☆ [PVTV] V.I.P of this week (25/02/2007-03/03/2007) - Nguyễn Mai Hà Linh ☆

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
:D thế này là thế nào hả bạn ;;)... chả đúng như tớ tưởng tượng gì cả...[-x ;;)

tớ không phải là mod nhưng cứ hỏi câu này...:"> bạn tớ nghĩ gì về blog tâm sự buồn vui...:D

Câu thứ hai (không có "modly" gì ở đây :D ): nếu đc sinh ra lần nữa mà (bắt buộc) không là person thì bạn tớ muốn trở thành cái gì nhất?:-? give me some reason too...;;)

ấy muốn mọi người gọi ấy bằng một nickname nào nhất?

ấy có muốn và có bao h hi vọng sẽ có người hiểu ấy ko?:D

Nếu tớ bên ngoài thì tỏ ra tử tế nhưng thật chất chỉ là đứa bạn tồi với ấy thì việc đầu tiên ấy làm sẽ là gì và điều ấy sẽ nhớ nhất về tớ sẽ gì...:-? --> ko cá nhân tẹo nào đâu nhá.[-x

p/s:có một vấn đề rất là ngu ngốc :)) nhưng mà tớ vẫn muốn hỏi : tại sao ấy lại dùng bút xóa??? 8-} hay ít nhất giữa việc gạch xoẹt chỗ sai bằng bút bi và bôi trắng bằng bút xóa thì ấy thix việc nào hơn ?8-| Tại vì tiếp xúc với ấy thì tớ thấy ấy là một người chả hợp để dùng bút xóa :-? :)). Phải nói thật lần đầu tiên thấy ấy dùng bút xóa, tớ có cảm giác rất kì lạ, không thích hợp...:"> :p :D
 
Thực ra thì em nghĩ chuyện chia sẻ hay mở lòng cũng chỉ là tình cảm phát triển tự nhiên thôi, ban đầu không có nhiều ý thức ở trong đấy đâu, về sau thì có mới hình thành ý thức
Tại sao ấy lại nghĩ thế nhỉ ? Chẳng phải có rất nhiều người từ bé đã rất ích kỉ ah ? ( không kể những đứa được chiều quá nhá )
Em cũng không biết tại sao, nhưng mà không thích màu xanh da trời từ nhỏ rồi Em thấy nó cứ nhạt nhoà thế nào ý, mà em rất ghét những gì nhạt nhoà, không để lại ấn tượng.
Cái này thuộc về sở thích rồi , không thể nào mà hỏi được nhưng mà tớ thấy nó đẹp đấy chứ , rất nhẹ nhàng ! Ấy bỏ thời gian ra nhìn lại thật kĩ nhá ! Biết đâu nghĩ lại !
Hồi cấp 1 em có đọc thấy là những người thích màu xanh da trời là những người được bạn bè tin tưởng, yêu quý, dễ được chia sẻ
Sao lại có câu này nhỉ ! Tớ thích màu đấy mà có thấy được ai tin tưởng và .... đâu !
 
Ôi toàn các bạn lớp mình hỏi :x \:d/ :">

Ko cần trả lời ngay. Khi nào em đủ thời gian trả lời được thì có thể trả lời mà. Kể cả khi cái tuần PV này kết thúc. Chị sẽ chờ...hị hị [đùa đấy kẻo ko có người lại sợ quá T_T :D]
(màu nâu hoài nghi :(, nó êm dịu và cả hoài nghi nữa - ôi nhưng mà đừng care cách nghĩ của chị nhé :p). À. Sẵn sàng ôm em một cái vì ruy băng màu xanh lá này :x
- Thế mai chị sẽ edit câu hỏi vào bài này nha :">

>:-D< rất sẵn sàng :">

... Choáng quá :| Hí hí, muốn cho 10 phát "Bài hay" vào cái bài trả lời quá, mà không được :))

- OK :D

- Thế là cùng nhớ cô Thuận (anh còn nhớ cô Hà và bác Khanh, nhưng có thể em không gặp, cũng như anh không biết/nhớ cô Hồng Anh). Ngày bé em hư thế, mà lớn lên lại ngoan :p Anh thì hồi bé tí rất ngoan, lớn lại nghịch :D

- Câu về việc "mở lòng, chia sẻ" thì anh không comment thêm nữa. Tuyệt lắm :D

-

Ngồi bôi bôi chọn chọn in nghiêng in đậm xong, thấy lẽ ra chẳng cần làm thế, vì muốn in đậm cả đoạn này :p
Anh chưa tìm ra chỗ nào để không bằng lòng ở câu trả lời của em :D
À, cái câu em nói "trước khi học cách yêu người khác thì phải biết yêu lấy bản thân mình". Ôi.. đọc câu này xong giật mình :| thời gian vừa qua anh cũng để 1 câu tương tự như thế ở profile 360º. Trùng hợp thú vị quá! ^^
Em nhắc anh nhớ câu chuyện về vị sư xây tường kia cũng rất đúng lúc đúng chỗ, cảm ơn em! :D

- "Nếu mà bị làm phiền đến mức không thể chấp nhận được thì chắc em ngất luôn" <-- anh chả biết nói gì nữa :)) thế là đúng lắm, ngất là xong chuyện :))
Bị gọi điện thoại làm phiền mà rút dây là ok rồi. Nói chung là anh thích cách xử lí của em đấy :D

---------------------------------

Câu hỏi mới:
- Khi nói chuyện với bất cứ ai, em thường chú ý những điều gì ở người ta?
- Gặp một anh chàng đẹp trai ngời ngời, em có quyền nói chuyện nếu em muốn, em sẽ chủ động bắt chuyện không? :D

Mọi câu trả lời đều phải kèm theo lời giải thích. Gạch xóa và sai chính tả bị trừ điểm. Không được mang tài liệu vào phòng thi. :))

Ôi em đọc bài anh Việt thấy rất buồn cười nhá :)) nghe cứ như là ban giám khảo nói với thí sinh ý :)) "Tôi rất thích cách xử lý của em" :))

ah, hồi mẫu giáo em cũng không hư đâu, chỉ ko thích đi học thôi. Chỉ có lên lớp 2 em có kì tích trốn học (bây h hay gọi là bùng tiết :D) về nhà bạn xong bị cô giáo gọi ĐT đến, mời bố mẹ lên gặp Ban Giám hiệu :)) Sau đấy bị cách chức lớp trưởng (từ đấy đến bây h con đường thăng quan tiến chức thật mù mịt 8-|). Hồi ấy nghĩ thấy cực kì xấu hổ, bây h lại coi là 1 kỉ niệm đẹp của cấp 1 :D Đẹp bởi vì cuộc sống của 1 đứa bé 7 tuổi cũng có những đột phá đặc biệt, mặc dù có bị mọi người khiển trách đi chăng nữa :)

- Khi nói chuyện với bất cứ ai, em thường chú ý những điều gì ở người ta?


Nếu nói chuyện trực tiếp (cụ thể là nhìn thấy mặt nhau :p) thì em rất chú ý đến mắt (nhìn 1 người em cũng chú ý đến mắt đầu tiên và đấy là yếu tố quan trọng nhất). Ngoài ra thì em cũng chả biết là chú ý điều gì nữa, vì đang nói chuyện thì phải chú ý đến nội dung câu chuyện chứ :)) Bao h cách nói chuyện của một người thì cũng thể hiện rất nhiều về con người của họ. Và cái em chú ý nếu có sẽ là tính cách người nói chuyện như thế nào thôi :D

- Gặp một anh chàng đẹp trai ngời ngời, em có quyền nói chuyện nếu em muốn, em sẽ chủ động bắt chuyện không? :D
Gặp ai mà em chả có quyền nói chuyện :"> trừ khi trong phòng thi thôi :D
Em cũng chả hiểu cái chữ "đẹp trai ngời ngời" là như thế nào, không có nghĩa là cứ đẹp trai thì em đã thích nói chuyện. Nếu có yếu tố "hiền hiền" thì tốt \:d/ Kể ra thì cũng tuỳ hoàn cảnh thôi, nhưng em không phải là người có năng khiếu bắt chuyện nên chắc em sẽ không chủ động làm quen đâu :D Với lại em cũng vốn là người ngại va chạm, ngại tạo các mối quan hệ :"> em nói chuyện với anh ấy một lần và mãi mãi không gặp lại, hoặc giả sử có thân quen sau này có trở thành bạn bè thì em thấy cũng chả giải quyết vấn đề gì :p mặc dù có thêm bạn thì cũng tốt và biết đâu anh ấy lại là bạn tốt (% này cũng không nhiều lắm). Nói chung em cũng không phải cởi mở lắm đâu :p ... trừ khi là người ấy làm em choáng váng đến không chịu được thì đành phải cố gắng ;;) <ôi, lúc đấy có thể ngất mất:))>

Rõ ràng, chỉ là cảm giác thôi, nhưng tại sao ấy lại nghĩ màu xanh da trời nhạt nhòa ? Ko phải là sự dịu dàng, bình yên và thanh thản à? Ấy có thấy mình hơi quá ... nói thế nào nhở? cuồng nhiệt? :)) (dốt tiếng Việt).
Mà theo ấy, ấy còn những khía cạnh nào của bản thân mà chưa khám phá đc? Tình cảm hay suy nghĩ? Mà này, có khi nào ấy thấy mệt mỏi hay thất vọng vì phải chia se quá nhiều chưa? Cảm giác hụt hẫng ý, vì thật sự kết quả là "nothing" ý, thật sự ý, ko phải là mình ích kỷ hay gì đâu, nhưng vẫn cảm thấy thất vọng, 1tý xíu thôi cũng đc? Nếu chưa, thì ấy rơi từ trên thiên đàng xuống à? ;))

Tớ chỉ có cảm giác màu xanh da trời nó cứ xã giao thế nào ấy :p chứ tớ không thấy nó dịu dàng, bình yên và thanh thản gì cả :p Tớ chỉ bình yên thanh thản với màu xanh lá cây của tớ thôi :"> Tớ biết là ở đây có rất nhiều người thích màu xanh da trời thế nên là tớ không nói nữa đâu, tại vì cái gì mà tớ ko thích thì tớ chỉ có chê thôi :">
Tớ chắc không đến mức cuồng nhiệt đâu (từ này thế nào ý nhỉ 8-}) nhưng vừa nãy chị tớ đo huyết áp cho tớ (chị tớ đang tập đo) thì tớ không có huyết áp tối thiểu, đo đi đo lại rồi vẫn ko thể nghe đc :p nói thế thôi, chắc ấy hiểu :p nhiệt tình chắc đúng hơn :)

Tớ nghĩ là 1 trong những ý nghĩa của cuộc sống là khám phá bản thân mà :) Có thể dùng cả cuộc đời để khám phá bản thân ý chứ, không nói đến bây h tớ mới sống được có tầm 1 phần 4 cuộc đời :-j Gặp gỡ và tiếp xúc với mọi người, học tập, lao động,... tất cả những điều đấy không phải chỉ để mình tìm hiểu thế giới, mà còn để nhìn nhận con người mình :) Còn khía cạnh nào tớ chưa khám phá ra thì làm sao mà tớ biết được ;;) Bây giờ mới đang khám phá mà :))

Mọi người có vẻ thích chủ đề "Chia sẻ" nhỉ :-B Tớ thấy tớ nói về nó cũng nhiều quá, hơi nhàm mất rồi. Đơn giản tớ hiểu chia sẻ là mình giúp đỡ người khác, cởi mở với người khác dựa trên cơ sở mình cảm thông và hiểu họ. Tớ nghĩ là chả bao h tớ mệt mỏi hay thất vọng vì chia sẻ quá nhiều cả :-? tại vì tớ ko làm việc gì quá sức cả :-? với lại chia sẻ thì phải thoải mái chứ, sao lại mệt mỏi? Nói thế nào nhỉ, tớ đoán hình như ấy nói chia sẻ theo nghĩa là dành tình cảm cho người khác hay sao ko biết :-? Nếu thế thì cái trường hợp ấy nói có lẽ sẽ được miêu tả thế này:

When you try your best but you don’t succeed
When you get what you want but not what you need
When you feel so tired and you can’t sleep
And the tears come streaming down your face
When you lose something you can’t replace
When you love someone but it goes to waste

Công nhận là cũng có những lúc như thế rồi, nhưng thường tớ hay ở vào hoàn cảnh kiểu như là thực ra thì cũng chả có việc gì đau khổ lắm, chả ai làm gì mình cả (hoặc là chẳng có gì ghê gớm đâu, đối với họ là như thế) nhưng mình lại thấy bị tổn thương kinh khủng :) Buồn, chán nản, mệt mỏi mà không biết làm thế nào để hết được. ah, nhưng có câu là "Thà yêu thương rồi đau đớn, còn hơn là không bao giờ yêu thương" ;)) Cuộc đời cũng phức tạp lắm :">
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chị hỏi em nhé ^^
- Khi một người em rất quan tâm, rất yêu mến làm cho em buồn vì không hiểu em. Em sẽ...?

- Em thích nghe bài hát nào nhất. Có kỷ niệm nào gắn với nó không ^^

- Ở HAO này, em có ấn tượng ai không? Hay đọc bài của ai nhất? Tại sao thế ?
Tạm 3 câu. Cố gắng lên nào :p
 
bác thề mọi người hỏi những câu chất quá làm cho bác rất ngại luk hỏi cháu8-} vì thật ra là chỉ định hỏi "cháu có quý bác bằng trời bằng đất ko"=))(quý thì chắc chắn rồi nhưng nhiều thế kia thì bác ko tự tin lắm:">:)))
đùa chứ thôi đc rồi để bác nát óc ra hỏi câu hay vậy nhé:D có người bảo là "trên đời sợ nhất những đứa ko sợ gì" thế cháu có phải là đứa như thế ko;;) để bác còn biết đường mà sợ:-ss

Ối giời ơi, làm gì mà bác phải nát óc, hỏi cháu thì lúc nào mà chả hỏi đc :))
Cháu có phải Chí Phèo đâu mà không sợ gì. Bác mà sợ cháu thì còn ra cái thể thống gì 8-} Trên đời cũng có nhiều cái đáng sợ lắm mà :-ss những cái cháu sợ cháu ko tiện kể ra ở đây đâu, tại vì nó cũng hơi buồn cười, và khó diễn đạt. Cái vô hình bao giờ cũng đáng sợ hơn cái hữu hình, vì cái vô hình thì khó nắm bắt được ;)

P.S: cháu không quý bác bằng trời bằng đất đâu, cháu chỉ quý bác bằng từ dưới đất lên đến toà nhà 99 tầng thôi :))

Chị hỏi em nhé ^^
- Khi một người em rất quan tâm, rất yêu mến làm cho em buồn vì không hiểu em. Em sẽ...?

- Em thích nghe bài hát nào nhất. Có kỷ niệm nào gắn với nó không ^^

- Ở HAO này, em có ấn tượng ai không? Hay đọc bài của ai nhất? Tại sao thế ?
Tạm 3 câu. Cố gắng lên nào :p

- Cái này em gặp rồi đấy :"> Ôi nói thật là em rất đần, lúc đấy em chả biết làm gì đâu 8-} Em vẫn nhớ là cách xử lý duy nhất của em từ trước đến h (nghĩa là gặp nhiều lần rồi đấy :p) là viết linh tinh vào box TSVB :"> ah thực ra thì đã có lần em thấy bị tổn thương quá, mà còn cả trách móc nữa (nếu ko vì em quá yêu quý người ấy thì em đã giận phát điên lên đc rồi) :"> nên nhắn tin cho người ấy (nhắn tin dưới dạng giấu tên thôi :)) nghĩa ko cho biết em là ai, tất nhiên qua nội dung họ cũng phải phần nào đoán ra). Sau đấy thì người ấy sms lại với giọng rất ngạc nhiên, ko biết em là ai 8-}, nhưng vì cái giọng điệu ấy quá buồn cười nên làm cho em ko thể tức được nữa :">

- Câu này đối với em hơi khó :"> Em nghe nhạc cũng linh tinh, lúc thích bài này lúc thích bài kia, tuỳ tâm trạng chứ không xác định được là thích bài nào nhất :D Nhưng nếu nói 1 bài mà em nghe lúc nào cũng ko thấy chán, lúc nào cũng khiến em xúc động, muốn hát theo, và lại gắn với một kỉ niệm rất đẹp thì đấy có lẽ là Forever and one của Halloween :)

Forever and one
I will miss you
However, I kiss you
Yet again
Way down in neverland
So hard I was triyng
Tomorrow Ill sill be crying
How could you hide
Your lies, your lies

Em ko thik bình luận gì nhiều, chỉ muốn kể về kỉ niệm với nó. Chị em thích nghe chương trình Quick and Snow show trên đài FM từ lâu rồi, nhưng cái đài ở phòng chị em nên em chả bao h nghe cả. Sau này chị vác về 1 cái đĩa 1 chương trình Quick and Snow show có bài "Forever and one" mà em nghe đi nghe lại đến thuộc lòng tất cả những lời thoại của 2 anh chị trong đấy. Năm ngoái đội bóng rổ lớp em thua lớp 10 Tin, cũng không hiểu vì sao mà các bạn lúc đó buồn như thế :) Thứ 7 tuần ấy em gửi cho các bạn "Forever and one" trong chương trình Voice of Ams của trường :) và không quên kèm theo câu nói của anh Quick mà em đã nhớ như in: "Nhìn cây xà cừ kia kìa. Có chục năm nữa nó cũng vững chãi thế thôi, thậm chí còn cao hơn là đằng khác. Cái cây đã bám rễ sâu vào lòng đất thì gió bão cũng chẳng thế lay chuyển được. Tình bạn cũng vậy mà." :) Có thể hôm ấy bị thua nhưng cũng vì thế mà em thấy mình gắn bó với lớp hơn :D

- Lúc đầu mới lên HAO thì em chỉ loanh quanh topic lớp em và box 0508 thôi :p Sau đó nhờ bạn em giới thiệu, em vào đọc topic bài giới thiệu của các thí sinh tham dự Miss HAO. Ở đấy, em rất ấn tượng bài của chị Nguyễn Bảo Anh Thư, một người có lối viết văn cuốn hút, giàu cảm xúc, có sức thuyết phục và gây cho em nhiều suy nghĩ. Đấy là thành viên HAO đầu tiên mà em chú ý và về sau em cũng rất hay đọc bài của chị ấy :D Cùng thời gian đấy em hay đọc thơ của anh Đinh Trần Phương, thơ giản dị, trong sáng, hồn nhiên mà sâu sắc :) Từ khi tham gia box TSVB em cũng có ấn tượng với anh Đỗ Việt tại vì có lần em thấy đâu đấy viết là anh Đỗ Việt đọc đầy đủ hầu như tất cả các bài trong box TSVB nên em choáng quá @-) :"> Anh rất quan tâm đến mọi người tham gia HAO nói riêng và TSVB nói chung, là một người hiếm thấy. Lâu rồi, em không còn ấn tượng nhiều với ai nữa, nếu có search bài ai thì chủ yếu là các bạn em quen thôi :D Kể cả từ khi HAO có chế độ bài hay em cũng ít khi tick cho ai lắm :p thế nhưng mà gần đây, có những bài viết của một người làm em thường xuyên phải di chuột vào cái chỗ bài hay đấy ;;) thường xuyên đọc hết ko sót bài nào mỗi khi nhìn thấy cái màu olive dịu dàng ấy ;)) :">

Thể nào anh Việt cũng bảo em khéo :-s em chỉ nói những gì em nghĩ thôi :D chân thành ;)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Làm sao em nhận ra 1 ai đó là bạn thân của em. (Chị hỏi là bạn thân nhé, bạn thân chứ không phải là bạn tốt đâu ấy :p)
 
Hì hì..bất ngờ quá vì là em Hà Linh :p.Em còn nhớ chị ko ý nhỉ hihi(ờ..ko tính đây là một câu hỏi đâu nhá ko thiệt chị lắm :D).
Xem nào, chị cũng muốn hỏi em mấy câu:
1.Em đã có dự định gì cho tương lai chưa?(ý chị là việc chọn trường thi đại học này rồi nếu được em có thể kể về mơ ước sau này của mình ko?:p)
2.Em thích thư pháp và còn thích gốm Nhung phải ko?Chị thấy em là người rất có thiên hướng nghệ thuật.Tại sao em lại thích thư pháp và gốm Nhung?
3.Những lúc buồn em thường làm gì?
Và thêm một điều nho nhỏ nữa thôi, ko phải câu hỏi đâu nhé, tuy mới gặp em 1,2 lần nhưng chị thấy em là người rất thông minh,mạnh mẽ và đáng yêu.Thật đấy.Vì ko thấy có một trong 3 từ này trong 3 tính từ em nhận xét về bản thân mình cho nên cho chị tạm "bổ sung" nhé!b
 
Ôi em bận quá :p Hôm nay kt Hoá xong rồi, mai kt Lý :p em vẫn chưa hiểu mấy cái bán dẫn với lại tia catôt :-ss

:D thế này là thế nào hả bạn ;;)... chả đúng như tớ tưởng tượng gì cả...[-x ;;)

tớ không phải là mod nhưng cứ hỏi câu này...:"> bạn tớ nghĩ gì về box Tâm sự vui buồn...:D

Câu thứ hai (không có "modly" gì ở đây :D ): nếu đc sinh ra lần nữa mà (bắt buộc) không là person thì bạn tớ muốn trở thành cái gì nhất?:-? give me some reason too...;;)

ấy muốn mọi người gọi ấy bằng một nickname nào nhất?

ấy có muốn và có bao h hi vọng sẽ có người hiểu ấy ko?:D

Nếu tớ bên ngoài thì tỏ ra tử tế nhưng thật chất chỉ là đứa bạn tồi với ấy thì việc đầu tiên ấy làm sẽ là gì và điều ấy sẽ nhớ nhất về tớ sẽ gì...:-? --> ko cá nhân tẹo nào đâu nhá.[-x

p/s:có một vấn đề rất là ngu ngốc :)) nhưng mà tớ vẫn muốn hỏi : tại sao ấy lại dùng bút xóa??? 8-} hay ít nhất giữa việc gạch xoẹt chỗ sai bằng bút bi và bôi trắng bằng bút xóa thì ấy thix việc nào hơn ?8-| Tại vì tiếp xúc với ấy thì tớ thấy ấy là một người chả hợp để dùng bút xóa :-? :)). Phải nói thật lần đầu tiên thấy ấy dùng bút xóa, tớ có cảm giác rất kì lạ, không thích hợp...:"> :p :D
Sao ấy hỏi lắm thế 8-} ngày nào tớ cũng phải nói chuyện với ấy đến 6-7h rồi còn gì :">

_Box Tâm sự vui buồn là nơi đôi ta gặp nhau mà ;;) hehe, thỉnh thoảng ấy vẫn hỏi tớ là tớ với ấy bắt đầu chơi từ bao h. Thực ra tớ cũng chả nhớ lắm, nhưng có lẽ là từ topic "Những lá thư..." Hồi đấy có ý nghĩ là không ai biết chỗ đấy nên tha hồ vào nói linh tinh :"> Tớ thấy có những lúc có chuyện không biết kể cho ai (ko thể gọi cho ấy lúc 12h đêm được, và cũng có những thứ ko thể nói ra) thế là lại phải tìm đến box TSVB. Mà tớ thấy ấy cũng thế, lâu lâu tớ lại search bài ấy xem ấy poz lung tung trong TSVB thế nào. Nói vậy thôi nhưng dạo này tớ không còn thích nó nhiều như ngày xưa tớ thích nữa, như cái hồi tớ ngồi đọc hết tất cả các bài trong "Những lá thư chưa bao giờ viết" thỉnh thoảng mắt mũi lại nhoè nhoẹt :p Còn bây h trong box rất nhiều topic mà bài poz ngắn nội dung lặp lại :( những thành viên poz bài cũng hầu như chỉ là một số người poz rất nhiều bài, vì thế tớ cũng lười đọc đi :-s Mọi người cũng cố gắng để đổi mới box, ví dụ chương trình PVTV này chẳng hạn. Bản thân tớ tham gia thì thấy nó rất hay, nhưng nó cũng ko giành được sự quan tâm nhiều lắm từ phía các member khác (tất nhiên không phải chỉ vì ko ai biết tớ :p mà tớ thấy các tuần trước cũng thế. Nói chung là nếu không có ch/trình PVTV này thì tớ có lẽ tớ cũng xa cách box TSVB một phần rồi đấy :)

Mấy cái này lúc trước tớ định nói trong topic đóng góp xây dựng box nhưng chưa kịp, bây h ấy hỏi thì tớ nói luôn ở đây :D

_Nếu không là người thì tớ sẽ là cái cây 8-> Chẳng biết vì sao nhưng mà ý nghĩ đầu tiên của tớ là thế :D Một phần vì tớ rất thích màu xanh lá và màu nâu, mà cứ có bút chì là tiện tay vẽ cái cây. Với lại cái cây đứng vững chãi, thỉnh thoảng có gió thì mát phải biết :)) cho người khác cảm giác bình yên, thoải mái. Thể nào chả có mấy đứa học sinh chỉ vào, xong nói: "Cái cây đã bám rễ sâu vào lòng đất thì gió bão cũng chẳng thể lay chuyển được. Tình bạn cũng vậy mà." ;)) :x >:-D< :*

_Từ bé đến giờ tớ đi học chả có nickname nào cả :-s mình rất buồn :(( các bạn không ai yêu quý tớ cả :(( :"> đấy, nói chung tớ chả biết vì sao tớ ko có nickname :( Thế nên tớ cũng chả biết chọn cái gì, ai gọi tớ = 1 cái gì ko phải tên thật là tốt rồi :p ah ah, gần đây có bạn gọi tớ là "thỏ con" \:d/ hihi :D và 1 số bạn khác gọi theo :"> nhưng chỉ khi viết thôi, chứ ngoài đời mà thế thì :)) anyway, mọi ng gọi thế nào cũng đc, miễn là tớ biết gọi tớ là đc :-j

_Tớ mới nhận ra mỗi con người là một vũ trụ bao la, không thể nào hiểu hết được, kể cả một người có đơn giản đến đâu thì bộ não của họ cùng gồm 14-17 tỉ nơron cơ mà ;) Tớ nghĩ người ta có thể hiểu nhau đến một chừng mực nào đấy, một mức đủ để cảm thông và chia sẻ niềm vui nỗi buồn, đủ để có thể nói chuyện một cách hoàn toàn thoải mái. Tớ không dám chắc là sẽ có ai hiểu được tớ một cách đầy đủ nhưng ít ra thì bạn HL của tớ cũng gần gần đạt đến 1 cái gì tương tự :) Ấy cũng cách mức đấy không xa đâu ;;) :x

_Câu hỏi này lủng củng quá đấy nhé [-x Nếu ấy bên ngoài chỉ tỏ ra tử tế còn thực chất chỉ là đứa bạn tồi thì tớ đã phát hiện ra từ lâu rồi nhé :-j Tớ trả lời hoàn toàn khách quan đấy chứ ko phải nói ấy, mang tính personal đâu nhá. Nếu một người thật lòng thì sẽ khác, còn giả dối thì tớ sẽ nhận ra ngay thôi :D Cái từ "người bạn tồi" của ấy nếu mà có nghĩa là làm những việc kinh khủng đối với tớ, hãm hại tớ :"> (VD kiểu nói xấu sau lưng, dựng chuyện, muốn lợi dụng hoặc mấy cái trò lừa lọc như trên phim) thì tốt nhất là tớ tránh xa ra thôi :p làm thế nào đấy để không dính dáng gì tới ấy cả :) Còn nếu "người bạn tồi" chỉ nghĩa là ấy không thích tớ, hoặc ko coi tớ là bạn, nói chung là nhạt nhẽo, ko phải 1 người bạn thực sự thì tớ kệ ấy thôi, tớ đi chơi với người khác ;))

_Cái chuyện bút xoá á? Tớ ko thích gạch bằng bút chì, mặc dù như thế tốn ít thời gian hơn (thỉnh thoảng ấy cũng thấy tớ ngồi xoá cả mấy dòng dài ngoẵng ra ý), tại vì làm thế gián đoạn mạch suy nghĩ. Nếu là bài kt thì mình sẽ soát lại khó, dễ bị nhầm, thầy cô chấm sẽ mệt hơn, nếu là vở của mình thì khi đọc lại cũng khổ hơn, do bị ngắt quãng. Có thể ko ảnh hưởng nhiều đâu, nhưng ít nhất tớ thấy dùng bút xoá bài làm nó cũng chỉn chu hơn :D nghe có vẻ hơi cầu toàn nhỉ :D đôi khi nó cũng là thói quen của tớ: không thích nhìn lại quá khứ, những gì mình cho là sai :)
 
Hì hì..bất ngờ quá vì là em Hà Linh :p.Em còn nhớ chị ko ý nhỉ hihi(ờ..ko tính đây là một câu hỏi đâu nhá ko thiệt chị lắm :D).
Xem nào, chị cũng muốn hỏi em mấy câu:
1.Em đã có dự định gì cho tương lai chưa?(ý chị là việc chọn trường thi đại học này rồi nếu được em có thể kể về mơ ước sau này của mình ko?:p)
2.Em thích thư pháp và còn thích gốm Nhung phải ko?Chị thấy em là người rất có thiên hướng nghệ thuật.Tại sao em lại thích thư pháp và gốm Nhung?
3.Những lúc buồn em thường làm gì?
Và thêm một điều nho nhỏ nữa thôi, ko phải câu hỏi đâu nhé, tuy mới gặp em 1,2 lần nhưng chị thấy em là người rất thông minh,mạnh mẽ và đáng yêu.Thật đấy.Vì ko thấy có một trong 3 từ này trong 3 tính từ em nhận xét về bản thân mình cho nên cho chị tạm "bổ sung" nhé!b
Sao em lại không nhớ chị chứ :D Chị thì đã ấn tượng sẵn rồi, mà em lại còn trí nhớ tốt nữa :">

1. Thực ra thì từ bé đến giờ em vẫn thích học ngành gì liên quan đến kinh tế. Nhưng em thích nghiên cứu hơn, chứ ko muốn làm kinh doanh. Chắc là em thi Ngoại thương hoặc Kinh tế quốc dân :p Tuy nói là thik Kinh tế nhưng thực ra em cũng chả hình dung được thực ra học sẽ như thế nào, sau này sẽ làm việc gì :"> Em cứ biết học đã, chỉ cần làm gì có thể cống hiến được cho đất nước là được :p Em cũng chẳng có ước mơ to tát gì cả, em chỉ mong trở thành một người bình dị có thể giúp đỡ người khác, sống một cuộc sống yên bình, có ích cho mọi người xung quanh thôi :p

2. Chị vẫn nhớ là em thích gốm cơ ah :x Thực ra em thích thì cũng ít khi em lý giải được lắm :p Em cũng ko biết nhiều về gốm và thư pháp lắm. Gốm thì đơn giản là em thích màu với chất liệu của nó, mà đơn giản hơn thì em thấy nó rất đẹp, ấm áp. Ôi, em chả biết nói thế nào đâu :p Còn thư pháp, ngoài chuyện nhìn rất có hồn có thần thì em thấy nó còn ẩn chứa rất nhiều điều sâu sắc mà. Chữ thư pháp là chữ tượng hình, nó không chỉ là phương tiện ghi lại âm tiết, mà nó còn là cách con người cảm nhận về cuộc sống. Nét chữ nết người, xem chữ cũng biết được nhiều điều về người viết (đấy là em ví dụ thế chứ em thì không pro thế đâu). Em thích thư pháp cũng một phần vì em thấy tiếng Trung hay, và thư pháp thì không phải chỉ là nghệ thuật đơn thuần, nó là văn hoá, là triết lý sống. Nói chung em nhìn thấy nó rất mê, nhưng chẳng ai giảng cho em cả, nên đến bây h em vẫn mù tịt :-s

3. Ôi những lúc buồn hầu như em chả biết làm gì cả :"> ngồi đờ đẫn ra đấy thôi :)) thực ra thì có làm gì lúc đấy em thấy cũng có hết buồn được đâu. Thường em đi làm việc nhà, tại trong lúc chán nản đằng nào làm việc gì cũng sẽ chả ra làm sao thì nên đi làm việc gì đấy có ích cho bố mẹ (ít khi em buồn do bố mẹ lắm) :D Nếu không thì em ra vườn, hoặc là đứng ở cửa sổ, cứ đứng thôi, chả làm gì đâu, hoặc là ngồi bệt ở cầu thang :) Có 1 cái chắc chắn là lúc buồn em rất rất ít khi kể cho người khác. Riêng điều này thì em thấy chả giải quyết vấn đề gì, có khi càng kể lại càng thấy chán thêm :D
 
Đáng yêu quá :">

Chị hỏi em nhé: Em có sợ quá khứ không? Có sợ những cái mình làm sai không? Có thực sự là em không bao giờ nhìn vào quá khứ dù vô tình hay hữu ý :)

3 câu nhé ;)
 
Làm sao em nhận ra 1 ai đó là bạn thân của em. (Chị hỏi là bạn thân nhé, bạn thân chứ không phải là bạn tốt đâu ấy :p)

Em quan niệm bạn thân và bạn tốt không thể tách rời nhau :D Chị định nghĩa thế nào là bạn thân? Đối với em bạn tốt thì không nhất thiết là bạn thân nhưng bạn thân thì nhất thiết trước hết phải là bạn tốt đã ;) Em nhận ra 1 người là bạn thân của em khi bạn ấy có thể đồng cảm với em, hiểu rõ về em mà vẫn yêu quý em :p Đấy là đôi khi không nói mà cũng hiểu, là người bạn chỉ một cái nhăn mặt, chỉ một nụ cười cũng mang hàng ngàn ý nghĩa mà tuỳ hoàn cảnh mình biết phải hiểu nó như thế nào, là người bạn có thể lắng nghe mình những chuyện linh tinh mà không hề cho nó là vớ vẩn. Có 1 điều, đối với em bạn thân phải là người có cùng cách nghĩ, cách nhìn nhận sự việc. Ko phải là thích nghe cùng 1 loại nhạc, đọc cùng 1 loại sách, ko phải là tính cách tương đồng, ko phải đánh giá giống nhau về cùng 1 thứ, mà là dù làm gì thì người kia cũng đều giải thích được. Ôi thế này hơi khó hiểu quá rồi :p dù ko muốn nhưng em cũng phải nói rằng câu hỏi này em ko biết cách trả lời như thế nào cả 8-} Nếu tóm lại thì có thể nói em nhận ra 1 ai đó là bạn thân khi em tin rằng kể cả có gì xảy ra đi chăng nữa, bạn ấy sẽ vẫn không rời bỏ em, khi mà đối với bạn ấy em thấy "Khoảng cách và thời gian không làm mất đi ý nghĩa của yêu thương" :)
 
Má ơi, em Linh có thêm câu "thời gian và khoảng cách..." nữa, choáng 8-}
Thế là em có 2 câu mà anh từng set trong profile 360º rồi nhé :))

Thêm câu hỏi nữa cho gục: nếu có ai đó mà em nhận là bạn thân, rồi tới một ngày - vì một lí do nào đó - họ không có mặt khi em cần, không giúp em khi em cần sự giúp đỡ, nói tóm lại là họ cố tình "bơ" em đi (chứ không phải là bị hoàn cảnh ngăn cản), thì em sẽ làm thế nào? (đừng nói với anh là lại.. ngất nhé! :)) :p)
 
When you try your best but you don’t succeed
When you get what you want but not what you need
When you feel so tired and you can’t sleep
And the tears come streaming down your face
When you lose something you can’t replace
When you love someone but it goes to waste

Tuyệt lắm, Fix you của Coldplay :)
Vậy ấy thử kể 1 kỉ niệm về một ai đó ấy đã từng fixed him/her (hoặc ngược lại) mà ấy chẳng bao giờ quên không?


À, còn nữa, nhân nói về cái cây ^^, tớ thấy nó quen quen (hình như trong phim thì phải) và cũng có một bài như thế này về ước muốn làm một cái cây:
Looking out my window, what do I see ?
A world full of people, all looking at me
Most of them got headache, is no place to be
Few of them are happy, so can't you see why

I want to be a tree, doo dub doo duh
I want to be a tree, doo dub doo duh

From the very beginnings, of history
Man's not seen the wood for the trees
Now they're all busy planning World War Three
We are all invited, so can't you see why


Nhiều người muốn thành cái cây quá ^^
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Đáng yêu quá :">

Chị hỏi em nhé: Em có sợ quá khứ không? Có sợ những cái mình làm sai không? Có thực sự là em không bao giờ nhìn vào quá khứ dù vô tình hay hữu ý :)

3 câu nhé ;)

Em không sợ quá khứ :) Quá khứ của em có gì đâu mà phải sợ :p Đôi khi có những điều tại thời điểm ấy mình nghĩ nó kinh khủng nhưng sau này nhìn lại nó lại trở thành những kỉ niệm đẹp. Giống như hồi lớp 2 em trốn học, lúc đấy bị bố mẹ mắng bạn bè chê cười :"> xấu hổ ghê gớm. Bây h nghĩ lại chỉ buồn cười thôi. Cuộc sống của em cũng đơn giản (tất nhiên trong cái đơn giản ấy cũng có muôn vàn cái phức tạp :p), cái chính là không phải va chạm nhiều, ko trải qua những gì quá to tát, quá căng thẳng, hay có thể nói là quá đau khổ. Bởi vậy em không sợ quá khứ làm gì :p Những cái em làm sai :-? có lẽ đôi khi cũng sợ, nhưng đằng nào thì nó cũng qua rồi, phải đứng thẳng và bước tiếp thôi. Em ko thích nhìn lại quá khứ lắm, tất nhiên chỉ là những chuyện đau lòng thôi :p đấy là 1 thói quen, và cũng là 1 phần tính cách. Em ko muốn hình dung lại những cái gì chán nản kinh khủng, tại vì nghĩ về nó buồn lắm, dằn vặt lắm, mà nó cũng đã qua rồi, bây h ko thể cứu vớt lại nó được nữa. Chỉ có thể thay đổi tương lai, chứ ko thể thay đổi quá khứ được. Đôi khi em cũng thấy việc làm này ko hay lắm, vì quá khứ cũng cho mình những bài học nhất định :) VD đơn giản như kiểm tra ko làm đc bài chẳng hạn :p trong khi có những bạn khóc lóc hoặc là đau khổ, xong xem đi xem lại bài thì em toàn bỏ qua, ko nhắc lại nữa, ko bao h nghĩ đến nó nữa, chỉ nghĩ là thôi bài sau cố gắng :-j Nhưng mà rất nhiều khi là ko thèm xem lại bài mình làm sai, xong sau này gặp phải vẫn ko biết làm :)) Dù sao em nghĩ là đừng để quá khứ làm ảnh hưởng đến hiện tại của mình, hãy để cho nó ngủ yên.

Má ơi, em Linh có thêm câu "thời gian và khoảng cách..." nữa, choáng 8-}
Thế là em có 2 câu mà anh từng set trong profile 360º rồi nhé :))

Thêm câu hỏi nữa cho gục: nếu có ai đó mà em nhận là bạn thân, rồi tới một ngày - vì một lí do nào đó - họ không có mặt khi em cần, không giúp em khi em cần sự giúp đỡ, nói tóm lại là họ cố tình "bơ" em đi (chứ không phải là bị hoàn cảnh ngăn cản), thì em sẽ làm thế nào? (đừng nói với anh là lại.. ngất nhé! :)) :p)

I dà, anh đừng tưởng là em bắt chước anh nhá >:p ah mà câu 2 thì đúng :"> Nhưng mà em khác là em đặt từ "Khoảng cách" lên trước :-"

Mọi người cứ hay hỏi kiểu như là một người bạn rất tin yêu rồi một ngày bạn phát hiện ra người ấy ko tử tế như bạn nghĩ thì bạn sẽ làm gì ý nhờ :-? Nói chung em rất tin vào trực giác và khả năng đánh giá con người của mình thế nên là cái chuyện đấy hơi khó xảy ra. Nhưng thôi đời ai biết được chữ ngỡ, nhỡ đâu cứ nói thế rồi một ngày có ai làm thế với mình lại lăn ra mà ngất :))
Em đã nói rồi đấy, đối với em bạn thân thì sẽ ko bao h bỏ rơi mình dù có bất cứ chuyện gì xảy ra :p nhưng nếu mà bạn ấy có "nhỡ" bơ em đi như anh nói, mà bơ là bơ thật ý (nghĩa là dù em có tìm mọi lý do để biện minh cho cái sự có mặt không kịp thời của bạn ấy, thì sự thực vẫn là bạn ấy ko thèm quan tâm :(( nghĩa là lỗi lầm của bạn ấy ko thể cứu vãn được nữa, và chắc chắn là không thể tha thứ đc :(() thì anh nghĩ lúc đấy biết làm gì nhỉ? Chả lẽ nhảy ra chửi mắng té tát bạn ấy một trận, xong bảo từ nay ko bạn bè gì hết nữa :-? Chắc em ko làm thế đâu, cùng lắm thì đc 1 câu "Bạn làm tớ rất thất vọng". Thế thôi :p tại vì mình ko thể đòi hỏi, ko thể bắt buộc người ta đối xử tốt với mình ngay cả sau tất cả những gì mình làm cho bạn ấy, tất cả những tình cảm mình dành cho bạn ấy. Lúc đấy chỉ đành ngậm ngùi vì "Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người" thôi :-j Trong chuyến hành trình của cuộc đời sẽ có những người bạn rời khỏi ta từ lúc nào mà ta không biết, và ta sẽ lại có những người bạn đồng hành mới. Xem nào, sẽ từ bỏ 1 thói quen coi 1 người là bạn thân, bây h có thể gạch chữ "thân" đi, nhưng trong kí ức của mình thì sẽ vẫn giữ tất cả những kỉ niệm đẹp về bạn ấy, Và ta lại bắt đầu đi tìm những tình yêu mà ta chưa gặp ;;)
 
Câu hỏi này lủng củng quá đấy nhé Nếu ấy bên ngoài chỉ tỏ ra tử tế còn thực chất chỉ là đứa bạn tồi thì tớ đã phát hiện ra từ lâu rồi nhé Tớ trả lời hoàn toàn khách quan đấy chứ ko phải nói ấy, mang tính personal đâu nhá. Nếu một người thật lòng thì sẽ khác, còn giả dối thì tớ sẽ nhận ra ngay thôi Cái từ "người bạn tồi" của ấy nếu mà có nghĩa là làm những việc kinh khủng đối với tớ, hãm hại tớ (VD kiểu nói xấu sau lưng, dựng chuyện, muốn lợi dụng hoặc mấy cái trò lừa lọc như trên phim) thì tốt nhất là tớ tránh xa ra thôi làm thế nào đấy để không dính dáng gì tới ấy cả Còn nếu "người bạn tồi" chỉ nghĩa là ấy không thích tớ, hoặc ko coi tớ là bạn, nói chung là nhạt nhẽo, ko phải 1 người bạn thực sự thì tớ kệ ấy thôi, tớ đi chơi với người khác
h vẫn trong tuần kiểm tra nên chưa có time để read hết mấy bài của ấy --> tớ chỉ quote lại bài tớ hỏi ấy thôi :)).

câu hỏi của tớ quan trọng là ở chỗ "việc đầu tiên ấy làm là gì" :D. Còn tất nhiên về sau thì tâm trạng thường là không thể chơi nổi rồi b-).Việc đầu ấy làm cũng có thể đối với bạn ấy hoặc đối với ấy nhưng việc đầu tiên ấy làm khi nhận ra bạn ấy tồi là gì :D. Với lại ấy sẽ nhớ nhất điều gì về người đó :|.

Ấy đọc câu hỏi của tớ chả kĩ gì cả...:| bực...[-x
 
Hi.. thỏ con :p
Cho chị hỏi mấy câu làm quen nhá ^^

1. Em nghĩ sao về con trai/con gái bây giờ?
2. "Làm thế nào để chơi thân được với ai đó hay để ai đó coi tôi là bạn thân?" Em nghĩ thế nào về câu hỏi này?
3. Giữa 2 loại người: Những người hoạt bát, hay nói, hay cười & những người ít nói, sống nội tâm.
+ Em thích chơi với kiểu người nào hơn?
+ Em dễ tin tưởng ai hơn?
4. Em nghĩ sao về tình yêu đơn phương?
5. Em có tin là có ma thật ko? Em có sợ ma ko?

:D
 
Tuyệt lắm, Fix you của Coldplay :)
Vậy ấy thử kể 1 kỉ niệm về một ai đó ấy đã từng fixed him/her (hoặc ngược lại) mà ấy chẳng bao giờ quên không?

Tớ ko biết được là có ai mà tớ đã từng fixed him/her chưa tại vì chẳng có bạn nào nói cho tớ cả :"> Chắc là tớ cũng không có được sức mạnh kì diệu to lớn đến thế đâu :p hoặc nếu may mắn có trong 1 thời điểm nào đấy thì hiện giờ tớ cũng chưa nhớ ra, và ko ai nhắc cho tớ nhớ cả :D

Thường thì lúc tớ buồn tớ ít khi nói cho người khác lắm nên không phải ai cũng biết được để mà fix me :) Nếu có người nào fix me nhiều nhất thì đấy có lẽ chính là tớ thôi :p Thực ra thì biết làm thế nào được nếu những người hiểu tớ nhất chỉ có thể ở bên cạnh tớ chưa đến 2 tháng trong 1 năm, hoặc là đang suy sụp thê thảm hơn tớ khi tớ đau khổ :D Còn bố mẹ và chị tớ thì tớ tuyệt đối ko để cho biết là tớ buồn :) Tớ thường tự giải quyết một mình thôi, với lại những chuyện làm tớ chán hầu hết là những chuyện lặt vặt ý mà, chưa bao h là một nỗi đau quá lớn :p Nếu kể thì tớ cũng có thể kể một lần hồi HK1 lớp 11, vào tuần lễ đen tối nhất trong suốt 11 năm đi học của tớ :-s Trong lúc tớ thấy tồi tệ kinh khủng và chỉ ước gì có ai ôm tớ thì tớ nhận được 1 cái ecard của bạn tớ gửi từ Sing. Nội dung của nó chỉ đơn giản là bạn ấy muốn ôm tớ một cái thật chặt và bạn ấy rất nhớ tớ :) It made my day brighter :) Tớ cũng không tin được là bọn tớ lại có sự tương giao đến thế :)
 
h vẫn trong tuần kiểm tra nên chưa có time để read hết mấy bài của ấy --> tớ chỉ quote lại bài tớ hỏi ấy thôi :)).

câu hỏi của tớ quan trọng là ở chỗ "việc đầu tiên ấy làm là gì" :D. Còn tất nhiên về sau thì tâm trạng thường là không thể chơi nổi rồi b-).Việc đầu ấy làm cũng có thể đối với bạn ấy hoặc đối với ấy nhưng việc đầu tiên ấy làm khi nhận ra bạn ấy tồi là gì :D. Với lại ấy sẽ nhớ nhất điều gì về người đó :|.

Ấy đọc câu hỏi của tớ chả kĩ gì cả...:| bực...[-x

Việc đầu tiên khi tớ vừa phát hiện ra sự tồi tệ của người ấy ah? :-B rất có thể là ngồi khóc tu tu nếu người ấy là một người quan trọng với tớ (tức là trong trường hợp tớ yêu quý bạn ấy vô vàn vì bạn ấy tốt với tớ ;;)) nhưng mà TH đấy ít lắm (chắc chỉ được vài bạn như thế thôi :p) còn thì chắc là tớ sẽ đi kể chuyện đấy cho một bạn thân khác :"> cụ thể là về viết ngay 1 cái email nặng tầm 20K cho bạn HL :"> hoặc là gọi ĐT cho ấy (nếu ấy ko phải đứa bạn xấu xa kia ;))) Sau đấy tớ cũng phải đi tìm hiểu sao tớ làm gì để bạn ấy đối xử dã man với tớ chứ :-w Còn điều tớ nhớ nhất về người ấy thì làm sao mà tớ biết được :-? Tùy người thì tớ sẽ nhớ những điều khác nhau chứ :-? Nhưng theo tớ hiểu ý ấy là tớ sẽ nhớ về người ấy tốt hay xấu :-? Nói chung các chuyện vui với bạn ấy thì tớ vẫn nhớ thôi, nhưng dù sao tớ cũng sẽ nhớ về bạn ấy như một người tớ ko tin tưởng :"> cho đến khi bạn ấy thay đổi thì thôi :D
 
Hi.. thỏ con :p
Cho chị hỏi mấy câu làm quen nhá ^^

1. Em nghĩ sao về con trai/con gái bây giờ?
2. "Làm thế nào để chơi thân được với ai đó hay để ai đó coi tôi là bạn thân?" Em nghĩ thế nào về câu hỏi này?
3. Giữa 2 loại người: Những người hoạt bát, hay nói, hay cười & những người ít nói, sống nội tâm.
+ Em thích chơi với kiểu người nào hơn?
+ Em dễ tin tưởng ai hơn?
4. Em nghĩ sao về tình yêu đơn phương?
5. Em có tin là có ma thật ko? Em có sợ ma ko?

:D
a a Thỏ con :x

1. Em không hiểu câu hỏi này lắm, và nếu dù có định hiểu theo nghĩa nào thì nó cũng khó trả lời quá :p Chị cho em rút đc ko :p

2. "Làm thế nào để chơi thân được với ai đó hay để ai đó coi tôi là bạn thân?" Chính em cũng là người từng băn khoăn điều ấy :) Có lẽ cũng có những cô bé cậu bé đã từng đặt ra câu hỏi như vậy. Hôm trước lúc đi lang thang trong trường Ams em vào 1 phòng học nơi rất nhiều người đến đấy ghi lại cảm xúc của họ trên tường, trên cửa, trên bàn ghế. Và lúc em vào đấy thì có 1 cô bé đang viết lên bảng: Sao ai cũng có bạn thân mà mình thì không vậy? Làm sao để có bạn thân? Mình ghét tất cả thế giới này" :( Đến lúc em ấy đi ra thì em viết xuống dưới: "Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác" Có lẽ cũng không nên ngồi ở nhà đóng kín cửa, xong tự hỏi sao mình ko gặp được ai :p

3. Hì :D Trước hết có 1 điều là em không bao h có khái niệm phân ra 2 loại người: hoạt bát, hay nói, hay cười & ít nói, sống nội tâm. Đối với em thì hoạt bát hay nói hay cười ko có nghĩa là ko sống nội tâm và ít nói thì chưa chắc đã bởi vì hướng nội. Em thấy chính ra thì bên ngoài lại hay đối lập với bên trong, những người có hạnh phúc lớn thì sẽ có những nỗi buồn sâu :) Thôi thì cứ coi như có 2 loại như chị nói nhé ;)

+ Em thích chơi với cả 2 kiểu người này >:-D< nhưng nếu nói dễ chơi với ai hơn thì chắc đấy là kiểu thứ nhất rồi, tại vì nếu chơi với một người mà cứ phải ngồi nghĩ xem nói chuyện gì thì khổ lắm. Những người hoạt bát, hay nói hay cười bao h cũng tạo ra sự thoải mái dễ chịu vui vẻ cho những người khác mà :p

+ Chuyện tin tưởng thì hoàn toàn không liên quan gì đến chuyện ít nói nội tâm và hoạt bát nói nhiều cả :D Vì người nói nhiều vẫn có thể giữ kín những bí mật và vẫn là những người bạn tốt :D

4. Tình chỉ đẹp khi tình còn dang dở ;;) Nói thế thôi, tất nhiên ko phải là thế :D nhưng yêu đơn phương cũng là một khía cạnh của tình yêu nên em nghĩ yêu đơn phương ko phải lúc nào cũng là đau khổ, thậm chí nó vẫn có những nét đẹp, những cái hay riêng của nó. Cuộc sống càng trải qua nhiều cung bậc của tình cảm thì càng tốt :"> Yêu đơn phương thì vẫn có niềm vui chứ, ví dụ như là bình thường người ta yêu song phương thì luôn ở bên nhau đại loại là cái sự yêu thương nó trở nên quen thuộc quá rồi, còn nếu yêu đơn phương mà thỉnh thoảng được người ấy quan tâm chăm sóc hay có cử chỉ gì đấy thì sướng phải biết :)) <hơi giống The holiday 8-|> Em thấy nếu yêu đơn phương mà ko nói ra, ko nói cho ai biết cả thì hay lắm ^^ còn nếu để người ta biết thì chẳng thú vị gì :"> Dù sao yêu đơn phương cũng là yêu, và tình yêu thì sẽ đem đến cho con người nhiều sức mạnh :)

5. Ma là gì hả chị? ;;) Em chả biết ma là gì cả :D Em ko tin là có ma thật đâu, nên em chẳng sợ. Ở nhà một mình buổi tối em chỉ sợ mỗi trộm thôi :)) vì kẻ trộm có thể có thật chứ ma thì không. Nhưng mà nếu là linh hồn thì em tin là có, bởi vì cuộc sống là sự kết hợp của 2 mặt đối lập, có âm thì phải có dương. Hình như có công trình nghiên cứu khoa học còn nói rằng Linh hồn là tổ chức vật chất siêu tinh vi :) Nhà em ở gần một nghĩa trang :p thỉnh thoảng đôi khi em cũng có cảm giác có ai đấy ở bên cạnh mình mặc dù vô hình thôi :) ko sao cả, họ cũng chẳng hại ta ;)
 
hí hí, em hỏi câu cuối cùng này, hí hí, chị có iêu em ko? :x
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên