Lê Hải Anh
(haianhle)
New Member
:smoking: Xin lỗi vì bây giờ mới trả lời được bé Dung :x.
1. Thời gian khủng hoảng và bế tắc nhất chị nghĩ là kỳ I vừa rồi ^^. Từ trước đến giờ chị cũng khủng hoảng liên tục, nhưng chưa đến nỗi tuyệt vọng (8-| từ này có quá quá ko nhỉ) và mất hết niềm tin như thế ^^. Thường thì chị nghĩ cái gì cũng làm được nếu cố gắng. Mọi chuyện sẽ ổn cả thôi ... Nhưng hồi đó lần đầu tiên chị ko nghĩ là như thế ^^. Chị cảm thấy có những điều có cố gắng mấy cũng vô ích mà thôi.
Kỳ I áp lực từ mọi phía, nhưng có lẽ là tại chị hy vọng vào mình quá là chính ^^, và còn bởi quá sợ mọi người sẽ thất vọng . Bố chị nói là chỉ cần mình làm hết khả năng, ngày mai cố gắng vượt qua chính mình của ngày hôm nay... Nhưng chị thì luôn cãi lại. Nếu hôm nay chưa làm hết khả năng thì sao? Chị ko khi nào chịu thừa nhận là khả năng ngày HÔM NAY của mình chỉ có thế thôi ^^.
Vượt qua thế nào à . Thì học suốt ngày suốt đêm, lúc nào cũng nghĩ đến kết thúc tồi tệ nhất, ko lúc nào vui hết ^^, đêm nào cũng mơ ác mộng, có khi là vì mình lại đã muộn học rồi, quên ko nộp assignment nào đó, điểm kém...; khóc lóc, than thở,... Ghi khắp mọi nơi câu của Edison "Success is 10 percent inspiration and 90 percent perspiration". Nhưng cuối cùng cũng chỉ là một chuỗi những hoài nghi vào câu nói ấy. Dồn nỗi sợ hãi và tuyệt vọng vào những cái được cho là "genius"... Oán trách thượng đế sao bất công vì mình ko có thiên phú dù chỉ một chút... Những gì tồi tệ nhất chị đều làm cả ^^. Đến lúc gần thi thì ko biết nên học thế nào nữa vì sách đều đã đọc, nhưng đêm đến tỉnh dậy vẫn cứ phải mở sách ra, có khi vừa ngồi vừa khóc, mình sẽ chẳng bao giờ làm được mất ^^; đến lúc thi cả ngày chẳng an uống gì,...
Xấu hổ thật, dù cuối cùng mọi chuyện đều tốt đẹp cả, nhưng chị đã ko vượt qua bằng mấy cái được gọi là "nghị lực" hay là "lòng tin", "sự động viên" hay gì gì đó mà người ta vẫn nói đến khi kể lại câu chuyện của mình . Nếu đây là một bài luận kiểu personal statement để apply vào mấy trường ĐH thì chắc ko viết thế này được nhỉ , ko thì ai sẽ nhận vào chứ ^^.
2. Tham vọng ). Chị nghĩ là không thể không ^^. Chị muốn có tất cả mọi thứ , mà cái gì cũng đối lập nhau, có 1 thì không có cái còn lại ^^, cái gì cũng tột đỉnh ^^. Thế ko biết gọi là tham vọng, hay là ngu dốt ^^???
:x:x:x Cảm ơn bé vì lời chúc :x:x:x. Chị cũng ko cho phép mình buồn, hay stress nữa :smoking:, toàn chỉ là trốn tránh thực tế ^^, phải nghĩ ra cách gì đó chứ, nhỉ . Chị cũng chúc Dung luôn dễ thương :x, được mọi người yêu quí như bây giờ :x, năm nay em thì ĐH đúng ko ^^, thi vào được bất cứ trường nào em muốn, đạt được những dự định trong năm nay... :x Những điều tốt đẹp nhất :x...
1. Thời gian khủng hoảng và bế tắc nhất chị nghĩ là kỳ I vừa rồi ^^. Từ trước đến giờ chị cũng khủng hoảng liên tục, nhưng chưa đến nỗi tuyệt vọng (8-| từ này có quá quá ko nhỉ) và mất hết niềm tin như thế ^^. Thường thì chị nghĩ cái gì cũng làm được nếu cố gắng. Mọi chuyện sẽ ổn cả thôi ... Nhưng hồi đó lần đầu tiên chị ko nghĩ là như thế ^^. Chị cảm thấy có những điều có cố gắng mấy cũng vô ích mà thôi.
Kỳ I áp lực từ mọi phía, nhưng có lẽ là tại chị hy vọng vào mình quá là chính ^^, và còn bởi quá sợ mọi người sẽ thất vọng . Bố chị nói là chỉ cần mình làm hết khả năng, ngày mai cố gắng vượt qua chính mình của ngày hôm nay... Nhưng chị thì luôn cãi lại. Nếu hôm nay chưa làm hết khả năng thì sao? Chị ko khi nào chịu thừa nhận là khả năng ngày HÔM NAY của mình chỉ có thế thôi ^^.
Vượt qua thế nào à . Thì học suốt ngày suốt đêm, lúc nào cũng nghĩ đến kết thúc tồi tệ nhất, ko lúc nào vui hết ^^, đêm nào cũng mơ ác mộng, có khi là vì mình lại đã muộn học rồi, quên ko nộp assignment nào đó, điểm kém...; khóc lóc, than thở,... Ghi khắp mọi nơi câu của Edison "Success is 10 percent inspiration and 90 percent perspiration". Nhưng cuối cùng cũng chỉ là một chuỗi những hoài nghi vào câu nói ấy. Dồn nỗi sợ hãi và tuyệt vọng vào những cái được cho là "genius"... Oán trách thượng đế sao bất công vì mình ko có thiên phú dù chỉ một chút... Những gì tồi tệ nhất chị đều làm cả ^^. Đến lúc gần thi thì ko biết nên học thế nào nữa vì sách đều đã đọc, nhưng đêm đến tỉnh dậy vẫn cứ phải mở sách ra, có khi vừa ngồi vừa khóc, mình sẽ chẳng bao giờ làm được mất ^^; đến lúc thi cả ngày chẳng an uống gì,...
Xấu hổ thật, dù cuối cùng mọi chuyện đều tốt đẹp cả, nhưng chị đã ko vượt qua bằng mấy cái được gọi là "nghị lực" hay là "lòng tin", "sự động viên" hay gì gì đó mà người ta vẫn nói đến khi kể lại câu chuyện của mình . Nếu đây là một bài luận kiểu personal statement để apply vào mấy trường ĐH thì chắc ko viết thế này được nhỉ , ko thì ai sẽ nhận vào chứ ^^.
2. Tham vọng ). Chị nghĩ là không thể không ^^. Chị muốn có tất cả mọi thứ , mà cái gì cũng đối lập nhau, có 1 thì không có cái còn lại ^^, cái gì cũng tột đỉnh ^^. Thế ko biết gọi là tham vọng, hay là ngu dốt ^^???
:x:x:x Cảm ơn bé vì lời chúc :x:x:x. Chị cũng ko cho phép mình buồn, hay stress nữa :smoking:, toàn chỉ là trốn tránh thực tế ^^, phải nghĩ ra cách gì đó chứ, nhỉ . Chị cũng chúc Dung luôn dễ thương :x, được mọi người yêu quí như bây giờ :x, năm nay em thì ĐH đúng ko ^^, thi vào được bất cứ trường nào em muốn, đạt được những dự định trong năm nay... :x Những điều tốt đẹp nhất :x...
Chỉnh sửa lần cuối: