Đồng ý trước với anh là em đọc được cái egoitsm (egotism là khác nghĩa ạ), cái này em nói ngay từ đầu oài. Nhưng thụ hưởng nó thì em ko đồng ý, vì từ trước đến nay em vẫn thấy mình sống thế, chả có gì khác, phải cái vốn từ ngu muội không cắt nghĩa được thôi. Lại không đồng ý anh bảo là em cố gắng li khai số đông là phụ thuộc số đông, li khai số đông nên chia làm 2 loại: li khai theo kiểu lúc nào cũng li khai thì hóa ra lại phụ thuộc (vì lúc nào cũng muốn làm nổi rằng mình li khai), nhưng li khai cái sai (theo ý mình) của số đông thì em nghĩ là bt. Vẫn thòng mọt câu đương nhiên những cái cơ bản đúng đắn (theo mình thấy chứ không phải sách giáo khoa bảo thế) hoặc chẳng quan trọng gì thì theo cũng được không theo cũng được. Ý em chỉ là mỗi người nên là một cá thể độc lập trong một tập thể, biết suy nghĩ theo chân lý hoặc ngu dốt thì thà tử vì đạo vì cái mình cho là đúng còn hơn là ngồi nghe theo tập thể. Chủ nghĩa tập thể theo kiểu giơ tay biểu quyết là em rất ghét, chính thế em có điều giống anh ở chỗ là li khai (ko hoàn toàn) chính trị. Em cũng thích khoa học, toán, vì nó biểu hiện khách quan trên số liệu, hoặc từ thực tế tự nhiên mà ra.
Nguyễn Viết Châu đã viết:
Anh ước mơ được làm việc cho NASA , nhưng nếu dự án là của DARPA (bộ quốc phòng Mỹ) thì cái Trung , Nhân , Nghĩa nó sẽ không cho phép anh làm. Đơn giản vậy thôi.
Chỗ này em quote riêng ra nhé. Theo em chỗ này anh không hợp lí.
Một là, anh chán không quan tâm đến chính trị xã hội mà chỉ thích đeo đuổi khoa học, nhưng định hướng của anh mang nặng tính xã hội, thậm chí là li khai tự nhiên. Tại sao anh nghĩ, cống hiến cho phát triển khách quan của tự nhiên lại mâu thuẫn với Nhân, Trung, Hiếu: 3 hiếu tố mang nặng tính lịch sử xã hội. Tại sao nghiên cứu ở cơ quan của Mỹ lại là bất trung, bất nhân, bất hiếu. Hay anh thụ hưởng quan niệm cộng đồng mình là theo Mỹ kiểu gì cũng bất trung, nhân, hiếu.
Hai là, nếu có tài (đấy là em tỉ dụ nhé), nhưng vì trung mà không làm cái đúng thì cũng làm chậm phát triển tự nhiên của loài người, té ra lại bất nhân : như vậy đặt song song 2 phạm trù này để chứng minh em thấy không thỏa đáng.
VD: u, thầy anh về già mà không sống được ở nước ngoài với anh thì anh sẽ về nước làm một công việc kém hơn. Nhưng anh cũng từng bảo ông bà già ăn tiêu ít thôi, cho anh tiền sang UK du học .
Kém hay không kém, miễn là công việc mình thích em vẫn làm, nếu là công việc không thích, em không thể làm. Chết vì phụ thân thì được, sống vì phụ thân thì không được. Em có may mắn vì lối sống bố mẹ em cũng vậy nên em chưa đứng trước cơ hội lựa chọn khắc nghiệt như anh giả định, nhưng sau này, nếu có cho phép em đặt chữ kỉ lên trên
Rõ ràng ai làm gì thì cũng chỉ vì mong muốn cá nhân, nhưng có những hành động vừa lợi cho cá nhân vừa lợi cho tập thể. Khác nhau chẳng qua là công thức , với anh là tập thể x 2 + cá nhân x 1.5 nếu > xyz thì làm, của Nam có thể là tập thể x 0.000000001 + cá nhân x 10^10 .... . Anh hi vọng là công thức của anh tốt hơn công thức của em.
Em nghĩ công thức của anh làm hài lòng tập thể hơn công thức của em, nhưng chưa chắc tốt hơn của em
. Các cá nhân độc lập nếu có bất đồng trong khi công việc bắt buộc phải cần tập thể thì cần tách ra chọn lựa tập thể phù hợp cho mình, nếu là thiên tài thì có thể li khai tập thể và hoạt động biệt lập
Về triết lí sống của hai anh, theo em là tùy vào tính cách mỗi người. Ví dụ như anh Châu có vẻ nghiêng về "Đắc Nhân Tâm" (how to influence people and win friends? Đọc mấy năm rồi nên em ko rõ tên viết đúng chưa ) còn anh Nam thì là "One Minute Management" (Một phút nhìn lại mình của Spencer )
Là How to win friends and influence people : chả khác gì mấy nhưng thôi tên nguyên mẫu anh vẫn muốn giữ nguyên.
Em có đúng một điểm là anh thì ghét cay ghét đắng quyển đấy, anh thấy một ý nổi bật trong quyển đấy là "làm thế nào để làm những gì vừa ý thằng hàng xóm", rất giả tạo. Còn anh Châu anh nghĩ nếu đặt Nhân trung hiếu lễ trí tín song song thì chưa chắc đã giống hệt tư tưởng như thế đâu.
Nói thế chứ vàng chưa thử lửa thì chả biết thật hay giả, trước đây mình hay đốp chát nhưng chẳng biết sau này đời nó có làm oằn đi không
-----------
À quên PS với anh Châu tí: em không đến nỗi li khai chân lí đâu nên vẫn đồng ý với anh một vài điểm, vì nó hiển nhiên đúng. Cụ thể là cái thuyết di truyền học của Darwin