Lê Huyền Nga
(allguysrnuthin)
New Member
ước gì trở lại như ngày xưa, khi mà mình còn yên lặng ngắm XYZ, khi mà chỉ mình mình để ý thấy XYZ có nụ cười đẹp như thế nào. Mình có cảm tưởng như mình là một dạng f-u-c-k-i-n-g-c-h-e-a-p-p-r-o-s-t-i-t-u-t-e in ...'s eye. Sáng nay ngồi trên lớp mà nước mắt lúc nào cũng chỉ muốn trào ra. Ngôi yên lặng một chỗ cả giờ, đến nỗi con bạn tưởng mình giận nó về chuyện ấy. Mình đâu có muốn giận ai... Nó bảo mình là người tốt, chẳng ai nghĩ mình như thế đâu, nhưng thực sự là mình không thế không khóc. Chúa ơi, con đã làm gì để đến nỗi lâm vào tình trạng này?