V.N Hà Anh
(HaAnh)
Thành viên danh dự
Thưa chị, em năm nay 16 tuổi. Em rât muốn tạo cho mình một phong cách riêng không giống với ai. Em phải làm thế nào ạ? Em không muốn theo trường phái thích nhạc rock, ăn mặc phủi bụi. Em chỉ muốn "đặc biệt" thôi, hì hì không hiểu chị có hiểu em nói gì không?
Em N,
Trả lời
Em N thân mến!
Việc muốn bản thân mình trở nên "đặc biệt" và "duy nhất" là việc rất dễ hiểu, nhất là đối với những cô bé, cậu bé ở lứa tuổi em. Chị thì nghĩ rằng, bằng cách này hay cách khác trong cuộc sống, bất kể ở lứa tuổi nào, con người ta cũng muốn "want to be seen and heard" bằng cách thể hiện bản thân qua cách ăn mặc, phong thái đi đứng, lời ăn tiếng nói, kiến thức học tập, xã hội...
Theo chị có một phong cách riêng của bản thân không có nghĩa là "không giống với ai",cũng không có nghĩa là đua theo một thứ mốt chung...và cũng không có nghĩa là "dị ứng" với tất cả những gì mọi người thường ưa thích.
Bởi chị nghĩ, mỗi cá nhân có một điểm, một phong cách đặc biệt của bản thân mình. Điều quan trọng, người đó có tự nhận ra hay không.
Trước hết em phải tìm hiểu về bản thân mình phải không?
Về cách ăn mặc, nếu là một cô bé dịu dàng nữ tính, em có thể mặc những trang phục trẻ trung dịu dàng với những gam màu sáng nhạt. Nếu nghịch ngợm trẻ trung em có thể mặc nhưng gam màu tươi sáng như hồng vàng trắng xanh... Nhưng nhìn chung, dù có ăn mặc thế nào em hãy nhớ rõ một điều là trang phục nên phù hợp với lứa tuổi của mình, và mình phải thấy "thoải mái" trong trang phục ấy. Cái "cá tính" của mình được thể hiện một cách rất tự nhiên, có khi chính em cũng chẳng nhận ra ấy chứ!
Đối với cách cư xử với người xung quanh, dù cá tính thế nào, yếu tố vui vẻ lịch sự vẫn luôn quan trọng. Bởi chẳng ai muốn mình bị người khác cho là "hỗn láo hay lấc cấc" phải không em?
Về trang phục cho lứa tuổi em, chị gửi mấy mẫu quần/váy áo hiện đang rất được ưa thích em có thể tham khảo. Và nên nhớ rằng, quá trình đi tìm chính mình kéo dài cả cuộc đời nên em đừng sốt ruột. Hãy vui vẻ và là chính bản thân mình.
Chúc em vui
Ariel
Em N,
Trả lời
Em N thân mến!
Việc muốn bản thân mình trở nên "đặc biệt" và "duy nhất" là việc rất dễ hiểu, nhất là đối với những cô bé, cậu bé ở lứa tuổi em. Chị thì nghĩ rằng, bằng cách này hay cách khác trong cuộc sống, bất kể ở lứa tuổi nào, con người ta cũng muốn "want to be seen and heard" bằng cách thể hiện bản thân qua cách ăn mặc, phong thái đi đứng, lời ăn tiếng nói, kiến thức học tập, xã hội...
Theo chị có một phong cách riêng của bản thân không có nghĩa là "không giống với ai",cũng không có nghĩa là đua theo một thứ mốt chung...và cũng không có nghĩa là "dị ứng" với tất cả những gì mọi người thường ưa thích.
Bởi chị nghĩ, mỗi cá nhân có một điểm, một phong cách đặc biệt của bản thân mình. Điều quan trọng, người đó có tự nhận ra hay không.
Trước hết em phải tìm hiểu về bản thân mình phải không?
Về cách ăn mặc, nếu là một cô bé dịu dàng nữ tính, em có thể mặc những trang phục trẻ trung dịu dàng với những gam màu sáng nhạt. Nếu nghịch ngợm trẻ trung em có thể mặc nhưng gam màu tươi sáng như hồng vàng trắng xanh... Nhưng nhìn chung, dù có ăn mặc thế nào em hãy nhớ rõ một điều là trang phục nên phù hợp với lứa tuổi của mình, và mình phải thấy "thoải mái" trong trang phục ấy. Cái "cá tính" của mình được thể hiện một cách rất tự nhiên, có khi chính em cũng chẳng nhận ra ấy chứ!
Đối với cách cư xử với người xung quanh, dù cá tính thế nào, yếu tố vui vẻ lịch sự vẫn luôn quan trọng. Bởi chẳng ai muốn mình bị người khác cho là "hỗn láo hay lấc cấc" phải không em?
Về trang phục cho lứa tuổi em, chị gửi mấy mẫu quần/váy áo hiện đang rất được ưa thích em có thể tham khảo. Và nên nhớ rằng, quá trình đi tìm chính mình kéo dài cả cuộc đời nên em đừng sốt ruột. Hãy vui vẻ và là chính bản thân mình.
Chúc em vui
Ariel









Chỉnh sửa lần cuối: