất Metal rõ hơn album trước. Từ bản Prologue mở đầu thú vị cho đến bản Epilogue tuyệt vời, không một bài hát nào nhàm chán và dễ bị bỏ qua. Reflections có thể nói là một trong những album Instrumental - Metal đáng nghe nhất. Ờ, mà mình còn thích Pandemonium nữa chứ nhỉ. Không hiểu tại vì cái bài hát này có nhạc hay nhất, hay là tại cái tên của nó giống với một bài hát của The Sins of Thy Beloved.
Những ai nghe ban nhạc này rồi, xin phốt lên chút bình luận để chúng ta cùng thảo luận nhé.