Có lẽ ngai vàng trong con tim của ta chỉ có thể cho 1 Hoàng Hậu chiếm vị . Nơi mà Hạ đã từng ngự trị . Nơi mà chính ta cũng không thể nào để cho một ai thay thế Hạ được .
Đông à ! Nàng đến với ta , cho những những cảm xúc không khuôi ... nhưng hồn ta còn đang ... vương vấn về Hạ . Và con tim của ta có lẽ ... không còn biết rung động , "trái tim sỏi đá ? " , "trái tim mùa Đông" còn ngủ yên bên dòng suối nơi Hạ thường cho ta gối đầu . Ta còn ôm ấp những tuyệt vời ... nơi Hạ . Ta không thể ... quên được môi hôn nồng ấm của Hạ . Ta không thể ... và ta không thể ... để cho Đông ... đẩy Hạ ra khỏi "trái tim ngục tù " này .
Đông về với nỗi nhớ xa
Người sao còn mãi cho ta ... hững hờ
Hạ ơi ! Ngủ mãi trong thơ
Tim còn say mãi ... bơ vơ cõi sầu
Em là ánh sáng tình đầu
Đông sang cõi nhớ , u sầu ... trong đêm
... Đông ơi ! Đừng giận ta nhé ? Đừng gay gắt với ta vào những đêm giá lạnh ? Đừng buồn vì ta ....
Ta có lỗi với Đông rồi ! Nhưng một ngày nào đó Đông sẽ hiểu vì sao ta không thể yêu Đông ... ta hy vọng như vậy . Có lẽ tình yêu ích kỷ và hẹp hòi hơn tình bạn mà Đông tìm kiếm ở nơi ta ...
.... Rồi Đông cũng bỏ ta đi !... ta về với Hạ .. về với nụ hôn đầu ngày nao ... giờ đã mãi mãi thành dĩ vãng nhạt nhòa ... nơi có em đang đứng trong ánh nắng dịu dàng ... nụ cười của em...
Đông à ! Nàng đến với ta , cho những những cảm xúc không khuôi ... nhưng hồn ta còn đang ... vương vấn về Hạ . Và con tim của ta có lẽ ... không còn biết rung động , "trái tim sỏi đá ? " , "trái tim mùa Đông" còn ngủ yên bên dòng suối nơi Hạ thường cho ta gối đầu . Ta còn ôm ấp những tuyệt vời ... nơi Hạ . Ta không thể ... quên được môi hôn nồng ấm của Hạ . Ta không thể ... và ta không thể ... để cho Đông ... đẩy Hạ ra khỏi "trái tim ngục tù " này .
Đông về với nỗi nhớ xa
Người sao còn mãi cho ta ... hững hờ
Hạ ơi ! Ngủ mãi trong thơ
Tim còn say mãi ... bơ vơ cõi sầu
Em là ánh sáng tình đầu
Đông sang cõi nhớ , u sầu ... trong đêm
... Đông ơi ! Đừng giận ta nhé ? Đừng gay gắt với ta vào những đêm giá lạnh ? Đừng buồn vì ta ....
Ta có lỗi với Đông rồi ! Nhưng một ngày nào đó Đông sẽ hiểu vì sao ta không thể yêu Đông ... ta hy vọng như vậy . Có lẽ tình yêu ích kỷ và hẹp hòi hơn tình bạn mà Đông tìm kiếm ở nơi ta ...
.... Rồi Đông cũng bỏ ta đi !... ta về với Hạ .. về với nụ hôn đầu ngày nao ... giờ đã mãi mãi thành dĩ vãng nhạt nhòa ... nơi có em đang đứng trong ánh nắng dịu dàng ... nụ cười của em...