Hồ Thị Hạnh
(xedapteents)
New Member
Mỗi ngày chúng ta có 24h, mỗi giờ có 60 phút. Vậy mỗi ngày chúng ta 1440 phút. Vậy bạn đã thật sự thấy mỗi phút trôi qua của bạn thật sự ý nghĩa chưa? Đã bao giờ bạn đã thèm muốn có thêm một chút thời gian cho mình, dù chỉ là một phút đồng hồ?
Thuở còn nhỏ, mỗi ngày chỉ biết đến trường, về nhà ăn cơm, rồi đi chơi và ngủ nghỉ. Thời gian cứ thế chậm chạp trôi qua, cứ nghĩ, cứ giận sao thời gian lâu thế, sao không mau mau lên để mau trưởng thành, để mau mau bay nhảy. Rồi đến khi bắt đầu với cuộc đua mới của cuộc đời, một chặng đường quan trọng : thi Đại Học. Vẫn còn nhớ như in cái ngày 5/7/2006, ngày thi môn Toán, cứ nghĩ 3h để làm bài là rất nhiều nhưng đến cuối cùng, tôi chỉ ước được có thêm 3 phút nữa để kịp làm thêm vài dòng nữa để đến cái đáp số của bài toán giải hệ phương trình nhưng đa hết 180 phút làm bài. Điều đó là không thể, nuối tiếc, thất vọng về bài làm … tôi thấy mọi việc trở nên thật khó khăn.
Càng lớn lên, tôi càng thấy được sự quý giá của 3 phút. Nếu có thêm 3 phút, tôi sẽ không phải đợi đến chuyến xe buýt sau, nếu có thêm 3 phút tôi đã có thể hoàn thành tốt bài thuyết trình của tôi, nếu có thêm 3 phút, tôi đã có thể nói được điều trong lòng với một người … Thế nhưng, các mệnh đề nếu đó chỉ là do tôi tự đặt ra để biện minh cho chính lỗi lầm của tôi, một điều mà tâm lý con người thường hay làm để tự lừa dối, tự huyễn hoặc chính bản thân. Nếu tôi thay vì ngồi đợi làm một tô bún phải đến 5 phút thì tôi có thể mua 1 ổ bánh mì ăn chỉ mất 1 phút làm thì tôi đã kịp chuyến xe kia; Nếu tôi chú ý hơn, để tâm nhiều hơn đén việc chuẩn bị bài thuyết trình thì 10 phút là quá đủ để nói, thay vì phải mất đến 15 phút mà tôi vẫn còn thèm muốn thêm 3 phút nữa; Nếu tôi không dong dài, không ngại ngùng, tôi có đủ dũng khí để phá vỡ sự im lặng kéo dài mấy mươi phút đồng hồ kia, tôi đã có thể nói ra điều cần thiết. Đó là vì tôi đã không biết quý trọng 3 phút của mình.
Còn bạn, bạn có đang lãng phí thời gian của mình. Nếu các bạn có 3 phút rãnh rỗi, xin hãy cho tôi 3 phút của chính bạn. Tôi sẽ trân trọng và rất cảm ơn 3 phút quý giá của bạn. Xin hãy cho tôi 3 phút thật sự quý giá của bạn bằng cách giúp tôi làm một bảng khảo sát nhỏ này. Đó là một hành động nhỏ nhưng bạn đã giúp tôi cả một công việc lớn.
Xin click vào đây http://spreadsheets.google.com/viewform?formkey=dGtXZ2tybkhfYlBkaGRVNEVWZjJLU0E6MQ
Chân thành cảm ơn 3 phút quý giá của bạn.
Thuở còn nhỏ, mỗi ngày chỉ biết đến trường, về nhà ăn cơm, rồi đi chơi và ngủ nghỉ. Thời gian cứ thế chậm chạp trôi qua, cứ nghĩ, cứ giận sao thời gian lâu thế, sao không mau mau lên để mau trưởng thành, để mau mau bay nhảy. Rồi đến khi bắt đầu với cuộc đua mới của cuộc đời, một chặng đường quan trọng : thi Đại Học. Vẫn còn nhớ như in cái ngày 5/7/2006, ngày thi môn Toán, cứ nghĩ 3h để làm bài là rất nhiều nhưng đến cuối cùng, tôi chỉ ước được có thêm 3 phút nữa để kịp làm thêm vài dòng nữa để đến cái đáp số của bài toán giải hệ phương trình nhưng đa hết 180 phút làm bài. Điều đó là không thể, nuối tiếc, thất vọng về bài làm … tôi thấy mọi việc trở nên thật khó khăn.
Càng lớn lên, tôi càng thấy được sự quý giá của 3 phút. Nếu có thêm 3 phút, tôi sẽ không phải đợi đến chuyến xe buýt sau, nếu có thêm 3 phút tôi đã có thể hoàn thành tốt bài thuyết trình của tôi, nếu có thêm 3 phút, tôi đã có thể nói được điều trong lòng với một người … Thế nhưng, các mệnh đề nếu đó chỉ là do tôi tự đặt ra để biện minh cho chính lỗi lầm của tôi, một điều mà tâm lý con người thường hay làm để tự lừa dối, tự huyễn hoặc chính bản thân. Nếu tôi thay vì ngồi đợi làm một tô bún phải đến 5 phút thì tôi có thể mua 1 ổ bánh mì ăn chỉ mất 1 phút làm thì tôi đã kịp chuyến xe kia; Nếu tôi chú ý hơn, để tâm nhiều hơn đén việc chuẩn bị bài thuyết trình thì 10 phút là quá đủ để nói, thay vì phải mất đến 15 phút mà tôi vẫn còn thèm muốn thêm 3 phút nữa; Nếu tôi không dong dài, không ngại ngùng, tôi có đủ dũng khí để phá vỡ sự im lặng kéo dài mấy mươi phút đồng hồ kia, tôi đã có thể nói ra điều cần thiết. Đó là vì tôi đã không biết quý trọng 3 phút của mình.
Còn bạn, bạn có đang lãng phí thời gian của mình. Nếu các bạn có 3 phút rãnh rỗi, xin hãy cho tôi 3 phút của chính bạn. Tôi sẽ trân trọng và rất cảm ơn 3 phút quý giá của bạn. Xin hãy cho tôi 3 phút thật sự quý giá của bạn bằng cách giúp tôi làm một bảng khảo sát nhỏ này. Đó là một hành động nhỏ nhưng bạn đã giúp tôi cả một công việc lớn.
Xin click vào đây http://spreadsheets.google.com/viewform?formkey=dGtXZ2tybkhfYlBkaGRVNEVWZjJLU0E6MQ
Chân thành cảm ơn 3 phút quý giá của bạn.