Ôi toàn các bạn lớp mình hỏi :x \:d/ :">
Ko cần trả lời ngay. Khi nào em đủ thời gian trả lời được thì có thể trả lời mà. Kể cả khi cái tuần PV này kết thúc. Chị sẽ chờ...hị hị [đùa đấy kẻo ko có người lại sợ quá T_T
]
(màu nâu hoài nghi
, nó êm dịu và cả hoài nghi nữa - ôi nhưng mà đừng care cách nghĩ của chị nhé
). À. Sẵn sàng ôm em một cái vì ruy băng màu xanh lá này :x
- Thế mai chị sẽ edit câu hỏi vào bài này nha :">
>:-D< rất sẵn sàng :">
... Choáng quá :| Hí hí, muốn cho 10 phát "Bài hay" vào cái bài trả lời quá, mà không được
)
- OK
- Thế là cùng nhớ cô Thuận (anh còn nhớ cô Hà và bác Khanh, nhưng có thể em không gặp, cũng như anh không biết/nhớ cô Hồng Anh). Ngày bé em hư thế, mà lớn lên lại ngoan
Anh thì hồi bé tí rất ngoan, lớn lại nghịch
- Câu về việc "mở lòng, chia sẻ" thì anh không comment thêm nữa. Tuyệt lắm
-
Ngồi bôi bôi chọn chọn in nghiêng in đậm xong, thấy lẽ ra chẳng cần làm thế, vì muốn in đậm cả đoạn này
Anh chưa tìm ra chỗ nào để không bằng lòng ở câu trả lời của em
À, cái câu em nói "trước khi học cách yêu người khác thì phải biết yêu lấy bản thân mình". Ôi.. đọc câu này xong giật mình :| thời gian vừa qua anh cũng để 1 câu tương tự như thế ở profile 360º. Trùng hợp thú vị quá! ^^
Em nhắc anh nhớ câu chuyện về vị sư xây tường kia cũng rất đúng lúc đúng chỗ, cảm ơn em!
- "Nếu mà bị làm phiền đến mức không thể chấp nhận được thì chắc em ngất luôn" <-- anh chả biết nói gì nữa
) thế là đúng lắm, ngất là xong chuyện
)
Bị gọi điện thoại làm phiền mà rút dây là ok rồi. Nói chung là anh thích cách xử lí của em đấy
---------------------------------
Câu hỏi mới:
- Khi nói chuyện với bất cứ ai, em thường chú ý những điều gì ở người ta?
- Gặp một anh chàng đẹp trai ngời ngời, em có quyền nói chuyện nếu em muốn, em sẽ chủ động bắt chuyện không?
Mọi câu trả lời đều phải kèm theo lời giải thích. Gạch xóa và sai chính tả bị trừ điểm. Không được mang tài liệu vào phòng thi. )
Ôi em đọc bài anh Việt thấy rất buồn cười nhá
) nghe cứ như là ban giám khảo nói với thí sinh ý
) "Tôi rất thích cách xử lý của em"
)
ah, hồi mẫu giáo em cũng không hư đâu, chỉ ko thích đi học thôi. Chỉ có lên lớp 2 em có kì tích trốn học (bây h hay gọi là bùng tiết
) về nhà bạn xong bị cô giáo gọi ĐT đến, mời bố mẹ lên gặp Ban Giám hiệu
) Sau đấy bị cách chức lớp trưởng (từ đấy đến bây h con đường thăng quan tiến chức thật mù mịt 8-|). Hồi ấy nghĩ thấy cực kì xấu hổ, bây h lại coi là 1 kỉ niệm đẹp của cấp 1
Đẹp bởi vì cuộc sống của 1 đứa bé 7 tuổi cũng có những đột phá đặc biệt, mặc dù có bị mọi người khiển trách đi chăng nữa
- Khi nói chuyện với bất cứ ai, em thường chú ý những điều gì ở người ta?
Nếu nói chuyện trực tiếp (cụ thể là nhìn thấy mặt nhau
) thì em rất chú ý đến mắt (nhìn 1 người em cũng chú ý đến mắt đầu tiên và đấy là yếu tố quan trọng nhất). Ngoài ra thì em cũng chả biết là chú ý điều gì nữa, vì đang nói chuyện thì phải chú ý đến nội dung câu chuyện chứ
) Bao h cách nói chuyện của một người thì cũng thể hiện rất nhiều về con người của họ. Và cái em chú ý nếu có sẽ là tính cách người nói chuyện như thế nào thôi
- Gặp một anh chàng đẹp trai ngời ngời, em có quyền nói chuyện nếu em muốn, em sẽ chủ động bắt chuyện không?
Gặp ai mà em chả có quyền nói chuyện :"> trừ khi trong phòng thi thôi
Em cũng chả hiểu cái chữ "đẹp trai ngời ngời" là như thế nào, không có nghĩa là cứ đẹp trai thì em đã thích nói chuyện. Nếu có yếu tố "hiền hiền" thì tốt \:d/ Kể ra thì cũng tuỳ hoàn cảnh thôi, nhưng em không phải là người có năng khiếu bắt chuyện nên chắc em sẽ không chủ động làm quen đâu
Với lại em cũng vốn là người ngại va chạm, ngại tạo các mối quan hệ :"> em nói chuyện với anh ấy một lần và mãi mãi không gặp lại, hoặc giả sử có thân quen sau này có trở thành bạn bè thì em thấy cũng chả giải quyết vấn đề gì
mặc dù có thêm bạn thì cũng tốt và biết đâu anh ấy lại là bạn tốt (% này cũng không nhiều lắm). Nói chung em cũng không phải cởi mở lắm đâu
... trừ khi là người ấy làm em choáng váng đến không chịu được thì đành phải cố gắng ;
<ôi, lúc đấy có thể ngất mất
)>
Rõ ràng, chỉ là cảm giác thôi, nhưng tại sao ấy lại nghĩ màu xanh da trời nhạt nhòa ? Ko phải là sự dịu dàng, bình yên và thanh thản à? Ấy có thấy mình hơi quá ... nói thế nào nhở? cuồng nhiệt?
) (dốt tiếng Việt).
Mà theo ấy, ấy còn những khía cạnh nào của bản thân mà chưa khám phá đc? Tình cảm hay suy nghĩ? Mà này, có khi nào ấy thấy mệt mỏi hay thất vọng vì phải chia se quá nhiều chưa? Cảm giác hụt hẫng ý, vì thật sự kết quả là "nothing" ý, thật sự ý, ko phải là mình ích kỷ hay gì đâu, nhưng vẫn cảm thấy thất vọng, 1tý xíu thôi cũng đc? Nếu chưa, thì ấy rơi từ trên thiên đàng xuống à?
)
Tớ chỉ có cảm giác màu xanh da trời nó cứ xã giao thế nào ấy
chứ tớ không thấy nó dịu dàng, bình yên và thanh thản gì cả
Tớ chỉ bình yên thanh thản với màu xanh lá cây của tớ thôi :"> Tớ biết là ở đây có rất nhiều người thích màu xanh da trời thế nên là tớ không nói nữa đâu, tại vì cái gì mà tớ ko thích thì tớ chỉ có chê thôi :">
Tớ chắc không đến mức cuồng nhiệt đâu (từ này thế nào ý nhỉ 8-}) nhưng vừa nãy chị tớ đo huyết áp cho tớ (chị tớ đang tập đo) thì tớ không có huyết áp tối thiểu, đo đi đo lại rồi vẫn ko thể nghe đc
nói thế thôi, chắc ấy hiểu
nhiệt tình chắc đúng hơn
Tớ nghĩ là 1 trong những ý nghĩa của cuộc sống là khám phá bản thân mà
Có thể dùng cả cuộc đời để khám phá bản thân ý chứ, không nói đến bây h tớ mới sống được có tầm 1 phần 4 cuộc đời :-j Gặp gỡ và tiếp xúc với mọi người, học tập, lao động,... tất cả những điều đấy không phải chỉ để mình tìm hiểu thế giới, mà còn để nhìn nhận con người mình
Còn khía cạnh nào tớ chưa khám phá ra thì làm sao mà tớ biết được ;
Bây giờ mới đang khám phá mà
)
Mọi người có vẻ thích chủ đề "Chia sẻ" nhỉ :-B Tớ thấy tớ nói về nó cũng nhiều quá, hơi nhàm mất rồi. Đơn giản tớ hiểu chia sẻ là mình giúp đỡ người khác, cởi mở với người khác dựa trên cơ sở mình cảm thông và hiểu họ. Tớ nghĩ là chả bao h tớ mệt mỏi hay thất vọng vì chia sẻ quá nhiều cả :-? tại vì tớ ko làm việc gì quá sức cả :-? với lại chia sẻ thì phải thoải mái chứ, sao lại mệt mỏi? Nói thế nào nhỉ, tớ đoán hình như ấy nói chia sẻ theo nghĩa là dành tình cảm cho người khác hay sao ko biết :-? Nếu thế thì cái trường hợp ấy nói có lẽ sẽ được miêu tả thế này:
When you try your best but you don’t succeed
When you get what you want but not what you need
When you feel so tired and you can’t sleep
And the tears come streaming down your face
When you lose something you can’t replace
When you love someone but it goes to waste
Công nhận là cũng có những lúc như thế rồi, nhưng thường tớ hay ở vào hoàn cảnh kiểu như là thực ra thì cũng chả có việc gì đau khổ lắm, chả ai làm gì mình cả (hoặc là chẳng có gì ghê gớm đâu, đối với họ là như thế) nhưng mình lại thấy bị tổn thương kinh khủng
Buồn, chán nản, mệt mỏi mà không biết làm thế nào để hết được. ah, nhưng có câu là "Thà yêu thương rồi đau đớn, còn hơn là không bao giờ yêu thương"
) Cuộc đời cũng phức tạp lắm :">