Trung thỷm iêng hùng truyện

Phan Tấn Việt
(dugbakuryu1991)

New Member
Trung Thỷm iêng hùng truyện - 1 chút thư giãn zô đi \:d/ mọi người ơi

Vâng, hẳn ai cũng biết anh Trung thỷm (trym thủng) L2 khoá 06-09 là tay chơi của lớp b-), tiếng tăm của anh ngày 1 vang xa vì những chiến tik rất bựa nhân ;)) của mình.

Với tư cách là người bạn thân, bạn đòng hành của Thỷm trên tuyến xe 32 :x, Lú hôm nay xin được công bố câu chuyện của anh để mọi người cùng biết

******************
~o) Chapter 1 : Chân dung nhân vật ~o) chính

... Anh thỷm của chúng ta xuất hiện với phong thái rất hiên ngang b-)

Hắn vừa đi vừa chửi, lúc nào cũng thế, cứ uống thuốc tê vào là hắn chửi. Hắn chửi trời. Thấy trời mênh mông quá, thế là hắn chửi đời, nghĩ kĩ lại hắn thấy cũng đời cũng ko cụ thể j`. Tức quá, hắn bảo hắn bấm lỗ cả trường ams, cả trg` ai cũng nghĩ chak hắn chừa mình ra, chẳng ai lên tiếng. Đá thế, hắn bảo hắn bấm lỗ thằg chết cha chêt mẹ nào ko chửi nhau với hắn, cũng chẳng ai lên tiếng. Tức ơi là tức, thằg chó nào để ra hắn để hắn khổ, khổ đến THỶM thế này=)) , và thế là hắn vừa uống thuốc tê vừa tới đi lui trên xe 32, mồm lẩm bẩm chửi thằg đẻ ra hắn, đẻ ra cái thằg Trung Thỷm. Nhưng ai đẻ ra hắn, co mà trời biết, cả trường ai mà nhớ đc., em cũng quên rồi, giở tờ danh sach lớp ra tra vậy :">

( rất xin lỗi mọi người, do thời gian có hạn, tôi xin được viết tiếp sau )
 
Chỉnh sửa lần cuối:
thằng này cò quay à, viết tiếp đi đang hứng :)) Đạo văn chất lượng vkl :))
 
Ông Việt đú tôi quá đấy [-x Cái này thì tôi đề nghị là ông vứt vào box lớp đi. Ít nhất truyện của tôi còn có cái liên quan đến bàn dân thiên hạ chứ ông thì ... :)|
 
Nhạt quá...
Lớp mình thích phô trương nhỉ.. =.=

Khổ thân Thỷm em yêu..
 
gọi là những trò lố hay là những sự lợi hại của mem Lý 2 đây =))
thằng Lú mới lên HAO mà cá tính quá
lập cả cái 2pic cho thằng Thỷm =))
@ Cao : nó k đú mày đâu :-j truyện nó ra đời trc, chỉ tội côg bố sau thôi =))
 
Trung Thỷm iêng hùng truyện - 1 chút thư giãn zô đi \:d/ mọi người ơi

@ Lé: Hô hô, cảm ơn mày đã đứng về phía tao ;)) bạn tốt :))

Vâng, còn chút thời giờ rảnh rỗi, Lú xin được viết tiếp câu chuyện

Chapter 2: "tri kỉ cuồng" trên xe 32

Một amser của đảng "Đi-xe-bus" (đú theo đảng Bôn-sê-vik ý mà =))), chuyên nghề vặt trộm đồ trên xe 32, anh Ng~ Đức Phương, biẹt danh Phương Nấn (tức Phân Nướng bốc mùi quá :-&), phát hiện và bắt quả tang anh Thỷm đang ngồi thản nhiên uống thuốc tê trong thùng rác gần bến xe Kim Mã. Phương lại gần hỏi chuyện, 2 ng` chém gió với nhau:

- Sao ông lại ngồi đây thế này?
- Ông ko thấy tôi đang làm j` àh :-w(giơ chai thuốc tê ra), ông ko biến đi tôi
bấm lỗ kêu làng bây h :eek:
- làm j` mà nóng thế :) có chuyện j` nói nghe coi

Thấy cũng nguôi nguôi, trung bắt đầu dãi bay:
- Bố cái xe 32 dở hơi, đã bảo đi nhờ 1 hôm rồi Thế mà nó nhìn tóc mình, nó dám bảo là tóc nhuộm, bố đek cho bọn Ngoại quốc đi nhờ. Chẳng còn cách nào khác, tao định bấm lỗ bắt đền thì nó dừng ở Kim Mã, đá tao xuống b-(. Trót bấm lỗ rồi bây h đau quá, thoát y ko tiện nên chui vào đây uống thuốc cho đỡ đau.8-X:
- Ông thế là ko chuyên nghiệp = tôi rồi, ông xem tôi đây này. Tôi đi từ bến cuối lên đây, cả tuần nay ko tiền ko vé tháng, h vẫn sống nhăn đấy thôi :>.
- Ông chém gió ít thôi! >:p
- Ko tin thì thôi.

thế là từ đấy, Thỷm và Nấn thành bạn đồng hành trốn vé cùng nhau trên xe 32. Nấn còn chỉ cho Trung rất nhiều chiêu vặt đò trên xe 32, số tiền bán phụ tùng cho đồng nát cũng đủ tiu nên trong những lúc bị phát giác cũng tạm chi được.

Một hôm Thỷm hỏi Nấn:
- Ông hành nghề lâu rồi hay sao mà vặt đồ pro thế.
- Ông tưởng thế thôi, tôi chưa là j` cả, để tôi cho ông xem vị lãnh tụ của tôi.

Vâng, xin 1 tràng pháo tay cho anh Phát thiên nhiên =D>

Anh phát -lãnh tụ của đảng Ô mai dầm (chính đảng quyền lực nhất lớp L2 khoá 06-09, đơn giản vì đây là chính đảng duy nhất) nổi tiếng với câu nói: "Do thiên nhiên ban tặng!', câu nói của anh có thể áp dụng cho mọi tình huống, ở bất kì đâu, bất kì lúc nào và với bất kì đồi tượng nào mà ko cần xét đến ngữ cảnh.

2 hào kiệt nhìn vào thứ trong tay Nô phát tỉ:

- Đây là cái j` (đồng thanh)
- Nhìn mà ko bít à :-j? Cái dây phanh xe bus
- Ông có điên ko mà lấy hả? Nó mà biết thì...
- Điên cái con :(|). Bố chỉ định đùa chơi, nhưng khổ nỗi giơ cái dây phanh ra hô: "Anh ơi quên này!" mà vãy mãi mà nó đek dừng lại;) . Thằg lái xe chăk thiểu năng ông ạh.
- Thế nó ko dừng ông xuống kỉu j`?

Anh phát trả lời rất thản nhiên:

- Dưới gầm xe có kẽ hở.;)

2 amser đứng nhìn nhau, quay sang Phát với vẻ mặt ngưỡng mộ:

- Quá lợi hại=))

Như vậy 3 nv trên lập thành 1 nhóm trên xe 32 và trở nên ngang ngược hơn bao h hết.

Truyện được kể theo ngôi thứ nhất nên cũng cần nói qua nhân vật kể tí nhở. Tại hạ Việt Lú (đek chú thik đấy làm j` nhau >:/), hồi áy còn là 1 cậu học sinh hiền lành, ko biết gay sự là j`, ko chửi bậy, tính Lú vốn nhút nhát, chỉ biết độc hành trên chiếc xe 34 ko có điều hoà (nóng bỏ cha, mỗi tội ko phải bắt xe k'). Cuối cùng chẳng may dính phải anh Hưng Líe, em h đây trở nên thế này là do nó cả đấy 8-} . Hưng rủ em cùng đi xe 32, 2 thằg thấy bộ 3 Thỷm, Nấn và Thiên nhiên đang vặt trộm cái chuông cửa xe 32, anh Lé ra tán phét với thằg phụ xe, crack successful =))! --> phong trào Ngũ tứ bùng nổ=))

Từ đó trở đi, xe 32 ko bao h được yên ổn nữa, các hành khách trên xe vì bọn em phải bao phen khốn khó b-), sau đây là 1 số chiến công của Đảng Đi -xe-bus

Nhớ những lần hành khách dẫm đạp lên nhau để xuống xe vì 1 câu duy nhất: "Giáp bát ra cửa đê"=))​

Mấy lần bọn tài xế phải khiếp sợ khi anh Lé lại gần vỗ vai và nói:"Ông cứ để em" - nói xong cầm vô lăng xoay 720 độ góc quay của trục khuỷu 8-X:
Hay có lần thằg tài xế đâm phải 1 cụ già đang đi bộ qua ngã tư. Nó dừng đúng vạch, khổ nỗi đúng lúc ông cụ qua, nó bị bọn em chọc tức nhấn mạnh vào chân ga mà nói: "Mày vừa nói j` cơ?" =))​

Và kể từ đây, đảng Đi-xe-bus ngày một đoàn kết hơn lớn mạnh hơn. Tính đến nay đã gần 2 năm, bao kỉ niệm vui có buồn có trên cái xe 32 tồi tàn (ít nhất vẫn có điều hoà), nhà vẫn còn giữ mấy cái trophy: cái chuông cửa, tay cầm, phụ tùng ghế, mấy cái đinh vít, ai mau ko em bán giá 100k 1 vật ko mặc cả $-) Cương lĩnh chính trị của đảng Đi-xe-bus được viết như sau:

Từng nghe:

Việc trốn vé cốt ở mưu mô,
Quân chém.gió trước lo đùa cợt,
Như đảng Đi-xe-bus từ trước,
Vốn chuyên nghề đo gió đã lâu,
Bến xe giờ giấc đã ghi,
Phụ xe mỗi năm mỗi láo :-w
Xe 32, 25 bấy lâu chuyên trò bỏ bến
Cùng 02, 34 thỉnh thoảng chẹt chết vài người 8-X
Tuy tài xế tuỳ lúc khác nhau
Nhưng tai tiếng bao h cũng có

Vậy nên:

Thiên nhiên chơi ngu nên chết hụt
Hưng Lé thik chém bị tổng quây
Bến Kim Mã lấy phanh 32
Nguyễn Lương Bằng mất 1 mạng người (đúng sự thật)
Việc xưa xem xét
Phanh xe còn đây (? Anh Phát ;)))


5 thằg bệnh trên chiếc xe 32
như 5 lỗ thủng trên 1 cái ... "trung thỷm"

~o) 2 b continue~o)​
 
Chỉnh sửa lần cuối:
ts =))
sao mày lôi tao vào làm cái j =))
ôi, mẹ, cái đảng đi xe bus ae mình thật là lợi hại =))
tiếc là h tao đã đi xe đạp :-< để khi nào rảnh tao quay lại hành nghề =))
ts mày =)) đek đỡ đc cái đoạn cuối =)) đọc đi đọc lại vãi buồn cười =))
mà kỷ niệm đi xe bus ae mình nhiều lắm :-j mày kể hết ra chứ :> =)) =))
mà tao nói :" Anh cứ để em đâu", tao toàn là :" Ông cứ để em " cơ mà =)) =))
 
chú Hưng đừng nóng, cho chú vào cho chuyện thêm hấp dẫn :))
 
ts mày =))
còn chất hơn cái của thằng Cao pozt =))
ổn đấy :-?
lẽ nào tao lại quay lại vs cái Đảng này nhờ =))
=)) tai tiếng lớp quá mày ơi =))
 
Thôi! Sà cà lài túc tiệp, túc tiệp :!!, vít típ ko md nó lock thì phí:-t


Chapter 3: Đụng độ Vinh sô​

Từ khi gia nhập đảng Đi-xe-bus, đời sống của Thỷm được cải thiện ít nhiều. hắn về lớp này trông khác hẳn: Đầu bết (66773508), tóc đỏ hoe do sử dụng thuốc nhuộm tóc con tak kè loại tự đổi màu để nguỵ trang theo môi trường. Cái bớt ác quỷ + tay lăm lăm cái bấm lỗ 20 ph (thay vì 5 như trước) càng làm hắn trông Thỷm :eek: hơn bao h hết. Điều hắn tâm đắc nhất là lọ thuốc tê chất lượng cao mà hắn mua được với giá rẻ, kết hợp công nghệ sinh học, attach vi khuẩn bệnh phong uống xong đâm trym ko bít đau:D

Ở trên lớp, hắn cũng đối xử tử tế với mọi người, ko gây gổ đánh nhau như trước. Tuy vậy, hồi mới vào, hắn đc. xếp ngồi cạnh Nguyễn Anh Tuấn (biệt danh Kid "đầy đặn" = đít đầy cặn =))) Kid tính tình mưa gió rất hay quấy rối Thỷm và nhg~ ng` xung quanh. Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, anh Vinh sô (vô...) dần để mắt tới ... Trung Thỷm. Thầy đã dùng nhiều biện pháp farm cật lực như nhắc nhở (tốn ít mana nhất), đổi chỗ nhưng đâu vãn hoàn đấy. Anh Kid tiếp tục quấy rối, càng lúc càng quấy mạnh. Thày Vinh chán quá, chán ...Trung Thỷm quá. Vào một ngày đẹp trời cuối thu, Sô quyết định ra chưởng ulti, ng` hứng chịu ko ai khác là Thỷm. Đặc phái viên của Sô, xin miễn 1 tràng pháo tay cho chị Vân dược (... vật) Về ngoại hình, mọi người hãy tưởng tượng theo ngòi bút của Nam Cao nhé, vì sự an toàn của bản thân nên Lú sẽ ko đi sâu vào đề tài này (ai ko hỉu liên lạc với tớ sau nhé ;)))

Hắn vừa bị đổi chỗ hôm trước hôm sau xách một chai thuốc tê, uống đến khi ... bán thân bất toại rồi vác bấm lỗ đến nhà thầy Vinh la lối om sòm. May cho Thỷm, lúc ấy thầy ko có nhà, đi = xe máy lại bị tak giữa đường, tức ơi là tức x(. Nghe tiếng Thỷm, con gái thầy đùn mẹ, vợ thầy chẳng còn ai để đùn ra, chá thế cơ chứ :-w, nhà thì toàn đàn bà cả ;)), đáp lại trung chỉ có tiếng chó cắn. Vợ thầy nghĩ bụng: "Đã bảo ông xã bao nhiu lần đừng có linh tinh bừa bãi rồi, thế mà đâu lại hoàn đấy! Chán quá đi mất!" Vợ thầy bèn nhắn tin cho các cô giáo k' trong trg` với nội dung tin nhắn như sau:

- Tôi đã biết tất cả, đừng giải thik nhìu lời, yêu cầu cô đến nhà tôi ngay bây h để giải quyết dứt điểm những j` cô đã gây ra cho gia đình tôi.

Đang lúc nước sôi lửa bỏng như thế, bỗng có tiếng nói rất trầm cảmtừ đâu vọng vào:

- Cái j` mà ầm ĩ thế?

May quá thầy Vinh lại về, may mà có chị lao công nới bị đuổi việc cho đi nhờ. Nếu ko, cứ để Thỷm đứng ngoài bấm lỗ ăn vạ thì có đến ... hoại tử mất =)). Đứng từ xa mà giọng nói của thầy khiến con chó đang cắn nhạng xị bỗng nằm ngủ luôn :eek:, người ta bảo thầy hơn người cũng bởi cái giọng.

Ah! Đức Trung đấy àh, vẫn ổn chứ hả, sao hôm nay rỗi việc đến nhà tôi thế này. Ngồi cạnh bạn Vân ổn chứ em;;)

Áh àh, lại còn nhắc đến cái con Dược ấy nữa, ức chế quá đi mất, tức ơi là tức, ko bắt đền ko được rồi. Úi chà có tiếng uýnh lộn, rồi tiếng chửi thế rồi có tiếng PHẬP PHẬP PHẬP! Ồ hắn kêu! Hắn kêu như bị ng` ta thái diến, ồ hắn kêu!

Bớ làng nước ơi cứu tôi với, , ông Vinh ông ấy chơi tôi! Ông ấy cho tôi mất trym rồi, làng nước ơi... Trung Thỷm nằm lăn lộn ra đất, dãy như cái đuôi thạch thùng, vừa dãy vừa lấy mấy vũ khí bấm lia lịa. Máu me loe loét trông gớm quá. Anh Vinh cau mày, nhìn với cái nhìn thương hại [-x thì ra hắn đến đây để ăn vạ =))

- Thôi đứng dậy đi, làm j` mà ăn vạ như trẻ con mãi thế :-j. Tôi chuyển em lên đấy là có ý cả. Thực lực của em tôi còn lạ j`. Thôi! Vào nhà uống nước đã, có j` nói sau.
...

Ra về, Thỷm trông tươi tỉnh hơn hẳn, được Sô cải tạo đầu óc thế thì còn j` = :). Cái j` mà "đôi bạn cùng tiến" ấy nhỉ, cá từ ấy nghe ngồ ngộ mà thinh thik, ối chà! Ko ngờ giọng thầy Vinh êm ái nhẹ nhàng, từ từ đưa ta vào giấc ngủ lại hiệu quả đến Thỷm như thế. Mà kể ra thầy cũng tâm lí thật, để 2 đứa tóc nhuộm ngồi cạnh nhau :)). Bản chất của tầng lớp hs là thế, bức xúc đấy nhưng chỉ cần nói mấy câu, đưa ra giải pháp chữa cháy là lại hiền như đất ngay :))

mà kể ra sau 1 thời gian Thỷm cũng tâm đắc Vân Dược ra mặt



Thôi, buồn ngủ lắm roài, mai post típ :)|
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thằng này thik cò quay nhờ, post hết mẹ luôn đi làm anh e mất hứng ;))
 
ông ơi tôi éo hiểu sao mấy thằng nhà thơ vớ vẩn chuyên đi viết cái mà éo ai hiểu lại được tâng bốc thế. Chuyện hay thế này mới đáng để nói chứ ..........:))
 
Thằng Việt, mày phải bảo thằng Trung Thỷm là Đức Trung, chứ ko phải tao đâu đấy
 
Back
Bên trên