Hoàng Thùy Lynh
(thieng)
New Member
Em xoè bàn tay che vầng nắng
Hóa ra mọi ngày đều huyền diệu
Nếu em nhắm mắt và thấy thiếu
Không có màu đen toàn màu trắng
Giữa trưa sáng mà vẫn thấy trăng.
Thì em sao đặng trở thành người
Lạc giữa hư vô, không trăn trở
Khi đời như là một giấc mơ.
Về tuổi ấu thơ về tuổi trẻ
Em còn nhớ em đã nói gì?
Những tuổi sẽ qua, ko trở về
Nghe trong tai mình lời thỏ thẻ
Gọi về giấc mơ, như hư mộng
Bay giữa hư không, một tiếng đàn.
Có điệu đàn muôn hình muôn vẻ.
Gọi không ru tràn tiếng thở than
Nghe rõ âm khàn sau nước mắt
Treo trên ngực hơi thở đã tắt
Em sẽ bay nhé, khỏi vực sâu
Cuộc chơi cắn môi, đã hết đâu
Em đi trong đời, buồn rầu nói:
Sau anh lại sầu khi thấy em?
Mắt quen đâu nào nhìn vào em
Để miệng cười khan thêm an ủi
Sau những tủi hơn trong im lặng
Hóa ra cụộc đời là giấc mơ
Hóa ra mọi ngày đều huyền diệu
Nếu em nhắm mắt và thấy thiếu
Không có màu đen toàn màu trắng
Giữa trưa sáng mà vẫn thấy trăng.
Thì em sao đặng trở thành người
Lạc giữa hư vô, không trăn trở
Khi đời như là một giấc mơ.
Về tuổi ấu thơ về tuổi trẻ
Em còn nhớ em đã nói gì?
Những tuổi sẽ qua, ko trở về
Nghe trong tai mình lời thỏ thẻ
Gọi về giấc mơ, như hư mộng
Bay giữa hư không, một tiếng đàn.
Có điệu đàn muôn hình muôn vẻ.
Gọi không ru tràn tiếng thở than
Nghe rõ âm khàn sau nước mắt
Treo trên ngực hơi thở đã tắt
Em sẽ bay nhé, khỏi vực sâu
Cuộc chơi cắn môi, đã hết đâu
Em đi trong đời, buồn rầu nói:
Sau anh lại sầu khi thấy em?
Mắt quen đâu nào nhìn vào em
Để miệng cười khan thêm an ủi
Sau những tủi hơn trong im lặng
Hóa ra cụộc đời là giấc mơ