Các kỷ lục
Trong danh sách các thành tích bất hủ của các lớp gửi lên cho Yearbook, thật hiếm có lớp nào lại không tự nhận mình có ứng cử viên vô địch về ÐI MUỘN. Xem ra đây không còn là một điều gì to tát và mới mẻ nữa, thậm chí nó còn đã trở thành một thứ "quốc dân tính", như thể việc cam tâm tình nguyện đi muộn bị ghi tên sổ trực tuần đã trở thành một truyền thống quý báu lâu đời khiến ai ai cũng hăm hở noi theo không nỡ nào phá bỏ. Hương Liên lớp Lý: đi muộn 6/6 mà gần như không bao giờ bị ghi tên, nói chung là đều phi thẳng một lèo vào trường trước khi trực tuần kịp ngẩng lên: "Tên gì?" (có lẽ để tận dụng triệt để ưu điểm này, bạn đã quyết định tham gia cuộc thi học sinh thanh lịch của trường!). Ðinh Thu Thuỷ (Hoá) còn mang một tiền án đi muộn từ khi chưa một lần bước chân vào cổng trường: ấy là khi suýt phải nghỉ học một năm (tức là không có cơ hội ghi tên vào Yearbook) vì quên cả ngày khai giảng năm lớp một. Ðặng Minh Thắng (T2) theo số liệu thống kê đậm đà hương vị mắm muối của lớp trưởng thì đã có cả thảy 227 lần (trong 3 năm) đi muộn, kiên trung với một lý do duy nhất: hỏng xe. Sẽ thật là đáng tiếc nếu quên không kể đến một đại diện của lớp Anh 1 là bạn Ngọc Chi. Bạn đi muộn nhiều đến nỗi khi đã cải tà không còn đi muộn nữa thì cũng vẫn bị trực tuần ghi tên (do ngộ nhận). Hồng Hạnh (A1), bạn thân của Ngọc Chi trong "muộn hành trường", người quen của mọi lớp trực tuần, lòng bàn tay của các bác bảo vệ (quá thuộc tên) và là tình địch của chú Bắc, cũng góp phần làm cho trang kỷ lục này thêm phần chói lọi.
Kỷ lục về các tai nạn cũng là một trong những hiện tượng phổ biến. Chu Việt Nga (Pháp) năm 6 tuổi đã 3 lần bị ngỗng đuổi (hữu duyên nên năng tương ngộ!?!) đã phải phi từ sân (cách giường 1,5m) lên giường. Hồng Phúc lớp toán đã từng 5 lần bị chó cắn trong một năm trong khi Thu Hiền (Văn) năm 2 tuổi phải đi cấp cứu tới 4 lần. Thái Hà lớp văn 3 lần chết hụt. Võ Lê Minh (T2) giành kỷ lục về chấn thương: 6 lần trong 3 năm, trong đó có 2,5 lần bó bột chống nạng. Nguyễn Thuỳ Vân (Pháp) thì rất yêu quê hương à tặng cho đất mẹ 1,5 cái răng làm kỷ niệm. Hoàng Nguyên (A1) có dáng đẹp (thầy thể dục bảo thế!) nhờ tập tành bơi lội từ bé: 6 tuổi bì bõm nhảy xuống Tô Lịch bơi với giun. Trong khi những người khác nằm trong thế bị động với tai nạn thì ở lớp Hoá có một bà chị chủ động đi gây tai nạn cho người khác: Nguyễn Bích Ngọc - đánh người gây thương tích: véo tai bạn Ðức cùng lớp đến nỗi máu chảy be bét (đến nay vẫn còn sẹo), bạt tai bạn Hải cùng lớp 2 cái liền tù tì để khỏi mang tiếng "nhất bên trọng nhất bên khinh".
Các thành tích về ăn uống cũng chói chang không kém. Bạn Khúc Nguyên Khôi (Lý) đã có một bữa sáng 3 bát phở tái nhiều hành không nước béo + 5 quẩy 1 trứng (không ăn rau thơm). Trương Việt Dũng (T2) xơi tái 9,5 bát cơm sau khi cho xuất khẩu toàn bộ số mật quý giá trong dạ dày trên đường tới Cúc Phương (cơm gồm có thịt ôi kho chuyển từ Hà Nội lên và khoảng 5 lít nước rửa rau vắt chanh rừng nguyên chất).
Những thành tích về "tình yêu" là một vấn đề tương đối tế nhị và thầm kín nên không được bà con thổ lộ nhiệt tình. Tuy nhiên, Việt Hà (Nga) đã thật lòng thú nhận: "Năm mẫu giáo có một thằng nhóc cùng lớp hỏi tớ làm vợ và tớ đã đồng ý!" Phương Anh (Văn) cũng thật thà khai rằng mình đã "phải dồi" nhiều anh. Trần Phương (Toán) thì tự tin tuyên bố một mệnh đề rất có tính tuyệt đối, đến mức gần như không tưởng: Trong tình ái chưa bao giờ thất bại!
Thành tích về văn hoá thể thao của chúng ta mới thật sự là không có giới hạn. Xin phép chỉ nêu một vài tiêu biểu. Nổi bật nhất phải kể đến tập đoàn bóng rổ T2 với các trụ cột là An Bình, Anh Ðức B, Việt Hải, Ðức Thiện, Hải Ðăng, Hoàng Minh, Lê Minh, Tăng Hoàng, Hải Bằng và thêm Nguyễn Hoàng của A3. Số huy chương vàng + cup mà đội tuyển bóng rổ huyền thoại này mang về có lẽ còn lớn hơn cả số giải được tổ chức trong thành phố. Nói ra cũng chỉ mỏi mồm nên chỉ đơn cử vài giải lẻ tẻ như: vô địch thành phố 96-97, 97-98,... vô địch toàn quốc 97-98 giải các trường trung học và đại học do tạp chí Giáo dục - Ðào tạo tổ chức, v.v... Các thành tích thể thao cá nhân khác còn phải kể đến Ðức Linh A3 với số huy chương vàng về cờ vua nhiều vô kể (nghe đồn là con rơi của Kasparov!), Tùng Linh (T2) với 1 huy chương bạc giải trẻ Karate-do toàn quốc. Thuỳ Minh (A1) và Hồng Hoa (T2): huy chương bạc đôi nữ giải đá cầu thành phố lớp 10. Hồng Hà (Lý) nhất đá cầu đôi nữ cùng đồng đội năm lớp 6, 7. Các giải văn hoá văn nghệ khác như Hà Thu Hạnh A3: giải nhì kể chuyện quận Ba Ðình; Phương Ngọc (Toán): giải nhất vẻ đẹp đội viên lớp 6; Ðỗ Thuỳ Dương A3: học sinh thanh lịch trường Phan Chu Trinh; Trần Minh Thu (Văn): giải nhì vẻ đẹp tuổi hoa lớp 9; Thương Giang A1: giải nhì đơn ca Phường sinh hoạt hè (9 tuổi); Quỳnh, Chi, Phương, Nga, Ngân (A1), Hiền (Hoá), Hà (Văn), Min, Cẩm Chi, Quyên, Thư, Phương, Hoa (A3) và TLinh, VMai, NHà, THưng, Dung, Diệp, Tú, Ðức (A2)...: giải nhất quận Hoàn Kiếm và thành phố hợp xướng (lớp7), giải nhất quận về Nghi thức đội (lớp 8) và các giải hội khoẻ Phù Đổng, giải nhất Hội trại Giải phóng Thủ đô gồm toàn khối PTCS, PTTH và Ðại học cao đẳng...
Còn vô số các thành tích khác về những lĩnh vực thể thao văn hoá này mà nếu không nói thì thật đáng tiếc: Anh Chi (Lý): 13 bàn thắng trong vòng 2,5 tiếng; Tuấn Minh (Hoá): đua xe ở mẫu giáo, tuy về nhất nhưng vẫn bị cô giáo phạt úp mặt vào tường; Ngô Anh Tú (Sinh): chuyên gia sáng tác thơ (toàn thơ hay và bậy), là một đại thi cóc phong cách chuyên Sinh 1-2 năm tới; Việt Bình (Toán); thành tích thể thao một đòn chết 7 con muỗi, và đặc biệt hơn cả là Võ Lê Minh (T2): giải nhất múa thành phố cấp 2 (uyển chuyển vật!). Còn Nguyễn Bá Bùi Châu (Pháp): 3 năm học trường thanh nhạc (đàn gẩy tai trâu), 4 năm kịch hoàng gia, tác giả bài thơ mùi mẫn như sau:
Anh muốn làm cơn gió
Rít qua đôi môi em
Ôi đôi môi đỏ thắm! Hết.
Tuy nhiên, có thể nói thành tích thể thao cá nhân xuất sắc hơn cả thuộc về Phan Duy Thắng (Hoá):
- Bilắc: đánh 6 tiếng chỉ mất một xèng
- Bi-a: 1 cơ đi 16 lỗ, hận đời không địch thủ
- Bài bạc: chơi liền 6 ngày 1 tuần, đập vỡ 3 bát, 2 chén, bẻ 3 đũa, đánh vỡ đầu 2 tên du côn và kiếm được 200đ.
Chỉ tiếc rằng danh sách và số liệu các lớp gửi lên cho Yearbook quá hẻo nên chắc chắn sẽ còn nhiều thành tích bất hủ hơn như thế bị bỏ sót. Nhưng thôi không sao, chúng ta hãy cứ tự hào vì những con người làm nên lịch sử ấy. Còn bây giờ là thành tích về cái gì đây???