Lớp A3 95-98
A3! That's what friends are for!
Vâng, đó là biểu tượng của chúng tôi. Các bạn dễ dàng gặp nó ở mọi nơi, mọi lúc, miễn là ở đó có A3. Vì sao ư? Một lẽ đơn giản, trên chiếc áo đồng phục của chúng tôi, đó là biểu tượng. Có lẽ điều đó không quan trọng bằng lí do mà chúng tôi chọn nó làm biểu tượng của lớp mình. A3 chúng tôi sống theo phương châm: "Young - Wild - Free". Cũng không hiểu vì lẽ gì mà trong các hoạt động, A3 đều hết mình, rất young, rất wild và tất nhiên cả free nữa.
Nói về mình thì rất khó, đây là hai ý kiến trái ngược nhau của thành viên A3: "Tao sẽ không nói một lời nào về A3, hãy để A3 đẹp như A3 vẫn đẹp, không cần phải tô vẽ bằng mấy lời ca tụng", "Tao ghét A3! Vì tao không sống được trầm lặng như trước khi tao ở A3".
Bạn nghĩ sao?
Chắc chắn các bạn sẽ hiểu hơn về A3 nếu đọc tiếp những phần sau của A3 và hơn nữa, các bạn sẽ càng hiểu thế nào là young, wild and free. Rồi các bạn sẽ phải đồng ý với cách chúng tôi nói về chúng tôi. A3 lands of smiles! Thật đấy!
Câu lạc bộ những người thích cười
Có những mẩu chuyện made in 12A3 và thực sự thể hiện phong cách 12A3. Nhưng dù có như vậy nó cũng không thuộc dạng "một giọt nước soi sáng cả bầu trời". Vì vậy,chúng tôi phải lập nên trang CLB Những người thích cười này để tụ tập tất cả các giọt nước soi sáng bầu trời 12A3.
1. Tình yêu bóng đá
Hẳn các bạn vẫn chưa ai quên được không khí sôi động của những ngày Seagame 19, đặc biệt là không khí của những trận bóng đá. Thời điểm đó, cũng như tất cả mọi người, từng thành vieưn A3 đều hướng về đội bóng nước nhà với cả tấm lòng. Và, vì hướng với cả tấm lòng nên một trong các big fan của A3 đã "chẳng còn tí lòng nào mà học" và đã lập nên một kì tích dở khóc dở cười: trong bài kiểm tra Văn 2 tiết với đề bài "Những sáng tạo độc đáo của truyện ngắn Vi Hành" nhân vật ấy đã viết tất cả những chữ "Khải Ðịnh" thành... "Ðỗ Khải"!!! Nếu biết được điều này, hẳn chàng li be ro số 7 ấy sẽ phải cảm động lắm.
2. Từ chối khéo
Giờ Toán, thầy mở hầu bao cho lớp ăn bỏng. Hết giờ nhưng bỏng chưa hết, thầy đứng lên và nói: Ta chào nhau rồi nghỉ nhé, với một điều kiện khi chào thì không được ăn.
Hạnh: Có nghĩa là khi ăn thì không được chào chứ gì ạ? (và tiếp tục cho bỏng vào mồm)
3. Tạm
Giang: Mày ơi, AD là trước hay sau công nguyên?
Thu: Hình như là sau.
Phương: Trước chứ nhỉ?
Hạnh: Tao cũng chẳng rõ, mày cứ ghi tạm là giữa công nguyên. (AD: Anno Domini - sau công nguyên)
4. Láu cá
Thầy Toán: Tôi có một qui định rằng nếu ai nghỉ trong buổi kiểm tra vì bất cứ lí do gì sẽ không được làm lại bài mà phải lấy điểm thấp nhất trong số những điểm mà người ấy đã có.
Trò: Thế nếu bài đầu tiên em được 10 và em nghỉ tất cả các bài sau thì sao ạ?
5. To gan
Giờ Hoá, sẵn có chút vitamin và cũng để nịnh nọt cô hoá chút xíu, cả lớp mang hoa quả lên mời cô. Trong lớp rộn lên những lời "đưa đẩy":
- Cô ăn quít đi cho mát cô.
- Cô ăn táo cho ngọt giọng cô...
Bỗng: Cô có cần chấm thêm muối iôt cho đỡ đần độn không cô?
Trời! Cũng may là cùng lúc câu nói ấy phát ra thì cô hoá cũng đang phập răng vào quả táo, tai cô chỉ còn nghe tiếng phồm phộp, lạo xạo, lao xao (ơn trời đã để tai, mũi, họng thông với nhau) nếu không thì có khó đoán được hậu quả không nhỉ???
A3! That's what friends are for!
Vâng, đó là biểu tượng của chúng tôi. Các bạn dễ dàng gặp nó ở mọi nơi, mọi lúc, miễn là ở đó có A3. Vì sao ư? Một lẽ đơn giản, trên chiếc áo đồng phục của chúng tôi, đó là biểu tượng. Có lẽ điều đó không quan trọng bằng lí do mà chúng tôi chọn nó làm biểu tượng của lớp mình. A3 chúng tôi sống theo phương châm: "Young - Wild - Free". Cũng không hiểu vì lẽ gì mà trong các hoạt động, A3 đều hết mình, rất young, rất wild và tất nhiên cả free nữa.
Nói về mình thì rất khó, đây là hai ý kiến trái ngược nhau của thành viên A3: "Tao sẽ không nói một lời nào về A3, hãy để A3 đẹp như A3 vẫn đẹp, không cần phải tô vẽ bằng mấy lời ca tụng", "Tao ghét A3! Vì tao không sống được trầm lặng như trước khi tao ở A3".
Bạn nghĩ sao?
Chắc chắn các bạn sẽ hiểu hơn về A3 nếu đọc tiếp những phần sau của A3 và hơn nữa, các bạn sẽ càng hiểu thế nào là young, wild and free. Rồi các bạn sẽ phải đồng ý với cách chúng tôi nói về chúng tôi. A3 lands of smiles! Thật đấy!
Câu lạc bộ những người thích cười
Có những mẩu chuyện made in 12A3 và thực sự thể hiện phong cách 12A3. Nhưng dù có như vậy nó cũng không thuộc dạng "một giọt nước soi sáng cả bầu trời". Vì vậy,chúng tôi phải lập nên trang CLB Những người thích cười này để tụ tập tất cả các giọt nước soi sáng bầu trời 12A3.
1. Tình yêu bóng đá
Hẳn các bạn vẫn chưa ai quên được không khí sôi động của những ngày Seagame 19, đặc biệt là không khí của những trận bóng đá. Thời điểm đó, cũng như tất cả mọi người, từng thành vieưn A3 đều hướng về đội bóng nước nhà với cả tấm lòng. Và, vì hướng với cả tấm lòng nên một trong các big fan của A3 đã "chẳng còn tí lòng nào mà học" và đã lập nên một kì tích dở khóc dở cười: trong bài kiểm tra Văn 2 tiết với đề bài "Những sáng tạo độc đáo của truyện ngắn Vi Hành" nhân vật ấy đã viết tất cả những chữ "Khải Ðịnh" thành... "Ðỗ Khải"!!! Nếu biết được điều này, hẳn chàng li be ro số 7 ấy sẽ phải cảm động lắm.
2. Từ chối khéo
Giờ Toán, thầy mở hầu bao cho lớp ăn bỏng. Hết giờ nhưng bỏng chưa hết, thầy đứng lên và nói: Ta chào nhau rồi nghỉ nhé, với một điều kiện khi chào thì không được ăn.
Hạnh: Có nghĩa là khi ăn thì không được chào chứ gì ạ? (và tiếp tục cho bỏng vào mồm)
3. Tạm
Giang: Mày ơi, AD là trước hay sau công nguyên?
Thu: Hình như là sau.
Phương: Trước chứ nhỉ?
Hạnh: Tao cũng chẳng rõ, mày cứ ghi tạm là giữa công nguyên. (AD: Anno Domini - sau công nguyên)
4. Láu cá
Thầy Toán: Tôi có một qui định rằng nếu ai nghỉ trong buổi kiểm tra vì bất cứ lí do gì sẽ không được làm lại bài mà phải lấy điểm thấp nhất trong số những điểm mà người ấy đã có.
Trò: Thế nếu bài đầu tiên em được 10 và em nghỉ tất cả các bài sau thì sao ạ?
5. To gan
Giờ Hoá, sẵn có chút vitamin và cũng để nịnh nọt cô hoá chút xíu, cả lớp mang hoa quả lên mời cô. Trong lớp rộn lên những lời "đưa đẩy":
- Cô ăn quít đi cho mát cô.
- Cô ăn táo cho ngọt giọng cô...
Bỗng: Cô có cần chấm thêm muối iôt cho đỡ đần độn không cô?
Trời! Cũng may là cùng lúc câu nói ấy phát ra thì cô hoá cũng đang phập răng vào quả táo, tai cô chỉ còn nghe tiếng phồm phộp, lạo xạo, lao xao (ơn trời đã để tai, mũi, họng thông với nhau) nếu không thì có khó đoán được hậu quả không nhỉ???
Chỉnh sửa lần cuối: