5 album mà bạn thích nhất - Vì sao?

Lê Quỳnh Phương đã viết:
Mấy đĩa của bạn này mình biết mỗi Midian, có nhưng chưa bao giờ nghe :D.
Anyway.........fav album của tớ khá quen thuộc ^^

1. Unplugged in New York (Nirvana)
Nếu guitar điện là thứ để Kurt xả cái "teen spirit" của mình thì UINY đã diễn tả đúng nội tâm, nỗi lòng của Kurt the outcast. Nh~ bài trong UINY ảnh hưởng rất nhiều đến tớ.

2. Wish you were here (Pink Floyd)
Với tớ thì album này xuất sắc hơn tất cả nh~ DS/TW/... một phần vì cái chủ đề xuyên suốt của nó. Thứ âm nhạc ảo giác rất.......SYD. Sau đó là vì 5 tracks trong WYWH đều quá tuyệt. Nhắc đến PF người ta không thể quên được Shine, bản nhạc ám ảnh đến tận xương tủy :((.

3. The Jimi Hendrix Experience
Không có gì để bàn. Tiếng guitar huyền diệu và thứ âm thanh vẫn còn dấu vết hippy. The Wind Cries Mary + Castles made of Sand :x.

4. Tommy (The Who)
1 concept album "kiểu mẫu". Về âm nhạc thì chưa nghiên cứu kĩ để mà bình luận. Nhưng ngay từ khi đọc câu chuyện về Tommy, tớ đã bị hút hồn vào album này. Để ngẫm nghĩ thêm đã ^^.

........(2b continued)
các cô các chú bây giờ nghe toàn nhạc gì ý nhỉ, anh chịu chả biết bọn nào với bọn nào. anh thì giống em Phương, thỉnh thoảng cũng lôi các chú cổ điển này ra nghe cho nó có vẻ phong cách tí :mrgreen: thích nhất chắc vẫn là Pink Floyd. tiếp theo thì anh giống chú Toàn vì anh rất mê Ưng Hoàng Phúc, Điền Thái Toàn và Lý Hải.
 
Em Thư yêu mến

Trong bài viết về Melodic của em có đoạn này :

Melodic Death là tên gọi riêng cho thể loại death nhưng khác với death cổ điển

Melodic Death Metal là 1 nhánh của Death Metal ?

Về Soilwork em thấy thằng vocal thế nào ? Nói về Soilwork mà không nhắc đến vocal là có tội với thằng trọc đó lắm :D

Cái Octavarium của DT là một album pro rất hay .Một album nghe đến mức não bị nhuyễn ra có lẽ cũng chưa thấy được hết cái hay của nó.Đừng nghe qua. Một trong những album thuộc loại hay nhất của 2005;)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
nhầm, Octavarium mới là album cuối, sorry, nghe hết các track roài, khoái nhất là The root of all evils-Octa 1.
 
@ anh Thang: nói melodic death là 1 nhánh của death metal cũng ko phải là ko có lý do, mình hoàn toàn có thể tìm thấy các yếu tố cần và đủ của 1 album death metal trong đó chỉ chênh lệch đôi chút ít là MD dễ chịu và có nét mềm mại hơn, ví như Arch Enemy, nghe AE đôi khi mang âm hưởng của cả death metal lẫn MD.

Soilwork thì sao em có thể bỏ quên tay trọc khác người được...em mới nghe bọn nó gần đây thôi nhưng cũng ko thể phủ nhận sự đáng tiếc cho Soilwork khi đi theo Nu...

Cái Octavarium thì em chịu chưa cảm nhận được, chắc cần thời gian mới tiêu hóa nổi...

Ở đây có ai thích Viking/Folk Metal ko? em vote cho Ensiferum và Finntroll...
 
Em có nghe một chút Folk. Em nghe Haggard và Cadacross. Haggard thì em nghe cả 3 album của bọn này: And Thou Shalt Trust ... the Sear, Awakening the Centuries và Eppur Si Muove. 2 cái đầu hay và rất Classical, còn cái cuối, tuy không thể hơn 2 cái đầu nhưng cũng là một album Symphonic Folk xuất sắc.
Cadacross thì em thích So Pale is the Light. Ngoài ra, còn band Folk nào em nghe rồi mà không nhớ không nhỉ? À, còn Otyg, Orphaned Land cũng có chút Folk.
 
Haggard thì chị nghĩ chất gothic của bọn này nhiều hơn, Cadacross thì chị có nhưng chưa có dịp nghe qua, để bữa nào thử sức với bọn nó vậy...

Em nghe Ensiferum với Finntroll đi, bảo đảm sẽ hài lòng với 2 tay Viking/Folk Metal nổi tiếng này...gần đây có bọn Equilibrium cũng rất hay mới vừa có album đầu tay 2005, để có dịp chị up lên...
 
Vâng, em sẽ nghe thử.
Chị thử nói xem album nào của bọn này hay để em nghe.
Với cả, em nghĩ Haggard là Symphonic nhiều hơn, chứ còn Gothic thì cũng không nhiều, so với Folk.
Nói đến Equilibrium, mình lại xao xuyến với Tristania, vì đây là bài hát số 2 trong album Ashes. Tiếc rằng album này nghe không hay bằng World of Glass, chán quá.
Lời cuối: Chị ơi, chị xinh quá :D
 
Ensiferum chỉ mới có 2 album đầu tay là Ensiferum và Iron thôi, có gì chị up lên chia xẻ chung với bà con..

Finntroll cũng chỉ mới vài album như 1999 - Midnattens Widunder
2001 - Jaktens Tid
2003 - Visor Om Slutet [EP]
2004 - Trollhammaren [EP]
2004 - Nattfödd

Nếu em có điều kiện kiếm đủ cả thì tốt, ko thì chị sẽ up dần lên để em về nghe thử hì hì bảo đảm ko thất vọng đâu
 
Ngoài In Flames, Dark và Eternal Tears of Sorrow chơi Melodic Death ra, chị có thế giới thiệu cho em band Death nào nghe hay hay một chút được không ạ?
Hồi đầu nghe IF với Dark, em không khoái lắm, bây giờ mới bắt đầu thích. Em cũng muốn thử nghe Death xem thế nào.
À, chị có nghe Gothic không ạ? Chị hay nghe band nào :D
 
Death thuần túy thì chị thích Death, Nile, Behemoth và Vader, đây là 4 band có sức ảnh hưởng nhiều bởi mỗi band một kiểu đặc sắc, ngoài ra thì nghe lung tung mỗi band một ít như Kataklysm, Obituary, Hypocrisy, Dismember...đôi khi lấn sân sang Grindcore một chút để thử sức với Carcass nhưng ko thực sự thích Grindcore lắm...

Còn Melodic Death thì như kể trên rồi, vả lại MD nếu mà nghe các band thường thường bậc trung thì sẽ ko thấy hết cái hay của MD...nếu em nghe MD rồi nghe lại Death thì hơi khó bởi Death ko có chất giai điệu như Melodic Death, mới nghe sẽ khó cảm nhận hơn, thêm vào là các band Death Metal thường sử dụng cặp đôi guitar như xé rách màng nhĩ pha vào bức tường liên hoàn tạo bởi tiếng trống và bass với cường độ cao...

Gothic thì có vài vài band chị ấn tượng gần đây như Midnatsol, Leaves Eyes hoặc Lake of Tears, Within Temptation... đó là các band mà chị thấy có vẻ đẹp đặc trưng như Midnatsol trộn lẫn chất Folk vào gothic tạo âm hưởng độc đáo...
 
Nghe chị Thư nói thế, tiện đây khoe với mọi người một chút về mấy band Gothic, ai chưa nghe thì nghe thử nhé:

Leaves' Eyes: Một nhóm nhạc Gothic hạng trung, tuy âm nhạc chưa hẳn xuất sắc lắm, nhưng nội dung 2 album khá hay. Album mới, Vinland Saga (2005) là một album khá xuất sắc. Bài hát hay nhất trong album có lẽ là Elegy. Ngoài ra, Vinland Saga cũng rất thú vị.

WIthin Temptation: Một rock band Gothic nổi tiếng từ 1998, sau album Enter lạ và xuất sắc, từ Mother Earth, Within Temptation thêm vào âm nhạc Celtic rất thú vị. Với Mother Earth, ta đến với một thế giới thiên nhiên lôi cuốn của đất mẹ. The Silent Force (2004) cũng rất thú vị, với những bài hát tình cảm như Memories. Trong album này, có lẽ The Swan Song là hay nhất.

Còn em thích The Sins of Thy Beloved - mới trở lại gần đây sau một thời gian im tiếng, Tristania - nữ hoàng của Symphonic Gothic Metal, Epica, Trail of Tears nghe cũng được, Lacrimosa - âm nhạc lạ và đặc trưng, After Forever nghe cũng được, Crematory, Dreams of Sanity, Evenfall nghe tàm tạm và vân vân.

Tiamat chưa nghe, tuy nhiên, em nhận được khá nhiều lời khen về ban nhạc này, hôm nào phải nghe thử.

Một band Symphonic Gothic Black Metal của Pháp mà nhiều người biết là Theatres Des Vampires, cũng khá, nhưng mà đôi lúc hơi nhạt.
 
cho em bít thêm về những band gothic death đc ko, gothic death em mới nghe mỗi the sins ..với ebony tear , trail of tear
death em nghe 1 album thì fai nghe tầm hơn 1 tháng em mới thấy hay đc, chứ lần đầu nghe em sẽ chả có ấn tượng ji` hết, còn gothic thì nghe nhièu quá thấy nhạt , cả power nữa, em thấy chỉ có prog với death hay melodic death thì còn có thể cảm nhận đc khi nghe nhiều
 
@Link Chi: mấy nhóm em nói chưa hẳn là Gothic Death đâu, nhưng thôi, anh sẽ chấp nhận rằng nó có chất Gothic và âm hưởng Death Metal. Mà em nghe được bao nhiêu album Gothic đã nói là nhạt. Với lại, nghe Death đã quen thì rất khó để nghe quen các dòng khác, như là Gothic hay Progressive.

The Sins of Thy Beloved: Một trong những thành viên Symphonic Gothic xuất sắc nhất, âm nhạc đặc trưng của Gothic Nauy. Em có thể tham khảo thêm bài viết trước đây của anh về The Sins of Thy Beloved. Nói chung, âm nhạc của band này khá hấp dẫn. Lake of Sorrow (1998) thu hút người nghe bởi âm nhạc cổ kính của nó. Những bài hát như The Kiss, Worthy of You hay All Alone thực sự tạo ra một không gian âm u cổ kính của Gothic, mà ít album Gothic có được. Tiếng violin đóng vai trò chủ đạo trong việc này. Giọng nữ cao và nam khàn cũng rất xuất sắc. Anita Auglend, giọng nữ chính, là một giọng hát trong trẻo, cao vút và thanh mảnh, nghe như dễ vỡ vậy. Chính như giọng hát đặc biệt này mà The Sins of Thy Beloved thu hút được nhiều fan hâm mộ. Perpetual Desolation (2000) tuy không hấp dẫn như Lake of Sorrow nhưng không thể bỏ qua. Một không gian mới, u ám và đổ nát, xuất hiện trong chất nhạc mạnh mẽ, uy lực, với tiếng trống nhanh và guitar mạnh. Pandemonium là bài hát anh thích nhất. Sau khi ra album thứ hai, các thành viên có sự bất đồng về việc lưu diễn và do vài lý do khác, nên The Sins of Thy Beloved tạm thời lắng xuống một thời gian. Cho đến năm 2005, họ quay trở lại trong một show diễn ở Nauy, và với những thành viên mới. Anita Auglend (Vocals), Ingfrid Stensland (Keyboard) và Anders Thue (Keyboard) đã ra khỏi nhóm, thay vào đó là Mona Wallin (vocals) và Maiken Olaisen (keyboard). Nhóm sắp ra một album nữa, theo Napalm Records.

Trail of Tears: Phong cách Atmospheric Gothic Metal nổi bật, trên nền nhạc mạnh dần qua các album. Album đầu tiên - Disclosure in Red (1998), nhẹ nhàng và đơn giản, tiếp đó là Profoundemonium (2000) khá hay và A New Dimension of Might (2002) xuất sắc. Chất giọng của Ronny Thorsen (extreme vocals) nổi bật và đã từng được Tristania mời tham gia trong album World of Glass, và album này của Tristania đã thành công thực sự. Ngoài ra, phải kể đến chất giọng soprano không kém gì Vibeke Stene của Cathrine Paulsen trong album A New Dimension of Might. Tuy nhiên, cô chỉ tham gia trong album A New Dimension of Might rồi phắn. Âm nhạc của Trail of Tears ngày càng mạnh qua các album, và cũng xuất sắc dần, đỉnh cao là A New Dimension of Might, với bài A Fate Sealed in Red và Liquid View. Nói chung, band này khá ổn, tuy vậy, càng về sau, nhạc của họ nghe càng giống Tristania.

Orphaned Land: Một nhóm Atmospheric Gothic Death khá "nhộn", âm nhạc mang âm hưởng dân gian cổ điển, nổi bật với chất nhạc vùng Ấn Độ. Album đầu tiên Sahara nghe được, nhưng mà âm lượng hơi bé :D, sau đó là El Nora Alila và Mabool. Thực sự, Mabool là một album xuất sắc, với những giai điệu dân gian hòa quyện trong tiếng guitar điện và tiếng trống. Nhịp trống của Orphaned Land nghe rất thú vị, và các giọng hát cũng vậy. Clean vocals có giọng mang âm hưởng dân gian, vừa cất lên nghe rất thú vị. Có vẻ, nhiều người phân nhóm này vào Progressive Folk Metal, nhưng anh vẫn cho rằng nó chơi Gothic Death.

Ngoài ra, Gothic Death còn có Orphanage, Atrocity, Crematory ... Cứ thế mà tìm hiểu.
 
Đang nói về album mà , chú Long lại hưng phấn quá rồi :D
Từ trước đến nay nghe được quá nhiều album hay rồi, nhưng để kể ra đây thì có lẽ sẽ chọn :

Forever autumn - Lake of tears : Một album quá đỉnh của thể loại Progressive. Chắc ai đã từng nghe album này đều đồng ý với tôi :)>-

Metallica '91 (black album) : Nói đến Metallica thì phải nói đến album này, những ca khúc như "Sad but true", "nothing else matters", "The unforgiven",...quá đủ để nói lên chất lượng của album này.

Beyond the Veil - Tristania : Ngay lần đầu nghe album này mình đã bị cuốn hút, chỉ muốn nghe đi nghe lại. Mỗi lần nghe là một lần khám phá ra những điều mới mẻ. Quá ấn tượng.

Nevermind - Nirvana : Album đỉnh nhất của Nir, theo tôi là như vậy.

Còn 1 chỗ nữa có lẽ dành cho ban nhạc mà tôi thích nhất : The Beatles. Tôi không chọn 1 album cụ thể nào vì thật khó để nói album nào là đỉnh nhất của Beat. Tất cả đều tuyệt vời :x
 
Well: Nghe mọi người quảng cáo quá nhiều về Lake of Tears, có lẽ hôm nào cũng phải nghe thử xem thế nào.

Black Album: Một album xuất sắc của Metallica. Em cũng thích Sad But True và The Unforgiven. Nhưng mà em vẫn thích Master of Puppets hơn. Nếu cho điểm, 9,5 cho Master và 9 cho Black Album

Beyond the Veil: Chắc em cũng đã nói rồi nhỉ, em thích World of Glass hơn, có lẽ là vì em nghe album này đầu tiên. Tất nhiên, Beyond the Veil rất hay, và càng nghe càng khám phá được nhiều điều. Nhiều người thích cái này, và đa phần cho rằng trước khi Morten Veland ra đi, âm nhạc của Tristania hay hơn. Chẳng biết, kệ. Beyond the Veil: 9/10

The Beatles: Trừ Yesterday em thích, còn mấy bài kia em không ấn tượng. Em có một đĩa Beatles và đã thử nghe nhiều lần, nhưng không thích. Em không thích Beatles từ khi em còn bé, chứ không phải là khi nghe rock nặng mới không thích rock 'n' roll.
 
hì hì, thề thì khác anh. Hồi trước nghe Beatles không cảm nhận được gì mấy. Nhưng sau 1 thời gian nghe rock, kinh qua nhiều thể loại từ nhẹ đến nặng, anh quay lại nghe Beat thì lại thấy vô cùng cuốn hút. Thật ra khó mà so sánh RockNRoll với các thể loại của Metal vì đặc trưng, bản chất của nó khác nhau. Nhạc của beat không cầu kì, giai điệu đơn giản, ca từ cũng đơn giản, nhưng 1 khi đã thích thì mê luôn, chỉ muốn nghe đi nghe lại :D
Với lại chú Long không thích Beat thì cũng chẳng có gì lạ, gu âm nhạc thì mỗi người 1 kiểu, cố nghe nhiều lần làm gì :D Anh có cái kiểu mua đĩa cứ khuân 1 đống về, cái nào thích thì nghe đi nghe lại, cái nào không thích thì nghe vài lần là bỏ xó.
Đợt này anh chẳng nghe Metal mấy, toàn nghe country, classic rock với nhạc VN :D
 
Không đồng tình lắm với album Black của Metallica, đành rằng đó là album được nhiều ng biết đến nhất với hàng loạt ca khúc dễ nuốt như The Unforgiven, Nothing Else Matter, Sad But True... nhưng theo em đây là 1 album bth của Metallica thôi bởi nó ko còn dáng vóc của 1 Metallica mãnh liệt và bùng nổ như thời kì còn sung sức...

Album này nổi tiếng là album commercial của nhóm với các ca khúc chậm rãi, thêm vào nhiều bản ballad góp phần làm "mềm" thêm album...

Với Metallica thì em chấm:

1. Master of Puppets: album kinh điển của cả thập niên, 1 định nghĩa của heavy metal cần phải có, thêm vào đó tiếng bass tuyệt vời của Cliff Burton...

2. Ride the Lightning: ít ai nhắc đến album này nhưng theo em đây là 1 album xuất sắc ko kém, nó góp phần giải thích tại sao Metallica nằm trong bộ tứ Thrash.

3. And Justice For All: 1 album rơi vào khoảng trống giữa thrash và heavy metal, bởi kể từ sau album này thì Metallica ko còn giữ được bản sắc vốn có...
 
Oài, phải hỏi lại mọi người một chút, em có mấy câu hỏi bắt đầu hỏi đây. Hôm nay vừa lên net, em bị con bé bạn em chửi te tua về việc nói lung tung về mấy band. Đấy là ý kiến của em, nhưng em cũng muốn khẳng định cho chắc chắn:

- Thể loại của Evenfall, em bảo đấy là Gothic, nó bảo đấy là Gay Black ???
- Within Temptation nổi tiếng từ bao giờ, em bảo đó là 1998, vì Enter ra đời năm này. Mẹ, trước đấy thì ai biết nó là ai?

Sửa lại một chút, Theatres Des Vampires đến từ Ý, chứ không phải là Pháp.

À, cái biệt danh nữ hoàng của Symphonic Gothic là Tristania là em tự đặt nhé, tại trong thâm tâm em, họ luôn luôn là người xuất sắc nhất. Mặc dù Epica, Therion hay The Sins of Thy Beloved rất hay nhưng trong em vẫn tôn thờ Tristania. Nói thế để mọi người khỏi thắc mắc luôn. Cái con bé này, thắc mắc nhiều quá.

Con bé Ily đâu rồi, còn cái gì nữa, nói nốt đi để mình còn sửa. Nhanh lên, sắp Tết rồi :))
 
Chị check thông tin lại thì WT ra album Enter 1997 mà, năm 1998 thì nhóm tung ra mini CD Dance...

Còn cái thể loại Gay Black chắc chỉ là từ mỉa mai những nhóm bị liệt vào hàng fake black như COF, Dimmu Borgir hay Siebenburger...
 
Hic, nhóc ơi, đây là box Rock muh cưng :(.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên