Mãi bây giờ anh mới có một người phản đối bài của anh, và anh cũng mừng vì điều đó =D> . Anh xin trả lời mấy câu của em
- Thứ nhất, bài của anh giới hạn trong khu vực cá nhân, anh cũng đã nói rõ điều đó trong bài của mình. Lý do là vì nó thực tiễn hơn là nói về độc lập của một xã hội. Anh muốn bài của mình đóng góp bằng cách mang lại hiểu biết thực tế một chút. Giả sử bây giờ anh nói về sự độc lập của xã hội thì mọi người sẽ thực sự dùng được điều đó làm gi trong cuộc sống thường ngày? Nói về điều đó có phần quá lý thuyết và sáo rỗng. Nói là ""Độc lập" không bao giờ dùng cho cá nhân riêng" thì anh e rằng em hơi quá vội vàng rồi, không biết điều đó em học được ở đâu nữa, nếu em thực sự có văn bản nào viết như thế thì anh sẽ trả tiền cho em mua văn bản đó, xong rồi em thích đốt thích xé thế nào cũng đựoc, bao nhiêu tiền cũng được
>-. Thấy em đang ở US thì cũng tốt, em thử đi hỏi mấy ông Dr. về philosophy ấy (mấy bác đấy thích discuss lắm, yên tâm, không làm phiền đâu), hỏi mấy bác là "is the term Indepence appicable for individuals?" Xong kết quả ra sao, cho anh biết với, nếu có người nói không thì anh cũng tò mò xem người ta reason thế nào.
Anh không định tạo ra một cuộc tranh luận về triết học nên anh bỏ không bàn tới những lý thuyết quá cao siêu như là độc lập của xã hội. Điều này tương tự như là không cần phải nói đến vi phân nếu mà chủ yếu những gi ta dùng trong xã hội là phương trình bậc 2 vậy. Nói chung lại một câu là anh cố gắng mang lại những giá trị thực tiễn từ những khái niệm trừu tượng như là độc lập cho người đọc chứ không phải là bàn luận sâu chủ đề này về phương diện triết học hay xã hội học.
Tính chất bài này không phải là bài giảng "độc lập là gi" mà là bài "hướng dẫn cách sử dụng". Lý thuyết mà anh đưa ra không phải
tạo ra bởi quan sát vụn vặt hàng ngày mà là
tạo ra để cho những sự kiện hàng ngày. Nếu em để ý cấu trúc bài của anh sẽ thấy anh dùng chủ yếu là diễn giải chứ không dùng đồng quy.
Nói bài này không ở tầm vĩ mô thì đúng nhưng nói là bài này thiếu chính xác thì sai. Nếu em thích vận dụng kiến thức mình biết ở tầm xã hội to lớn thì bài của anh không phải là một nơi tham khảo tốt. Lý thuyết về cái hợp đồng xã hội cũng tương tự, anh hoàn toàn không dùng lý thuyết của Jean Jacques Rousseau mà em nói đến. Anh chỉ dùng một phần rất nhỏ của ông này để xây dựng, bổ xung cho lý thuyết của anh (nói cho dễ hình dung thì anh chỉ dùng 1 cục gạch trong cả tòa nhà thôi). Có lẽ tại em chỉ học ở mức tổng quát nên không biết những kiến thức nhỏ như vậy (tức là em học cấu trúc của căn nhà chứ không tìm hiểu từng viên gạch một nên không để ý).
Đây là một mặt của việc học, những cái mình được học chỉ để tham khảo để tạo ra một lý thuyết riêng cho mình một cách có khoa học. Rồi mình dùng lý thuyết riêng của mình để sống cuộc sống của mình. Lý do duy nhất của việc em học làm một cái gi đấy là để em có thể làm việc đó hiệu quả hơn trong tương lại, thế nên giá trị căn bản của giáo dục là tính chất thực tiễn, áp dụng. Nếu không tạo ra được những lý thuyết riêng của mình thì học chỉ đơn thuần là sao chép (điều mà nền giáo dục nước ta khuyến khích
). Theo anh thấy thì em vẫn có sự nghi ngờ khi nhìn thấy điều anh viết không phải là như những gi em học chứ không phải là những gi anh viết là vô lý. Giống như em hỏi tại sao những gi anh viết về chủ đề này lại không giống những gi em được học. Tại vì những gi anh viết là lý thuyết của anh nên em chưa được đọc qua ở sách vở, báo chí nào nên em không thấy giống thì cũng đúng thôi (cũng chứng tỏ là anh không đạo ở đâu ra nữa b-)).
Nói cho cùng thì kiến thức là công cụ để đưa ra quyết định trong cuộc sống chứ không phải là chuẩn mực để tạo quyết định (Qua thời lời thánh hiền nói là chỉ có đúng rồi mà). Nếu em lấy những gi em học làm chuẩn mực để đánh giá bài anh thì lại giống như học văn ở nhà rồi, không theo ý thầy thì tất nhiên là không có điểm. Tuy nhiên nếu em lấy những gi em được học để nhận xét bài của anh có phải là nói nhăng cuội hay không thì chắc là kết quả sẽ khác. Ngoài lề nhiều quá
, nhưng mà cũng tốt thôi
Tuy nhiên anh vẫn nên nói lại ý chính của bài anh, anh không định bàn đến vấn đề này về phương diện triết học nên em không nên tìm (thấy) những giá trị triết học cao siêu, mẫu mực trong bài này.