Nguyễn Hoàng Dương
(TONKIN)
Thành viên danh dự
Không còn gì nữa , nên ko thể gửi bên 03/06, Gửi sang 04/07 vậy ...
======================================================
======================================================
Anh đắm mình trong màn đêm nghi ngút một làn khói nhớ thương…
Cũng như bao người khác, anh hy vọng, hy vọng vào một điều bâng quơ, một điều mà ngay chính anh cũng không biết rõ… Một điều gì đó tốt đẹp hơn, sáng lạn hơn sẽ đến với anh… Trong tâm trí này, trong trái tim này, trong những mạch máu đương căng phồng niềm tin và sự ao ước này, tâm hồn anh hát lên một bản tình ca mê đắm đến huyền ảo… Ngày em đến…
Vậy đấy, đó là cái ngày em xuất hiện trong đời anh…
Cái ngày em đến… bên anh… và ta hoà làm một như làn nước hồ trong mát kia lấp loáng ánh trăng giữa thu lung linh và mê đắm… Những sợi tóc Liễu mảnh mai e thẹn hứng lấy dải trăng vàng mịn màng đương tuôn chảy quanh ta…
Bên hồ xanh những ước mơ… trắng những hoài niệm… Anh và em trao nhau nụ hôn đầu… Anh và em trao nhau tình yêu cuối…
Vì tình yêu cuối là tình yêu mãi mãi… Anh sẽ mãi bên em… Người yêu dấu hỡi…
Làn mây kia quá cao, anh không thể với tới. Nhưng em biết không, tâm hồn anh đã chẳng còn đây nữa, nó vút lên tới tận cùng mây trắng… tới mãi vầng nguyệt xa… và một tình yêu chân chính…
Nụ hôn ta trao nhau quá vội vàng, như ánh trăng kia sợ làn mây che khuất, như lá liễu kia sợ mùa đông đang đến. Nhưng đôi ta có tình yêu, một tình yêu không bao giờ chết, cho dù đông qua xuân về thêm vạn lần nữa…
Cùng tình yêu, anh vượt qua tất cả, để đến bên em… Người yêu dấu hỡi….!
Nhưng anh sợ, anh sợ những đêm dài vắng em, những buổi chiều cuối thiếu bóng dáng người yêu…
Anh tin em, và em nếu có tin anh, hãy nói với anh một câu thôi: Em Yêu Anh… bởi vì … Anh yêu Em…!
P/s:: Thu tới rồi… hãy mặc thêm áo cho tình yêu đôi ta… vì gió sẽ lạnh đấy …