Phạm Quang Minh
(Minh172)
New Member
Ai là fan của phở Nam Định thì vào đây chia sẻ tí nhỉ . Đặc biệt dành cho các bạn quê Nam Định, Hà Nam... nếu mà đông đông thì hè này làm quả họp đồng hương ...
***********************************************************
Phở Nam Định
tác giả:Quang Duy
Người làng Vân Cù (xã Đồng Sơn, Nam Trực, Nam Định) vẫn tự hào rằng: Phở, vẫn được coi là nét ẩm thực riêng của Hà Nội, chính là món quà quê bắt nguồn từ xứ xở mình. Từ những gánh phở rong xuất hiện trên đường phố thủ đô những ngày kháng chiến chống Pháp, giờ đây, phở Nam Định đã chiếm lĩnh hơn 80% thị phần ở Hà Nội, và đang vươn ra những miền đất mới, từ rẻo đất miền Trung nắng lửa tới xứ Sài Gòn đô hội náo nhiệt, thậm chí đến cả bên kia quả địa cầu.
Gánh phở rong
Gia đình ông Cồ Việt Hùng - Hội trưởng Hội đồng hương làng Vân Cù - chỉ tính con cháu bên nội thì có tới 10 người nối nghiệp ông cha. Hơn 10 tuổi, cậu bé Hùng đã theo cha lên Hà Nội, phụ việc cha ngày ngày quảy gánh phở khắp phố phường kiếm sống. Gánh phở nặng gần dăm chục cân, một bên là thùng bánh tráng bằng sắt tây mạ, bên kia là nồi nước dùng, ngăn kéo thịt và rau thơm. Làng Vân Cù chỉ chuyên bán phở bò, mà cũng là phở bò chín, sau mới có thêm phở tái, nạm, gầu, sốt vang. Phở ngon hay không do chất lượng nước dùng quyết định. Nồi nước phở Nam Định chan cạn nhưng vẫn trong veo. Bởi khi đó, xương bò mua được dễ dàng, sẵn củi ninh đến 4 - 5 tiếng đồng hồ, tạo nên vị ngọt thơm tự nhiên mà chẳng phải viện đến mì chính. Theo ông Hùng, củi là chất đốt cổ điển cũng làm cho nồi nước thơm đậm hơn. Vì thế mà cánh thợ may, đêm rỗi việc, tụ họp với nhau lại cố gắng mua bằng được nồi xương bò của gánh phở, để gặm "bốc mả".
Cả làng Vân Cù không có nghề phụ nào khác, dắt díu nhau lên Hà Thành. Họ đùm bọc nhau, kẻ đã thạo nghề lại hỗ trợ vốn, dạy bài nhập môn cho cánh mới đến. Và thế là gánh phở rong cứ ngày một đông đảo trên các đường phố Hà Nội. Ông Cồ Việt Hùng so sánh: " Nếu cứ "xét" đến cùng thì 100% gia đình ở Vân Cù đều chung thân với gánh phở. Không cha mẹ thì con cái đều lấy gánh phở làm kế sinh nhai. Thậm chí cả những gia đình theo đòi nho học cũng ít nhiều được nhờ gánh phở. Con cả cụ đồ Du bán phở ở Cẩm Thuỷ (Thanh Hoá). Ông Diêm - con cụ đồ Chuyên cũng xoay trần với gánh phở ở chợ Sắt (Đông Triều, Hải Phòng). Cụ lang Dư cũng có hai người con là ông Tác, ông Ngoan bán phở ở chợ Bắc Qua...
Gánh phở không chỉ là nồi cơm nuôi sống nhiều gia đình, mà còn là "phương tiện" bắc cầu cho nhiều người lên được chức quan. ôn lại chuyện xưa, không ít người làng còn nhớ chuyện nhiều chức Lý, Tổng trong làng đều được... mua từ tiền bán phở".
Từ nỗi mặc cảm thân phận...
Ông Hùng nhớ lại: "Người phụ bán bị gọi bằng cái tên "Gio-óc" - ngụ ý là kẻ hầu. Mỗi lần khách ăn phở, phải đưa bằng hai tay và nói "Thưa cậu (cô), phở của cậu (cô) đây ạ!". Lúc đó, giá mỗi bát phở chỉ xu rưỡi, phục vụ tại nhà. Mỗi ngày hai bận, từ 4 - 5h sáng đã thức dậy chuẩn bị gánh hàng bán đến 9 - 10h sáng, rồi lại từ 4 -5h chiều đến 10h đêm. Cuộc sống vất vả, tha phương cầu thực, làm thân phận hầu hạ, trên vai cả một cơ nghiệp gia đình nhưng gánh phở nào cũng mặc cảm với thân phận nghèo hèn. Vì thế mà sau này, khi tích luỹ được chút vốn liếng, thuê cửa hàng, ổn định hơn, họ cũng chỉ dè dặt ghi trên tấm bảng "Phở bò gia truyền". Rồi vài ba năm gần đây, mới có những người tiên phong dám khẳng định nguồn gốc nghề của mình như Cồ Cử (Văn Miếu - nay đã chuyển về 23 Nguyễn Chí Thanh), Cồ Luận (Cầu Giấy), Phở gia truyền chuyên bò Nam Định (Lạc Trung)...
... Đến niềm tự hào quê hương
Hơn 50 năm gắn bó với gánh phở, ông Cồ Việt Hùng tự hào đã từng được tặng danh hiệu "Chiến sĩ thi đua" ngành ăn uống Hà Nội. Kỹ thuật nấu phở của ông đạt đến mức khó có thể chê. Và có một thời, người phố cổ xếp hàng thưởng thức cho được "Phở kỹ thuật Hùng 8/8" ở phố Mã Mây. Kỷ lục bán được 7 tạ bánh phở trong vẻn vẹn 1 ngày được ông lập đầu tiên năm 1960 trong dịp Triển lãm 15 năm nước Việt Nam dân chủ cộng hoà. Gia tài ở tuổi 70 của ông Hùng giờ đây chính là gần ba chục cửa hàng phở của con cháu, người làng được ông gây dựng, hướng dẫn. Ông ước tính, hơn 80% thị phần bánh phở và phở Hà Nội liên quan đến người làng Vân Cù. Từ ngày gánh phở rong của ông Chiêu - giờ định cư ở 46 Hàng Đồng, xuất hiện ở phố Hàng Phèn, đến nay phở Vân Cù đã hơn 50 năm ở Hà Nội, bén rễ sâu và trở thành một trong những món ăn quen thuộc của dân Hà Thành. Rồi người Vân Cù lại toả đi tứ xứ, đặt chân khai phá những miền đất xa xôi như chị Vân Hồ (Đà Nẵng), chị Thuý (Q1), anh Huân (quận Tân Bình), anh Thanh (cảng Sài Gòn - TPHCM).
Chúng tôi cũng đã gặp một "fan" khá đặc biệt của phở Hà Nội: Bếp trưởng khách sạn Sofitel Metropole, ông Didier Corlou. Lần đầu tiên làm quen với phở ở Hà Nội, ông rất ngạc nhiên thấy mọi tầng lớp trong xã hội, người giàu kẻ nghèo, từ cụ già đến con trẻ, ai cũng yêu thích phở. Chàng rể đất Hà Thành này đã dành không ít thời gian đi tìm nguồn gốc và nghiên cứu "vẻ đẹp" của món phở. Và cuối cùng thì ông đã tìm được câu trả lời: "Mặc dù ở Pháp và Trung Quốc đều có những món ăn được nấu tương tự như phở, nhưng phở thực sự với những thành phần chính gồm: nước dùng, bánh phở, thịt bò được chế biến cùng một số gia vị thì đúng là "made in Việt Nam". Ông Corlou cũng chia sẻ với người làng Vân Cù niềm tự hào: "Tại bang California - Mỹ, phở được xếp vào hàng Top ten các món ăn được ưa chuộng nhất". Ông Nguyễn Đình Rao - Hội trưởng Hội ẩm thực CLB UNESCO cũng cho biết: "Một người bạn ở châu Âu vừa thổ lộ với ông mong muốn được nghiên cứu về phở VN bởi người bạn ấy muốn hiểu khẩu vị của món ăn mà cả người châu Âu và châu AÁ đều yêu thích."
Những ông tổ của nghề phở Nam Định và cả những chủ gánh rong đầu tiên đặt chân đến Hà Nội xưa kia, chắc cũng khó có thể hình dung, giờ đây, món quà quê của quê hương họ đang ngày càng được nhiều người biết đến. Nhưng họ hẳn sẽ tự hào là phở gia truyền Nam Định đã vượt ra khỏi ranh giới đất mẹ để trở thành một món ăn được thế giới ưa chuộng, công nhận và tôn vinh với cái tên "Phở Việt Nam."
***********************************************************
Phở Nam Định
tác giả:Quang Duy
Người làng Vân Cù (xã Đồng Sơn, Nam Trực, Nam Định) vẫn tự hào rằng: Phở, vẫn được coi là nét ẩm thực riêng của Hà Nội, chính là món quà quê bắt nguồn từ xứ xở mình. Từ những gánh phở rong xuất hiện trên đường phố thủ đô những ngày kháng chiến chống Pháp, giờ đây, phở Nam Định đã chiếm lĩnh hơn 80% thị phần ở Hà Nội, và đang vươn ra những miền đất mới, từ rẻo đất miền Trung nắng lửa tới xứ Sài Gòn đô hội náo nhiệt, thậm chí đến cả bên kia quả địa cầu.
Gánh phở rong
Gia đình ông Cồ Việt Hùng - Hội trưởng Hội đồng hương làng Vân Cù - chỉ tính con cháu bên nội thì có tới 10 người nối nghiệp ông cha. Hơn 10 tuổi, cậu bé Hùng đã theo cha lên Hà Nội, phụ việc cha ngày ngày quảy gánh phở khắp phố phường kiếm sống. Gánh phở nặng gần dăm chục cân, một bên là thùng bánh tráng bằng sắt tây mạ, bên kia là nồi nước dùng, ngăn kéo thịt và rau thơm. Làng Vân Cù chỉ chuyên bán phở bò, mà cũng là phở bò chín, sau mới có thêm phở tái, nạm, gầu, sốt vang. Phở ngon hay không do chất lượng nước dùng quyết định. Nồi nước phở Nam Định chan cạn nhưng vẫn trong veo. Bởi khi đó, xương bò mua được dễ dàng, sẵn củi ninh đến 4 - 5 tiếng đồng hồ, tạo nên vị ngọt thơm tự nhiên mà chẳng phải viện đến mì chính. Theo ông Hùng, củi là chất đốt cổ điển cũng làm cho nồi nước thơm đậm hơn. Vì thế mà cánh thợ may, đêm rỗi việc, tụ họp với nhau lại cố gắng mua bằng được nồi xương bò của gánh phở, để gặm "bốc mả".
Cả làng Vân Cù không có nghề phụ nào khác, dắt díu nhau lên Hà Thành. Họ đùm bọc nhau, kẻ đã thạo nghề lại hỗ trợ vốn, dạy bài nhập môn cho cánh mới đến. Và thế là gánh phở rong cứ ngày một đông đảo trên các đường phố Hà Nội. Ông Cồ Việt Hùng so sánh: " Nếu cứ "xét" đến cùng thì 100% gia đình ở Vân Cù đều chung thân với gánh phở. Không cha mẹ thì con cái đều lấy gánh phở làm kế sinh nhai. Thậm chí cả những gia đình theo đòi nho học cũng ít nhiều được nhờ gánh phở. Con cả cụ đồ Du bán phở ở Cẩm Thuỷ (Thanh Hoá). Ông Diêm - con cụ đồ Chuyên cũng xoay trần với gánh phở ở chợ Sắt (Đông Triều, Hải Phòng). Cụ lang Dư cũng có hai người con là ông Tác, ông Ngoan bán phở ở chợ Bắc Qua...
Gánh phở không chỉ là nồi cơm nuôi sống nhiều gia đình, mà còn là "phương tiện" bắc cầu cho nhiều người lên được chức quan. ôn lại chuyện xưa, không ít người làng còn nhớ chuyện nhiều chức Lý, Tổng trong làng đều được... mua từ tiền bán phở".
Từ nỗi mặc cảm thân phận...
Ông Hùng nhớ lại: "Người phụ bán bị gọi bằng cái tên "Gio-óc" - ngụ ý là kẻ hầu. Mỗi lần khách ăn phở, phải đưa bằng hai tay và nói "Thưa cậu (cô), phở của cậu (cô) đây ạ!". Lúc đó, giá mỗi bát phở chỉ xu rưỡi, phục vụ tại nhà. Mỗi ngày hai bận, từ 4 - 5h sáng đã thức dậy chuẩn bị gánh hàng bán đến 9 - 10h sáng, rồi lại từ 4 -5h chiều đến 10h đêm. Cuộc sống vất vả, tha phương cầu thực, làm thân phận hầu hạ, trên vai cả một cơ nghiệp gia đình nhưng gánh phở nào cũng mặc cảm với thân phận nghèo hèn. Vì thế mà sau này, khi tích luỹ được chút vốn liếng, thuê cửa hàng, ổn định hơn, họ cũng chỉ dè dặt ghi trên tấm bảng "Phở bò gia truyền". Rồi vài ba năm gần đây, mới có những người tiên phong dám khẳng định nguồn gốc nghề của mình như Cồ Cử (Văn Miếu - nay đã chuyển về 23 Nguyễn Chí Thanh), Cồ Luận (Cầu Giấy), Phở gia truyền chuyên bò Nam Định (Lạc Trung)...
... Đến niềm tự hào quê hương
Hơn 50 năm gắn bó với gánh phở, ông Cồ Việt Hùng tự hào đã từng được tặng danh hiệu "Chiến sĩ thi đua" ngành ăn uống Hà Nội. Kỹ thuật nấu phở của ông đạt đến mức khó có thể chê. Và có một thời, người phố cổ xếp hàng thưởng thức cho được "Phở kỹ thuật Hùng 8/8" ở phố Mã Mây. Kỷ lục bán được 7 tạ bánh phở trong vẻn vẹn 1 ngày được ông lập đầu tiên năm 1960 trong dịp Triển lãm 15 năm nước Việt Nam dân chủ cộng hoà. Gia tài ở tuổi 70 của ông Hùng giờ đây chính là gần ba chục cửa hàng phở của con cháu, người làng được ông gây dựng, hướng dẫn. Ông ước tính, hơn 80% thị phần bánh phở và phở Hà Nội liên quan đến người làng Vân Cù. Từ ngày gánh phở rong của ông Chiêu - giờ định cư ở 46 Hàng Đồng, xuất hiện ở phố Hàng Phèn, đến nay phở Vân Cù đã hơn 50 năm ở Hà Nội, bén rễ sâu và trở thành một trong những món ăn quen thuộc của dân Hà Thành. Rồi người Vân Cù lại toả đi tứ xứ, đặt chân khai phá những miền đất xa xôi như chị Vân Hồ (Đà Nẵng), chị Thuý (Q1), anh Huân (quận Tân Bình), anh Thanh (cảng Sài Gòn - TPHCM).
Chúng tôi cũng đã gặp một "fan" khá đặc biệt của phở Hà Nội: Bếp trưởng khách sạn Sofitel Metropole, ông Didier Corlou. Lần đầu tiên làm quen với phở ở Hà Nội, ông rất ngạc nhiên thấy mọi tầng lớp trong xã hội, người giàu kẻ nghèo, từ cụ già đến con trẻ, ai cũng yêu thích phở. Chàng rể đất Hà Thành này đã dành không ít thời gian đi tìm nguồn gốc và nghiên cứu "vẻ đẹp" của món phở. Và cuối cùng thì ông đã tìm được câu trả lời: "Mặc dù ở Pháp và Trung Quốc đều có những món ăn được nấu tương tự như phở, nhưng phở thực sự với những thành phần chính gồm: nước dùng, bánh phở, thịt bò được chế biến cùng một số gia vị thì đúng là "made in Việt Nam". Ông Corlou cũng chia sẻ với người làng Vân Cù niềm tự hào: "Tại bang California - Mỹ, phở được xếp vào hàng Top ten các món ăn được ưa chuộng nhất". Ông Nguyễn Đình Rao - Hội trưởng Hội ẩm thực CLB UNESCO cũng cho biết: "Một người bạn ở châu Âu vừa thổ lộ với ông mong muốn được nghiên cứu về phở VN bởi người bạn ấy muốn hiểu khẩu vị của món ăn mà cả người châu Âu và châu AÁ đều yêu thích."
Những ông tổ của nghề phở Nam Định và cả những chủ gánh rong đầu tiên đặt chân đến Hà Nội xưa kia, chắc cũng khó có thể hình dung, giờ đây, món quà quê của quê hương họ đang ngày càng được nhiều người biết đến. Nhưng họ hẳn sẽ tự hào là phở gia truyền Nam Định đã vượt ra khỏi ranh giới đất mẹ để trở thành một món ăn được thế giới ưa chuộng, công nhận và tôn vinh với cái tên "Phở Việt Nam."