10 văn nhào vô

Ngô Thu Lý đã viết:
Anh Trung va Linh tình cảm trong này quá!
Linh , nếu có thể mai đưa tao đề Anh. Dạo này bận việc Trang nên không lấy được
1.hix, hồi trước chính mày khuyến khích anh Trung post bài trong này , bây giờ mày bận việc , đi chỗ khác chơi , anh Trung post bài lên thì lại nói kháy nhau , thế nào thế nào nhẩy? :eek:
2. tao chưa hết cú mày chuyện hôm trước , nhưng cũng khá cảm động vì mày trả tiền gửi xe cho tao.thx
3. chắc mày cũng chưa hiểu ra là mình sai , vẫn bực mình nên không gọi tao là Xixi , tao biết tỏng nó ruồi :> (công nhận nghe chữ Linh hơi bị xa lạ)
 
tối qua sang nhà Toét , định buôn một lúc nhưng muh mẹ nó đang dạy học thế là thôi , ngại không lên được phòng , chứ chính ra hôm qua có nhiều vấn đề cần tâm sự lắm .
to toét: Trang làm sao?
to "cái đứa đi cùng mình hôm qua": hôm nào rỗi rãi , sang nhà toét buôn 1 chuyến cho vui nhá!
 
hôm nay ngồi với bố hơi lâu , hai bố con nói chuyện với nhau , thương bố qúa. chẳng biết làm gì bây giờ cả , vô dụng ! tự nhiên bố hỏi là bạn bè mình đi du học có nhiều không, mình chột dạ , không hiểu ý bố là gì . nhưng nhìn bố ăn cơm mà mình thấy tội quá, chắc mình không đi được , đi thì không yên tâm, cả mẹ nữa , mặc dù...
bố lúc nào cũng lạc quan , còn mình thì không như thế , bố bảo bố tin ở mình , mình thấy nặng nề và ...nói thế nào nhỉ, lẫn lộn, xúc động và hối hận vì những ngày tháng mình sống vô tâm!
trừ tính cánh ra thì cái gì mình cũng giống bố hơn mẹ , ngay từ bé đã hợp với bố rồi, bố chiều mình lắm, có lỗi gì bố cũng bênh , nhưng bố mà phạt thì thật kinh khủng , bố hiền nhưng cục tính (mẹ bảo thế!) . cả bố và mẹ đều khổ , càng lớn mình càng nghiệm ra điều đó thế nên cần sống tốt hơn , và phải thực hiện bằng được những ước mơ mà bố mẹ đã từng nghĩ tới mà chưa có dịp thực hiện.
bên cạnh sự hi sinh của người phụ nữ thì cũng có những tình cảm lớn lao của những người cha , họ thầm lặng hơn, những không kém phần sâu sắc.
 
hôm qua nhận được offline của Minh Giang nhắc cả lớp đi học vào ngày 25/6 . đúng là lớp trưởng , chu đáo quá , mình thì không quên nhưng vẫn cảm động vì tình cảm của monitor của chúng ta.
gặp Dạ Thảo , he he lại than thở chuyện học hành , đứa nào cũng thế thì phải . cô Thanh hôm nay dọa cho off lớp , sợ quá , kiểu này chắc phải chăm chỉ hơn , quyết tâm vựơt qua mức yêu cầu của cô vào ngày 10/7 tới . try my best, hey!!!
 
Nghĩ xong hoàn cảnh "sáng tác" ra cái đề toán của ông thầy thì hết giờ.Cũng là 1 cách học :|
(to be continued...tiếp đến suy nghĩ về ý tưởng của bài toán,ông thầy cho bài toán này để làm gì?Chủ đề tư tưởng?Ấn tượng xuyên suốt...mời anh tiếp tục :)) )
 
Chúc mừng sự trở lại của tao đi chứ nhỉ? :)
Mùa hè của bọn mày thế nào rồi?
 
chào mừng vì đã trở lại , tao với mày phải thi nhau câu cho cái topic này lên đấy nhé , đừng có để tình trạng Đỗ Phương Linh dài dằng dặc như thế nữa , sợ we' rùi.
một mùa hè bổ ích và lí thú ( câu này lấy từ trên báo ra đấy!!!) đã làm được một số việc , chuẩn bị thả mình vào cuộc sống mới , chưa biết vui hay buồn , chỉ biết là mới , rất mới , cũng có thể sẽ thú vị nhiều nhiều. hè này , tao phát hiện ra mình lớn thật rồi mày ạ . hôm qua nghe đứa bé 2 tuổi gọi là cô ơi mà hãi kinh lên được, chắc trông tầm vóc của mình hơi bị hoành tráng . anh hàng xóm nhà tao biết tao sợ bị gọi là cô nên giáo dục cho tất cả bọn trẻ con trong nhà nếu gặp tao đều phải gọi cô hết , khỉ thật, nghe hơi bị đau lòng đấy. chỉ còn 385 ngày nữa là sẽ thi xong đại học ,thi xong sẽ đú ngay , không thể để tình trạng u mê thế này được . mà thông báo cho chúng mày là hiện tại tao đang học thêm 2 lớp văn đấy , 1 lớp 11 và 1 lớp 12 , khoảng 2 tháng nữa chắc sẽ xong chương trình 11 ...lịch học dày đặc mà nhà thì nóng quá , tối về đến nhà không dám bật cái đèn bàn lên ,chẳng lẽ bắt chước ngài Mạc Đĩnh Chi bắt đóm đóm để học thì sến phải biết :)) bây giờ trông tao giống bánh mì nướng cháy lắm rồi , phải cất gương đi đấy , chẳng dám soi nữa , ngượng !
 
anh Trung này , tâm hồn thơ văn dạt dào quá , chẳng lẽ ngày xưa anh cũng học theo cách đấy à? chết thật ,ngẫm lại anh nói cũng đúng phết !
 
hè nóng dã man, ngồi đan khăn len bị hỏng,có ai biết đan dạy tớ đan với
 
Mùa hè đan khăn len, đúng là bó tay :mrgreen:
Đến tao bổ túc cho mấy ngày,đảm bảo sẽ đang được khăn :mrgreen:
 
chúng mày có biết chữ dở hơi nghĩa là gì không? là để ám chỉ những đứa như chúng mà đấy , điên à, đan khăn !!! người ta muốn ăn mặc mát mẻ chẳng được , chúng mày định làm Nàng Bân chắc???
 
Ờ ờ,nóng quá.Tao ở nhà chẳng làm cái gì cả.Hôm nay gặp 1 chuyện hơi ngớ ngẩn:Có 1 cái hẹn vào lúc 3h30'.11h lại có người gọi đến rủ đi chơi,tất nhiên vì có hẹn rồi nên phải từ chối.Mà tại sao cả tháng tao ở nhà không thì chẳng gọi lại chọn đúng hôm nay mà gọi.Vừa từ chối xong thì đến 1h cái đứa hẹn tao 3h30' nó gọi đến bảo bận,không đi được.Thế là xong 1 buổi chiều.Hừm,mai đi chơi không Mít béo?
À Xixi,bao giờ đến nhà mày được đây?
 
Chuyện đan khăn thì có gì mà dở hơi.Đan bây giờ để đến mùa đồng tặng là vừa chứ sao.Mà tặng ai nhỉ?Tao giờ có đan khăn thì đến Tết cũng chưa có ai để tặng.Hay là Xixi ơi,đeo khăn không,tao đan tặng :D
 
tao sorry mày Tú ạ , mặc dù tao bảo rất thèm bạn bè đến chơi nhưng tiếc quá nội trong 1 tháng nữa tao khuyên thật lòng đừng ai đến nhà tao cả , tao làm thế cũng vì nghĩ cho bạn bè thôi. nhà tao nóng lắm , ngồi cũng không ngồi được chứ đừng nói đến chơi . mấy hôm nay tao ở nhà không quá 3 tiếng , toàn phải sang nhà cô Bích để ngủ . mẹ tao cũng sơ tán ở nhà bác tao rùi . khiếp giữa lòng HN lại có một hoàn cảnh như nhà tao thì cũng hiếm thấy thật. kinh khủng!!
trong quá trình nắng nôi thế này , nếu ai có nhu cầu giao lưu tình cảm bởi vì nhớ nhung và thèm nghe tao nói chuyện thì xin mới liên hệ theo địa chỉ e-mail đã biết,hẹn tao giờ giấc đàng hoàng , tao hữa sẽ nói chuyện tử tế , chứ bây giờ tao không thể để bọn mày đến nhà tao cũng như tao không thể đến nhà ai được!! thông cảm nhé!
 
Rôm rả quá nhẩy :mrgreen: Lại có cơ hội cho số bài của tao tăng lên, ngại quá :mrgreen:
Hehe, tao đang câu, có gì tao sẽ gọi lại cho mày sao nha Tú béo :p
Mà Xixi này, không riêng nhà mày đâu, tao đã 5 đêm liền thức trắng vì nóng quá rồi đấy :-? Mặt mũi tao bi giờ chắc cũng không khác con ăn mày nhiều lắm đâu :-? Trời nóng, người nóng, đầu óc cũng nóng, dễ cáu gắt lắm :D Hehe, lạy trời cho mưa xuống, hoặc giông, hoặc bão cũng được, càng to càng tốt, cho mát mẻ không khí tí, chứ để vài hôm nữa, chắc .....hichic, tao chỉ có nước chui vào wc mà ngủ, hoặc xả nước vào bồn tắm và ngâm trong đó từ tối đến sáng cho nó giải nhiệt mất :((
 
chưa bao giờ có tâm trạng lạ thế này , vì tâm trạng của mình có lúc nào là giống lúc nào đâu |-) .
người ta có nhiều người thầy ,có nhiều ngôi trường và nhiều hoàn cảnh để học. những bài học cha mẹ dạy ta là những bài học vỡ lòng , là những miền đất rộng , bằng phẳng để ta dễ dàng cất cánh bay . những bài học thầy cô dạy ta là những đập cánh đầu tiên của chú chim non để chú vững tin hơn trên nền trời cao rộng . những bài học mà bạn bè dạy ta là những "hòn đá thần" giúp ta nhận ra ta là ai và ta không cô độc mỗi khi nổi giông hay bão to gió cả. những bài học cuộc đời dạy ta là những gì to lớn nhất , là tài sản vô giá của ta, giúp ta hoàn thiện mình trong những đợt chuyển phương để tránh rét . có một thứ dạy ta nhiều hơn ta nghĩ , đó là âm nhạc. Trịnh Công Sơn từng nói " ta yêu người ta yêu cả tiếng hát , bởi tiếng hát là tâm hồn , là trái tim.." không phải chỉ những lúc vui mà ngay cả những lúc buồn , ta cũng có thể tìm đến với âm nhạc. những nhạc sĩ chân chính , có tài năng thực sự là những người dễ dàng truyền cảm xúc của của mình cho người nghe. chẳng cần những gì to tát , lớn lao , đó chỉ đơn thuần là những lời tâm sự , là nỗi lòng của người sáng tác . nếu ta tìm đựơc sự đồng cảm thì có nghĩa là ta đã cảm thụ một cách trọn vẹn những gì mà họ viết. họ viết về cuộc sống , viết về tình yêu , tình yêu không phải là tình yêu phiến diện (tình yêu nam nữ) , tình yêu này là tình yêu lớn "những gì thuộc về con người thì không xa lạ với tôi..". tình yêu là thứ tình cảm tất yếu , tự thân và không ai là người lại không biết yêu cả. tìm thấy ở Trịnh Công sơn một tình yêu trong sáng và thuần hậu! Trịnh Công Sơn là ai? tôi chưa từng gặp mặt,ông có tính cách như thế nào , tôi không hay .tôi cũng chưa đủ kinh nghiệm sống để có thể hiểu hết một con người ,nhưng Trịnh Công Sơn, càng ngày, đã gây cho tôi những niềm cảm phục và xúc động . những gì ông viết ra chân thành và giản dị . âm nhạc cũng không phải là một chuẩn mực duy nhất để đánh giá tâm hồn một con người , nhưng không thể phủ nhận rằng "người sao thì nhạc vậy" .Trịnh Công Sơn cho tôi hiểu một con người yêu đời và yêu người trong từng nhịp đập của trái tim . nghe nhạc Trịnh chưa lâu nhưng để nhận ra điều đó thì không khó. bất cứ một bài hát nào của ông , tôi cũng tìm thấy một triết lí nhân sinh , một quan niệm sống lành mạnh , trong sáng . đề tài trong những sáng tác của ông phong phú nhưng đều toát lên một sức sống dồi dào và một lối suy nghĩ tích cực " đừng tuyệt vọng tôi ơi đừng tuyệt vọng ...". nhiều bài có âm hưởng trầm buồn ,nhưng cái khác của Trịnh Công Sơn là viết về nỗi buồn bằng một niềm vui!!! nỗi buồn đó không làm cho người nghe bi quan , lạc lõng mà trái lại , người nghe còn nhận ra trong lời ca của ông một ý chí sống vững vàng . vậy tại sao phải tự dằn vặt mình trong khi ta có một cuộc sống của chính ta ? ta phải tận hưởng nó , phải sống bằng một tình yêu quảng đại, biết nghĩ cho người nhiều như nghĩ cho chính mình " sống trong đời sống cần có một tấm lòng , để làm gì em biết không ? để gió cuốn đi... " . cuộc sống luôn luôn tồn tại bằng tình yêu , nói cách khác tình yêu luôn đi liền với cuộc sống . ta chỉ cần chạm nhẹ , chạm khẽ , gợi mở là tự khắc có thể tạo ra hạnh phúc cho chính mình " xuân đến bên kia đồi trời mở ra cánh én , em đến bên tôi ngồi đời mở ra cuộc tình..." :) . cái đặc biệt của Trịnh Công sơn là khả năng tìm tòi cái đẹp trong sáng ,thuần hậu . một bài hát giản dị , ngộ nghĩnh như chính những gì mà nó gợi tả " bống không là bống bống ở nơi nào , bống không là bống bống ở trong ao , bống nhảy lên bờ bống đi chơi phố , nắng vàng ủng hộ cho bống căn nhà.." :D . những gì mà tác giả ghi nhận từ cuộc đời này đều là cảm hứng đẹp để sáng tác . dưới ngòi bút một người nghệ sĩ , qua lăng kính mang đạm dấu ấn Trịnh Công Sơn, các tác phẩm của ông ra đời như một điều tất yếu . có khi tác giả nhìn xuyên suốt qua cả không gian và thời gian , tiếp nhận vấn đề như một người kì lạ , chưa từng thấy " ta thấy em trong tiền kiếp , với cọng buồn cỏ khô , ta thấy em đang ngồi khóc , như rừng chiều đổ mưa..." . cái đẹp trong con mắt người nhạc sĩ đơn giản , mộc mạc , nó nằm ngay giữa đời thường , không phải đâu xa lạ , chẳng qua , ta chưa chịu nhìn và chưa chịu ngẫm mà thôi " tìm em tôi tìm , mình hạc xương mai , tìm trên non ngàn , một nhành hoa khôi , nụ cười mong manh, một hồn yếu đuối , một bờ môi thơm , một hồn giấy mới ..." .và khi đã tìm thấy rồi thì không có lẽ gì lại không hạnh phúc , đó là tâm lí tự tạo niềm vui cho chính mình , đời như vậy thì còn gì đẹp hơn? " từ nay tôi đã có người , có em đi đứng bên đời líu lo..." . Trịnh Công Sơn viết nhiều , viết có hồn . cái hồn người trong ông bắt nguồn từ tình yêu thương gia đình " lời mẹ ru con đến những khu vườn , ru con trưa nắng i' i a, trong mộng cười ngon , ru mộng con thơm , lời mẹ ru con nghe ra nỗi niềm , ru con nghiêng nghiêng nằm , con ngủ giấc tròn , cho mẹ ngồi trông.." . lớn lao hơn là tình yêu nước " mỗi ngày tôi chọn ngồi thật yên , nhìn lại quê hương , ngồi nghĩ lại mình , tôi chợt biết rằng vì sao tôi sống , vì đất nước cần một trái tim..." . và cao nhất là tình yêu cuộc đời tươi đẹp như bản "hoa xuân ca" " tôi là ai mà còn ghi dấu lệ , tôi là ai mà còn trần gian thế , tôi là ai , là ai , là ai ,mà yêu quá đời này ????".
cám ơn cuộc đời chứ không phải ai khác đã đem đến cho thế giới này một người như Trịnh Công Sơn!!! :x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
pl ơi, sợ mụ luôn, post dài kinh khủng, tưởng đây là topic chat chit của 10 văn
 
Ủa,cái bài dài dài của Xixi đáng lẽ phải trong box âm nhạc chứ,sao lại ở đây?
Tiếp chuyện thời tiết (đề tài hấp dẫn :D):Tại sao mọi người đều thấy nóng còn tao lại không nhỉ?À,nếu nói không thì nghe hơi có vấn đề nhưng đúng là tao vẫn sống bình thường,ăn ngủ bình thường...thân nhiệt mình lạ thật.Vì thế tao chia buồn với Linh Mít,cũng có thể là chia vui với mày vì nghe nói nếu thời tiết như thế 7 ngày liền mày sẽ giảm cân,được 5 ngày rồi còn gì :D.Tao nghĩ mày cứ chịu khó chịu đựng thêm 2 ngày nữa đi rôì hãy nhảy vào bồn tắm :p
Còn nữa,cũng vì tao không nóng như mọi người nên Xixi ạ,mày có thể yên tâm tiếp đón tao tại cái "lò bánh mì" của mày.Chỉ e chính mày không chịu nổi thôi :)
 
cảm ơn vì đã là bạn của tôi , cảm ơn vì đã là người an ủi tôi những lúc mắt tôi đẫm ướt , cảm ơn vì đã cùng cười thật tươi với tôi những lúc tôi vui , cảm ơn bạn vì bạn đã là chính bạn.
tôi không quên đựơc lần đầu tiên chúng ta gặp nhau: một cô bạn nhỏ nhắn có cái miệng to gần bằng khuôn mặt, nói chung là dễ thương lắm . nhưng ngay lập tức , cái thiện cảm đó bị mất đi , tôi đã ghét bạn bởi vì bạn đã viết lung tung vào quyển sách của tôi , chữ bạn thì xấu , quyển sách mới tinh bây giờ nhem nhuốc , thật là bức xúc!!!
năm lớp 10 không có nhiều kỉ niệm bởi chúng ta , dù ngồi cạnh nhau nhưng bạn lại chơi thân với người khác . tôi cũng chẳng quan tâm vì tôi có một nhóm bạn thân vẫn thương xuyên gặp gỡ . điều duy nhất níu kéo tôi ngồi bên bạn là do chúng ta có cách nói chuyện giống nhau , cùng nói nhiều, nói to và khá vui tính ...dường như chúng ta không bao giờ biết chữ "buồn" có nghĩa là gì cả.
chúng ta thân nhau từ bao giờ bạn có nhớ không? chắc là chẳng thể nào nghĩ ra được nhỉ , nhưng có một kỉ niệm khiến tôi coi đó như một điều khẳng định :chúng ta sinh ra để làm bạn của nhau! tôi không thích bạn lười học nên đã xin thầy đổi chỗ . tôi biết bạn vừa buồn , vừa tức , cái mặt xì ra , cái miệng cong lên và đôi mắt thì như muốn nói nhiều điều lắm . tiết học đầu tiên không có bạn ở bên thật nặng nề . tôi chẳng cho được chữ nào vào đầu hết , đầu óc quay cuồng vì nghĩ rằng mình vừa làm tổn thương một người bạn! tôi đã không ngại ngần về bên bạn và nói với bạn những lời xin lỗi . tôi nhận thấy rằng mình đã sai!
bắt đầu là những lần đi cùng nhau , đi nhiều nơi lắm và làm nhiều việc nữa . càng tiếp xúc tôi càng nhận ra chúng ta có rất nhiều điểm tương đồng nên đôi khi , có những chuyện của tôi , tôi lại để cho bạn quyết định , bởi bạn cũng là tôi mà! hai chúng ta có hoàn cảnh sống và cách nhìn nhận mọi vấn đề gần giống nhau nên chẳng bao giờ giấu nhau điều gì cả . tôi rất vui mỗi khi nghe bạn nói . tôi thấy mình là người có ích bởi trên thế giới này đang có một người muốn tôi lắng nghe . bạn nói rằng mỗi khi bạn buồn bạn chỉ thích đến lớp và gặp tôi thôi , bạn có biết là tôi hạnh phúc lắm không? sao bạn lại có cái suy nghĩ tuyệt vời như vậy nhỉ? mỗi khi bạn tìm đến tôi , tôi tự tin lên nhiều lắm , tôi chưa bao giờ nghĩ rằng những câu chuyện mà bạn kể ra là bịa đâu, mà có bịa cũng chẳng sao hết , cái chính là tôi hiểu được tấm lòng của bạn . điều đó khiến chúng ta yêu quý nhau hơn .
mỗi khi chúng ta nói chuyện , cuộc sống dường như chưa bao giờ tẻ nhạt , chúng ta luôn cười dù hôm trước mẹ của hai đứa đều đã ca vọng cổ với bầu nhiệt huyết mà những nghệ sĩ thực thụ cũng phải ngả mũ kính chào . những lần đi học thêm về trên đường Trần Hưng Đạo , Hoàng Diệu , Đinh Tiên Hoàng , phố rộng , đông vui , không khí trời thu mát mẻ trong lành , tâm trạng thanh thản , chúng ta đã cười vang trời không cần để ý đến những người xung quanh. ai bảo là " the world is not enough " , chỉ hai chúng ta thôi cũng là cả một thế giới trọn vẹn , hoàn thiện rồi ! chúng ta vẫn thường nói về chú Tú , về cô Thanh , về tình yêu toán học ngay cả khi cô giáo dạy toán của chúng ta chẳng ưa gì hai đứa , và tất nhiên không thể thiếu được những suy nghĩ viển vông về một tương lai êm ả , thanh bình. hai đứa lãng mạn chẳng kém gì nhau , nhưng hình như cá tính hơi " mạnh" . thử hỏi trên đời này có ai phóng xe máy ầm ầm rồi bàn tán về chủ đề " nữ tính " hay không? tất nhiên chẳng có cô gáo dịu dàng nào đi với tốc độ cơn bão số 3 cả . thế nhưng chúng ta vẫn rất vô tư , rất tự tin và rất dễ thương nữa .
tôi thương bạn vì bạn bị bệnh đau khớp . con gái mười bảy tuổi mà bẻ cổ răng rắc thì khổ lắm . nhìn bạn uể oải nhai viên kẹo canxi mà thương quá trời .ước gì tôi có thể giúp bạn để bạn khoẻ mạnh như tôi , để đến những ngày trở trời bạn không còn kêu mỏi , không còn phải vươn vai một cách khó nhọc nữa . thế thì tôi sẽ vui lắm đấy!
gần đây có rất nhiều chuyện đã xảy ra , chuyện của bạn, chuyện của tôi và chúng ta đã cùng nhau giải quyết . lúc hoạn nạn mới biết ai thật lòng , phải không? bạn sống nặng về tình cảm nên hành động theo cảm tính , ít khi suy nghĩ cho đến đầu đến cuối . mà tất nhiên người trong cuộc thì không thể sáng suốt được rồi!!! tôi chỉ biết khuyên bạn những gì tôi cho là đúng để hạn chế tối đa những rắc rối mà bạn có thể mắc phải . lúc tôi mắng bạn là lúc tôi thương bạn nhất đấy , đừng có tin những lời buộc tội của tôi nhé , bạn thân!!
bây giờ tôi vừa mừng vừa lo. mừng vì bạn đang hạnh phúc với quyết định nghiêm túc của mình , lo vì tương lai của hai đứa . bạn phải cố lên , thời gian không còn nhiều . tôi không muốn gây áp lực cho bạn nhưng chúng ta đều biết chúng ta muốn gì và cần làm gì để thực hiện ước mơ đó .có thể sau này mỗi đứa sẽ ở mỗi nơi để theo đuổi sự nghiệp nhưng tôi tin rằng hòm thư của tôi sẽ không vắng đi những lời lẽ chân thành từ những người bạn . bạn sẽ không để cho bạn hatdoden này cô độc phải không?
17/05/04
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Cảm ơn chúa trời đã ban cho hai người một tình bạn đẹp <banana> :D
Chẹp, đêm qua nằm suy nghĩ lung tung, nhớ lại cái "ngày xưa", hồi đó ra sao nhỉ, vui vẻ và hồn nhiên, vô tư và chân thành, rồi thời gian đã làm thay đổi tất cả, tôi đánh mất, nhưng chưa bao giờ kể với ai về nỗi sợ hãi của mình...Hơi nuối tiếc, nhưng thôi, đã qua rồi, chỉ cần mong sẽ có người hiểu :) Thx...
2h sang' mò dậy gọi điện thoại :)| Hai mắt lờ đờ như cá chết, lải nhải được vài câu rồi cúp máy..mệt...
 
Back
Bên trên