18 ơi, đừng vội yêu nhé ;)

Nguyễn Hà Phương
(phhn)

BQL CLB Du học
Dạo này gặp phải nhiều chuyện 'cùm tỉnh cúm tình ' của bạn bè quá :) Gửi tặng những sĩ tử sắp lên thớt :D Đồng chí đồng bào hãy cứ yêu cái thân mình cái đã nhé ;)


Nếu như chàng hoàng tử nọ không tự dưng nhảy vào '' thơm cho sướng'' lên trán nàng công chúa thì hẳn là nàng cũng chẳng '' thương cho sớm '' mà làm gì cho mệt. Và hẳn là cho đến giờ này nàng vẫn còn đang bình thản trong giấc ngủ ngây thơ.

Nhưng xét cho cùng, đến một tuổi nào đó, chẳng cần gã hoàng tử nào thì những mầm biếc tình cảm vu vơ vẫn cứ cựa mình tỉnh giấc.
Trời không nổi gió
Làm sao tôi buồn?
Người yêu không có
Sao tôi nhớ thương?


Và dẫu chẳng có một tên không tặc nào cố tình gây thương nhớ thì bầu trời hồn nhiên cũng chẳng còn yên tĩnh nữa.
Tôi như là nhớ một ai
Tuy chưa một bóng qua đời tôi đâu.


Thông thường là vậy, nhưng sự đời ai có qua cầu mới hay, dính chưởng rồi là mệt lắm, cho nên chi với đại đa số cô cậu học trò khôn ngoan và có bản lĩnh thì họ thường vượt qua được những cuộc chiến tranh không tuyên bố lẫn những cuộc chiến tranh có tuyên bố.

Bởi trước hết, yêu là...''mất'' ở trong lòng một ít. Bắt đầu là mất khôn. Cái nghiên cái bút là của anh, nhưng tiền bạc là của mẹ cha anh. Cha mẹ khổ cực sắm sanh sách bút cho anh để anh ăn học nên người, ấy vậy mà ngay khi dính chút độc chiêu ''càm tỉnh'' vào là anh quên hết nhiệm vụ:
Giá anh có phép thần tiên
Bắc cầu bằng bút, đan thuyền bằng thư


Lấy bút làm cầu, lấy giấy làm thuyền viết thư, như thế có lầm lạc, có u mê không cơ chứ lị? Mà thuyền tình nếu dong buồm trong trời yên biển lặng thì còn đỡ, chứ mà gặp đôi chút sóng gió thì liệu rằng có đủ kinh nghiệm chèo chống hay không, hay là:
Trôi dạt dám mong gì vướng vít
Sòng đời thua sạch cả thơ ngây


Mất thơ ngây dù sao cũng chỉ là mất quá khứ , ngại nhất là có kẻ còn mất cả tương lai vì.. bỏ học khi tình dang dở và mặt không còn nhăn nhở:
Nàng về kẻ đón người đưa
Tôi còn gì nữa mà chưa giang hồ.


Cho nên tốt hơn cả là hãy làm một vị tướng tài hành binh về phía tương lai và hùng hồn tuyên bố:
Tám trăm xứ cắm cờ con gái
Tồi chỉ là người của xứ tôi


Đến khi ta đã đi qua một đoạn đường đủ dài, ta đủ lớn, đủ bản lĩnh thì lúc ấy sá gì những phút vu vơ, sá gì những nỗi buồn vô địa chỉ:Tôi không buồn những buổi chiều, vì tôi đã sống rất nhiều ban mai.

Cũng có những trường hợp ngoại lệ cho những ''thần đồng'' mang trái tim người lớn, nhưng hiếm lắm. Họ có thể yêu bằng một trái tim nóng nhưng bằng một cái đầu phải lạnh.

Còn bây giờ thì, hỡi các U18, hãy khôn ngoan và vô tư để luyện thành công lực trước khi yêu bạn nhé! Xong 12 thành công tức là xong 12 năm PTTH, vào ĐH tha hồ...:))
Đoàn Công Lê Huy
 
18 ơi, đừng vội yêu nhé
Tuổi vô tư thơ bé chẳng biết nhiều
Buồn một chút vu vơ thêm một chút
Chợt giật mình "thơ bé" tuột qua tay.....

18 ơi, đừng vội yêu nhé
Chúng nó yêu còn mình cố đừng yêu
Yêu là khổ vì cho đã là khổ
Còn khổ hơn vì chẳng được nhận gì....

18 ơi, còn bao điều phía trước
Cố tránh đi hai chữ "tình yêu"
Yêu là "chết" ở trong lòng một ít
Vậy dại gì "chết" ở tuổi xuân xanh :D.
 
18 tuổi chị yêu tình yêu đầu thứ nhất :D cũng vui lắm nhưng bây giờ ngẫm lại thấy hình như buồn nhiều hơn vui :-s Nên khi yêu mà bỗng thấy buồn nhiều hơn vui rồi, thì nên nghĩ lại đi liệu đó có phải tình yêu thật ko ;)
18 tuổi rưỡi chị bắt đầu với mối tình đầu thứ hai. Theo đúng công thức khi bắt đầu thấy buồn buồn là ta nên suy nghĩ lại ;) Lần này ngẫm lại thấy mình sao chí lý :)>- Đúng là làm gì thì làm có kinh nghiệm vẫn hơn :D
19 tuổi chị đang yêu tình yêu đầu của mình :x Chưa có gì để nói cả :p
 
Đào Việt Hằng đã viết:
18 ơi, đừng vội yêu nhé
Chúng nó yêu còn mình cố đừng yêu
Yêu là khổ vì cho đã là khổ
Còn khổ hơn vì chẳng được nhận gì....

18 ơi, còn bao điều phía trước
Cố tránh đi hai chữ "tình yêu"
Yêu là "chết" ở trong lòng một ít
Vậy dại gì "chết" ở tuổi xuân xanh :D.


:)>- =D> =D> =D> =D> =D> =D> :>
 
Chợt giật mình '' thơ bé'' tuột qua tay:(
 
hehe..bạn này nói giống cô văn mình thế nhỉ B-)...chết dở...B-)
nhưng mà...8-|...nghe cũng có lý :p....

Nhưng thỉnh thoảng chết 1 tý để biết sống nó sướng thế nào chứ :p
 
Ở tuổi 18 khi bạn nghĩ mình đã yêu ai đó thật sự thì thực ra đó mới chỉ là thích và mong manh giữa yêu và thích.Nhưng khi bạn đã cảm thấy có một ai đó thật sự làm thay đổi cuộc đời mình một ai đó mà dường như sinh ra chỉ là dành cho bạn một ai đó mà hình như yêu và thích điều đó ko quan trọng, ko có ý nghĩa gì với bạn cả vì nó ko giống tình cảm bạn dành cho người ấy---->đó là "yêu"
 
NHưng mà mọi người cho mình hỏi cái nhỉ, nghe những lời các bác viết iem cũng cảm nhận lắm, nhưng có ai hiểu được thế gian này có bao nhiêu dạng người ko, có ai hiểu được có những chàng trai ko cấn tới "nụ hôn vội vã" kia ko??? có ai hiểu được là có những chàng trai đang dần đứng trên đôi bàn chân mình ở tuổi 18, tuy là chưa thể hoàn toàn nhưng rồi sẽ trong thời gian ngắn ko??? có ai hiểu là một người thực sự nghiêm túc thì sao ko????
 
Bùi Mạnh Hưng đã viết:
NHưng mà mọi người cho mình hỏi cái nhỉ, nghe những lời các bác viết iem cũng cảm nhận lắm, nhưng có ai hiểu được thế gian này có bao nhiêu dạng người ko, có ai hiểu được có những chàng trai ko cấn tới "nụ hôn vội vã" kia ko??? có ai hiểu được là có những chàng trai đang dần đứng trên đôi bàn chân mình ở tuổi 18, tuy là chưa thể hoàn toàn nhưng rồi sẽ trong thời gian ngắn ko??? có ai hiểu là một người thực sự nghiêm túc thì sao ko????
Nhưng ông anh có chắc rằng đó là TY thực sự hay ko, hay chỉ là 1 chút lãng đãng mây vần của h/s.
Ông anh có dám gắn bó với nó ko
 
Ông bà ngoại và cô cậu ruột của mình đều yêu nhau từ khi đang học cấp 3:|

Cả bố mẹ thằng bạn nữa:|
 
Nếu người ta biết coi trọng một cái gì thực sự thì sẽ được điều đó coi trọng lại, còn kết quả thì chỉ có thời gian mới biết thôi, nhưng ko hắn là chia tay có nghĩa là phản bội đâu
 
17 tuổi .. mối tình đầu đẹp đẽ, bất ngờ ...
17 tuổi rưỡi ... khi ng ta nhận ra rằng ko thể ôm lấy tất cả mọi thứ cùng một lúc, khi ng ta cảm thấy quá cô đơn trước những khó khăn cùng ào tới, khi ng ta muốn tìm một khoảng kgian cho riêng bản thân ... và mối tình đầu ra đi nhẹ nhàng, ko lời trách móc, hờn giận ...
20 tuổi, tình yêu ấy trở lại dịu dàng, hiền hòa ... khi ng ta xa cách nhau gần 10 nghìn cấy số ...
2 năm rưỡi xa nhau, một khoảng tgian ko ngắn để cả hai tìm lại nhau , biết bao nhiêu chuyện đã xảy ra ... con ng thay đổi, cuộc sống thay đổi, ... tình yêu ấy cũng thay đổi, bởi nó âm thầm lớn dần lên qua bao ngày tháng xa cách ...
... " Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa
Tình anh đối với em là xứ sở
Là bóng rợp trên con đường nắng lửa
Trái cây thơm trên miền đất khô cằn "
 
16 tuổi ruỡi chị bắt đầu yêu anh, gọi là tình thứ 2 cũng được, mà là tình đầu cũng đúng..có vẻ đúng hơn.. năm nay 20 tuổi rưỡi...chị vẫn yêu anh...vẫn là tình đầu mà thôi hì hì.

Thực ra lúc còn trẻ rất dễ bị ngộ nhận giữa tình bạn và tình yêu...nhưng nói như thế không có nghĩa là tất cả tình yêu dưới 18 tuổi đều là sự ngộ nhận.

Em nào đang yêu hay muốn yêu thì cứ yêu đi, cái quan trọng là mình biết mình đang làm gì, cần làm gì, và sẽ làm được gì là ok mà.
 
Đúng là tình cảm là chuyện ko thể gượng ép và cũng hồi hộp may mắn như trò chơi may mắn, tại sao mình cứ đuổi theo cái tình cảm đó trong khi nó chạy ra ngày càng xa, trong khi một mực từ chối một tình cảm khác tự đến với mình :(, .... chẳng biết nói gì hơn là im lặng :|
 
Hình như ở tuổi này vẫn còn quan niệm tình cảm đó là thik thui ! Chắc phải đến lúc nghĩ đến chuyện cuới xin mới tính là iu !
 
Ôi yêu mất rồi...
Quá khứ huy hoàng đánh đông dẹp bắc khi xưa còn đâu,thời ngây thơ không vướng bận khi xưa còn đâu...
 
Back
Bên trên